Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2039: Người bị Thiên Đạo căm ghét

"Này, Tiểu Tà, nhóc nói có người làm việc gì cũng thuận lợi thì cũng phải có người làm gì cũng gặp trở ngại đúng không? Ví dụ như có người đi đến đâu là gặp đen đủi ở đó, thậm chí người bên cạnh cũng gặp xui luôn, nhóc thấy tôi nói có đúng không?" An Lâm hỏi Tiểu Tà.

Tiểu Tà liếc xéo An Lâm một cái: "Người anh muốn nói chính là Thượng Quan Nghệ?"

An Lâm: "Nhóc rất thông minh."

Tiểu Tà giống như đi guốc trong bụng hắn vậy.

"Quả thật Thượng Quan Nghệ rất đặc biệt, trong ký ức thức tỉnh của tôi cũng có một số người rất giống cô ta, bọn họ được gọi là 'Những người bị Thiên Đạo căm ghét'." Giọng Tiểu Tà trong trẻo lạnh lùng.

"Người bị Thiên Đạo căm ghét?" An Lâm hơi giật mình "Thiên Đạo cũng biết căm hận người khác hả?"

"Tất nhiên rồi, người bị Thiên Đạo căm ghét có rất nhiều loại, ví dụ như người đẹp khiến người khác phải kinh sợ, phải ghen tị." Tiểu Tà tiếp tục giải thích.

"Ấy, loại người này không phải nói ta chứ?" An Lâm nói chen vào.

"Thế sao nhóc lại biết cái gì mà người được Thiên Đạo thiên vị, lại còn người bị Thiên Đạo căm ghét nữa?" An Lâm không nhịn được mà nghiêm túc nhìn kiếm linh của mình một lượt, vô cùng tò mò hỏi nó.

Nhưng mà hắn hiểu rất rõ sự đặc biệt của cô bé này, một mình nó không cần dùng chân ý Phá Thiên mà vẫn có thể gây tổn thương cho Thiên Thần quyền uy chí cao, chỉ riêng điểm này đã khiến cho An Lâm phải nghiền ngẫm.

An Lâm bẹo má Tiểu Tà, hỏi: "Nhóc cũng không biết hả?"

An Lâm cạn lời, kiếm linh của hắn lại chơi trò mất trí nhớ với hắn?!

An Lâm vuốt cằm, suy đoán: "Thượng Quan Nghệ vừa sinh ra đã bị xui xẻo quấn thân rồi, chắc chắn không phải nghiệp của kiếp này. Tôi nghe nói cô ta là Băng Tổ chuyển thế, lẽ nào kiếp trước khi còn là Băng Tổ đã gây ra chuyện gì khiến Thiên Đạo tức giận sao?"

"Tiểu Tà à, không phải nhóc mất trí nhớ sao? Để tôi giúp nhóc kiểm tra thân thể đi." An Lâm hí hửng cười nói.

Tiểu Tà lại liếc xéo hắn cái nữa, tiếp tục nói: "Có người trưởng thành như thế nào là do Thiên Đạo quyết định, tất nhiên nếu họ có nguy cơ gây tổn hại cho sự ổn định của Thiên Đạo thì sẽ bị nó ép chết thôi. Có người đã từng gây ra tổn thương rất lớn với Thiên Đạo nhưng sau đó lại chối bỏ. Còn có người kiếp trước gây ra rất nhiều tổn hại cho Thiên Đạo, đến khi đầu thai sang kiếp sau có muốn sửa chữa lỗi lầm thì Thiên Đạo vẫn sẽ căm ghét nó."

"Được rồi, không chém gió với anh nữa, tôi phải quay lại kiếm đây." Tiểu Tà xoay người muốn biến thành ánh sáng màu đen dung nhập vào kiếm Thắng Tà nhưng mà ngay lúc sắp vào thì bị An Lâm nắm lấy cổ tay giữ lại.

"Chuyện này thì anh phải hỏi cô ta." Tiểu Tà lạnh nhạt nói.

"Thượng Quan Nghệ khá đặc biệt, những người bị Thiên Đạo căm ghét mà tôi từng gặp trước đây quả thật là đi đến đâu xui đến đó, người liên quan đến họ cũng đen đủi luôn, nói thật, tôi không ngờ cô ta có thể sống sót đến giờ." Tiểu Tà nhăn mặt nói.

Tiểu Tà lắc đầu một cái: "Những tin tức này chỉ khi gặp được Tiểu Hồng Linh mới đột nhiên nhớ ra, không biết tại sao nữa, tôi giống như đã quên rất nhiều thứ."

Xoẹt!

"Tôi cũng không phải Thần, làm sao chuyện gì cũng biết được." Tiểu Tà trợn trừng mắt đẩy 'móng heo' của An Lâm ra, lạnh lùng nói.

"A a a a!!!!!"

"Anh muốn gì nữa?" Tiểu Tà nhướn mi nói.

Ầm!

Thiên Thần Quang Minh nhàm chán khuấy động vô số hạt ánh sáng trước mắt.

An Lâm khẽ thở dài một hơi, dường như hắn biết thêm rất nhiều chuyện nhưng chẳng biết tại sao ngược lại càng thấy mờ mịt hơn, hoá ra Thiên Đạo cũng phân biệt yêu ghét rõ ràng cơ đấy.

"Đại Địa, vì sao ngươi không ngăn cản người của đại lục Thần Nguyên, vì sao ngươi không giết chết người của đại lục Thần Nguyên? Ngươi có biết ngươi đã phạm bao nhiêu sai lầm không hả?"

"Không cho tôi kiểm tra cũng thôi đi, sao lại đâm tôi chứ?" An Lâm phẫn nộ bi thương nói.

"Chuyện này ngày càng vượt xa tầm tay của chúng ta rồi." Giọng Thiên Thần Quang Minh trở nên âm u xa xăm.

An Lâm hét thảm một tiếng, tay bị đẩy ra, eo lại bị đâm một kiếm, máu tươi tung toé.

"Sinh Mệnh với Thiên Không thì sao? Bọn họ vẫn không muốn ra tay?" Thiên Thần Quang Minh hỏi.

"Nữ Oa đã chiêu mộ được người được Thiên Đạo thiên vị rồi, kế hoạch Bổ Thiên sẽ nhanh chóng hoàn thành, một khi cô ta sửa xong Đạo lực, chúng ta đều sẽ bị đuổi khỏi đại lục Thái Sơ." Thiên Thần Hải Dương nói "Ta đề nghị lập tức tiến hành tổng tiến công!"

Lúc này, chất lỏng màu xanh da trời bên cạnh Thiên Thần Quang Minh phát ra âm thanh.

Tiểu Tà không thèm để ý đến hắn, biến thành một luồng ánh sáng đen nhảy vào trong kiếm Thắng Tà.

Mặt đất trước mặt nữ thần Quang Minh rung động, bên trong phát ra âm thanh mênh mông mờ mịt.

"Ta đã phái Thiên Thần Nhiệt Độ đi làm việc rồi, ai mà biết người của đại lục Thần Nguyên lại đúng lúc bị An Lâm phát hiện chứ? Ta làm sao mà biết An Lâm lại lập tức chạy đến cứu viện."

"Vốn dĩ ta nghĩ rằng, cho An Lâm thêm mấy tên thuộc hạ vô dụng cũng không ảnh hưởng đến đại cục, cơ mà ta làm sao mà biết trong đám phế vật đó lại có người được Thiên Đạo thiên vị." Thiên Thần Đại Địa vừa nói liền bắt đầu thấy tức giận, hiển nhiên là khó mà kìm chế căm hận trong lòng.

Cực Đông của đại lục Thái Sơ.

Cô ta vừa lắc đầu vừa rơi nước mắt.

"Hỏng, hỏng hết rồi!"

"Haizz"

"Bọn họ đồng ý viện trợ cho chúng ta, bọn họ sẽ không trực tiếp xuất đầu lộ diện nhưng chúng ta vẫn sai khiến được những Thiên Thần quyền hành và Thiên Nhân tộc dưới quyền bọn họ. Cơ mà chúng ta cần đáp ứng một điều kiện của bọn họ."

"Điều kiện gì?" Thiên Thần Quang Minh khó giấu vẻ kích động trên mặt.

Bùn đất trước người Thiên Thần Quang Minh cũng rung động kịch liệt mà đứng lên.

"Chỉ cần không phải điều kiện quá đáng quá, chúng ta đều có thể tiếp nhận." Thiên Thần Đại Địa nói.

Hai vị thiên thần chí cao biết rõ thứ bọn họ cần nhất chính là binh lực, muốn kìm hãm đối thủ hùng mạnh, chỉ cần thủ hạ trâu bò một chút, hoàn toàn không cần bọn họ trực tiếp ra tay cũng có thể diệt sạch Nhân tộc.

Thiên Thần Hải Dương suy tính một chút mới nói: "Bọn họ muốn vào lúc khai chiến, trong vòng mười ngày chúng ta bằng bất cứ giá nào cũng phải giết được An Lâm, nếu không phải lập tức rút quân."

Thiên Thần Hải Dương vừa nói xong, hai vị Thiên Thần quyền hành chí cao đều chấn động.

"Được lắm, không ngờ hai người bọn họ lại ác độc như vậy." Thiên Thần Quang Minh nghiến răng nghiến lợi nói.

Thiên Thần Đại Địa và Thiên Thần Hải Dương cũng im lặng không lên tiếng.

"An Lâm không phải là người, chúng ta không nhất thiết phải giết hắn." Thiên Thần Đại Địa trầm giọng nói.

"Nhưng An Lâm sẽ gây trở ngại khi chúng ta tiến hành kế hoạch, hắn chắc chắn phải chết, chẳng qua thời hạn mười ngày quả thật hơi gấp gáp." Thiên Thần Hải Dương thở dài nói "Nhưng mà đây là phương án tốt nhất của chúng ta rồi."

Thiên Thần Quang Minh và Thiên Thần Đại Địa không nói gì, bọn họ đương nhiên hiểu rõ đạo lý này.

"Hải Dương...ngươi tự tin sẽ giết được An Lâm sao?" Thiên Thần Quang Minh hỏi.

"Ta ư? Chắc chắn ta không giết được hắn đâu. Lúc còn khoẻ mạnh còn không chắc giết được hắn, huống chi giờ vết thương của ta còn chưa lành, muốn giết hắn thực sự rất khó khăn." Thiên Thần Hải Dương sợ hãi nói.

Thiên Thần Đại Địa lên tiếng: "Đừng quên, An Lâm có thể là Hắc Ám, chúng ta muốn bắt hắn phục tùng, để làm được chuyện này cần hai Thiên Thần chí cao đồng thời đối phó hắn."

"Hay là vậy đi, Quang Minh giữ chân bang Phá Thiên, Đại Địa, ta với ngươi cùng ra tay giết chết An Lâm, ngươi thấy được không?" Thiên Thần Hải Dương đề nghị.

"Ta cũng có ý đó." Thiên Thần Đại Địa đồng tình với ý kiến của thiên thần Hải Dương.

"Được, quyết định vậy đi, chúng ta đáp ứng điều kiện của Sinh Mệnh và Thiên Không." Giọng tt Quang Minh trở nên kiên định, trảm đinh chặt sắt nói. "Bây giờ khởi động hình thức Diệt Thế, chúng ta cho loài người một đòn hủy diệt."
Bạn cần đăng nhập để bình luận