Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 837.1: Một lần nữa tẩy bài

.Mặt khác, câu nói cuối cùng của Trưởng Tôn Vô Kỵ, cũng là có dấu tư lợi riêng. Ông ta khiến Lý Trị phải thận trọng cân nhắc kĩ các thế lực trong triều, điều này là vô cùng chính xác. Nhưng nếu Lý Trị có thật sự làm theo, vậy chắc chắn sẽ không thể diệt trừ thế lực của tập đoàn Quan Lũng. Nếu Lý Trị lập tức diệt trừ toàn bộ thế lực này rồi, như vậy thế lực trong triều tất nhiên sẽ mất cân bằng. Bọn Lý Nghĩa Phủ sẽ độc đại, thậm chí còn có Lý Tích, ngươi có thể làm nó suy yếu, nhưng lại không thể diệt trừ nó.
.Nêu như là để suy yếu mà nói, Trưởng Tôn Vô Kỵ, Chử Toại Lương, Liễu Thích ba người bọn họ rời khỏi triều dã, đây đã là sự suy yếu rất lớn rồi, không cần phải làm cho suy yếu thêm nữa, như vậy thế lực của Trưởng Tôn Vô Kỵ, liền sẽ được bảo tồn.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ chính là sợ hãi, ông ta vừa rời khỏi, đám người Lý Nghĩa Phủ sẽ khẩn trương xúc cây cỏ trừ tận gốc. Trước mắt Hàn Nghệ vẫn còn chưa lớn mạnh, chỉ có dựa vào Lý Trị để bảo hộ bọn họ.
.Một chiêu này quả thực cao minh.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ đi rồi, Lý Trị cũng không vui, vẫn là câu tục ngữ kia, đến lúc mất đi mơi cảm thấy quý trọng, không còn lòng dạ nào để phê duyệt tấu chương nữa, lòng rầu rĩ không vui trở về tẩm cung.
.Võ Mị Nương vừa thấy vẻ mặt của Lý Trị,, biết chắc đã có chuyện xảy ra, vì thế dò hỏi: - Bệ hạ, xảy ra chuyện gì, thần thiếp thấy người có vẻ không vui.
.Lý Trị liếc nhìn Võ Mị Nương, nói: - Mới vừa rồi cữu cữu đã tới tìm trẫm.
.Võ Mị Nương trong lòng hồi hộp một chút, tuy rằng nàng đã trở thành Hoàng hậu, nhưng nàng vẫn sợ Trưởng Tôn Vô Kỵ, hỏi: - Thái úy đã tới tìm bệ hạ?
.Lý Trị gật gật đầu, ngồi xuống.
.Võ Mị Nương cũng khẩn trương ngồi xuống, lo lắng hỏi: - Thái úy đến tìm bệ hạ, là vì chuyện gì?
.Lý Trị đem chuyện Trưởng Tôn Vô Kỵ xin chết xin được từ chức, nói cho Võ Mị Nương. Đương nhiên, về phần Trưởng Tôn Vô Kỵ nói lúc sau, cũng không có nói ra.
.Võ Mị Nương khiếp sợ không thôi, việc nàyviệc này không có cách này để hình dung rồi. Nàng cũng cho rằng là mình đang nằm mơ, qua nửa ngày, mới có phản ứng, trong lúc nhất thời chẳng những không cảm thấy vui mừng, ngược lại lại cảm thấy lo lắng. Bản tính của nữ nhân là nghi ngờ, Võ Mị Nương cũng không ngoại lệ, nàng cũng đang tự hỏi, Trưởng Tôn Vô Kỵ làm như vậy là đang ẩn chứa dã tâm gì. Nhưng hiện giờ nàng ở trước mặt Trưởng Tôn Vô Kỵ còn phải giả bộ vô cùng non nớt. Nghĩ nửa ngày cũng không thể hiểu, dò hỏi: - Vậy bệ hạ thấy thế nào?
.Lý Trị thở dài: - Thật sự thì cữu cữu lạm dung quyền lực là có tiền lệ. Khi phụ hoàng còn tại thế, cũng đã xuất hiện loại tình huống này. Nhưng phụ hoàng tin tưởng cữu cữu tuyệt đối, người khác càng nói, phụ hoàng lại càng trọng dụng người. Thẳng đến sau này khi mẫu hậu ra mặt, khiến cữu cữu từ chức, lúc ấy cữu cữu lập tức nghe lời đề nghị của mẫu hậu, dâng tấu từ chức, là về sau phụ hoàng lại bắt đầu trọng dụng cữu cữu.
.Cữu cữu cả đời đều tận trung với phụ hoàng, ngày trước cũng là vì trẫm mà đấu tranh quên mình, vì trẫm mà bảo vệ, hộ tống. Nếu như lúc ấy không phải cữu cữu một thân gánh vác, trẫm đã không thể thuần lợi đăng cơ. Nhưng quyền lực một khi đã mạnh lên thì khó có thể buông xuống được, cữu cữu cũng có nỗi khổ riêng của mình. Hôm nay cữu cữu đem quyền lực trả lại cho trẫm, chỉ sợ quá nửa là xuất phát từ quan hệ cữu cữu cháu ngoại. Nếu không phải như vậy, chẳng lẽ ông ta không biết, một khi mất đi quyền lực, ông ta sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng. Dù sao trong triều không ít người đối với cữu cữu ghi hận trong lòng. Hầu hết quyền thần đi đến bước đường này, chỉ có thể đi đến cuối cùng. Nhưng nếu không có cái quan hệ này, trẫm cho rằng cữu cữu sẽ không dễ dàng chịu thua.
.Cái gì gọi là quan hệ cậu cháu, chính là huyết mạch Trưởng Tôn.
.Sau sự thẳng thắn của Trưởng Tôn Vô Kỵ, Lý Trị đột nhiên cũng nghĩ thông suốt rồi, nghĩ đến cũng là thông suốt hoàn toàn.
.Võ Mị Nương vừa nghe, cũng không cần nhiều lời, nàng tuy rằng trong lòng còn có nhiều khúc mắc, nhưng nàng biết Lý Trị đã tin tưởng Trưởng Tôn Vô Kỵ, trừ phi nàng có chứng cớ, bằng không mà nói, chỉ sẽ khiến cho Lý Trị cảm thấy chán ghét. Hơn nữa Trưởng Tôn Vô Kỵ từ chức, tóm lại cũng là chuyện tốt.chỉ cần Trưởng Tôn Vô Kỵ ngồi ở vị trí ấy, như có một cái gai trong mắt, ông ta có tạo phản hay không, ông ta có khả năng phản kích hay không? Nhìn không ra luôn khiến người khác sợ hãi.
.Thể nào đây cũng là một buổi triều đầy kinh hãi.
.Trưởng Tôn Vô Kỵ chính thức dâng tấu thỉnh cầu từ chức
.Lý Trị sau khi liên tục cự tuyệt, cuối cùng cũng gật đầu đáp ứng.
.Tất cả đại thần đều là ngây ra như phỗng, đây là chuyện gì vậy?
.Thật không thể tưởng tượng nổi, Trưởng Tôn Vô Kỵ nửa ngày không ra chiêu, kết quả vừa ra chiêu lại chính là xin từ chức, việc này thật sự quỷ dị.
.Đều đã nghĩ qua phương diện này có âm mưu gì. Hoặc là Trưởng Tôn Vô Kỵ và Lý Trị lén lút đọ sức một phen, kết quả là thua cuộc, buộc phải từ chức. Đủ loại thuyết âm mưu ùn ùn kéo đến.
.Nhưng bất kể như thế nào, Trưởng Tôn Vô Kỵ vẫn nhất đại công thần tại Lăng Yên Các, rốt cuộc rũ bỏ quan phục, cáo lão an hưởng tuổi già.
.Là âm mưu của Trưởng Tôn Vô Kỵ, hay là ông ta thật sự chịu thua rồi?
.Thế cục này càng khó bề phân biệt rồi.
.Đám người Lý Nghĩa Phủ, Hứa Kính Tông cũng không hiểu ra sao, sau khi bãi triều, liền lập tức chạy đi cầu kiến Lý Trị, hỏi y đây là có chuyện gì, chúng ta còn đang tự mình trang bị võ trang, kẻ thù làm sao đã đầu hàng rồi?
.Lý Trị thật cũng không nói rõ, chỉ ám chỉ là y đã cùng Trưởng Tôn Vô Kỵ thương lượng xong.
.Hứa Kính Tông kiên quyết phản đối phe Trưởng Tôn, chỉ cần ông ta có cơ hội, thì chính là muốn giết chết Trưởng Tôn Vô Kỵ. Bởi vậy ông ta một mực chắc chắn rằng Trưởng Tôn Vô Kỵ có âm mưu. Không thể tin tưởng được, ám chỉ Lý Trị phải nhổ cỏ tận gốc, phòng trừ hậu hoạn.
.Nhưng Hứa Kính Tông cũng không nghĩ tới, Trưởng Tôn Vô Kỵ là cậu ruột của Lý Trị, ngươi muốn nhổ cỏ nhổ tận gốc, ngươi muốn diệt trừ ai?
.Lý Trị hung hăng khiển trách Hứa Kính Tông vài câu, là để nhắc nhở ông ta. Cảnh cáo bọn họ không thể lại nói như vậy, làm cho Lý Nghĩa Phủ đang chuẩn bị lên tiếng vội vàng nuốt trở về, thiếu chút nữa thì nghẹn chết.
.Nhưng Hứa Kính Tông đời này hận nhất hai người, đầu tiên là Trưởng Tôn Vô Kỵ, người thứ hai chính là Hàn Nghệ. Đối với Trưởng Tôn Vô Kỵ Hứa Kính Tông là vừa hận vừa sợ, tuy nói không thể lập tức giết được Trưởng Tôn Vô Kỵ, nhưng ông ta nhìn ra được Lý Trị và Trưởng Tôn Vô Kỵ đang hòa hợp dần, điều này làm cho ông ta cảm thấy rất hoang mang. Vì thế lại chạy đi tìm Võ Mị Nương, ngấm ngầm bàn luận.
.Võ Mị Nương nghe ông ta nói nửa ngày, ngay cả một cái lí do đều nói không ra, mở miệng là thở, liền quát Hứa Kính Tông kêu dừng lại. Võ Mị Nương lại không ngốc, Lý Trị sở dĩ làm cho nàng tham dự việc triều chính là vì nàng kiên định đứng về phía Lý Trị. Mặc kệ trong nội tâm nàng nghĩ như thế nào, nàng cũng đã quát kêu Hứa Kính Tông im miệng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận