Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1644: Không cứu nổi nữa, chờ chết đi

An Lâm thu được hai chiếc đĩa bát quái.

Một cái khiến trong lòng hắn ngập tràn vui vẻ, một cái lại khiến tâm thần hắn bất an không ổn định.

Hết cách rồi, hắn đã gắn Lục Áp Đạo Quân với vua đào hố lại cùng nhau rồi.

Cái mũ Lục Áp Đạo Quần này tạm thời không tháo xuống được.

Đặt đĩa bát quái Thiên Tuyệt Tinh Sát sang một bên, An Lâm lại càng cảm thấy hứng thú với đĩa thần Nhân Quả Tinh Hộ.

Sau khi nhốt cái đĩa bát quái Thiên Tuyệt Sát Tinh kia lại, hắn lại một lần nữa lôi đĩa thần Nhân Quả Tinh Hộ kia ra, tò mò quan sát chiếc đĩa bát quái thần trước mặt này.

Xét về bề ngoài, đĩa thần này trông rất đẹp, được xếp vào hàng bạch phú mỹ trong đám vũ khí.

Đĩa thần thủy tinh trắng trong thông thấu, bên trên còn có những đường cong hoàn mỹ mờ mờ, phác họa ra một mảnh trời sao trong sạch, còn có cả ngôi sao Bắc Đẩu thánh khiết đang lóe lên.

Giọng nói không mang theo chút cảm xúc nào của một cỗ máy vang lên.

Tay An Lâm vẫn còn đang đặt giữa không khí, đột nhiên bàn tay hơi ngừng một chút, mắt liếc sang cô gái áo xanh bên cạnh, sau đó chỉ vào đứa nhóc loli kia, nói: "Tôi chọn cái này!"

Hạt ánh sáng màu xanh lam bắt đầu xoay nhanh, cuối cùng liền ngưng tụ lại thành một người đàn ông trẻ tuổi đẹp trai, một cô gái xinh đẹp yểu điệu sáng chói, một ông lão cao nhân râu tóc tung bay, một thiếu niên, một nhóc loli, và một đứa trẻ con ở bên trên chiếc đĩa, tất cả đều cao chừng mười mấy centimet.

Hắn lướt nhìn qua cô gái xinh đẹp yểu điệu kia, theo bản năng muốn nhấn chọn cô ấy...

"Thần khí hệ nhân quả mãn cấp, chắc hẳn bói toán sẽ rất chuẩn." Hứa Tiểu Lan cũng nói theo.

Mình thật thông minh!!

Những hạt ánh sáng màu xanh lam như đang chuyển động bên trên đĩa thần, dường như kể ra ngàn vạn câu chuyện xưa.

Chọn cô gái, có khi Tiểu Lan sẽ lại ghen tuông.

An Lâm cũng muốn thử nghiệm một lần xem sao, liền thúc giục đĩa thần bát quái bằng thủy tinh.

"Nó còn có thể xem bói được nhân quả may rủi nữa sao? Hay là để nó bói thử cho chúng ta xem?" Đông Phương Tráng Thực đi đến bên cạnh An Lâm, tò mò hỏi.

An Lâm ngạc nhiên tột độ, sử dụng cái thần khí này mà còn có thể được chọn khí linh sao? Đúng là loại cao cấp rồi đây.

"Chủ nhân đã lựa chọn hình thức em gái bé nhỏ, hiện tại sẽ chính thức khởi động tác dụng của thần khí..."

"Đây là lần đầu tiên chủ nhân khởi động thần khí, xin chủ nhân hãy lựa chọn hình thức của khí linh trong số trên."

Giọng nói máy móc vang lên, những hình ảnh do hạt ánh sáng còn lại bắt đầu biến mất dần, phía trên đĩa bát quái chỉ còn lại đúng cô nhóc loli mặc váy ngắn màu trắng, buộc tóc đuôi ngựa đang đứng.

Vậy chọn nhóc loli là được rồi!

Trong lòng An Lâm mừng thầm.

Hứa Tiểu Lan nghi hoặc nhìn An Lâm đang không ngừng cười he he, luôn cảm thấy hắn thật giống tên biến thái.

An Lâm lập tức cảm thấy thỏa mãn.

"Oke la! Bói toán chính là sở trường giỏi nhất của Tiểu Phúc, thông hiểu thiên địa, nắm giữ nhân quả, xác suất trúng trăm phần trăm!" Tiểu Phúc vừa cười vừa nói, đôi tay xinh xinh chuyển động không ngừng tạo thành đủ loại ấn pháp, đĩa bát quái thủy tinh cũng nhanh chóng xoay chuyển theo, một làn sóng dao động lạ kỳ cũng được khuếch tán rộng dần ra trong không gian hỗn độn.

"Chủ nhân, em là khí linh của anh, Tiểu Phúc, xin hỏi anh có gì muốn sai bảo không?"

Nụ cười của nhóc loli Tiểu Phúc dần biến mất.

Giọng nói vừa nhẹ nhàng lại cực kỳ dễ nghe vang lên.

Nhóc loli Tiểu Phúc thở dài thật dài: "Haiz... Mới vừa mới nhận biết một chủ nhân mới, thế mà người ta lại sắp phải 'lạnh' rồi, không có ý nghĩa, quả thực không có ý nghĩa..."

"Kết quả thế nào?" Đông Phương Tráng Thực cũng không nén nổi tò mò liền hỏi.

An Lâm cảm thấy hơi khẩn trương, bèn hỏi: "Sao rồi?"

Cô bé loli buộc tóc đuôi ngựa ngẩng đầu, đôi tay nhỏ chắp lại ôm quyền, đôi mắt to tròn sáng lấp lánh nhìn An Lâm chăm chú, cực kỳ đáng yêu.

Mọi người đều cảm thấy khắp người mình vừa bị quét mắt một lượt.

Không chỉ có mỗi vậy, rõ ràng là từng ngóc ngách liên quan cũng đều bị dòm ngó, phân tích.

Một phút sau.

Chọn đúng rồi!

An Lâm thấy cô nhóc loli vừa đáng yêu thế kia lại cực kỳ lễ phép, trái tim cũng mềm nhũn cả ra, không kìm được gật đầu: "Ừ ừ ừ, vậy thì em gái Tiểu Phúc, nhóc bói thử vận may của tôi xem sao?"

Nhóc loli cười ngọt ngào: "Chủ nhân, cái tên Tiểu Phúc này có ẩn ý rất hay, tượng trưng cho hạnh phúc và vận may, có thể mang vận may đến cho anh nữa."

"Nhóc chính là Tiểu Phúc sao? Tên nghe hay quá, tôi thích." An Lâm vui vẻ nói.

An Lâm: "???"

Hứa Tiểu Lan cực độ kinh ngạc, hỏi: "Câu này của nhóc là có ý gì?"

Loli Tiểu Phúc nhìn về phía An Lâm bằng ánh mắt vừa đồng tình vừa thương hại: "Mấy người cứ từ từ hưởng thụ khoảng thời gian cuối cùng này đi, tôi đi ngủ trước đây, bái bai nhoa..."

Nói xong, dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, thân thể của cô bé loli liền hóa thành từng hạt ánh sáng màu xanh lam rồi biến mất.

"Đây..." Hai mắt An Lâm mở to, trong lòng đột nhiên xuất hiện dự cảm không tốt.

Bầu không khí đột nhiên trở nên tĩnh lặng.

"Có vẻ như Tiểu Phúc xem bói được thứ kết quả nào đó cực kỳ khó lường rồi đây..." Đề Na ngồi trên bả vai An Lâm, lên tiếng đầu tiên

"Đâu chỉ là khó lường, ít nhất cũng phải thuộc diện kinh dị!"

"Vẻ mặt buồn thương thay tôi kia của Tiểu Phúc là chuyện gì xảy ra?"

Vào lúc tất cả mọi người ở đây đều bó tay hết cách.

"Rất có thể chúng ta đang ở trong tầm ngắm của đối phương, hiện giờ chỗ trốn không phải là vấn đề nữa..." An Lâm lôi bùa truyền âm ra, muốn gọi cứu binh, nhưng lại phát hiện ra rằng không thể nào phát được tín hiệu, dường như đang bị một luồng sức mạnh của trời đất ngăn lại.

"Vậy bây giờ chúng ta nên làm thế nào?" Hứa Tiểu Lan lo lắng hỏi, "Hay là đi vòng qua giới Bỉ Ngạn?"

"Nhất định cuộc chiến đấu trước đó của chúng ta đã thu hút kẻ địch cực kỳ khủng bố tới đây, rất có thể kẻ địch đã mai phục trên con đường trở về của chúng ta." An Lâm trầm giọng nói.

Khó khăn lắm mới thu về được một món thần khí mãn cấp, thế mà thần khí gì gì dó lại không nghĩ ra lấy nổi một phương pháp, mà trực tiếp bảo chủ nhân chờ chết? Sợ rằng thần khí này là giả rồi?!

Tức đến muốn ném nó đi luôn mất!

"Rất có thể ngay chính lúc chúng ta trở về, chúng ta sẽ gặp phải thứ gì đó..." Hứa Tiểu Lan nhíu mày, nói.

Dường như tất cả mọi người đều đã nghĩ đến kẻ địch có khả năng nhất.

Thiên Nhân tộc!

Thiên Thần nắm giữ quyền năng!!

Hiện tại trong đại lục Thái Sơ, người có khả năng tạo ra kiếp nạn khiến họ chết chắc, chỉ có Thiên Nhân tộc!

"Tiểu Phúc, Tiểu Phúc, nhóc có biện pháp nào có thể phá giải khó khăn này không?" An Lâm lại một lần nữa gửi gắm hi vọng vào đĩa bát quái thủy tinh trong tay.

Từ đĩa bát quái thủy tinh truyền đến giọng nói mềm mại nũng nịu của bé loli: "Không cứu nổi nữa, chờ chết đi."

An Lâm: "..."

Mọi người: "..."

"Không thể nào, thần khí mãn cấp sẽ không đùa giỡn kiểu này, có khi chúng ta thực sự gặp phải khó khăn rồi, hơn nữa còn là cái loại mà thần khí cho rằng dù có kết quả ra sao thì cũng đều sẽ đi đến kiếp nạn tử vong..." Đông Phương Tráng Thực mặt lộ vẻ âu sầu, lại pha thêm một chất giọng bi ai.

"Có phải là nhóc đó hù dọa chúng ta không?" Thao Thiết toàn thân phát run, hỏi.

Câu này vừa được nói ra, mọi người liền lập tức cảm thấy không tốt rồi.

"Trọng điểm là điều này sao?" Đông Phương Tráng Thực toàn thân phát lạnh: "Không phải trọng điểm nên là 'mấy người' trong đoạn 'mấy người cứ từ từ hưởng thụ khoảng thời gian cuối cùng này đi' hay sao? Ý cô bé muốn nói không chỉ mỗi An Lâm, mà tất cả chúng ta cũng đều sẽ tèo luôn đấy!"

Hứa Tiểu Lan trầm ngâm: "Hơn nữa cô bé còn nói 'Mới vừa mới biết một chủ nhân mới, thế mà người ta lại sắp phải 'lạnh' rồi', có vẻ như cô bé này có hơi khắc chủ nhân thì phải? Nếu không phải thế thì tại sao phải dùng chữ 'lại'?"

An Lâm che ngực, nén xuống xúc động muốn thổ huyết, nói bằng giọng sắp sụp đổ: "Vừa mới nói là chọn xong Tiểu Phúc, vậy vận may cực tốt đâu rồi? Vừa mới nói là Tiểu Phúc tượng trưng cho hạnh phúc và vận may cơ mà? Nhất là mới lần đầu xem bói, mà lại bói thành hãy cứ từ từ hưởng thụ khoảng thời gian cuối cùng này?"

Không gian trước mặt đột nhiên bị khóa chặt lại!

Không gian y hệt như thùng sắt khiến An Lâm, Hứa Tiểu Lan, Đề Na, Đông Phương Tráng Thực đồng thời bị ép khỏi trạng thái vượt không gian ra bên ngoài!
Bạn cần đăng nhập để bình luận