Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2165: Khách tới đêm khuya

Mây đen che đậy trăng sao.

Hắc ám bao trùm đại lục Thái Sơ.

Thiên Thần Hải Dương đang lẳng lặng đứng ở trung tâm biển Bạch Quỳnh, giám thị hết thảy diễn biến ở Hải Vực.

Thiên Thần Thiên Không đang ở trên mây, giám thị hết thảy trên bầu trời.

Lực lượng điều tra trung tâm của đại bản doanh trung tuyến Thiên Nhân tộc, chính là hai bọn họ. Thiên Không và Hải Dương đều dùng lực lượng tuyệt đối để giám thị, không có bất kỳ một con sâu nào có thể tự tiện xông vào lĩnh vực mà bọn họ giám thị.

Bọn họ tự tin về điều này.

"Cũng không biết bao giờ nữ thần Sinh Mệnh luyện hóa mới xong. " Thiên Thần Hải Dương lộ vẻ mặt chờ mong, "Một khi thành công, chúng ta liền không phải sợ ai nữa, đúng không?"

"Dĩ nhiên, chỉ cần ba chúng ta thành một thể, bất kể là Hắc Ám, vẫn là Quang Minh, hoặc là những Thần Linh Sáng Thế khác trên đại lục Thái Sơ, cũng sẽ bị chúng ta đạp vào bùn đất, vĩnh viễn không thoát thân được."

"Ha hả, Thiên Thần Hắc Ám cực kỳ tiếc mạng, nào dám lẻn vào nơi này, hắn sẽ không sợ tự chui đầu vào lưới, trực diện giáp công với ba vị thiên thần chí cao chúng ta ư?"

Hơn nữa, hắn còn len lén nhắc nhở An Lâm, giờ phút này Thiên Thần Quang Minh đang đứng ở trạng thái suy yếu nói không chừng, An Lâm đang tìm Thiên Thần Quang Minh để gây phiền toái ấy chứ, sao có thể tới tìm bọn hắn gây phiền phức?

Hai vị thiên thần nhìn nhau cười một tiếng, tỏ vẻ cùng chung chí hướng.

Hắn rất hiểu rõ An Lâm rồi, không hề nắm chắc, thì An Lâm nhất định không sẽ động thủ.

Thiên Thần Hải Dương bày ra vẻ mặt thành thật nói: "Hết thảy đều là vì Thiên Đạo."

Đúng là sinh mệnh bạo thể của An Lâm rất mạnh, cường đại đến không thể tin nổi, nhưng An Lâm dám dùng ư?

Thiên Thần Thiên Không tâm tình không tệ, để lộ biểu cảm tươi cười, nói: "Tam Tương Luân Hồi Chân Thiên đại trận là do ta và Sinh Mệnh cùng nhau nghiên cứu ra, hoàn mỹ dung hợp ý thức Thiên Đạo, kỳ tích sinh mệnh, vô hạn luân hồi, ba ưu điểm lớn, cần ba vị thiên thần chí cao duy trì đại trận."

Thiên Thần Thiên Không suy nghĩ một lúc, cũng cảm thấy rất không có khả năng.

Thiên Thần Thiên Không nhẹ nhàng gật đầu: "Hết thảy đều là vì thế giới."

"Vốn là chúng ta còn phiền lòng về chuyện phải đi đâu để tìm vị thiên thần chí cao thứ ba, không nghĩ tới vẫn là Hải Dương huynh đệ nhìn xa trông rộng, gia nhập với chúng ta."

Thiên Thần Hải Dương không hề lo lắng về chuyện này.

Mà một khi An Lâm sử dụng bạo thể, thì đó cũng chính là lúc hắn phải bỏ mạng.

"Đúng rồi, tối nay ám khí rất nặng, cẩn thận Thiên Thần Hắc Ám lẻn vào. " Thiên Thần Thiên Không tựa như nhớ ra cái gì đó, đột nhiên cất giọng nói.

Người tiếc mạng giống như An Lâm như vậy, sẽ mạo hiểm làm loại chuyện này ư?

Bọn họ có lớp phòng ngự tựa như tường đồng vách sắt, nếu An Lâm thật sự chạy tới chiến đấu, nó tuyệt đối có thể cản lại An Lâm, chỉ sợ đối phương ngại mạng của mình quá dài, thì mới dám tới đây.

Thiên Thần Thiên Không trải qua một loạt phán đoán, có thể đại khái phán định, An Lâm chỉ còn một cơ hội bạo thể. Thời điểm An Lâm bạo thể, bọn họ đánh không lại, nhưng mà có thể chạy a.

Đột nhiên có một ánh trăng xuyên thấu qua khe mây, phóng lên trên Thần Thụ.

Hết thảy đèu gió êm sóng lặng.

"Thân thể này, vẫn chưa thể thích ứng lắm..."

Dĩ nhiên, điều tra vẫn phải tiếp tục, như vậy nếu An Lâm có tới, bọn họ cũng có đầy đủ thời gian để ứng đối, không phải ư?

Không có tồn tại nào sẽ nghĩ tới, ở thời kỳ cô lột xác chưa xong vẫn còn suy yếu, lại sẽ đến trận doanh của bên đối địch, hơn nữa còn tránh thoát dò xét của tất cả thiên thần.

Nghĩ như thế, Thiên Thần Thiên Không càng thêm yên tâm.

Nhưng hiển nhiên, cô vẫn còn chưa lột xác xong, thế nên cũng không phải là thời khắc mạnh nhất.

Cũng không phải thế.

Trên thực tế, đây thật sự là thời điểm cô suy yếu nhất sao?

Thời gian còn đang từ từ trôi qua.

" Các thiên thần chí cao ở đâu ta đều cảm ứng được, đặc biệt là thuộc tính quyền hành của ta, ở trong đêm tối, quả thực tựa như vầng mặt trời sáng rõ nhất. Nếu như dùng thân thể trước kia để tới nơi này, thì bất kể hơi thở có bí mật như thế nào, cũng sẽ bị phát hiện."

Cô gái khẽ cong khóe miệng tinh xảo, nói: "Nhưng mà, bọn họ tuyệt đối sẽ không nghĩ đến, Thiên Thần Quang Minh ta bây giờ sẽ biến thành Nguyệt Dạ Chân Vương, Huyết Nguyệt chi thần của đêm tối..."

Đúng, cô chính là Thiên Thần Quang Minh mà tất cả mọi người cho là co đầu rút cổ ở Đông Thiên môn, yên lặng tiến hành lột xác và trở nên mạnh mẽ.

Mây đen giăng đầy bầu trời.

Cô mặc váy lụa dài màu đen, hai cái đồng tử đỏ sẫm như máu, da thịt trắng mịn như véo ra nước, ngay cả váy lụa màu đen cũng không cách nào che dấu, trên khuôn mặt xinh đẹp hoàn mỹ kia, tràn đầy sự lạnh nhạt và cao cao tại thượng, dường như chúng sinh dưới bầu trời, đều chưa thể lọt vào trong mắt của cô.

Ở địa phương mà hai vị chí cao đều không có phát hiện, tại một góc nào đó dưới tán cây Thần Thụ rậm rạp cành lá, đột nhiên xuất hiện một cái thân hình thon dài.

Ánh trăng cũng không phải là màu sáng trong, mà là mang theo mà đỏ sậm không dễ dàng phát giác.

Trạng thái của cô bây giờ, nói về chiến lực trước, thì cũng không khác với thời điểm trước khi cô lột xác cho lắm.

Như vậy vì sao cô lại tới nơi này?

Hiển nhiên là bởi vì cô biết mình suy yếu, nhưng cũng biết ba kẻ địch trước mắt, lại càng suy yếu hơn, có thể nói là thời khắc suy yếu nhất.

Thiên Thần Hải Dương bị thương nặng chưa lành, đây là chuyện mà mọi người đều biết.

Nhưng thông qua Quang Lượng Nhân Tử Đại Thôi Diễn thuật, cô thậm chí còn cảm giác được Thiên Thần Sinh Mệnh đã rời đi cái thế giới này, để chuẩn bị một thuật pháp rất quan trọng.

Vừa vặn giải thích vì sao ba thiên thần kia không quấy nhiễu quá trình trở nên mạnh mẽ của cô, không chỉ đơn giản là mượn dao giết người, mà là bọn họ cũng cần có thời gian để chuẩn bị.

Đó là một cơ hội!

Trong khoảnh khắc đó Thiên Thần Quang Minh liền hiểu được, đây là thời khắc quan trọng để cô lật ngược tình thế. Cô phải phá hư kế hoạch của ba vị thiên thần, nếu không tương lai cơ hội chiến thắng của cô sẽ lại càng ít.

Không vào hang cọp làm sao bắt được cọp con.

Cô phóng ra một chút Hạ Nguyệt Cảm Tri, liền biết mình đã dự đoán đúng rồi.

Trong lúc bất chợt, dị biến xảy ra!

Đang ở thời điểm cô do dự.

Hỏi như vậy, chỉ là để suy nghĩ xem nên làm như thế nào?

Thật sự cho rằng ba vị thiên thần chí cao là ngồi không sao? Bọn họ chẳng những điều tra đại dương và bầu trời, mà còn sẽ đặt bẫy rập gì đó ở ngoài cửa đi? Dù sao thì Thiên Thần Quang Minh không tin.

Thiên Thần Quang Minh hoàn toàn không dám nghĩ đến chuyện đó.

"Nơi này còn có một cái thế giới độc lập?"

"Như vậy, ta ép một cái thiên thần chí cao phải đưa ra bản thể cuối cùng, hay là đi chặn lại kế hoạch bí mật của nữ thần Sinh Mệnh đây..."

Cô gái cũng không nói chính mình có thể làm được hay không.

Mà là đang do dự rốt cuộc nên lựa chọn con đường nào.

"Nếu như ta ép một cái thiên thần chí cao phải đưa ra bản thể cuối cùng, vậy thì ta phải rút lui ngay, mà trong thời gian ấy, Thiên Thần Sinh Mệnh có thể đã hoàn thành lá bài ẩn của bọn hắn."

"Nếu như ta muốn phá hư kế hoạch của Thiên Thần Sinh Mệnh, như vậy có Hải Dương canh giữ, thì sẽ rất khó để thần không biết quỷ không hay tiến vào cánh cửa thông hai giới, chỉ có thể mạnh mẽ xông tới."

"Tới lúc đó, mặc dù ta có thể nắm lấy thời cơ phá hư kế hoạch của đối phương, nhưng vẫn sẽ có thể bị ba vị thiên thần chí cao giáp công, bức ra bản thể cuối cùng..."

Về phần thử lẻn vào cánh cửa thông hai giới dưới tình huống không ai hay biết?

Trên thế giới sẽ không một ai có khả năng như thế.

"Cô ta ở dưới đáy biển sâu ư?"

Cô gái tóc đen một tay cầm cây khô màu xanh vàng, hai tròng mắt đỏ sẫm lóe lên ánh sáng nhạt nhìn dọc theo thân cành Thần Thụ một đường xuống phía dưới, xuyên qua biển Bạch Quỳnh ở phía dưới, tốc hành tiến tới chỗ sâu nhất dưới đáy biển.

Mà thiên thần Sinh Mệnh chí cao, thì không biết tung tích!

Đại dương phía dưới thần thụ, là thiên thần Hải Dương chí cao.

Vòm trời phía trên thần thụ, là thiên thần Thiên Không chí cao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận