Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 579.1: Giải quyết dứt khoát

.Một lúc lâu sau.
.- Ngân châm này là đã được dùng hạt giống Mạn Đà La luyện qua.
.Lư Sư Quái ngồi xổm người xuống, gỡ xuống một cây ngân châm từ trên cổ một gã hộ vệ, vừa nhìn, vừa nói: - Loại hạt hoa này có chứa kịch độc, nếu ăn nhầm phải quá nhiều, thì không có cách nào cứu được, nhưng hung thủ dường như cũng không muốn đuổi tận giết tuyệt, bốn gã hộ vệ này cũng chỉ là ngất đi mà thôi, chứ không hề nguy hiểm đến tính mạng, tuy nhiên hung thủ khả năng còn có được y thuật tinh xảo, nếu đem ngân châm này cắm lên huyệt vị này, có thể khiến người ngất đi nhanh nhất.
.Đứng cách thi thể khá xa, Vương Huyền Đạo nói: - Căn cứ lời của hai gã kiệu phu kia nói, hung thủ là một nữ nhân, nhưng ngoại trừ nữ ma đầu Tiêu gia ra, chưa từng nghe nói trên đời này lại có nữ cao thủ lợi hại như thế, có thể trong nháy mắt chế phục bốn gã cao thủ đại nội, chuyện này thật không thể tin nổi.
.- Nhưng thật ra có một người như vậy.
.Hàn Nghệ thì thào tự nói nói.
.- Ai?
.Vương Huyền Đạo lập tức hỏi.
.- Không thể nào là nàng, bởi vì nàng đã chết rồi.
.Trong đầu Hàn Nghệ lại toát ra hình ảnh nữ nhân dũng mãnh xông vào phủ thứ sử Dương Châu kia, từ trên mặt đất nhặt lên một ít tiền âm, giơ giơ lên, nói: - Hơn nữa hung thủ vô cùng kiêu ngạo, thậm chí nàng cũng không sợ hãi, còn để cho hai gã kiệu phu kia chạy đi.
.Trịnh Thiện Hành nói: - Các ngươi nói chuyện này sẽ do ai làm?
.Hàn Nghệ nói: - Chỉ có thể nói khẳng định không phải do quốc cữu công làm.
.Lư Sư Quái đột nhiên nhíu nhíu mày, nói: - Các ngươi nói liệu có phải do?
.Vương Huyền Đạo nghe vậy chỉ cảm thấy không rét mà run, một giọt mồ hôi từ trên trán chảy xuống.
.Hàn Nghệ hơi hơi nhíu mày, nói: - Ta nghĩ cũng sẽ không phải, nếu như là hắn sai khiến người làm vậy, hung thủ kia sẽ không thể nào kiêu ngạo như vậy, hơn nữa cũng sẽ không để lại người sống, nhất định sẽ đuổi tận giết tuyệt đấy.
.Vương Huyền Đạo gật gật đầu, hơi có vẻ nghi ngờ nói: - Đúng rồi, vụ án này huyên nào lớn như thế, đối phương không nên để lại người sống chứ. Ngẫm nghĩ một chút, y vẫn nghĩ không ra. Lắc đầu nói: - Chẳng lẽ hung thủ kia là một người thiện tâm sao?
.Trịnh Thiện Hành nói:
.- Người thiện tâm sẽ đi làm chuyện này?
.Lư Sư Quái như thoáng chút suy nghĩ nói: - Nhưng nếu không phải là người đó, thì còn có thể là ai đâu này?
.Hàn Nghệ cười nói: - Ta đoán nhất định là người có thù với quốc cữu công làm, Tưởng Hiến chết ở chỗ này, đối với quốc cữu công mà nói, quá bất lợi rồi.
.Vương Huyền Đạo tà tà liếc nhìn, nói: - Ý của ngươi là?
.Hàn Nghệ cười nói: - Ta nghĩ án này hẳn là có thể kết thúc rồi.
..
.Hoàng cung!
.- Ngươi nói cái gì?
.Sau khi Lý Trị nghe được Hàn Nghệ bẩm báo, bỗng nhiên đứng vụt dậy. Rung giọng nói: - Tưởng Hiến Tưởng Hiến bị người giết rồi sao?
.Hàn Nghệ gật đầu nói: - Đúng vậy.
.Lý Trị nói: - Này điều này sao có thể, trẫm không phải đã phái đi bốn gã cao thủ bảo hộ y sao?
.Mệt cho ngươi còn có mặt mũi nói ra. Hàn Nghệ nói: - Hồi bẩm bệ hạ. Theo lời nói của hai gã kiệu phu kia, thì bốn gã cao thị vệ ở trong nháy mắt đã bị hung thủ chế phục rồi. Hắn vốn muốn nói là cao thủ, nhưng hắn cảm thấy đây là đang lừa mình dối người.
.- Nháy nháy mắt?
.Lý Trị chợt cảm thấy hoa cúc căng thẳng, đây chính là cao thủ đại nội a, không ngờ ở trong nháy mắt liền, thế thì làm hoàng đế như này cũng quá nguy hiểm rồi, nói: - Đối phương có bao nhiêu người?
.- Một! Là một nữ nhân.
.Hàn Nghệ chi tiết nói.
.Lý Trị nghe vậy mặt đổ đầy mồ hôi, đặt mông ngồi ở trên ngọa tháp, kinh ngạc không nói. Y thật sự không thể tiếp nhận sự thực này, một nữ nhân trong nháy mắt chế phục cao thủ đại nội của y, thế này thế này nhất định là chuyện cổ tích rồi.
.Ta nghĩ cha của Phi Tuyết cuối cùng cũng có thể thở dài một hơi rồi rồi, tuy rằng ông ta bị Trần Thạc Chân thiêu hủy phủ đệ, nhưng ông ta chỉ là một Thứ sử, cao thủ đại nội bị một nữ nhân chế phục trong nháy mắt, đây quả thực là vô cùng nhục nhã a! Hàn Nghệ đột nhiên nói: - Bệ hạ. Vi thần nghĩ rằng đây cũng cũng không phải là một tin tức xấu.
.Lý Trị ngẩn ra, nói:
.- Chỉ giáo cho?
.Hàn Nghệ nói: - Trong lòng Bệ hạ nhất định vô cùng phẫn nộ.
.Lý Trị cảm thấy lời này có chút ngu ngốc, nói: - Ngươi cứ nói đi? Hộ vệ của trẫm không chịu được một kích như thế, chẳng lẽ trẫm nên cảm thấy cao hứng sao?
.- Vi thần có tội.
.Chắp tay tạ lỗi, Hàn Nghệ lại nói: - Nhưng bệ hạ nhất định sẽ muốn bắt được hung thủ, như vậy hung thủ kia lại sẽ là người nào?
.Lý Trị dường như nghe hiểu được mấy thứ gì đó. Nói: - Ngươi nói là người nào?
.Hàn Nghệ nói: - Hiện tại trên đời người hận nhất Tưởng Hiến, không ai hơn được Trương Minh rồi, mặc kệ người khác cho rằng thế nào, dù sao vi thần là cho rằng hung thủ kia nhất định là đồng đảng của Trương Minh.
.Trong mắt Lý Trị đột nhiên sáng ngời, nói: - Ý của ngươi là bảo trẫm lập tức hạ chỉ tra rõ việc này?
.Hàn Nghệ nói: - Hơn nữa là một đạo thánh chỉ tức giận.
.Khóe miệng Lý Trị thoáng giương lên, có chút muốn cười, nhưng ngẫm lại về hộ vệ của mình, lại thế nào cũng cười không nổi, vẻ mặt rất là quái dị
.Mặt rồng giận dữ!
.Thử hỏi hiện tại trên đời có ai dám tập kích hộ vệ hoàng gia, còn trước mặt hộ vệ hoàng gia mà giết người, đây không khác tội lớn mưu nghịch a.
.Làm Hoàng đế có thể không mặt rồng giận dữ ấy ư, lúc này đều cưỡi lên trên đầu Hoàng đế rồi, không thể nhẫn nhịn được, quyết không thể nhẫn, Lý Trị lập tức hạ chỉ, toàn diện tra rõ việc này.
.Việc này sau khi truyền ra ngoài, toàn bộ thành Trường An đều chấn kinh.
.Đây cũng không phải là thần hồn nát thần tính, mà là động thật sự rồi, Lý Trị trực tiếp xuất động cấm quân, tuyên bố nhất định phải tập nã ở hung thủ, Tưởng Hiến kia chết sống ngược lại chỉ là thứ yếu, mấu chốt là làm tổn hại mặt mũi hoàng gia, trên đời tội phạm giết người vô số, nhưng ngươi ngay trước mặt trên đầu Hoàng đế mà giết người, vậy ngươi thật là tự tìm đường chết rồi.
.Thật sự là phong hồi lộ chuyển a!
.Nguyên bản cục diện vẫn còn bế tắc, nhưng Tưởng Hiến vừa chết, lập tức khiến cán cân bị nghiêng lệch.
.Hàn Nghệ mới ra khỏi hoàng cung, liền nói với Hình Ngũ đang chờ bên ngoài: - Ngươi lập tức dẫn người đem những người có quan hệ chặt chẽ với Trương Minh, lại mời đến Đại Lý Tự, ồ, lần này không cần khách khí như thế, trực tiếp dẫn người đi, không tới, liền áp giải đến cho ta.
.- Tuân mệnh.
.Hình Ngũ đi rồi, Hàn Nghệ lên xe ngựa ngồi, trong lòng cũng đang lẩm bẩm, trước mắt hắn thấy nét mặt của Lý Trị, hắn dám khẳng định, tuyệt sẽ không phải Lý Trị sai khiến người đi làm. Thì thào lẩm bẩm: - Nếu không phải Lý Trị chỉ thị cho người làm, vậy thì là ai đây chứ? Chẳng lẽ là nàng? Không có khả năng, nàng thâm cư trong cung, ở bên ngoài không có bất kỳ thế lực nào, hơn nữa là nàng, thì càng thêm nên giết người diệt khẩu rồi, thế này không khoa học a! Ôi thật là khó đoán, Trưởng Tôn Vô Kỵ nhiều kẻ thù như vậy, ai cũng đều có thể.
.Nếu lần đầu tiên là mời đến hiệp trợ điều tra, như vậy lần này chính là thật sự truyền gọi đến, hỏi khẩu cung rồi. Hơn nữa cũng không phải luân phiên, ngày thứ nhất Hàn Nghệ đem ba mươi người có chặt chẽ quan hệ với Trương Minh nửa mời nửa áp giải tới Đại Lý Tự đến thẩm vấn.
.Hơn nữa, phạm vi lần này càng thêm rộng lớn hơn, trực tiếp bao trùm toàn bộ thành Trường An, bởi vì muốn tróc nã hung thủ a!
.Toàn thành giới nghiêm
Bạn cần đăng nhập để bình luận