Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 919.3: Khủng hoảng tài chính

.Rốt cuộc Hàn Nghệ muốn làm gì?
.Thật ra câu hỏi này vẫn luôn làm phiền Nguyên Mẫu Đơn, bởi vì Hàn Nghệ làm những chuyện này, có chút khiến người ta chẳng hiểu ra sao cả, ngươi nói hắn là một thương nhân đúng không, nhưng hắn lại nhiều lần trợ giúp đồng nghiệp, thà vứt bỏ lợi ích của bản thân, đây tuyệt đối không phải là hành vi của một thương nhân, nhưng nếu ngươi nói hắn là một quan viên, việc hắn làm là thương nhân, trên quan trường, đó thật sự không làm việc chính thức, hoàng đế không triệu kiến, thông thường đều không vào cửa cung, nhìn sao cũng không giống như một quan viên.
.Đối với vấn đề này Hàn Nghệ chỉ có một giải thích, đó là hắn có một mơ ước.
.Nhưng mơ ước này là gì?
.Không có ai biết.
.Nhưng hôm nay mơ ước này của Hàn Nghệ đã lộ ra một góc băng sơn, cũng đủ để Nguyên Mẫu Đơn ngây người rồi.
.Đây là chuyện mà ngay cả Nguyên gia các nàng cũng không dám nghĩ đến a!
.Nguyên Mẫu Đơn mơ hồ cảm thấy bất kể là Kim Hành, hay là kế hoạch nam tiến, thật ra đều chỉ là một góc băng sơn, đều là đang phục vụ cho mơ ước của Hàn Nghệ.
.Vậy nhưng, trong lòng nàng lại nảy sinh một tia mong đợi.
.- Đúng rồi! Kế hoạch nam tiến tiến hành thế nào rồi?
.Hàn Nghệ đột nhiên hỏi, thật ra đây mới là mục đích hắn đến hôm nay, dù sao thì sắp đến cuối năm, hắn phải làm cho xong công trình, năm sau đối với hắn mà nói là một năm vô cùng quan trọng.
.Nguyên Mẫu Đơn ngẩn ra, nói: - Đã chuẩn bị xong rồi, chỉ là
.Hàn Nghệ cười nói: - Chế độ thuê mướn.
.Lúc đầu khi thảo luận kế hoạch nam tiến, quyết định áp dụng song song hai phương thức thổ địa kết hợp trao đổi, hợp thổ địa lại với nhau, tiết kiệm sức người sức vật, thuận tiện trồng trọt.
.Nguyên Mẫu Đơn gật gật đầu nói: - Một khi Nguyên gia chúng ta đi đầu áp dụng chế độ thuê mướn, nhất định sẽ tổn hại đến lợi ích của quyền quý, nhưng nếu như việc này không làm ổn thỏa, chúng ta cũng không dám đưa gia nô đến phía nam, bởi vì như vậy, ruộng đất của chúng ta ở Quan Trung sẽ không có người trồng trọt.
.Hàn Nghệ cười ha ha nói: - Ta đã nói chuyện này ta sẽ mở đường cho các nàng, đến lúc đó các nàng đưa ra chế thuê mướn, sẽ có vẻ thuận lý thành chương.
.Trước đây Hàn Nghệ đã từng nói câu này, nhưng vẫn chưa nói cụ thể làm thế nào, Nguyên Mẫu Đơn lo lắng nói: - Chàng sẽ không định đấu tranh với những quyền quý đó chứ?
.Hàn Nghệ nói: - Ta đã nói cuộc chiến này muốn tránh cũng không tránh được.
.Nguyên Mẫu Đơn nghe vậy không kịp ứng phó, nói: - Chàng còn chê kẻ thù không đủ nhiều hay sao? Bên kia chàng đã đắc tội với sĩ tộc thiên hạ rồi, bên này lại muốn đấu đá với địa chủ, chàng tiếp tục chơi như vậy, sớm muộn cũng sẽ chơi với lửa.
.Đến ngay cả Trưởng Tôn Vô Kỵ cũng cảm thấy Hàn Nghệ đi quá nhanh, quá mạnh, huống hồ là Nguyên Mẫu Đơn.
.Hàn Nghệ vươn tay ra, nhẹ nhàng cầm tay thon non mềm mại của Nguyên Mẫu Đơn, thâm tình chân thành nói: - Vì nàng, lên núi đao, xuống biển lửa, ta cũng không ngại.
.Buồn nôn!
.Nguyên Mẫu Đơn cũng không phải là đứa trẻ ba tuổi, giật tay lại, nói: - Chàng bớt ở đây nói hươu nói vượn đi, chàng làm tất cả những việc này đều là bản thân chàng.
.Đệt! Sớm biết thì lúc nãy đã không nói nhiều như vậy rồi, Hàn Nghệ cười ngượng, nói:
.- Ta tuyệt không phải vì mình, mà là vì cái nhà này của chúng ta. Nhưng nàng có từng nghĩ hay không, người của Đại Đường chúng ta chỉ có chút ít như vậy, nếu ai ai cũng là nông phu, lẽ nào muốn ta đích thân vào xưởng nghiền bột giấy, đích thân đến xưởng nước hoa tinh luyện nước hoa sao? Tình hình bây giờ là, địa chủ hạn chế nhân lực trên đất đai, ta không tranh với bọn họ, ta tranh với ai?
.Nguyên Mẫu Đơn nói: - Nhưng chàng không cần phải nóng lòng như vậy, chuyện giữa sĩ thứ này vẫn còn chưa xong.
.Hàn Nghệ cười nói:
.- Nàng không cần lo lắng, đến lúc đó địa chủ sẽ còn cảm tạ ta nữa.
.- Cảm tạ chàng?
.Nguyên Mẫu Đơn có vẻ hơi kinh ngạc nhìn Hàn Nghệ.
.Hàn Nghệ cười ha hả nói: - Nàng cứ đợi mà xem kịch hay đi, đương nhiên, trước mắt vẫn chưa đến lúc.
.Nguyên Mẫu Đơn im lặng liếc nhìn hắn một cái, nói: - Chàng đúng là chê chưa đủ nhiều phiền phức.
.Hàn Nghệ nói: - Năng lực mạnh nhất của ta chính là giải quyết phiền phức, để thể hiện năng lực mạnh nhất này của ta, ta chỉ có thể không ngừng tạo ra phiền phức.
.- Giảo biện!
.Nguyên Mẫu Đơn khẽ hừ một tiếng.
.Hàn Nghệ cười, lại nghiêm mặt nói: - Mẫu Đơn, có những chuyện, ta nói với nàng, nàng cũng không hiểu, thật ra ta cũng chưa chắc hiểu, bởi vì tất cả đều chưa rõ ràng, ta cũng nắm chắc mười phần là nhất định sẽ thành công, nhưng ta tin tưởng tâm niệm trong lòng ta, ta biết mình vẫn luôn đi về điểm đích, ta chưa bao giờ lạc hướng. Ta hy vọng nàng có thể đi cùng với ta.
.Nói đến phần sau, lại trở nên thâm tình nồng nàn rồi.
.Nguyên Mẫu Đơn nghe vậy hai má ửng hồng, tránh nặng tìm nhẹ, nói: - Nguyên gia chúng ta trên dưới đều chỉ nghe theo chàng, ngoại trừ việc này ra, ta còn có lựa chọn nào khác nữa sao, đúng là đã lên thuyền giặc rồi.
.Hàn Nghệ cười ha hả, nói: - Lên thuyền giặc này thì nàng không thể xuống được rồi. Nói đến đây, mông hắn khẽ nhích sang.
.Trong mắt Nguyên Mẫn Đơn thoáng hiện lên vẻ căng thẳng, đứng phắt dậy né tránh ma trảo của Hàn Nghệ, ánh mắt có vẻ hơi tránh né.
.Hàn Nghệ có chút kinh ngạc, nói: - Làm gì vậy? Nàng vẫn đang giận sao?
.- Không có! Chỉ là
.- Chỉ là cái gì?
.Nguyên Mẫu Đơn nhíu cặp lông mày kẻ đen, nói: - Thân thể ta có chút không thoải mái.
.Lẽ nào là có kinh nguyệt rồi. Hàn Nghệ rất ấm ức nói: - Ta cũng chẳng muốn làm gì.
.Nguyên Mẫu Đơn hung hăng trừng mắt nhìn hắn, lại nói: - Hôm nay chàng về ngủ đi.
.- Không phải chứ, giờ không còn sớm nữa, với lại bên ngoài lạnh như vậy, thêm nữa, cũng đã mấy ngày chúng ta chưa nói chuyện với nhau rồi. Hàn Nghệ nước mắt rưng rưng, tỏ vẻ đáng thương nói.
.Nguyên Mẫu Đơn nói: - Vậy chàng ngủ ở đây, ta về tiểu viện ở.
.Làm gì vậy? Lật mặt còn nhanh hơn cả lật sách! Hàn Nghệ thấy Nguyên Mẫu Đơn thần sắc kiên quyết, có chút sửng sốt, trước đây hắn đến, vẫn luôn phải ở lại một hai đêm, tuy nói không có làm chuyện gì chân đao chân thương, nhưng ôm ôm ấp ấp, tình chàng ý thiếp thì vẫn có, nhưng hôm nay cử chỉ của Nguyên Mẫu Đơn lại có chút khác thường, thầm nghĩ, Peter Chu từng nói, phụ nữ đến kỳ kinh nguyệt, khó tránh khỏi cảm xúc sẽ bị ảnh hưởng, thời điểm này nên tôn trọng giới nữ hơn. Nghĩ đến đây, hắn khẽ gật đầu nói: - Được rồi! Vậy thì ta về trước, nàng nhớ chăm sóc sức khỏe của mình.
.- Ừm!
.Nguyên Mẫu Đơn gật đầu, thấy Hàn Nghệ mặt mũi tiu ngỉu, trong lòng có chút áy náy.
.Nhưng Hàn Nghệ lại không để ý, hắn thật không có việc gì làm, bên kia "Thiếu niên Khổng Tử 3" đã sắp sửa khai diễn rồi, mà Thiếu niên Khổng Tử lần này đối với hắn mà nói là vô cùng quan trọng, chỉ là hắn nhớ Nguyên Mẫu Đơn, chỉ đơn giản như vậy thôi.
.Nhưng nếu tâm trạng Nguyên Mẫu Đơn đã không tốt, tất nhiên hắn cũng sẽ không cưỡng cầu, thức ăn trong bát rồi, còn sợ nó bay mất được hay sao.
.Ngoan ngoãn trở về Phượng Phi Lâu, giám sát buổi tập cuối cùng của "Thiếu niên Khổng Tử 3".
.Thật ra hiện giờ cũng không cần đến hắn giám sát nữa, Mộng Nhi bọn họ đều đã có thể còn mạnh hơn hắn rồi, hơn nữa mọi người đều đã coi kịch nói này là một sở thích hưng thú, bao gồm cả Tiểu Mập đều rất vui vẻ trong việc này, không khí vô cùng tốt, đây cũng là nguyên nhân tại sao từ đầu đến cuối Hàn Nghệ không muốn dọn ra khỏi Ngõ Bắc.
.Sau bao nhiêu ngày, cuối cùng "Thiếu niên Khổng Tử 3" cũng đã lên sân khấu của Phượng Phi Lâu.
.Nhưng lần này không chấn động bằng hai lần trước, dù sao thì con cháu sĩ tộc đã không có mặt mũi đến đây rồi, bởi vì Thiếu niên Khổng Tử nói về Hiền giả lục học, mà hiện nay sĩ thứ đấu tranh kịch liệt, Hiền giả lục học bị quy vào học vấn của hàn môn, đã dán nhãn mác giai cấp rồi. Tuy Thôi Tập Nhận tuyên bố cho dù là trong khoa chế, cũng sẽ thắng hàn môn, nhưng cuối cùng vẫn ngại đến, người đến toàn là hàn môn, đương nhiên bọn họ phải ủng hộ học vấn của mình.
.Không thể nghi ngờ, kế sách cũ!
.Chỉ là nội dung đề cập trong đó đã thay đổi, không phải là sức nổi nữa, mà là nguyên lý đòn bẩy.
.Chính là nói Lỗ quốc muốn tạo thuyền để đánh trận, nhưng xưởng tàu là triều Tống phát minh ra, cho đến hiện tại, thợ phải ngâm trong nước để đóng thuyền, càng không giống như hậu thế, trực tiếp đến xưởng chế tạo, dù sao thì đến xưởng chế tạo, không cần phải ở trong nước, điều này dẫn đến thợ đóng thuyền nửa thân dưới thối nát, vô cùng tàn khốc.
.Xem đến đây, không ít con cháu hàn môn đều tràn trề cảm xúc, bởi vì Tùy Dương Đế đã từng làm chuyện này, đây là điều không thể tránh khỏi, hiện giờ cũng là như vậy, chỉ là hiện giờ không có đóng thuyền quy mô lớn giống như Tùy Dương Đế.
.Mọi người có mong đợi, Khổng Tử có thể giải quyết chuyện này hay không.
.Đương nhiên có thể, không thể thì diễn làm gì.
.Khổng Tử liền xuất hiện, đề nghị quốc vương không nên như vậy, nhưng quốc vương không chịu, ta chỉ muốn thuyền, ngươi có bản lĩnh thì bảo bọn họ đừng đóng thuyền trong nước.
.Cuối cùng Khổng Từ liền lợi dụng nguyên lý đòn bẩy, phối hợp với ròng rọc, khiến một mình quốc vương cũng có thể kéo thuyền từ trên bờ xuống nước.
.Lối mòn không thay đổi, vẫn như cũ !
.Hiện giờ trong lòng mọi người, Khổng Tử đã là cao thủ ra vẻ tinh tướng rồi.
.Nhưng lần này thì khác, lực vạn vật hấp dẫn và sức nổi trước đây đều là lý luận tri thức, muốn dùng vào thực tiễn vẫn là sớm, nhưng lần nầy thì thực sự là vấn đề lớn a!
.Hiện tại đóng thuyền được gọi là khổ bức a, phải đóng ở trong nước, còn phải cho người canh chừng, sợ bị nước cuốn trôi đi, hao tốn của cải, vẫn luôn làm đau đầu các triều đại lịch sử, nếu đơn giản như vậy thì thật là quá tốt rồi.
.Mọi người đều rất tò mò, thuyền này thật sự có thể đóng như vậy sao?
.Hơn nữa lần này cũng hết sức kỳ lạ, nói hết sức mơ hồ, không giống như hai lần trước, nói cặn kẽ tỉ mỉ về nguyên lý.
.Tiểu Mập bọn họ cũng không biết, bọn họ chỉ lo diễn, còn về nguyên lý này, bọn họ không có hứng thú.
.Chỉ có một mình Hàn Nghệ biết.
.Chuyện về nội dung của Thiếu niên Khổng Tử 3 đã truyền ra ngoài rất nhanh chóng, lập tức thu hút sự chú ý của rất nhiều người, bởi vì khai thông sông Đại Vận, dẫn đến thuyền bè luôn chật ních, đặc biệt là thuyền hàng lớn, cũng cực kỳ được coi trọng, bởi vì thông hành nam bắc cần phải có thuyền, bất kể là triều đình, hay là dân gian.
.Nhưng vào lúc này Hàn Nghệ đột nhiên biến mất.
.Cốc cốc cốc!
.- Xin hỏi ngài tìm ai?
.- Ta là Công Bộ thị lang Khâu Hành Yêm, có chuyện tìm Hoàng gia đặc phái sứ.
.- Ồ, Tiểu Nghệ ca nhà ta ra ngoài rồi.
.- Không biết đặc phái sứ đi đâu?
.- Chuyện này tiểu nhân không rõ lắm.
.Cốc cốc cốc!
.- Xin hỏi ngài tìm ai?
.- Lão phu là Công Bộ thượng thư Diêm Lập Bản, có chuyện tìm Hoàng gia đặc phái sứ.
.- Ồ, thì ra là Diêm thượng thư, thất kính thất kính. Nhưng mà Tiểu Nghệ ca nhà tôi ra ngoài rồi.
.- Vẫn chưa về sao?
.- Vẫn chưa!
.- Vậy ngươi có biết khi nào đặc phái sứ về không?
.- Chuyện này tiểu nhân không rõ lắm, Tiểu Nghệ ca nhà tôi gần đây vẫn luôn bận tìm nơi xây xưởng, không biết khi nào huynh ấy trở về.
Bạn cần đăng nhập để bình luận