Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 975: Ai mới thật sự là chim sẻ

"Hớ, ha ha... Xem ra tiếng tăm của ta cũng lớn lắm đó nha..."

Khí tức cường đại phóng ra, ép cho Khương Hướng Dương và Tuần Hàn đến mức không thở nổi.

Một cô gái xuyên qua màn sương mù đen, dạo bước đi đến.

Làn da của cô gái trắng nõn trơn mềm, gương mặt kiều mị, mái tóc đen nhánh dài đến eo, nửa người trên trần trụi, trước ngực là hai ngọn núi lớn. Eo thon được quây bởi chiếc váy rơm, đôi chân thon dài nóng bỏng cũng lộ ra bên ngoài, khiến cho người nhìn suy nghĩ miên man.

An Lâm đang bí mật quan sát cũng khẽ nuốt nước miếng.

Không sai, chính là cô gái này! Vẫn là cô nàng Thi Thần quen thuộc trước kia!

Ngoại trừ việc khí tức có mạnh mẽ hơn, thì không có bất kỳ thay đổi nào khác.

Khương Hướng Dương và Tuần Hàn nhìn thấy dáng vẻ xinh đẹp nóng bỏng kia của Thi Thần thì lại càng xuất hiện từng cơn ớn lạnh, không dám động bừa, sợ rằng chỉ sơ ý một chút thôi là sẽ bị Thi Thần giết chết.

Ầm ầm!

"Ồ? Không nghĩ đến ta cũng khá nổi danh cơ đấy, thế mà lại được một cô gái xinh đẹp bậc này nhớ kỹ." Vưu Mộc cười nhạt một tiếng, có vẻ như rất đắc ý, nhưng ánh mắt thì lại cực kỳ bình tĩnh thấu triệt.

"Ha ha ha ha... Thi Thần của núi Trường Bạch, hôm nay chính là ngày chết của ngươi!"

Thi Thần nhanh chóng biến sắc, hoảng sợ nói: "Là ông! Tu sĩ đứng đầu Hoa quốc, chưởng môn Vưu Mộc của phái Thượng Thanh!"

Về phần ai là bọ ngựa, ai là chim sẻ, hắn chỉ có thể im lặng thương thầm cho Thi Thần thôi, ai bảo cô ta gặp được bản kiếm tiên kia chứ?

"Ha... đại năng bước vào cảnh giới Phản Hư đầu tiên của địa cầu này, sao nô gia lại có thể không nhận ra kia chứ. Chẳng qua cũng thật không ngờ, ấy vậy mà ông lại đích thân rời núi để đối phó với một cô gái nhu nhược như nô gia..." Sau khi Thi Thần nhìn thấy Vưu Mộc, hàng mi hơi nhíu lại, khuôn mặt cũng bắt đầu lộ ra vẻ điềm đạm đáng yêu.

Thi Thần nhìn thấy bộ dạng đó của hai người, không khỏi lại che miệng yêu kiều cười rộ lên: "Ố ha ha ha... Không ngờ đó nha? Bọ ngựa bắt ve chim sẻ núp đằng sau, ngươi nghĩ rằng đám các ngươi là chim sẻ sao? Đừng đùa nữa đi, tất cả những thứ này chỉ là ngụy trang để ta dẫn dụ các ngươi ra mà thôi, tại núi Trường Bạch của ta, còn chưa đến lượt các ngươi giương oai đâu!"

An Lâm đang bí mật quan sát lại một lần nữa ngớ người.

Hắn đang muốn hành động, đột nhiên ở phía xa lại truyền đến một loạt tiếng cười sang sảng.

An Lâm đang bí mật quan sát nghĩ nghĩ một lát, cảm thấy rằng đây chính là thời điểm dùng thân phận của đại anh hùng để xuất hiện rồi.

Một đạo trưởng mày rậm mắt to đáp xuống đất, cú dậm chân đó khiến cho mặt đất cũng bắt đầu rung động, nứt thành kẽ.

Thi Thần trưng ra vẻ mặt oan ức: "Nô gia nào có làm nhiều việc ác đâu, kể từ sau khi đắc đạo Hóa Thần vẫn luôn hết mức cẩn trọng, luôn dựa theo nguyên tắc căn bản người không phạm ta thì ta sẽ không phạm người, còn nếu người phạm ta, ta mới giết người mà, vẫn luôn nỗ lực làm một cương thi tốt, rõ ràng là rất hiểu đạo lý đó có được không hả!"

Một luồng sáng cực độ thuần dương từ trên trời giáng xuống, chiếu lên phía trên đám mây mù đen của Thi Thần, giống như ánh sáng mãnh liệt hòa tan băng tuyết, phân tán sạch sành sanh đám mây mù ẩn chứa thi độc kia.

Khóe miệng Vưu Mộc hơi giật giật, cũng lười nói những câu thừa thãi, trong tay kẹp lấy một tấm bùa chú, ném về phía Thi Thần.

Đậu má nó! Rốt cuộc đã xong chưa vậy, đến cùng ai mới là chim sẻ đây hả? Đây là một bộ phim liên hoàn đấy à, hai thế lực không ngừng mời lão đại của bọn họ đến, sau đó cứ thế tiếp diễn không dứt hả?

Vưu Mộc hừ lạnh một tiếng: "Thi Thần, ngươi đã làm nhiều việc ác tại núi Trường Bạch này, nếu đã gây ra rồi thì kiểu gì cũng sẽ phải trả giá, hiện tại chính là thời điểm mà ngươi phải trả cái giá đó!"

"Phụt..." Thi Thần phun ra một ngụm máu màu xanh lam, cả người lăn mấy vòng trên mặt đất.

Ầm ầm ầm...

Từ chim sẻ trở thành bọ ngựa, thường thường vẫn chỉ là chuyện xảy ra trong chớp mắt.

Ầm ầm! Luồng sáng vàng hệt như thanh kiếm sắc bén, bay thẳng về phía Thi Thần.

Hai tay Thi Thần không ngừng thúc giục luồng khí màu u lam kia, ngưng tụ thành một cây giáo dài, bắn về phía Vưu Mộc.

"Xem chiêu! Kim Quang Phá Diệt phù!"

Trường mâu mang theo sức mạnh đóng băng vạn vật, đánh Vưu Mộc lui về sau mấy chục mét, cuối cùng bị kim quang trên hai tay bóp nát.

Ầm ầm!

Sắc mặt Vưu Mộc vẫn không thay đổi, hai tay được bao phủ bởi kim quang, quơ vào khoảng không tóm chặt lấy cây giáo dài đang bay đến.

Hai cánh tay thon dài của Thi Thần khẽ múa, từng luồng khí băng hàn được ngưng tụ thành bức tường chắn.

"Ta liều mạng với ông!" Thi Thần giận dữ quát to một tiếng, luồng khí màu u lam quấn quanh người.

Năng lượng cực hàn bắt đầu bao phủ bốn phía, rừng cây với phạm vi hơn một nghìn mét xung quanh trong phút chốc liền được bao phủ bởi một tầng sương lạnh, càng đến gần cô gái, luồng khí lạnh kia lại càng thấu tận xương.

Nhưng Vưu Mộc lại cứ như là một cái bếp lò có thể đuổi hết mọi loại tà, bước từng bước về phía Thi Thần, nhưng nơi ông ta bước qua, hàn khí bắt đầu tản dần, căn bản không có cách nào ảnh hưởng đến ông ta.

Kim quang phá vỡ tất cả, khiến từng đoạn tường chắn hàn băng vỡ vụn, trong lúc vụn băng tung tóe, kim quang kia cũng đồng thời đập vào cái bụng trơn bóng bằng phẳng của Thi Thần.

Rõ ràng là đã sắp xếp một thế cục không chê vào đâu được, lại không nghĩ đến còn dẫn một vị cường giả đứng đầu địa cầu, thậm chí là cả thế giới này tới, giờ phút này nội tâm của cô ta cũng đang cực độ tuyệt vọng.

Không chỉ mỗi thế, ngay cả khả năng chạy trốn cũng là hi vọng xa vời.

Tuy rằng thực lực của cô ta tăng lên rất nhanh, hiện giờ đã là cường giả Hóa Thần hậu kỳ, nhưng dù sao thì sự chênh lệch giữa Phản Hư và Hóa Thần cũng thực sự quá lớn, cô ta căn bản không có khả năng đánh thắng.

Ting ting.

Kiểm tra đo lường thấy ký chủ đang tiếp xúc với khí cực hàn, hiện phát ra nhiệm vụ như sau:

[Hấp thu hàn khí chí âm của Thi Thần, hoàn thành kích hoạt công pháp Âm Thần, phương thức hấp thu là miệng đối miệng, vận chuyển hấp năng pháp quyết.

Nhiệm vụ thành công: Thu được công pháp Âm Thần tầng thứ nhất.

Nhiệm vụ thất bại: Biến thành người đóng băng một năm.

Chú thích: Nhiệm vụ này không thể từ chối, thời gian là mười phút đồng hồ, công pháp Âm Dương chính là thứ khó gặp, không những thế còn vô cùng trân quý.]

An Lâm mừng rỡ trong lòng.

Đến rồi! Cuối cùng nhiệm vụ này cũng đến rồi!

Trước đó hắn còn lo lắng không biết liệu nhiệm vụ này có thay đổi gì đó, có khi nào lại không được phát ra hay không

Nhưng sau khi Thi Thần sử dụng sức mạnh lớn nhất của mình, cuối cùng nhiệm vụ này cũng được công bố! Cơ hội này rất hiếm gặp, không thể lại tiếp tục bỏ qua!

Cuối cùng thì nhân vật giữ chức chim sẻ vẫn là người đứng về phía cô ta đấy thôi!

Thi Thần mừng thầm trong lòng.

Cô cũng không biết thân phận của người này, nhưng việc người ta cứu cô lại là sự thật. Là người thanh niên trước mặt đã cứu vãn tính mạng của cô trong tình cảnh ắt hẳn phải chết, chỉ với mỗi một chuyện này thôi, cô liền phải cực độ cảm kích người ta rồi.

Chiếc eo nhỏ của Thi Thần khẽ cong lại, cảm kích thi lễ với tấm lưng kia, giọng nói mềm mại đáng yêu.

"Đa tạ tiền bối ra tay cứu giúp!"

Thi Thần hít sâu một hơi, muốn nghênh đón phút giây cuối cùng trong sự sống của mình.

Nhưng vào đúng thời khắc đó, một cái bóng màu trắng đột nhiên xuất hiện trước mặt cô ta, chắn ngay phía trước Thi Thần.

Đôi mắt xinh đẹp của Thi Thần mở trừng trừng, vẫn chưa rõ ràng chuyện gì đang xảy ra, chỉ thấy người thanh niên mặc áo trắng kia vung tay đánh ra một quyền, va chạm với thanh phù kiếm vào vàng kia.

Ầm ầm!

Tiếng động nổ rung trời truyền đến.

Dưới ánh mắt kinh hãi của Vưu Mộc, chiêu thức Tru Tà Chân Dương Kiếm mà không một ai có thể ngăn cản của hắn lại bị một nắm đấm phá vỡ.

Luồng kim quang ẩn chứa sức mạnh của trời đất kia bị va chạm, thân thể của Vưu Mộc cũng bị va trúng, bị đánh bay về phía sau hơn trăm mét.

Ông ta đột nhiên nhìn về phía người thanh niên, một trí nhớ nào đó bắt đầu hiển hiện, trên mặt là vẻ khó có thể tin nổi: "Lại là cậu!"

Thi Thần cũng ngẩn người, chỉ dùng có đúng một quyền mà có thể đánh lui được Vưu Mộc, tu sĩ vừa mới xuất hiện này quả thực quá mạnh!

Uy thế của Tru Tà Chân Dương Kiếm cực kỳ khủng bố, thậm chí ngay cả không gian cũng bắt đầu rung động vặn vẹo theo.

"Chết đi! Thân thể Vưu Mộc cũng biến hóa theo chuyển động của thanh kiếm, hóa thành luồng sáng cực độ chói mắt.

Cô ta biết mình không thể sống lâu được nữa, kể từ lúc gặp phải Vưu Mộc, cô ta đã đoán được kết quả này.

Thi Thần cười ảm đạm: "Ít nói mấy lời đường hoàng gì đó đi, muốn ra tay thì cứ ra tay."

Hai tay Vưu Mộc kết ấn, một thanh phù kiếm bằng kim quang xuất hiện trong tay, phát ra dương uy sáng rực: "Đây là một chiêu cuối cùng, trên địa cầu này vẫn chưa có người nào có thể ngăn được chiêu thức Tru Tà Chân Dương Kiếm này, ngươi có thể chết dưới chiêu này, cũng coi như xứng với một thân tu vi mà ngươi có được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận