Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2346: Tam Đại Chí Cao cô độc

Động tác bước vào cánh cửa kia của Chúc Âm Lão Tổ làm cho Tam Sinh Linh cảm thấy hơi sợ hãi lo lắng.

"Cứ đi vào như vậy thật sự không có vấn đề gì sao? Hắn còn có thể trở về không?"

Tam Sinh Linh biết rõ một việc làm này có bao nhiêu nguy hiểm, bên trong cánh cửa đó có đồ vật gì bọn họ không một ai nhìn thấy

được.

Việc này phải có bao nhiêu tự tin mới có thể làm được chứ?

"Am àm..."

Âm thanh kỳ dị vang lên.

Hai cánh cửa siêu to khổng lồ của địa ngục dùng tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn thấy được chậm rãi khép lại, đồng thời biển máu cuồn cuộn vô tận đang dùng tốc độ cực kỳ khủng khiếp chảy ngược vào trong cánh cửa.

Linh nhìn về phía cánh cửa đang khép chặt kia thắc mắc.

Về phần vị Chúc Âm Lão Tổ kia, đã không thấy hình bóng của hắn ở đâu nữa.

Nó có nằm mơ cũng muốn được nhìn thấy một màn như vậy xuất hiện, nhưng mà giấc mộng này, lại được Chúc Âm Lão Tổ hoàn thành rồi, cánh cửa địa ngục này xem như đã giải quyết xong.

Cánh cửa bắt đầu xuất hiện vô số vết nứt, cuối cùng ầm ầm vỡ vụn, hóa thành vô số mảnh vỡ rơi xuống Bạch Quỳnh Hải.

Cuối cùng, toàn bộ biển máu lại chảy ngược lại vào trong cửa địa ngục, sau đó cánh cửa vang lên một tiếng "Ầm ầm" rồi đóng chặt lại.

"Phì phì! Nói lung tung cái gì không biết, một người tự tin, mạnh mẽ như vậy sao có thể chết đi dễ dàng như vậy được? !"

"Thật đúng là thành công rồi!" Tam Sinh Linh kích động reo lên.

"Chúc Âm Lão Tổ đi đâu rồi?"

Tam Sinh Linh thấy một màn như vậy, khóe mắt có hơi ẩm ướt.

Biển máu càng ngày càng nhỏ, cánh cửa địa ngục cũng càng quan càng khép chặt lại.

Ngay sau đó, một tiếng vang thanh thủy theo vang lên từ phía trong cánh cửa.

Lúc này, các Phá Thiên Liên Quân đang quan sát tình hình từ xa, đã sớm kích động đến mức không thể kềm chế được nữa rồi. Bọn họ không nghĩ tới Chí Cao Thần của Quỷ tộc sẽ tham chiến vào thời khắc mấu chốt như vậy, vì Đại lục Thái Sơ mà tham gia chiến đấu, đây không thể nghi ngờ là hành động giúp tăng sĩ khí chiến đấu của mọi người.

"Chỉ có điều... Chúc Âm Lão Tổ phải làm sao để đi ra đây? Chẳng lẽ lại mở ra cánh cửa địa ngục lần nữa sao?" Ba cái đầu của Tam Sinh

Chuyện này, làm cho Nữ Oa đang quan sát chiến đấu từ phía xa đều lắp bắp kinh hãi.

"Không lẽ nào lại bị chết rồi chứ, từ lúc hắn bước vào trong cánh cửa ấy, hắn đã không nghĩ đến việc trở về, hắn vì cái thế giới này, lựa chọn một con đường có đi không có về..."

Tam Sinh Linh cứ đứng đó tự thảo luận về vấn đề này.

"Thiên tôn lại đang suy nghĩ cái gì không biết?" Gương mặt dịu dàng tự nhiên của Nữ Oa cũng chìm vào suy tư, nhìn vào Thiên Đạo co khả năng tan vỡ bất kể lúc nào, như thể đã hiểu ra cái gì, lại thở dài một hơi, "Thật là, mấy người này lại chuyển đổi trận doanh dễ dàng như vậy sao..."

Nữ Oa nhíu mày hỏi: "Đến lúc gì cơ?"

Đề Na không còn sức lực nữa thì phải làm sao bây giờ?

Đạo Đức Thiền tôn ở bên cạnh lại vui tươi hớn hở cười nói.

Nữ Thần Sinh Mệnh rất mạnh mẽ, nhưng đối mặt với sự liên thủ tấn công của hai người có thực lực đều ở cấp bậc cao nhất của Sáng Thế Tần, hơn nữa còn bị đuổi giết bất kể hao tổn lực lượng, cô ta cũng không cách nào lập tức thoát khỏi sự đuổi giết này được.

"Chúc Âm vậy mà cũng nhúng tay vào chuyện này sao? Hắn trước giờ chẳng phải là một Sáng Thế Thần lúc nào cũng chỉ thích sống thế giới của hai người, cho dù cả thế giới còn lại có rung chuyển long trời lở đất cũng lười được chủ động ra tay đấy sao, làm sao lại để bụng đối với trận chiến đấu này như vậy chứ?" Nữ Oa cảm thấy khó hiểu tự hỏi.

Nguyên một nhóm người là những sự tồn tại mạnh mẽ nhất, bắt đầu triển khai mặt mạnh nhất của bọn họ, làm cho áp lực của Nữ Thần Sinh Mệnh càng lúc càng lớn.

Phía Bắc Bạch Quỳnh Hải có Chúc Âm Bàn Không, trấn áp biển địa ngục.

Lúc này, đức phật của Tây Phương Phật quốc hiện thế, phổ độ chúng sinh.

Ông vuốt râu nói: "Đến lúc rồi, đến lúc rồi. . ."

Đơn giản, chỉ cần ăn một viên thần đan là giải quyết xong.

Thần Kính Thế Giới tích lũy bao nhiêu năm tháng như vậy cũng không phải là để trang trí.

An Lâm kiệt sức thì phải làm sao bây giờ, cũng không có gì khó khăn, hắn còn có cục sạc dự phòng Cơ mà!

Lúc này, thân hình lão giả càng lúc càng mờ nhạt, cuối cùng biến mất không thấy gì nữa.

Gần trăm con Hồng Hoang Cự Thú phóng thích ra thần uy ngập trời, không ngừng đuổi theo hai người An Lâm và Đề Na, An Lâm và Đề Na không ngừng đuổi cùng giết tận Thiên Thần Sinh Mệnh, hơn nữa là bất kể giá nào, bất kể lực lượng hao tổn đều phải đuổi cùng giết tận!

Phía trên vùng đất Tạo Hóa vô biên vô hạn.

Tại vùng đất phía Tây Bạch Quỳnh Hải.

Nội tình của Đại lục Thái Sơ rốt cuộc mạnh bao nhiêu?

Có lẽ, nếu chưa tiến hành đến thời điểm cuối cùng,

Không có ai biết được.

Bản thân An Lâm cũng cực kì vui mừng, hắn rung động trước phật đạo chi lực của Thích Già Mưu Ni Phật, cũng rất vui mừng với việc Chúc Âm Lão Tổ dứt khoát kiên quyết mà gia nhập chiến trường.

Tất cả mọi hành động này đều làm hắn cảm thấy thật ấm áp, cảm giác được Có rất nhiều đại lão đang cùng hắn kề vai chiến đấu, loại cảm giác này thật là tốt.

Bởi thế, cuộc chiến giữa hắn và Nữ Thần Sinh Mệnh càng thêm nóng hơn.

"Tiểu Tà!"

Lực lượng của An Lâm đã bị tiêu hao gần hết, lúc này hô lớn một tiếng.

Đúng lúc này, Tiểu Tà quyết đoán đâm kiếm Thắng Tà vào cơ thể của Lưu Thể Thiên Thần, sử dụng cục pin dự phòng cuối cùng!

Vô luận là nhóm người Huyết tộc, hay là nhóm người Hà Linh tộc, các cường giả lĩnh vực Tạo Hóa, đều có một vài chuyện liên quan đến

An Lâm! !

Đúng vậy, chính là người đàn ông là Chiến Thần đầu tiên của Đại lục Thái sợ được Phá Thiên Liên Quân vinh danh, chính là người đang đuổi cùng giết tâm với Tam đại Thiên Thần Chí Cao kia .

Họ đã đánh giá thấp nội tình của Đại lục Thái Sơ, đánh giá thấp mức độ khủng bố của Tứ Cửu Tiên Tông, càng đánh giá thấp tiềm lực khủng bố của người đàn ông kia, không ngừng sáng tạo kỳ tích.

Sai không thể bù đắp được nữa rồi!

Từ thời kì Thiên Nhân tộc cường thịnh nhất, danh tiếng vô lượng, khinh thường toàn bộ Đại lục Thái Sơ, một đường chứng kiến đến lúc Thiện Nhân tộc không ngừng suy sụp, không ngừng thất bại, cuối cùng đi đến Côn đường toàn quân bị diệt, lúc này đây, họ đã đứng sai chiến tuyến rồi.

Đúng là một sự may mắn khá nực cười!

Tam đại Thiên Thần Chí Cao đều không khỏi cảm thấy một hồi bị thương.

Trừ ba người bọn họ ra, tất cả Thiên Thần của Thiên Nhân tộc đều đã chết sạch.

Ba người cô độc còn sống sót, hôm nay chỉ có thể lặng lẽ dung hợp cùng một chỗ, ôm lấy nhau để sưởi ấm, nghĩ thôi mà đã cảm thấy vô cùng thể lương.

Thật ra, người cảm thấy bị thương cùng với bọn họ, còn có các thế lực của Huyết tộc và Hư Linh tộc đang vụng trộm theo dõi trận chiến

bên ngoài Bạch Quỳnh Hải.

Đồng đội tham gia liên quân Thiện Nhân tộc đã bị chết hết rồi, những người quyết định không tham chiến là bọn họ thì may mắn còn sống, may mắn sao? Có một chút may mắn.

Nhưng mà lại vô cùng lạc lõng và hối hận!

Họ là là người tham chiến, cũng là nhân chứng.

Nhưng mà điều đáng để Tam đại Chí Cao cảm thấy may mắn chính là, Thiên Thần Lưu Thể vừa bị chết đi chính là pin dự phòng cuối cùng của An Lâm, sử dụng hết cũng không còn cách nào để hồi phục nữa!

Nữ Thần Sinh Mệnh tức giận đến mức tái mét mặt cô ta ghét nhất nhìn cái vẻ mặt này của An Lâm rồi! Rõ ràng tất cả mọi người đều chiến đấu đến kiệt sức, dựa vào cái gì mà hắn lại có thể ăn gian để khôi phục tinh lực? !

Sắc mặt của An Lâm hồng hào, thoải mái kêu lên một tiếng.

"Ah..."

Lực lượng mạnh mẽ mênh mông dồi dào của Lưu Thể, bắt đầu dũng mãnh tiến vào trong cơ thể An Lâm, làm cho thực lực của hắn chậm rãi trở nên mạnh mẽ. Đồng thời lực lượng thiên đạo bản thân cũng giống như thủy triều dâng lên tràn đầy trong thân thể của hắn.

Lăng Thiên thắng tà, chính là chính đạo! !

An Lâm, cho nên trong lòng họ cũng cảm thấy rất phức tạp, thật sự khó có thể nói được.

Đặc biệt là Hồng Đấu từng sinh ra và lớn lên cùng với An Lâm, bây giờ nhìn thấy người bạn thời niên thiếu của mình phong vẫn một Cõi, là chúa tể một cõi của toàn bộ Đại lục Thái Sơ, vẫn cảm thấy hoảng hốt trong lòng.

Đây là người thanh niên lúc trước từng cả ngày lăn lộn đánh nhau đủ kiểu với mình sao?

Sao mà chỉ mới một trăm năm ngắn ngủn, An Lâm đã trưởng thành đến mức nghịch thiên như thế này rồi?

Sớm biết An Lâm lại trâu bò như vậy, lúc trước đáng nhẽ ra hắn nên cố gắng mà thân thiết với anh ta thêm chút nữa, mắc mớ gì bây giờ phải gia nhập vào liên quân Thiên Nhân Cơ chứ, chẳng phải là bỏ gần tìm xa hay sao?!
Bạn cần đăng nhập để bình luận