Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1252: Lại gặp mặt

Thần Thú tông, Vạn Thú Cực Quang đường.

Một con trâu thần chỉ có một con mắt lớn màu vàng đen ở chính giữa mặt, cả người màu xám xanh, mỗi lần hít thở mang theo tiếng sấm nổ đang ngồi ngay ngắn trên ghế Cổ Ngọc Tiên.

Sấm sét màu tím vàng quấn quanh thân nó, lúc lóe lên chói mắt như mặt trời, mặt trăng.

Một cái chân cường tráng kia, giống như chỉ cần đạp xuống một phát là có thể đạp bằng được một ngọn núi cao.

Con trâu thần này, chính là Thái Thượng trưởng lão của Thần Thú tông, Quỳ Ngưu!

Là một cao thủ cảnh giới Hợp Đạo vang danh đại lục, nhưng giờ khắc này nó lại mang vẻ mặt nghiêm trọng nhìn về phía trước.

Phía trước là một Thần Tước có dáng vẻ rất xinh đẹp.

Lông chim của cô cực đẹp, chín màu sắc khác nhau dập dờn, lông vũ ở đuôi lại giống như váy dài lay động, lung linh tuyệt trần, giống như cầu vồng khiêu vũ ở chân trời.

Hồ Ngũ Sắc Thiên Lôi là mười vùng đất tuyệt vời hình thành tự nhiên của Cửu Châu.

Đến từ Cửu Thải Thần Tước của Nam Thiên Vũ quốc!

"Hơn nữa, ông đứng đầu thần thú hệ lôi đỉnh phong cũng không vào được, nhưng tôi lại có cách để vào, ông lại được không hai quả Cửu Viêm Chân Dương, còn chưa hài lòng với điều kiện này sao?"

Cũng không phải không có cao thủ cấp Hợp Đạo khác ôm ý đồ với bên trong. Nhưng ra giá cao nhất, cao đến mức khiến nó động lòng, chỉ có Thần Tước trước mắt.

"Này... Điều kiện cô đưa ra đúng là rất cám dỗ, hai quả Cửu Viêm Chân Dương đã quý gần bằng hai quả Thần Quả... Nhưng nếu muốn vào Tử Vong Lôi Địa của Hồ Ngũ Sắc Thiên Lôi, lấy tất cả bảo vật trong đó..." Mặt Quỳ Ngưu lộ ra vẻ vướng mắc.

"Vào đi."

Thần Tước chỉ cần đứng ở đó thôi cũng đã là một bức vẽ lộng lẫy nhất.

Ngay lúc Quỳ Ngưu đang chần chừ, một giọng nói truyền từ bên ngoài vào.

Thần Tước cười nói: "Bảo vật bên trong, chưa chắc đã giá trị băng hai quả Cửu Viêm Chân Dương đâu."

"Quỳ Ngưu đạo hữu, ông suy nghĩ thế nào rồi, ông đã nghĩ ba ngày rồi đấy." Giọng nói của Thần Tước dễ nghe như tiếng trời, nói không nhanh không chậm.

Bình thường nó dùng Hồ Ngũ Sắc Thiên Lôi để rèn thân, nhưng Tử Vong Lôi Địa lại tồn tại như vùng đất cấm, ngay cả nó cũng không có cách ép buộc xông vào.

Một con chó lớn lông trắng oai phong cường tráng đi vào.

Không thể không nói, Quỳ Ngưu động lòng.

Chó lớn thấy Cửu Thải Thần Tước ở một bên, vẻ mặt hơi biến đổi.

"Bạch Tiên của Thần Thú tông, cầu kiến Quỳ Ngưu trưởng lão."

Nghe thấy giọng nói của Bạch Tiên ở bên ngoài, vẻ mắt Quỳ Ngưu dịu đi rất nhiều.

"Bạch Tiên tiểu hữu." Cửu Thải Thần Tước khẽ gật đầu, coi như chào hỏi.

"Giới thiệu với mọi người một chút, vị này là thần thú của Nam Thiên Vũ quốc, Cửu Thải Thần Tước, đây là một trong số tiên thú Phách Vương Tam của tông môn chúng tôi, Bạch Tiên." Quỳ Ngưu mở miệng nói.

"Hả? Hắn muốn đến hồ Ngũ Thải Thiên Lôi của tôi? Phải biết đây là đất riêng của tôi, hắn muốn làm gì?" Quỳ Ngưu hỏi.

Bạch Tiên còn nhớ một lần duy nhất gặp được Cửu Thải Thần Tước, là lúc nó đại diện cho Thần Thú tông đến thăm Nam Thiên Vũ quốc. Khi đó Thần Tước bỗng nhiên xuất hiện, bay lên chín tầng trời rắc từng cọng lông vũ màu sắc trên trời, xinh đẹp tuyệt trần, cực kỳ kiêu ngạo, khiến vô số thú tộc phải kinh hãi.

Hồ Ngũ Sắc Thiên Lôi đối với nó mà nói là vùng đất cấm vô cùng quan trọng, nếu xuất hiện con thiêu thân gì, nó sẽ đau lòng chết mất.

Cửu Thải Thần Tước được coi là thần thú vô cùng thần bí của Nam Thiên Vũ quốc, rất ít khi xuất hiện ngoài cây Thái Dương, vì sao lần này lại xuất hiện ở Thần Thú tông?

Cửu Thải Thần Tước bỗng mở miệng nói: "Tôi cũng cảm thấy hứng thú với vị tông chủ của Tứ Cửu Tiên tông trong truyền thuyết, nếu ông đồng ý cho tôi vào hồ Ngũ Thải Thiên Lôi, tôi cũng không ngại đi chung với hắn. Như vậy ông vừa có bảo vật, vừa cho đi tình nghĩa, sao lại không làm chứ?"

"À, không cần." Một giọng nói rất dễ nghe truyền tới.

"Chuyện này... Hay để nói sau đi, bây giờ tôi cũng đang bàn luận về hồ Ngũ Thải Thiên Lôi với Cửu Thải Thần Tước..." Quỳ Ngưu suy nghĩ một chút, vẫn có ý định từ chối.

Có thể nói Cửu Thải Thần Tước là nữ thần xinh đẹp, mạnh mẽ, thiêng liêng trong thú tộc.

Danh tiếng của Tứ Cửu Tiên tông rất lớn, Quỳ Ngưu cũng có chút hiểu biết về An Lâm, vì vậy không lập tức từ chối hay có vẻ mặt không tốt.

"Hình như hắn muốn rèn thân, ngài cũng biết đấy, hắn cũng giỏi sử dụng sấm sét, rất có hứng thú với hồ Ngũ Thải Thiên Lôi." Bạch Tiên không báo chuyện phải tìm hạt châu cho Quỳ Ngưu biết, nếu không chẳng khác nào nói cho Quỳ Ngưu biết bên trong hồ Ngũ Thải Thiên Lôi có bảo bối, nhanh chóng đi tìm một chút sao.

Quỳ Ngưu đang suy nghĩ có nên đồng ý hay không.

"Chào Thần Tước tiền bối." Bạch Tiên cung kính hành lễ.

Đôi mắt của Cửu Thải Thần Tước hơi sáng lên, nhưng cũng không lên tiếng.

"Có một việc, tông chủ An Lâm của Tứ Cửu Tiên tông định mượn hồ Ngũ Thải Thiên Lôi của ngài dùng một chút." Bạch Tiên mở miệng nói.

Quỳ Ngưu có chút hiếu kỳ nói: "Bạch Tiên, cậu tìm tôi làm gì?"

Quỳ Ngưu suy nghĩ một chút, hình như cũng có lí.

An Lâm có giỏi hơn nữa thì cũng chỉ có thể loanh quanh bên ngoài hồ Ngũ Thải Thiên Lôi, có thể làm được trò hay gì chứ?"

Bây giờ Tứ Cửu Tiên tông đã có Cửu Hoàng Thất mạnh như vậy, cho tông chủ một chút mặt mũi sau này cũng dễ làm chuyện, thêm nữa ngay cả Cửu Thải Thần Tước và Bạch Tiên đều đã ra mặt thay hắn, nó cũng không thể từ chối cho hắn đi vào được.

Ồ... Thật không ngờ một nhân vật kiêu căng lúc ẩn lúc hiện như Cửu Thải Thần Tước lại thấy hứng thú đối với An Lâm, đây cũng là một chuyện kì lạ.

Quỳ Ngưu có chút ngạc nhiên trong lòng, cuối cùng vẫn gật đầu một cái: "Vậy được, bảo An Lâm đến gặp tôi, ngoài ra, Cửu Thải Thần Tước, tôi đáp ứng điều kiện của cô!"

Cửu Thải Thần Tước nhoẻn miệng cười: "Cảm ơn Quỳ Ngưu đạo hữu."

Bạch Tiên cũng cung kính đi ra.

Rất nhanh, An Lâm đã biết được tin tốt này.

Dưới sự chỉ dẫn của Bạch Tiên, hắn đi qua vô số đường lớn có tượng thú dữ Mãng Hoang, cuối cùng cũng vào trong một sảnh lớn tỏa ra từng đợt thần quang.

Vừa vào đại sảnh, thiếu chút nữa bị ánh sáng chớp nháy tỏa sáng như mặt trời làm mù mắt.

"Vãn bối An Lâm kính chào Quỳ Ngưu tiền bối." An Lâm làm ra tư thế đủ vẻ cung kính.

Tiếp đó, hắn đưa mắt sang nhìn Thần Tước ở một bên.

Không có cách nào khác, bởi vì Thần Tước thật sự quá xinh đẹp hấp dẫn, lông chim cả người màu sắc sặc sỡ thần quang nhẹ nhàng chuyển động, sóng năng lượng êm dịu như gió xuân, vẻ mặt xinh đẹp như trăm hoa nở rộ.

Quỳ Ngưu không để ý đến không khí kì lạ giữa hai người, mở miệng nói: "Tiếp theo hai người đi theo tôi, tôi dẫn hai người đến hồ Ngũ Thải Thiên Lôi."

Mặt Cửu Thải Thần Tước hơi đỏ lên, không nói gì.

Nhưng An Lâm có chút nghi ngờ, luôn cảm thấy Thần Tước này nhìn rất quen.

"Giới thiệu với cậu một chút, vị này chính là Cửu Thải Thần Tước của Nam Thiên Vũ quốc, mà đây chính là An Lâm của Tứ Cửu Tiên tông." Quỳ Ngưu vui tươi hớn hở giới thiệu.

Trái lại An Lâm bỗng nhiên hít một hơi khí lạnh, hóa ra là cô!

Cửu Thải Thần Tước của Nam Thiên Vũ quốc, Tiểu Tước Nữ!

Ánh mắt nhìn Thần Tước của An Lâm cũng không giống trước nữa.

Cửu Thải Thần Tước kiêu ngạo ngẩng đầu lên, mắt nhìn thẳng, lên mặt cụ non nói: "Hóa ra cậu chính là An Lâm của Tứ Cửu Tiên tông, nhìn không tệ, là một nhân tài mới nổi khá ưu tú."

An Lâm: "..."

Bày ra trò gì đấy, chơi trò giả vờ không biết sao?

"Hóa ra là Cửu Thải Thần Tước của Nam Thiên Vũ quốc, hân hạnh hân hạnh, trăm nghe không bằng một thấy, đúng là thần thú đẹp nhất!" An Lâm thở dài nói.

Thần Tước nhìn một cái, lập tức quay đầu đi, kiêu ngạo đến không thể kiêu ngạo hơn.

Hắn nhìn Thần Tước, lại phát hiện hình như Thần Tước cũng đang nhìn mình, ánh mắt hai người giao nhau trên không trung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận