Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1925: Chu Tước Nữ Đế nổi giận

Trong lòng Hứa Tiểu Lan lúc này phần lớn là ngạc nhiên, còn lại là cảm động.

Cô thật sự không ngờ, An Lâm vì suy nghĩ cho danh dự của cô lại làm ra chuyện long trời lở đất như vậy, bắt cả Chu Tước Nữ Đế quỳ xuống.

Đại não Chu Tước Nữ Đế nhất thời trống rỗng, toàn thân run rẩy.

Cô ta đã từng quỳ gối trước người khác sao? Chu Tước Lục Tử cảnh giới Hợp Đạo đỉnh phong, những người mạnh nhất, lúc nhìn thấy Chu Tước Nữ Đế cũng phải giống như chó vẫy đuôi, còn ai có thể bắt cô ta quỳ gối?

Đúng vậy, cô ta là một trong bốn Thánh Thú mạnh nhất tinh vực, có được thánh vị vĩnh hằng, duy nhất, thiêng liêng nhất thế gian, kiêu ngạo nhất, tôn quý nhất, sao có thể quỳ gối trước người khác?

Nhưng bây giờ cô ta lại đang quỳ gối trước một tạp chủng loài người...

Ngay cả An Lâm cũng không biết rốt cuộc chuyện này đã tạo thành sự xúc phạm sâu sắc đến mức nào cho Chu Tước Nữ Đế.

"Phụt..." Chu Tước Nữ Đế tức giận, phun ra một ngụm máu tươi, trên người nứt ra vô số vết máu, dòng máu giống như bão tố bắn tung tóe, mỗi một giọt máu tươi có giá trị ngang với thần vật.

"Ta... Chu Tước... Mới là người khống chế ngọn lửa tối cao!" Cô ta bỗng nhiên phát ra âm thanh mà con người không thể nói được, linh hoạt, kỳ lạ, lúc ẩn lúc hiện, vượt ra khỏi vũ trụ.

Hai chân cô ta trần trụi, đi về phía An Lâm, mỗi một bước đi hoa sen đều nở rộ, trông mỗi đóa hoa sen đều chứa đựng sức mạnh có thể hủy diệt cả thế giới. Chúng nó giống như ngọn lửa giận dữ, phóng ra uy thế vô cùng đáng sợ.

Thánh Hỏa màu bạch kim điên cuồng giống như nhận được mệnh lệnh tối cao, ngừng lại trên không trung.

Một đôi cánh xinh đẹp được dang rộng phía sau Chu Tước Nữ Đế.

"Ta phải giết ngươi!" Chu Tước Nữ Đế nổi giận gầm lên một tiếng, toàn thân ầm ầm bùng nổ ngọn lửa màu bạch kim, chứa đựng khả năng thiêu đốt vạn vật, điên cuồng hướng về phía An Lâm.

Đây là lần đầu tiên An Lâm sử dụng sức mạnh quyền hành, không ngờ lại mất đi quyền khống chế.

Trái tim của cô ta đã bắt đầu xuất hiện vết nứt.

"Ta sinh ra trong thế giới Hỗn Độn, mãi mãi bất diệt, nắm giữ tất cả lửa của đất trời, đứng đầu vô số loài chim... Cho dù đất trời diệt vong, ta cũng sẽ được che chở, khiến thánh uy tồn tại vĩnh viễn... Ngươi dựa vào đâu mà tranh với ta?"

"Tính đùa với lửa trước mặt tôi sao?" Cơ thể An Lâm lui về phía sau, thần hoàn màu đỏ bỗng xuất hiện trên đầu, ẩn chứa lực lượng chí cao, bao vây đánh úp ngọn lửa.

Chu Tước Nữ Đế vô cùng kiêu ngạo vậy mà lại quỳ gối trước người khác, đả kích này không thua gì chuyện giết cô ta một lần.

An Lâm bỗng nhiên cảm thấy khả năng có thể có thể nắm giữ tất cả ngọn lửa của bản thân dần dần mất đi, thậm chí có một thứ sức mạnh đáng sợ đoạt lấy quyền hành trong tay hắn, sức mạnh kia dường như mới là thứ nắm giữ quyền hành cao nhất vậy.

Thánh Hỏa bị chém làm hai, sau đó lại nhanh chóng hợp lại, uy thế cũng không hề bị suy yếu, tiếp tục mang theo thánh uy có thể thiêu đốt tất cả mọi thứ, đánh về phía An Lâm.

Thân thể mềm mại của Chu Tước Nữ Đế run rẩy, trong mắt dường như xuất hiện ngọn lửa diệt vong.

Ngọn lửa này không chỉ ẩn chứa lực lượng Chu Tước mà còn chứa đựng đặc tính của thánh vị vĩnh hằng, bất diệt.

Trên trán Chu Tước Nữ Đế xuất hiện ra vết tích thiêng liêng của Chu Tước, cô ta nắm chặt An Lâm trên không trung, Thánh Hỏa bị An Lâm khống chế lại một lần nữa bùng cháy, tiếp tục gào thét đánh về phía An Lâm!

Sắc mặt hắn đột ngột biến đổi, rút kiếm Thắng Tà ra chém.

Thế nhưng ở trung tâm của Thánh Hỏa bỗng nhiên xuất hiện gió tuyết, dốc sức mở ra một con đường.

Mặt đất lay động, đám lửa màu trắng dường như ngày càng lớn dần, thiêu rụi mọi thứ xung quanh.

Gió tuyết mở đường.

"Chết đi!" Chu Tước Nữ Đế rất hận An Lâm, khiến cho khuôn mặt của cô ta cũng trở nên vặn vẹo, song chưởng vỗ tới, Thánh Hỏa bất diệt bao vây An Lâm khắp bốn phương tám hướng, ầm ầm bùng cháy.

Ầm ầm!

Lần đầu tiên An Lâm cảm thấy khó khăn, rõ ràng bản thân hắn là Hỏa Thiên Thần, là người nắm giữ ngọn lửa chí cao, vậy mà lại bó tay trước ngọn lửa trước mặt này.

Lần ra tay này của An Lâm mạnh hơn rất nhiều lần đánh trước nhưng lần trước hắn có thể phế đi tay của Chu Tước Nữ Đế còn lần này hai người lại ngang tài ngang sức!

Lực lượng ngũ hành và sức mạnh ngang ngược va chạm với nhau.

Sóng xung kích tản ra theo hình tròn, xé rách mọi thứ nó gặp trên đường.

Ầm ầm!

Cơ thể An Lâm hóa thành Kim Hư Lôi, lao tới gần Chu Tước Nữ Đế với tốc độ vô cùng đáng sợ, đồng thời đấm ra một cú đấm ẩn chứa sức mạnh ngũ hành mênh mông vô tận vào mặt Chu Tước Nữ Đế.

Tốc độ của quyền hành sấm sét và lực lượng thần thể mạnh mẽ, uy lực khi hai thứ hợp lại với nhau có thể sánh ngang với uy lực của thần linh Sáng Thế!

"Không ngờ ngươi có thể phá vỡ Thánh Hỏa của ta?" Khuôn mặt Chu Tước Nữ Đế lộ vẻ tàn nhẫn, nắm đấm trắng nõn có uy thế không bình thường đánh ra, đất trời lập tức tối sầm lại.

Dù cho là thực vật xứ nóng, viêm thú thực lực mạnh mẽ hay địa hình hỏa diễm cũng bị một kích này đánh tan thành tro bụi, không có cái gì may mắn sống sót.

Nếu không thể khống chế ngọn lửa, hắn sẽ sử dụng lực lượng khác liều mạng với Chu Tước Nữ Đế, dù sao ngoài quyền điều khiển lửa, An Lâm còn có thể sử dụng được cả sáu loại lực lượng quyền hành khác nữa.

Một suy nghĩ khống chế hàng nghìn hàng vạn tình cảnh.

Quyền hành vạn vật!

Chu Tước Nữ Đế không chỉ đùa với lửa mà ngay cả cường độ cơ thể cũng hoàn toàn bùng nổ, không ngờ lại có thể sánh ngang với hình thức Chiến Thể Ngũ Hành của Thân Thể Chiến Thần đại thành, điều này khiến cho An Lâm không thực hiện được ý định đánh vào điểm yếu của thân thể Chu Tước.

Lúc va chạm, hai người đồng thời bị lực lượng đáng sợ đẩy lui.

An Lâm biết thực tế Chu Tước Nữ Đế có thể mạnh hơn nữa nhưng cô đã bị thương nặng trong trận chiến với Bàn Cổ, hiện giờ vết thương nặng đó vẫn chưa lành, Chu Tước Tâm Nguyên lại bị hắn chém vỡ, khiến cô ta bị phản phệ, bị thương càng thêm nặng nên hiện tại mới chiến đấu ở thế cân bằng với An Lâm.

Trong lúc hắn đang suy nghĩ, bỗng nhiên trước mắt có vô số lông chim màu đỏ phóng tới.

Không ngờ trong lúc lùi về phía sau, Chu Tước Nữ Đế lại phát động công kích, hai cánh nhanh chóng vỗ vỗ, quăng ra vô số lông chim đỏ thẫm như máu.

Mỗi một chiếc lông chim đều sắc bén như thần khí, đủ sức xé rách tất cả.

An Lâm ngừng lại, bỏ qua suy nghĩ dùng cơ thể cứng chọi cứng, rút kiếm Thắng Tà chém ra vô số nhát, ngăn cản công kích của lông chim.

Nhưng công kích của lông chim ẩn chứa uy lực rất đáng sợ, mỗi lần va chạm đều tựa như công kích toàn lực của thần linh Sáng Thế, đánh đến nỗi khiến cánh tay An Lâm cũng truyền đến cảm giác đau đớn như bị xé rách.

Cuối cùng có một chiếc lông chim trở thành cá lọt lưới, đâm mạnh vào phần eo của An Lâm, chiếc lông chim nhọn đó không chỉ có độ cứng ngang với thần khí cấp Thánh mà còn chứa đựng lực lượng Chu Tước có thể xuyên thấu tất cả.

"Roẹt..."

Thân thể chiến thần của An Lâm bị phá, lông chim xuyên qua cơ thể hắn, một luồng lực lượng Chu Tước bản nguyên còn thông qua miệng vết thương điên cuồng đánh vào cơ thể hắn.

Hắn đang tính loại bỏ luồng sức mạnh này.

Chu Tước Nữ Đế bỗng nhiên nở nụ cười: "Bằng lòng cho ta bắt ngươi đi thôi..."

Tinh huyết bản nguyên từ cơ thể cô ta bắn văng tung tóe, ngưng tụ thành một thánh ấn trên trời cao, hào quang bao phủ người An Lâm và hai cô.

"Huyết tế - cấm thuật Chu Tước Thánh, Lửa Luân Hồi Vô Tận!"

"Hình thành nhân quả, thay đổi không gian!"

An Lâm đang muốn chống cự thì lập tức phát hiện có hợp lực Chu Tước mạnh mẽ chuyển dời vị trí của hắn, thậm chí phải trả giá bằng lực lượng bản nguyên to lớn, năng lượng cuồn cuộn đánh sâu vào, lực lượng Chu Tước còn sót lại trên miệng vết thương của hắn liên kết với lực lượng Chu Tước bên ngoài, đánh cho An Lâm trở tay không kịp.

Khi An Lâm lấy lại được tinh thần một lần nữa, hắn đã bị chuyển dời đến một nơi khác của hằng tinh Chu Tước.

Nói chính xác hơn thì hắn bị chuyển dời đến bên trong mặt trời có uy lực đáng sợ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận