Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1033: Kết quả đoán mạng

Con rùa lớn mở to cái miệng khổng lồ, lực lượng khủng khiếp tỏa ra.

An Lâm, Đề Na, Cốt Ngọc Tiên Trùng, cũng tiến vào trạng thái sẵn sàng chiến đấu!

Không có cách nào, con rùa lớn lúc này đột nhiên chuyển động, thật sự là quá đáng sợ rồi.

"À... Haizz... "

Một tiếng ngáp từ thấp đến cao, rồi lại từ cao xuống thấp.

Con rùa ách xì một cái, mở to đôi mắt mở ảo buồn ngủ, nhìn thấy đám người An Lâm, có chút mơ hồ, sau đó hình như nhớ ra điều gì đó: "Haizz! Các cậu là... "

Sau khi con rùa lớn kéo dài giọng, không nói nữa.

An Lâm nhìn biểu cảm của con rùa rồi nói: "Tôi tới đây tìm ngài đoán mạng, không đúng, là ngài muốn đoán mạng cho tôi, ngài quên rồi sao?"

Qủa nhiên, những chuyện lúc trước thật sự quên rồi?"

Rõ ràng rùa là loài hành sự cẩn trọng, nhưng con rùa lớn trước mặt này, thật sự không được xếp vào hàng ngũ ấy.

An Lâm chấn kinh rồi.

An Lâm đối với vị cao thủ rùa này, lần đâu tiên có cảm giác không đáng tin.

"Tiền bối như vậy, là ngài đã tính ra chuyện gì rồi ư?" An Lâm kiên nhẫn nhỏi.

An Lâm nhìn thấy màn quen thuộc, không nói hai lời đã dùng Hám Sơn Quyền!

Con rùa lớn giống như đã nhớ ra cái gì đó, vỗ mạnh đầu một cái: "Đúng! Đúng, đúng, đúng... Tôi nhớ ra rồi, vị này là người bạn nhỏ, không sai, tôi muốn đoán mạng cho cậu!''

Sau khi đoán mệnh xong, con rùa lại chậm rãi nhắm hai mắt lại, sau đó bắt đầu tiến vào trong mai rùa.

Con rùa lớn lộ ra vẻ suy tư, sau khi im lặng một lát, nó lại nhìn về phía An Lâm, hai mắt bất ngờ xuất hiện vô số ký hiệu màu đen...

Mặt An Lâm đã đen lại, chẳng lẽ con rùa này đã già nên ngốc? Giống như cá vàng, vài giây đã có thể quên mất chuyện khác?

Khủng khiếp như vậy!

"Á!''

Chết tiệt.. Lại muốn lén lút tính toán vận mệnh của hắn lần nữa sao?

Con rùa lớn vừa rụt đầu về đã bị một quyền đánh lên.

Chết tiệt!

Ầm ầm!

Con rùa lớn khẽ than một tiếng: "Suy nghĩ đều bị một chưởng của cậu làm rối loạn, không thể sắp xếp.''

Con rùa lớn tủi thân nói: "Tôi chỉ muốn nhắm mắt sắp xếp lại suy nghĩ một chút thôi."

"Trước tiên ngài nói quá khứ đi!''

Nó mở hai mắt ra, vẻ mặt cả kinh nói: "Vì sao cậu đánh tôi?"

An Lâm gật đầu.

Đau đến mức kêu thảm thiết một tiếng.

An Lâm: "... "

Rùa lớn: "Tình yêu của cậu cũng rất rộng rãi mạnh mẽ.''

Tập hít đất, sấm sét lần lượt, ăn thứ mọc trên người bằng đá, khiêu chiến vượt cấp, ăn thú đan, độ lôi kiếp nhỏ đưa tới Kim Hư Lôi Kỳ Lân, đúng là rất rộng rãi mạnh mẽ.

"Ngài lại muốn lùi vào mai để ngủ, tôi không đánh ngài thì đánh ai đây?" An Lâm tức giận nói.

Hai mắt con rùa lớn trở nên xa xăm: "Qúa khứ của cậu vô cùng rộng lớn mạnh mẽ.''

An Lâm nghe xong, gật đầu, đúng là kinh nghiệm vài năm nay rất rộng lớn và mạnh mẽ.''

Rùa lớn tiếp tục nói: "Qúa tình tăng cảnh giới của cậu, vô cùng rộng lớn mạnh mẽ.' '

"Như vậy sao?" An Lâm có chút ngượng ngùng, "Vậy ngài sắp xếp đi.''

Nhìn thấy vẻ mặt của An Lâm, con rùa lớn vội vàng giải thích nói: "Tuy rằng suy nghĩ có chút loạn, nhưng tính ra được điều gì, tôi cũng có thể nói ra!''

Không biết vì sao, An Lâm cảm thấy bản thân thật sự đã bị đùa giỡn rồi.

An Lâm: "... "

"Ngài có thể đổi từ diễn tả được không?" An Lâm có chút gian nan mở miệng nói.

"Chẳng lẽ không rộng lớn mạnh mẽ sao?" Rùa lớn nói.

Khóe môi An Lâm run rẩy, không có cách nào phản bác.

Rùa lớn: "Kinh nghiệm kiếm tiền của cậu rất rộng lớn mạnh mẽ.''

An Lâm cười: "Ha ha.''

Rùa lớn nghiêng đầu: "Chẳng lẽ không đúng sao?"

An Lâm hít sâu một hơi, yên lặng siết chặt nắm đấm: "Ngài có biết, bây giờ tôi muốn làm gì không?''

Rùa lớn chớp hai mắt, hỏi: "Làm gì?"

An Lâm cười lạnh: "Đánh ngài!''

Giúp hắn đoán mạng miễn phí, giúp hắn làm việc miễn phí...

An Lâm dừng bước một chút, có chút kinh ngạc nhìn rùa lớn một cái.

"Người bạn nhỏ, tôi biết cậu có một yêu cầu với tôi, tôi đáp ứng cậu còn không được sao?" Rùa lớn gấp giọng nói.

An Lâm cũng không quay đầu, nói: "Tôi đi đường của tôi, ngài cứ chơi trò của ngài, chúng ta nước sông không phạm nước giếng.''

"Ây da, ôi chao! Người bạn nhỏ này có duyên như vậy, vì sao cậu lại muốn đi!'' Rùa lớn thấy thế hoản sợ, gấp giọng giữ lại.

An Lâm nổi gân xanh lên, kiềm chế xúc động muốn đánh con rùa, xoay người quay đầu bước đi.

Hai nắm đấm kim quang của An Lâm rất mãnh liệt, cười lạnh nói: "Ngài không nói sai gì cả, tôi chỉ muốn để ngài biết được, tôi đánh nhau cũng rất rộng lớn mạnh mẽ!''

Rùa lớn: "... "

"Được... Tôi không dùng từ rộng lớn mạnh mẽ này nữa.'' Rùa lớn khó khăn nói.

An Lâm nghe thấy thì hài lòng gật đầu, vươn tay ra, làm tư thế mời.

Mời nó tiếp tục biểu diễn.

Con rùa lớn rung đùi đắc ý nói: "Con đường thu phục thú sủng mà cậu, cũng rất phong ba dữ dội.''

An Lâm chấn kinh.

Đây là điều rùa lớn hiểu được sao?

Từ rộng lớn mạnh mẽ biến thành phong ba dữ dội?

Rùa lớn căm tức An Lâm, không phục nói.

"Tôi nói cái gì sai, vì sao cậu lại đánh tôi?"

Đầu rùa lớn bị An Lâm luân phiên chà đạp.

"Á á á... "

Hám Sơn Quyền bạo phát.

Rầm rầm rầm...

Tình huống này, nghĩ thế nào cũng cảm thấy có chút vấn đề!

Cái gọi là không có việc gì không chu đáo, không phải gian trá cũng là trộm cắp. Cuối cùng ý đồ của rùa lớn là cái gì?

"Tôi biết người bạn nhỏ An Lâm đang lo lắng cái gì.'' Đột nhiên rùa lớn cười, giải thích nói: "Tôi làm cho cậu chuyện này, không chỉ vì cậu và tôi có duyên.''

"Trên thực tế, tôi đã sớm tính được, sẽ có một ngày có một người có khả năng quyết định đến vận mệnh của tộc Thiên Quy đến gặp, cho nên tôi giúp cậu, chính là giúp tộc nhân của tôi.''

Con rùa lớn rung đùi đắc ý, chậm rãi giải thích: "Cho nên tôi mới giúp cậu việc này, lúc cậu thấy tộc Thiên Quy gặp nạn, hay giúp chúng tôi một lần, như vậy chẳng phải tất cả đều vui vẻ sao?"

"Chà... Hóa ra là như vậy... "

An Lâm bừng tỉnh, gật đầu, chắp tay với con rùa già: "Thực xin lỗi, quấy rầy, cáo từ!''

Nói xong, hắn còn đi nhanh hơn.

"Ây da, ôi chao, người bạn nhỏ, cậu còn đi làm gì! Tôi giải thích không đủ rõ ràng sao?" Rùa lớn vươn một cái móng ra, gấp giọng giữ lấy bóng lưng của An Lâm.

"Không có, ngài giải thích vô cùng rõ ràng, chỉ là... "

Khóe miệng An Lâm hơi run rẩy: "Ông đây còn muốn nhờ các ngươi xem giúp một bản đồ, ngươi lại muốn ông đây liên quan đến vận mệnh tộc Thiên Quy? Cái này giống như tôi chỉ muốn mua một cái đệm lót chuột, ngươi nói có thể đưa đệm lót chuột cho tôi, nhưng lại muốn tôi đi cứu vớt thế giới với ngươi... Lừa nhau à?"

Rùa lớn có chút ngây người: "Đệm lót chuột là thứ gì?"

An Lâm mặt đầy sọc đen: "Cái này không quan trọng! Tôi không chọc vào, còn không mau chạy trốn sao? Cáo từ!''

"Người bạn nhỏ xin dừng bước! Tôi đã hiểu ý cậu rồi!'' Rùa lớn mở miệng nói: "Nhưng mà, lúc này đây, cậu chỉ có thể lựa chọn hợp tác với tôi, vì tôi là Đại Tế Ti của tộc Thiên Quy.

Bước chân của An Lâm dừng lại một chút.

Tộc Thiên Quy có đến trăm tư tế, nhưng trở thành Đại Tế Ti, chỉ có một người!

Thì phải là Đại Tế Ti Cổ Dữ tộc Thiên Quy!

Địa vị của nó vô cùng siêu nhiên, thậm chí có thể nói là lãnh tụ tinh thần của tộc Thiên Quy.

An Lâm xoay người có chút khó có thể tin được nhìn con rùa thần kinh không bình thường, hắn không ngờ lại gặp được nhân vật chỉ có trong truyền thuyết của tộc Thiên Quy!

"Không sai! Tôi chính là Đại Tế Tí Cổ Dữ.'' Rùa lớn nhìn An Lâm, cẩn thận nói: "Cậu chỉ có thể lựa chọn hợp tác với tôi, nếu không... Cậu sẽ chết!''
Bạn cần đăng nhập để bình luận