Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều

Chương 493: Sự phục tùng tuyệt đối

.Hôm qua còn thịt cá, mỹ nữ làm bạn, hôm nay là màn thầu rau cải, chênh lệch thật sự là quá lớn.
.Rất nhiều công tử ca đều có chung cảm giác mắc mưu, cũng khó có thể chấp nhận.
.- Tu Tịch, Hàn Nghệ hắn quá khinh người rồi, ta không thể ngồi đợi ở đây nữa.
.Liễu Hàm Ngọc đứng ở trên giáo trường nói với Uất Trì Tu Tịch.
.Xung quanh không ít công tử cũng đều phẫn nộ không ngừng, la hét muốn rời khỏi.
.Uất Trì Tu Tịch cùng gia gia của y giống nhau, thích sĩ diện, nói:
.- Ta cũng không muốn ở lại, nhưng lễ quan sát kia rất khó coi, việc này nếu truyền đi, thể diện nhà chúng ta đã có thể ném đi được rồi.
.Đôi mắt Liễu Hàm Ngọc xoay chuyển, nói:
.- Nhưng nếu chúng ta cùng nhau lấy, vậy thì làm gì còn ai có thời gian đi thực hiện cái lễ quan sát chú này.
.Uất Trì Tu Tịch nói:
.- Đúng rồi, nếu như thế, vậy không ai thực thi lễ quan sát đó rồi.
.Nói xong sửng sốt, nói:
.- Nhưng chúng ta đây có bao nhiêu người đâu, phải do tất cả mọi người đồng ý mới được.
.Một công tử liền nói:
.- Ta thấy chỉ có đám thứ tộc mới chịu tiếp tục ở lại, người của Giang Tả, Sơn Đông khẳng định cũng không bằng lòng ở lại, chúng ta không cần phải quan tâm đến ánh mắt của bọn ti tiện đó.
.- Này! Tiêu Hiểu bọn họ đến rồi.
.- Tu Tịch, chúng ta đi tìm bọn Tiêu Hiểu nói chuyện đi, nếu bọn họ cũng bằng lòng, chúng ta liền cùng nhau đi.
.- Được.
.Đám người Uất Trì Tu Tịch và Liễu Hàm Ngọc đi tới chỗ Tiêu Hiểu.
.- Hiểu ca.
.- Làm gì?
.- Hàn Nghệ rõ ràng là đang đùa giỡn chúng ta, chúng ta phải tiếp tục ở lại sao, những người như chúng ta tương lai sớm hay muộn sẽ làm quan, Cảnh sát Hoàng gia không làm thì thôi, bằng không, chúng ta đi cùng nhau là được.
.Mấy tên không tiền đồ các ngươi, chỉ biết đi đi.
.Tiêu Hiểu lắc đầu nói:
.- Không thể được, ta chịu không nổi lễ quan sát kia, đó chính là tên của tỷ ta, nếu để cho tỷ của ta biết, không giết ta không được.
.Liễu Hàm Ngọc vội la lên:
.- Hiểu ca, ngươi hồ đồ nha.
.Nếu chúng ta đều đi, còn ai sẽ đi thực hiện lễ quan sát kia, để một mình Hàn Nghệ chơi đi.
.Tiêu Hiểu lắc đầu nói:
.- Ta không đi.
.- Vì sao? Liễu Hàm Ngọc kinh ngạc nói:
.- Chẳng lẽ ngươi còn muốn ở lại đây bị người đùa giỡn sao? Tiêu Hiểu hừ một tiếng, nói:
.- Đây mới bắt đầu.
.Sau này ai đùa bỡn ai còn chưa biết đâu, Tiêu Hiểu ta sống lớn nhường này, vẫn chưa từng sợ ai, mới thế này muốn ta đi, vậy người khác sẽ nói ta sợ Hàn Nghệ.
.Ta phải ở lại đây, chiến đấu tới cùng với Hàn Nghệ.
.Uất Trì Tu Tịch nhíu mày, chỉ cảm thấy hai má có chút nóng lên.
.Con cháu Giang Tả còn lại thấy vậy, đều phụ họa theo lời Tiêu Hiểu.
.Con cháu Quan Trung lập tức tối sầm mặt.
.Lúc này, lại có một đám người đi đến, chính là con cháu Sơn Đông.
.Người cầm đầu cười nói:
.- Các ngươi đứng ở đây làm gì, hình như ta nghe nói có người muốn rời khỏi nơi này.
.Người này tên là Thôi Hữu Du, xuất thân Bác Lăng Thôi thị.
.Tiêu Hiểu nói:
.- Ai nói muốn rời đi, bản công tử phải ở đây chơi với Hàn Nghệ đến cùng.
.Thôi Hữu Du nói:
.- Ta cũng có ý đó, vậy chúng ta hãy xem ai không kiên trì nổi trước.
.Tiêu Hiểu nói:
.- Nhất định không phải là ta.
.Hai người không khỏi nhìn hướng về phía đám con cháu Quan Trung.
.Lúc này, lại có một số người đi tới, cầm đầu là một công tử trẻ măng, gã nói:
.- Nếu đã vậy, chúng ta không ngại đánh cuộc chứ? Người này chính là Thiếu công tử Bùi gia, Bùi Thiếu Phong, hai mắt y nhìn Tiêu Hiểu trừng trừng.
.Tiêu Hiểu cười hì hì nói:
.- Tùy ngươi đánh cuộc cái gì, bản công tử đều tiếp.
.Bùi Thiếu Phong nói:
.- Được, chúng ta liền đánh cuộc nỗi nhục chui háng, nếu ai không kiên trì được trước, hãy chui qua háng đối phương đi.
.Dương Mông Hạo núp ở phía sau nói:
.- Bùi tiểu ca, huynh đánh cuộc thế không khỏi hơi quá đáng chút sao.
.Bùi Thiếu Phong nói:
.- Các ngươi đánh cuộc hay không không sao cả, Tiêu Hiểu, ngươi dám không? Tiêu Hiểu nói:
.- Ta có gì mà không dám, quân tử nhất ngôn.
.- Tứ mã nan truy.
.Liễu Hàm Ngọc tuyệt đối không ngờ được bản thân thuận miệng hỏi một câu, ngược lại chữa lợn lành thành lợn què, nhìn Uất Trì Tu Tịch nói:
.- Tu Tịch, chúng ta vẫnUất Trì Tu Tịch trừng mắt, tựa như nói, vẫn đi cái rắm, thế này mà còn đòi đi nữa thì mất hết mặt mũi rồi.
.Đây thật ra cũng là hình ảnh thu nhỏ của quý tộc đương thời, vì sao quý tộc Hoa Hạ lại lụn bại nhanh như vậy, trong đó nội đấu là một yếu tố vô cùng quan trọng, khu vực khác nhau, văn hóa khác nhau, làm cho giữa quý tộc thường xuyên xảy ra đấu tranh, thậm chí còn tiến hóa thành chiến tranh.
.Thật wachiến tranh từ Đông Tấn, Bắc Ngụy mãi cho đến cuối triều Tùy, gần như đều là những quý tộc này khơi mào cả, chứ không phải là dân chúng, chỉ duy nhất một cuộc khởi nghĩa nông dân, chính là Trần Thạc Chân.
.Đương nhiên, người thắng sau cùng, vẫn là quý tộc Quan Trung.
.Ngươi rất khó làm cho bọn chúng đồng tâm hiệp lực.
.Một lát sau, bọn Hàn Nghệ, Trình Xử Lượng đi tới giáo trường.
.- Hàn Nghệ, ngươi tới thật đúng lúc.
.Uất Trì Tu Tịch lập tức đi tới.
.Hàn Nghệ vội hỏi:
.- Ở trong này, ta hy vọng có thể gọi ta là Phó Đốc Sát, đạo lý tôn sư trọng đạo, các ngươi hẳn là học qua rồi.
.Đương nhiên, nếu các ngươi nhất định muốn gọi như vậy, ta đây cũng không quan trọng, đây là tự do của các ngươi, nhưng ta cũng có quyền không để ý các ngươi.
.- Ngươi ! Uất Trì Tu Tịch chịu đựng giận dữ nói:
.- Phó Đốc Sát, xin hỏi chuyện cơm sáng vừa rồi là sao, đó là đồ làm cho người ăn sao? Hàn Nghệ dang hai tay ra, vươn thẳng vai nói:
.- Việc này ngươi tìm ta vô dụng, ta nói rồi, tất cả những gì của nhà ăn cũng không do ta quản lý.
.À, vấn đề lãng phí là ta yêu cầu, nhưng bây giờ thời gian ăn sáng của các ngươi đã qua rồi, tiếp theo là thời gian huấn luyện, có vấn đề gì, đợi sau khi huấn luyện chấm dứt, thì sang bên này tập hợp đi.
.Nói xong hắn liền lập tức đi đến giữa sân.
.Nhóm công tử ca này hừ một tiếng, đều đứng thẳng bất động.
.Chỉ có thứ tộc đi tới, tự giác xếp thành hàng chính giữa, dù sao Trình Xử Lượng cũng ở nơi đây, hơn nữa bọn họ đều là trong quân ra, xếp thành hàng vẫn biết.
.Hàn Nghệ nhìn nhóm công tử ca phía này, nói:
.- Các ngươi hoặc là chủ động rời khỏi, hoặc là cứ tới đây xếp hàng, nếu hai cái mà các ngươi người đều không chọn, vậy thì đến phòng giam giữ ở đi, ở đó các ngươi có thể tự do tự tại, muốn làm gì thì làm cái đó.
.Chỗ lớn bằng bàn tay, lại có thể làm gì? Trình Xử Lượng nghĩ thầm.
.Tiêu Hiểu dẫn đầu đi tới, nhóm công tử Giang Tả cũng đi theo sau, Bùi Thiếu Phong cũng đi tới, con cháu Quan Trung, Sơn Đông đều đi tới, xếp hàng qua loa đại khái, đứng cong người khom lưng, trên mặt đều là oán khí.
.Hàn Nghệ cười nói:
.- Ta biết các ngươi bây giờ chắc chắn rất hận ta, thậm chí có thể nói, mong muốn ta chết quách đi, nhưng không sao.
.Ta tới đây cũng không phải là đến nịnh bợ các ngươi, ta là tới huấn luyện các ngươi.
.Có điều ta phải nhắc nhở các ngươi một câu, ngàn vạn lần đừng để cho ta nghe thấy, nếu không ta sẽ nhốt các ngươi, không tin các ngươi có thể thử xem.
.Không ai lên tiếng, dù sao Vi Phương vừa rồi cũng đã thử qua.
.Hàn Nghệ tiếp tục nói:
.- Ta trịnh trọng nói lại một lần nữa, các ngươi có thể xin rút lui, ở phương diện này, ta vô cùng thoải mái, chỉ cần ngươi xin ta sẽ đồng ý.
.Bùi Thiếu Phong đột nhiên cười dài nói:
.- Ồ, ta hiểu rồi, ngươi làm như vậy đơn giản là muốn cho chúng ta tự động rút lui, dù sao triều đình không cho ngươi nhiều danh ngạch như vậy.
.Hàn Nghệ cười nói:
.- Thông minh, không hổ là con cháu Hà Đông Bùi thị, chính là đạo lý này.
.- Chúng ta vẫn cứ không đi, ta lại muốn nhìn ngươi thu dọn kết cục kiểu gì.
.- Các ngươi kiên trì một tháng trước đã rồi hẵng đến nói với ta lời này.
.Hàn Nghệ khinh thường cười, lại cất cao giọng nói:
.- Các ngươi tới đây, chỉ có một mục đích, chính là trở thành Cảnh sát Hoàng gia.
.Ta không biết các ngươi có hiểu biết thế nào đối với Cảnh sát Hoàng gia.
.- Không phải là giữ gìn trị an sao? Dương Mông Hạo nói.
.Hàn Nghệ cười nói:
.- Có thể nói như vậy, nhưng đây chỉ là mặt ngoài, tin rằng các ngươi cũng đã nghe nói, ý nghĩa chân chính của Cảnh sát Hoàng gia chính là người hầu mà bệ hạ ban cho dân chúng, chính là người làm đầy tớ cho dân chúng Đại Đường ta, như vậy ý nghĩa của Trại huấn luyện hoàng gia chúng ta, chính là trợ giúp bệ hạ và dân chúng huấn luyện ra một đám đầy tớ cho dân chúng, chứ không phải giúp bệ hạ huấn luyện ra một đám nhi tử.
.Nếu là đầy tớ cho dân chúng, như vậy các ngươi cũng đừng có yêu cầu xa vời quá nhiều, ở đây chỉ có gian nan khốn khổ, không có hưởng thụ, cho nên các ngươi đừng suy nghĩ nhiều, ta có thể rất khẳng định nói cho các ngươi biết, đây là chuyện không thể nào, càng muốn sẽ chỉ khiến các ngươi càng khó chịu, nhưng không thay đổi được bất cứ sự thực nào.
.- Có lẽ các ngươi sẽ nghĩ, ta đường đường là ai chứ, tại sao phải tới đây làm người hầu, đây không phải cố ý tìm tội để chịu sao.
.Đúng vậy, ta cũng nghĩ như vậy đấy, thế thì rời đi, đúng chứ, việc này rất đơn giản, Trại huấn luyện Hoàng gia chúng ta chú ý ngươi tình ta nguyện, người không có giác ngộ vì dân chúng phục vụ, chúng ta cũng không cần, ở lại nơi này, mọi người đều khó chịu, hà tất phải vậy cơ chứ.
.- Nhưng nếu các ngươi muốn hỏi, ta ở đây có thể có được cái gì? Ta có thể nói cho các ngươi biết, người có thể thông qua khảo hạch của Trại huấn luyện Hoàng gia, các ngươi cả đời này đều hưởng thụ vô cùng, những điều tốt đẹp đều không thể tưởng tượng, nhưng ta biết, bây giờ ta nói gì, các ngươi cũng sẽ không tin, không sao, đợi sau khi các ngươi học hành thành công, nếu các ngươi cảm thấy những điều các ngươi học hoàn toàn vô ích, hẵng tới tìm ta.
.Những lời này nói ra khiến bọn công tử cũng không biết phản bác thế nào.
.Về định nghĩa Cảnh sát Hoàng gia đã truyền ra từ sớm rồi, cũng không phải là Hàn Nghệ tạm thời biên soạn ra.
.Nếu ngươi cảm thấy không hài lòng, ngươi có thể đi, chỉ đơn giản vậy thôi, ta không có áp bức các ngươi, nếu ngươi muốn tự ngược ở lại đây chịu tội, vậy ngươi có thể trách ai.
.Hàn Nghệ tiếp tục nói:
.- Các ngươi đã lựa chọn lưu lại, như vậy phải tuân thủ quy củ Trại huấn luyện Hoàng gia, nhưng các ngươi may mắn đấy, gặp được Phó Đốc Sát không được học nhiều như ta đây, quá phức tạp ta sẽ không chơi, cũng không nghĩ ra được, bởi vậy quy củ Trại huấn luyện Hoàng gia chúng ta cũng chỉ có một.
.Mọi người vừa nghe, mừng thầm, nếu chỉ có một quy củ, thế thì cũng không sợ lắm.
.- Phục tùng! Hàn Nghệ nói:
.- Quy củ Trại huấn luyện Hoàng gia chúng ta chính là phục tùng, phục tùng tuyệt đối.
.Lời này vừa nói ra, khuôn mặt mọi người lập tức liền xụ xuống, quỷ củ này còn hơn cả ngàn vạn quy củ nữa! Uất Trì Tu Tịch hừ nói:
.- Chăng lẽ ngươi bảo chúng ta đi chết, bọn ta cũng phải đi sao.
.Hàn Nghệ cười nói:
.- Nếu như là một bé con ba tuổi nói với ta câu này, ta sẽ bị chọc cười, bởi vì ta rất thích giao thiệp với người hài hước, nhưng ta cho rằng từng độ tuổi đều có kiểu hài hước riêng của mình, theo sự trưởng thành của tuổi tác, hài hước cũng sẽ trở nên càng khôn khéo.
.Đương nhiên, cũng có người vẫn còn dừng lại ở óc hài hước lúc ba tuổi, khi đối diện với loại hài hước này, ta bình thường đều dở khóc dở cười, lúc này ta cũng cảm thấy dở khóc dở cười.
.- Phụt! Không ít người nghe xong mà cười ra tiếng.
.Hắn nói nhiều như vậy, tổng kết lại, chính là ngươi quá ngây thơ.
.Khuôn mặt Uất Trì Tu Tịch giống như ăn phải phân vậy.
.Tiêu Hiểu đột nhiên nói:
.- Nhưng bọn ta nên phục tùng lệnh của ai đây.
.Hàn Nghệ ha ha nói:
.- Câu này của Tiêu Hiểu rất động não, châm ngòi ta quan hệ giữa ta và Tổng Đốc Sát, chính là kế ly gián, ta rất vui mừng, đáp án của ta dĩ nhiên là, phục tùng mệnh lệnh trưởng quan.
.Các ngươi không có tư cách chọn lựa, có lẽ câu tiếp theo ngươi muốn hỏi chính là, trưởng quan các ngươi nhiều như vậy, nếu một người bảo ta làm thế này, một người bảo cho ta làm thế kia, ta nên nghe ai đây? Bình thường mà nói, ta là người phụ trách huấn luyện các ngươi, vì vậy bất kể là mệnh lệnh của Tổng Cảnh Ti, hay là mệnh lệnh của Bí Thư Lang, đều do ta thông báo cho các ngươi biết, sẽ không xuất hiện tình huống này, Nói một cách nhượng bộ, nếu xuất hiện, các ngươi cũng nhất định phải tuyệt đối phục tùng, chính là đơn giản vậy thôi.
.Bùi Thiếu Phong cười lạnh nói:
.- Vậy nếu chúng ta không phục tùng thì sao? Hàn Nghệ khẽ cười nói:
.- Nói thật nói với các ngươi nhé, từ sau khi ta đến Trường An, thường xuyên bị một số người trong số các người ức hiếp và châm chọc, điều này làm cho ta rất khó chịu, cho nên ta thường xuyên ở nhà ảo tưởng muốn làm thế nào lấy oán trả oán, nhưng lý trí và luật pháp nói cho ta biết, ta không thể làm như vậy, cho nên ta nhẫn nhịn, nhưng lòng ta vẫn luôn vô cùng khát khao có một cơ hội danh chính ngôn thuận trừng trị các ngươi, giáo huấn các ngươi.
.Nói thật, ta rất hy vọng nhìn thấy các ngươi không phục tùng mệnh lệnh, nếu như vậy, Tổng Cảnh Ti, Bí Thư Lang cũng không giúp được các ngươi.
.Nói xong, hắn siết chặt nắm tay, kéo căng gương mặt thật dữ tợn.
.Câu này không khỏi cũng quá thẳng thắn rồi! Rất nhiều người đều bị những lời này của Hàn Nghệ dọa sợ, mồ hôi đều chảy ra.
.Cha con Trưởng Tôn Xung cũng đều có chút kinh ngạc.
.Uất Trì Tu Tịch vội vàng nói:
.- Trình thúc thúc, Trường Tôn thúc thúc, các ngươi đã nghe thấy rồi đấy, Hàn Phó Đốc Sát cố ý muốn chơi chúng ta, hắn đây là lợi dụng việc công để trả thù cá nhân, thử hỏi loại người vô đức này làm sao có thể đảm nhiệm Phó Đốc Sát.
.Một đám công tử đều nhao nhao lên.
.Trình Xử Lượng ho nhẹ một tiếng, nghiêm túc nói:
.- Chuyện này các ngươi cứ yên tâm đi, bệ hạ phong ta làm Tổng Đốc Sát, chính là chuyên môn phụ trách giám sát, nếu có người lợi dụng việc công để trả thù cá nhân, ta nhất định sẽ không nhân nhượng, nếu là người hiểu pháp luật mà phạm luật, tội càng phải thêm một bậc, đuổi khỏi Trại huấn luyện là trừng phạt nhẹ nhất, nhưng trừng phạt hợp lý, bản Đốc Sát chẳng những sẽ không ngăn cản, ngược lại sẽ ủng hộ.
.Đám công tử ca này đâu phải đối thủ của kẻ lõi đời như Trình Xử Lượng, Hàn Nghệ được, kẻ xướng người hoạ, nói cho bọn họ á khẩu không trả lời được.
.Hàn Nghệ ho nhẹ một tiếng, nói:
.- Nói tới đây thôi, tiếp theo bắt đầu huấn luyện, mục đích hôm nay chính là cho các ngươi trải nghiệm huấn luyện cơ bản nhất của Cảnh sát Hoàng gia.
.Đầu tiên, chạy quanh giáo trường này ba vòng, làm nóng người, đây sẽ là huấn luyện làm nóng người mà các ngươi mỗi sáng sớm đều phải tập.
.- Ta còn tưởng là cái gì chứ? Không phải là chạy ba vòng sao, làm gì khó đâu.
.Tiêu Hiểu khinh miệt hừ một tiếng.
.Nhưng trong đó có một số người lại thiếu tự tin.
.Hàn Nghệ thật sự rất muốn nói cho y biết, ba vòng vẫn chỉ là hiệp thứ nhất khi tham gia huấn luyện này, sợ làm bọn chúng bị thương, tương lai sẽ còn tiếp tục tăng nhiều, cười nói:
.- Hy vọng như thế đi.
.Nói xong hắn chỉ đồng hồ cát bên cạnh nói:
.- Trước khi đồng hồ cát lọt hết xuống, ai nếu không chạy xong, hôm nay sẽ phụ trách quét sạch sẽ giáo trường này.
.Đương nhiên, các ngươi nếu ai cảm giác mình ngay cả ba vòng cũng chạy không xong, có thể trực tiếp xin quét dọn giáo trường.
.Đúng vào lúc này, chợt nghe xa xa truyền tới một tiếng nói:
.- Thật có lỗi, thật có lỗi, ta tới muộn rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận