Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2254: Chiến lực vô địch

Bóng đen kia chính là An Lâm.

Hơi thở của hắn được che giấu rất tốt, mấy thiên thần đều không hề phát hiện, coi như là Thiên Thần Lượng Độ có lực lượng quang minh, cũng không cách nào cảm giác đến tồn sự tại của An Lâm.

"Thiên Thần Phách Giả, Thiên Thần Lượng Độ, Thiên Thần Tiến Hóa, Thiên Thần Linh Hoa, còn có. . . Cái thiếu nữ phủ mai rùa kia, chính là Thiên Thần Ô Lam à. . ."

An Lâm thấy được Thiên Thần Ô Lam, đặc biệt là khi thấy cái vỏ kim quy của thiếu nữ kia, lại có loại cảm giác gặp phải tri âm, suy cho cùng hắn cũng đã từng vác một cái mai rùa. Đây là cái gì? Đây là một loại truyền thừa a!

"Nhưng thoạt nhìn cô ta không cao hứng lắm a."

An Lâm trừng mắt nhìn, đột nhiên nghĩ đến những chuyện cô làm vì hắn, trong lòng lập tức hiểu rõ, Thiên Thần Quang Minh trở lại, cô có thể cao hứng mới là lạ.

Chẳng qua, Thiên Thần Ô Lam đưa tới tình báo chuẩn xác, đã thông qua thử thách của An Lâm. Bây giờ, An Lâm đã công nhận cô là người mình!

Nếu là người mình, vậy thì phải bảo vệ an nguy của cô thật tốt, chịu trách nhiệm với an toàn của cô, không thể bạc đãi người có công.

An Lâm có hai loại lựa chọn, một là trước lấy tốc độ nhanh nhất, đánh bất ngờ Đông Thiên môn, bổ đao với Đông Thiên môn, phương thức này có tỷ lệ thành công cao nhất. Hai là xé mở quả cầu ánh sáng, đánh bất ngờ Thiên Thần Quang Minh, phương thức này nguy hiểm hơn, nói không chừng sẽ phát sinh chuyện đáng sợ gì đó.

Chẳng qua loại lựa chọn này không phải là phong cách của An Lâm, An Lâm chính là Chiến Thần của đại lục Thái Sơ, làm sao hắn có thể kinh sợ vào lúc này?

Mà bên trong quả cầu ánh sáng không thể nhìn thấu ở phía trước Đông Thiên Môn, chính là chỗ Thiên Thần Quang Minh cư trú, hẳn là cô ta đang chữa thương ở bên trong.

Cái gì cũng không quản, về nhà ngủ.

Giữa cửa phóng ra lưu động kim quang tựa như thể lưu, vô hình tản mạn năng lượng đặc biệt ra khắp nơi, làm cho người ta nhìn thoáng qua, đã muốn tiến sâu vào bên trong để điều tra một phen.

Đang ở thời điểm năm thiên thần chán đến chết.

An Lâm suy nghĩ một lúc, lại nhìn về phía quả cầu ánh sáng và Đông Thiên môn phía sau các thiên thần.

"Thiên thần là bất tử, coi như là mình khiến thiên thần quyền hành chí cao trọng thương, cũng khó mà giết chết cô ta, nếu như ép cô ta tung ra đạo bản thể cuối cùng, thì chính mình cũng sẽ rất nguy hiểm. . . " An Lâm suy nghĩ một lúc, từ an toàn suy nghĩ, quyết định nhằm vào Đông Thiên môn trước.

An Lâm vừa đưa mắt nhìn sang đỉnh chóp, và trung tâm hai cây cột, nơi đó cũng có một vết nứt to lớn, nghĩ đến đó chính là kiệt tác còn sót lại lúc bang Phá Thiên tiến đánh hủy diệt Đông Thiên môn. Bọn họ suýt nữa đã phá hủy Đông Thiên môn, nhưng cuối cùng vẫn kém một chút a. . .

Đông Thiên môn cao gần trăm vạn trượng, có thể nói là quái vật lớn, hai cây cột ngưng tụ từ tinh thể kim sắc, phóng thích ra khí tức cực kỳ thánh khiết tôn quý.

Dĩ nhiên, còn có một cái lựa chọn cuối cùng.

Sắc mặt tất cả thiên thần đều biến đổi kịch liệt.

Như vậy vấn đề bây giờ là.

"Địch tập kích! Có địch tập kích! !"

Thật ra thì hắn rất tò mò, lúc toàn bộ năm tòa Thiên Môn ở đại lục Thái Sơ bị hủy hoại, rốt cuộc sẽ phát sinh cái gì. . .

Trong lúc bất chợt có hắc ám xông thẳng lên trời, cột sáng hắc ám kia cao gần mấy trăm vạn trượng, còn thô to cao lớn hơn Đông Thiên môn gấp mấy lần, sau đó khuếch tán ra như vết mực loang, trong khoảnh khắc che đậy trăng sao, pủ kín cả vòm trời! !

"Đây chính là Thiên Thần Hắc Ám?"

Hắc ám như mực, thâm thúy như vực thẳm.

Rất ngầu ! ! !

Mấy ngàn vạn đại quân Thiên Nhân tộc hoảng hốt hô to lên.

Bóng người trong hắc ám, một tay cầm kiếm, một ngón tay chỉ về phía lưỡi đao của Thiên Thần Phách Giả.

"Toàn quân kết trận! !"

"A a a a. . . !"

Một luồng uy năng đủ để điểm phá đại đạo, tan biến Thiên Đạo tràn ra từ đầu ngón tay, đột nhiên phun trào ra, ở trong tầm mắt của Thiên Thần Phách Giả càng lúc càng lớn, cuối cùng chiếm cứ tất cả phạm vi nhìn, dường như bầu trời chỉ còn lại có một ngón tay.

Đầu ngón tay bộc phát ra kim mang sáng chói vô cùng.

Năm vị thiên thần lại càng lộ vẻ kinh hãi mà nhìn cột sáng hắc ám, còn không còn gì để nghi ngờ nữa, là uy năng củaquyền hành hắc ám chí cao.

"Ha ha ha, để ta tới dạy các ngươi thế nào là lực lượng hắc ám!"

Thiên Thần Phách Giả tay cầm lưỡi đao khổng lồ, vọt đến mặt cột sáng hắc ám, vung một đao chém về phía kia bóng dáng hắc ám kia!

Trong khoảnh khắc này, lưỡi đao bộc phát ra tám cái thần hoàn, tăng phúc cho thế công của lưỡi đao, rõ ràng công kích còn chưa hoàn toàn rơi xuống, mả toàn bộ khu vực sương trắng bao phủ cùng với đại dương liền bị phong mang khủng bố chém thành hai nửa!

Lực lượng kia như có thể cắn nuốt hết thảy, mang đến kết thúc tuyệt đối cho hết thảy trên thế gian, khiến cho tồn tại cấp bậc thiên thần cũng cảm nhận được một tia sợ hãi đến từ bản năng!

Hắn tới, không ngờ hắn tới rồi!

Các thiên thần này là lần đầu tiên được đối mặt trực tiếp với uy năng của quyền hành Hắc Ám, sắc mặt một đám đều trở nên có phần xấu xí, duy chỉ có Thiên Thần Ô Lam là sắc mặt có phần kích động.

"Thật sự là quá kinh khủng. . ."

Thiên Thần Phách Giả gào lên tiếp thêm can đảm cho mình, trảm đao với khí thế như cầu vồng bị một ngón tay chém đứt, luồng kim quang cường hãn đến cực điểm kia còn đâm thủng thân thể của hắn, hắn tựa như một mảnh vải rách bay ngược về phía sau!

Tất cả thiên thần đều hít thật sâu một hơi khí lạnh.

Một ngón tay.

Chỉ có một ngón tay, đã khiến Thiên Thần Phách Giả bị thương nặng!

Mặc dù An Lâm giơ lên kiếm, nhưng từ đầu tới đuôi cũng hắn vẫn không có xuất kiếm, cũng không sử dụng lực lượng hắc ám để đối phó với Thiên Thần Phách Giả. Hiển nhiên, hắn cảm thấy Thiên Thần Phách Giả căn bản không hề xứng để hắn sử dụng kiếm và dùng quyền hành Hắc Ám để đối phó!

Đang lúc này, mũi kiếm rơi xuống, mang theo một luồng hắc ám hình trăng khuyết, xé rách trường không, chém vào cột chống của Đông Thiên môn.

"Không tốt, mục tiêu của hắn là Đông Thiên môn! " mặt Thiên Thần Lượng Độ liền biến sắc.

Gần như không chần chờ chút nào.

Cực hạn hào quang bộc phát.

Trong nháy mắt này, An Lâm cảm nhận được hào quang chói mắt nhất.

Hào quang kia, còn chói mắt hơn cả Thiên Thần Quang Minh, mỗi một luồng ánh sáng đều cực kỳ sắc bén, không chỉ có như thế, độ sáng này quả thực rất khó phá giải, độ sáng này còn khoa trương hơn cả vòng sáng bao quanh mặt trời, thậm chí sau khi pha trộn với lực lượng của thiên thần Quang Minh, còn có thể đâm phá đặc tính hắc ám của An Lâm.

Thiên Thần Lượng Độ vọt đến phía trước Đông Thiên môn, song chưởng đẩy về phía luồng hắc ám hình trăng khuyết của An Lâm. Vào giờ khắc này, quang minh phát nổ, nhưng lại mơ hồ có khuynh hướng phân giải công kích của An Lâm, luồng hắc ám hình trăng khuyết đã xuất hiện vô số vết nứt vỡ do bị quang minh đâm trúng.

"Cũng thú vị đấy. " An Lâm thấy tình huống như thế, khóe miệng khẽ giơ lên, bàn tay nắm kiếm Thắng Tà chợt dùng sức ấn một cái, uy năng hắc ám tăng vọt, buông thả toàn lực, hơn nữa còn có một ngọn lửa đỏ rực bám vào bên ngoài hắc ám.

Ngọn lửa đỏ rực kia phóng thích ra lực lượng tuyệt đối thiêu trụi vạn vật, chính là hỏa quyền hành mà trước kia Trần Trần đưa cho hắn, thiên thần dưới trướng Thiên Thần Quang Minh, cũng là quyền hành mang tính mấu chốt trong công cuộc phá vỡ Đông Thiên môn! !

"Cái gì? ! " Thiên Thần Lượng Độ đối mặt với kiếm trảm càng thêm đáng sợ, sắc mặt đại biến, liền điên cuồng thúc dục lực lượng trong cơ thể.

Nhưng bất kể tia sáng chói mắt cỡ nào, độ sáng khủng khiếp cỡ nào, cũng bị hắc ám cắn nuốt sạch sẽ, hắc ám kia chính là cái động không đáy làm cho tất cả thiên thần tuyệt vọng!

"A a a a. . . ! " Thiên Thần Lượng Độ gào to, thân thể bị hắc ám cắn nuốt hầu như không còn, kiếm chém hắc ám hình trăng khuyết kia vô tình xẹt qua thân thể Thiên Thần Lượng Độ, hung hăng đánh rơi hắn ở trước Đông Thiên môn, sau đó gọn gàng linh hoạt chém một bên cột thành hai khúc.

Kiếm của An Lâm không ngừng nghỉ, tiếp tục chém tới một mặt khác, ở dưới ánh mắt khiếp sợ của kẻ địch, cũng chém nốt cây cột còn lại thành hai nửa! !

Đông Thiên môn cực kỳ khổng lồ đứng vũng ở trên lục địa, ầm ầm sụp đổ.

Mọi chuyện diễn ra quá nhanh, thế nên đầu óc của tất cả đại quân Thiên Nhân tộc đều vào trong trống rỗng, các thiên thần lại càng ngây người như phỗng.

Bóng dáng áo trắng đứng trước Đông Thiên môn bị sụp xuống, dưới ánh mắt của bọn họ, bóng dáng ấy cực khiến bọn họ kính sợ, không dám trái ngược.

Hắc ám dọa sợ các thiên thần, một kiếm phá thiên môn ! ! !
Bạn cần đăng nhập để bình luận