Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 68: 108 cách tra hỏi.

Ma tu trên mặt đất đều nhanh chóng bị tiêu diệt sach sẽ.

Tứ Đại Ma Vương, một kẻ chết oan, hai kẻ chết thảm, một kẻ bị bắt sống.

Tu sĩ nhân loại bên này, tuy cũng có không ít người bị thương nhưng không ai chết trận.

Có thể nói là một kết quả không tệ.

Trận chiến kết thúc, với phần thắng cuối cùng thuộc về tu sĩ nhân loại.

"Người anh em Trí Tuệ! Cuối cùng chúng tôi đã báo thù được cho anh!'' Điền Linh Linh lớn tiếng reo hò.

Cô đã mê muội với việc diễn trò, không có cách nào tự thoát ra được.

Chúng tu sĩ nghe vậy, đều cười thầm.

Nhưng cô vẫn muốn Chúa Cứu Thế, trộm giúp cô tượng Oscar dành cho vai nữ chính xuất sắc nhất, tốt xấu gì trong màn kịch hay này cô cũng là người có công lớn!

Hứa Tiểu Lan đã nhìn thấy điệu bộ đê tiện này của An Lâm từ lâu, không có chút cảm giác bất ngờ đối với việc hắn làm ra những trò bịp bợm, nhưng lại có nhiều hứng thú nhìn về phía Ma Vương Hiểm Độc.

Thì trận chiến của bọn sẽ tuyệt đối sẽ không kết thúc nhẹ nhàng như vậy.

Điều này khiến hắn xấu hổ, cũng rất nhức đầu, khiêm tốn ra vẻ không dám nhận.

Mọi người đều biết, người khởi xướng việc gài bẫy Ma Vương Trí Tuệ chính là người nhìn có vẻ vô hại trước mặt này, người anh em An Lâm.

Qủa nhiên, sau khi Ma Vương Hiểm Độc nghe thấy cuộc nói chuyện của họ, hai mắt trừng lớn, suýt nữa tức đến ngất xỉu.

Không thể không nói, màn diễn kịch này rất vui, Ma Vương Trí Tuệ cũng trở thành nhân vật bi thảm nhất trong cuộc chiến này.

Tuy cơ thể Ma Vương Hiểm Độc bị giam cầm, nhưng lỗ tai không điếc!

Nếu không có hắn cơ trí diễn dò, khiến kẻ địch đánh mất lực lưởng chủ lực nhất.

"Đạo hữu An Lâm, lần sau tôi sẽ đến nước Mỹ trộm một cái tượng Oscar cho cậu, mượn tượng Osacr dành cho vai nam chính xuất sắc nhất của Leonardo DiCaprio cho cậu!' Chúa Cứu Thế thường xuyên đến nước Mỹ trộm thứ này thứ nọ, lúc này vỗ vai An Lâm tươi cười hớn hở nói.

Rất nhiều tu sĩ đều vây quanh An Lâm khen ngợi hắn, hận không thể ngay lập tức trao giải Ảnh Đế cho hắn.

Chẳng qua không phải Ma Vương Trí Tuệ diễn trò, mà là đám tu sĩ nhân loại!

Đối với việc này, ngay cả người lanh lợi kỳ lạ như Điền Linh Linh cũng thật lòng khâm phục.

Trời ạ! Cuối cùng hắn đã làm gì Ma Vương Trí Tuệ rồi?

Nghe thấy mọi người nói chuyện... Chỉ cần không phải kẻ ngốc, đều có thể hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra?

Hóa ra mọi thứ đều là một màn kịch!

Hiện tại, cuối cùng cũng đến giai đoạn tra hỏi rồi!

Nhưng mà, bây giờ ngay cả cơ hội tự sát cuối cùng cũng bị đám tu sĩ nhân loại cướp mất...

Ma Vương Hiểm Độc nghe thấy thế, bỗng nhiên khí huyết không thông, lửa giận công tâm, khóe môi rỉ máu...

Ma Vương Hiểm Độc cảm thấy đau lòng, lồng ngực vô cùng khó chịu, lần đầu tiên nổi lên sự nghi ngờ mới ma quỷ.

Mọi người nghe xong cũng gật đầu, bây giờ biết rõ chân tướng sự việc mới là chuyện quan trọng nhất.

Không phải nói là ác độc nham hiểm là độc quyền của Ma Vương ư, vì sao đám tu sĩ kia còn nham hiểm hơn bọn hắn vậy, ngược lại bọn hắn trở thành kẻ bị hại rồi?

Ma Vương Hiểm Độc nói ra một tràng nguyền rủa, nhưng có đánh chết cũng không tiết lộ cho họ một chút mục đích thật sự.

Ma Vương Hiểm Độc nhe răng cười nói: "Dù tôi có chết, cũng sẽ không bao giờ nói cho các người biết nguyên nhân. Tôi nguyền rủa các người sẽ mãi mãi bị đày xuống ma vực, chịu róc xương lóc thịt! Nguyền rủa linh hồn ác người sẽ bị lửa ác thiêu cháy trăm triệu năm, vĩnh viễn không được siêu thoát! Nguyền rủa các người...''

Tham Vân Đạo Nhân nói với Ma Vương Hiểm Độc: "Tôi hỏi cậu, vì sao các cậu gài bẫy vây chết tu sĩ nhân loại kỳ dục linh, cuối cùng là có mục đích gì?''

Làm một Ma Vương, bị tu sĩ nhân loại lừa thảm như vậy, thật sự không còn mặt mũi để sống nữa!

Chết tiệt!

Bây giờ còn dám gọi Ma Vương Trí Tuệ là "người anh em Trí Tuệ'', đám tu sĩ này đúng là không biết xấu hổ mà!

"Được rồi, được rồi, đừng cãi nhau nữa, bàn chuyện chính đi.'' An Lâm vẫy tay, nhìn Ma Vương Hiểm Độc với vẻ đồng cảm.

Sau khi tu sĩ nhân loại thảo luận xong, mọi ánh mắt đều dừng lại trên người Ma Vương Hiểm Độc.

"Ơ, người anh em Trí Tuệ không phải bị các ngươi giết chết ư, sao lại liên quan đến chúng ta vậy?'' Khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hào của Điền Linh Linh đầy vẻ nghi hoặc, miệng có chút bất mãn khẽ chu lên.

"Các ngươi là đám vô sỉ hại chết Ma Vương Trí Tuệ, ác ngươi đê tiện bỉ ổi! Các ngươi đúng là không biết xấu hổ!'' Vừa thoát khỏi trói buộc, Ma Vương Hiểm Độc đã chửi ầm đám tu sĩ nhân loại.

Hiên Viên Thành giải trừ một phần giam cầm cho Ma Vương Hiểm Độc, để hắn có thể nói chuyện.

"Xem ra công đoạn tra khảo là không thể thiếu được...'' An Lâm lắc đầu, nói hơn mười tu sĩ bên cạnh: "Các cậu, ai làm trước?''

Ma Vương Hiểm Độc lộ ra vẻ mặt hung ác: "Mấy người cứ việc đến đây, khổ cực nào mà bản tôn chưa nếm qua, cho dù là xẻ thịt lóc xương, cũng đừng hòng lấy được chút tình báo nào từ miệng tôi!''

Lúc này, Chúa Cứu Thế mới mởi miệng: "Để tôi thử xem!''

Nói xong, hắn lấy một ống kim từ túi áo: "Đây là kim tiêm ta lấy được từ phòng thí nghiệm sinh vật của Amieva, cũng trộm cả thuốc tăng cảm giác đau đớn, chỉ cần tiêm loại thuốc này, dây thần kinh cảm nhận nỗi đau trong người sẽ trở nên vô cùng nhạy cảm, còn phải chịu đựng nỗi đau nghìn con kiến cắn!''

Mọi người nghe xong khóe miệng đều co giật, công ty Amieva là công ty sinh vật hàng đầu có mối quan hệ hợp tác chặt chẽ với quân đội nước Mỹ...

Rốt cuộc con hàng này đã trộm bao nhiêu đồ của công ty nước Mỹ này?

"Hơn nữa, thứ thuốc này đã được tôi dùng thuật luyện đan cải tạo qua, nếu là tu sĩ kỳ dục linh thì không thể thông qua sức mạnh trong cơ thể để tự mình hóa giải!''

Trên khuôn mặt béo ụt ịt của Chúa Cứu Thế hiện lên ý cười không tốt, sau đó nâng ống kim, chích thứ thuốc đó vào trong mạch máu của Ma Vương Hiểm Độc!

Một lát sau, Ma Vương Hiểm Độc phát ra tiếng kêu vô cùng đau đớn thảm thiết, cảm giác hàng nghìn con kiến cắn này, cơn đau từ dây thần kinh bị phóng đại vô hạn, loại đau đớn này, vô cùng khủng khiếp!

Ma Vương Hiểm Độc không ngừng kêu gào, nhưng hắn vẫn cắn răng kiên trì không nói.

Sau đó, Thần Toán Tử dùng đại pháp điểm huyệt, tra tấn bằng các huyệt vị...

Ma Vương Hiểm Độc kêu thảm liên tục, nhưng hắn vẫn cắn răng kiên trì đến cùng.

Sau đó, Mộng Âm Tiên Tử dùng thuật Kiếp Âm, nhằm vào thính giác và linh hồn...

Ma Vương Hiểm Độc liên tục kêu thảm thiết, nhưng hắn vẫn cắn răng kiên trì đến cùng.

Mây khói của ông là đại pháp trùng kích, không chỉ nhằm vào thân thể, mà còn quấy động nguyên khí trong cơ thể Ma Vương Hiểm Độc, khuấy động càng sâu mức độ đau đớn càng tăng.

"Á!'' Ma Vương Hiểm Độc lớn tiếng gào thét.

Hắn cảm thấy bên trong cơ thể mình có một ngọn lửa vô tận, cơ thể không ngừng bị thiêu, không chỉ có mỗi tấc da tấc thịt, mà ngay cả nội tạng cũng giống như bị nướng cháy vậy, không ngừng đau khổ.

"Ngươi có nói hay không?''Con ngươi trong suốt của Hứa Tiểu Lan nhìn chằm chằm Ma Vương Hiểm Độc, mở miệng nói.

"Không nói! Cho dù cô tăng hỏa lực lên gấp trăm thì sao chứ, tôi không nói!'' Ma Vương Hiểm Độc thề sống thề chết ngoan cố chống lại.

Hứa Tiểu Lan lắc đầu: "Gấp trăm thì không được, nhưng tôi có thể tăng gấp đôi...''

"Á!!'' Ma Vương Hiểm Độc gào thét đau đớn vang vọng trời đất.

Hắn tuyệt vọng trong lòng, loại đau đớn này còn có thể tăng gấp đôi ư...

Nhưng mà, hắn vẫn không nói!

Hứa Tiểu Lan không còn cách nào khác, sau đó Tham Vân Đạo Nhân cũng bắt đầu tra khảo.

Nói xong, lửa pượng hoàng phá thân mà vào, lập tức chui vào bên trong cơ thể của Ma Vương Hiểm Độc.

Đúng lúc này, Hứa Tiểu Lan đi ra, lửa phượng hoàng đã nhảy nhót trên đầu ngón tay: "Để tôi thử xem.''

Nếu tăng thêm ảnh hưởng của thuốc sẽ khiến dây thần kinh đau đớn của Ma Vương Hiểm Độc không chịu đựng nổi, lập tức trở nên vô cảm, như vậy chỉ có hại chứ không có lợi với việc tra khảo.

Mập mạp nghe thấy khẽ cau mày, phương pháp có tính uy hiếp nhất đã bị hắn lấy ra dùng rồi.

"Không nói! Cho dù đau hơn gấp trăm lần thì sao chứ?''Ma Vương Hiểm Độc hét lớn.

"Sao nào? Anh có nói hay không?'' Chúa Cứu Thế nhìn Ma Vương Hiểm Độc, lạnh lùng mở miệng nói.

Sau đó, đám người Hiên Viên Thành, Thanh Hà Kiếm Tiên, đều lần lượt thi triển thần thông, sáng tạo vô số cách tra khảo...

Ma Vương Hiểm Độc không ngừng kêu lên thảm thiết, hàm răng như bị nghiền nát, không kiềm được rơi nước mắt, nhưng hắn vẫn như trước, một chữ cũng không nói.

Ma Vương Hiểm Độc thật sự hối hận, hắn cảm thấy bản thân mình đang ở luyện ngục, trong đôi mắt tràn đầy sự tuyệt vọng.

Nếu chết sớm một chút thì tốt rồi...

Lúc trước, hắn còn thương cảm cho Ma Vương Trí Tuệ, cảm thấy Ma Vương Trí Tuệ bị chết rất thảm.

Nhưng bây giờ mới phát hiện ra, kết cục của bốn Ma Vương ở đây, hắn mới là kẻ thảm nhất!

Hắn có mơ cũng không tưởng tượng được rằng, các phương pháp tra khảo khủng khiếp nhất, đều có thể được thấy ở đây.

Nếu hắn là một kẻ cuồng tự ngược, nhất định sẽ thích chỗ này đến chết!

An Lâm cũng bắt đầu có chút kham phục nghị lực của Ma Vương Hiểm Độc.

108 cách tra khảo, mỗi loại đều đã được dùng, nhưng vẫn không cạy được miệng của hắn.

Nhóm tu sĩ nhân loại không ngừng thay nhau ngược đãi Ma Vương Hiểm Độc, nhanh chóng có khuynh hướng thích bạo hành, nhưng Ma Vương Hiểm Độc vẫn như trước, một chữ cũng không nói, miệng kín như bưng.

Không biết qua bao lâu, hơn mười tu sĩ nhân loại đều nhìn hắn với vẻ kính nể, người quỳ trên mặt đất tóc tai bù xù, toàn thân hắn chồng chất vết thương.

Vẻ mặt chàng trai dại ra, trong miệng luôn nhắc đi nhắc lại: "Tôi không nói, tôi không nói, tôi không nói...''

Bộ dạng này... Đương nhiên là bị ngược đến mức thần trí không rõ ràng.

An Lâm đã xem cảnh này nhiều lần cũng phải thay đổi.

Đời này cái gì hắn cũng không sợ, lại phục Ma Vương Hiểm Độc.

Ngay khi chúng tu sĩ đều bỏ đi trị thương, một cái đầu đỏ rực từ trong túi của An Lâm thò ra, mở miệng nũng nịu nói:

"Chuyện này... Chủ nhân, nếu không để tôi thử xem?''
Bạn cần đăng nhập để bình luận