Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1555: Lâm Ngọc mạnh vô địch

Thiên Thần Lâm Ngọc ở hình thức chín lớp thần hoàn, tốc độ, lực lượng, phản ứng chiến đấu, đều cực kỳ khó hóa giải.

Giờ phút này An Lâm đã lâm vào trong tuyệt cảnh.

Thậm chí hắn còn không dám nắm chắc rằng mình sẽ gánh được cú đánh tiếp theo của Thiên Thần Lâm Ngọc.

Nếu là thật sự không ngăn chặn được, vậy thì hắn xong thật rồi!

Không thể phòng ngự, chỉ có thể chủ động phóng đi!

Song, An Lâm lấy phong quyền hành ngưng tụ Thiên Nhận thì Thiên Thần Lâm Ngọc cũng không sợ hãi, còn có cái lực lượng gì có thể tạo thành uy hiếp với cô? Không thể cứng đối cứng, tốt nhất là đánh bất ngờ...

Không chỉ có mạnh hơn, tốt nhất là vẫn có thể không cần nhìn khoảng cách, lập tức ngăn cản lực lượng của Thiên Thần Lâm Ngọc! Vừa nhanh vừa mạnh!

Có!

Đây là một loại máu tươi có mùi rất đặc biệt!

An Lâm cũng thầm kinh hãi, không nghĩ tới Tiểu Tà lại cấp lực như thế, ngay cả Thiên Thần Lâm Ngọc ở dưới trạng thái chín lớp thần hoàn, cũng đánh không lệch!

Rầm rầm!

Thiên Thần Lâm Ngọc kinh ngạc, ngây ngốc nhìn An Lâm.

Lực lượng vô hình, vượt qua hư không, dựa theo vòng cung kỳ lạ, tác dụng ở trên ngực Thiên Thần Lâm Ngọc.

Thiên Thần Lâm Ngọc vọt tới chỉ trong tích tắc, tốc độ phản ứng cũng là cực nhanh, trong nháy mắt đã biến mất ở trước mặt An Lâm.

An Lâm với tốc độ ánh sáng, mũi kiếm kiếm Thắng Tà vừa chuyển.

Hắn không nói hai lời, tiếp tục nghiền ép lực lượng trong cơ thể, muốn thi triển kỹ năng ăn mòn thêm một lần nữa.

An Lâm đã không kịp phản ứng nữa rồi, hắn chỉ có thể nhìn cô gái kia nhanh chóng vọt tới trước mặt, căn bản là không kịp né tránh, vọt tới trước mặt là một đại chiêu!

Lăng Thiên Thắng Tà, Mai Một!

An Lâm thấy Thiên Thần Lâm Ngọc đang muốn đánh tới, bộ ngực đã trống rỗng một khối, giống như bị một luồng lực lượng chí cao chí thượng ăn mòn.

Không biết vì sao tốc độ của đối phương thật sự quá là nhanh, thân thể hóa thành từng tàn ảnh, căn bản là không cách nào bắt chuẩn.

Chất lỏng thuần sắc trắng bắn tung tóe lên mặt hắn, còn có thể ngửi được một luồng mùi thơm kỳ dị.

Kiếm Thắng Tà cần khóa mục tiêu, lại phóng ra kỹ năng ăn mòn, như vậy mới có thể tạo thành thương tổn, nếu không chính là ném loạn kỹ năng. Hôm nay ngay cả nhắm trúng Lâm Ngọc mà An Lâm cũng không làm được, làm sao có thể đánh trúng cô?

Chút vết thương này, còn chưa đủ để giết chết Thiên Thần Lâm Ngọc.

An Lâm căng thẳng thần kinh, thần hồn khuếch tán ra trăm dặm, hai cái đồng tử phóng ra thuật Thần Giám, gắt gao ngưng mắt nhìn hư không phía trước, muốn đuổi theo tốc độ của đối phương.

Trong phút chốc.

Bởi vì vị trí biến ảo kịch liệt, giọng của cô giống như là đang truyền đến từ bốn phương tám hướng.

Phi! Không đúng, là sự khôi phục rất kinh người!

An Lâm nhìn thân pháp mà hoa cả mắt, thân thể có phần khựng lại.

Vốn là Tuyệt Tức Chi Phong có hiệu quả giảm xóc hay thậm chí là ngăn cách hết thảy lực lượng. Cho dù không ngăn được, An Lâm còn có thể dùng Phong Nhu Kính, gián tiếp lợi dụng lực lượng của Lâm Ngọc thúc đẩy chính mình, tiến hành tránh né ở tốc độ cao.

Nếu như ném loạn kỹ năng, thì sẽ tiêu phí sức lực một cách vô ích, dưới loại tình huống này, chẳng khác nào đang tự sát cả.

Ầm ầm!

Lực lượng ẩn chứa trong gió, trong nháy mắt đã cắt ngang phần eo của hắn, gân cốt gãy lìa, thậm chí ngay cả xương cột sống cũng bị đánh cong.

Nhưng một phát đá nghiêng này của Thiên Thần Lâm Ngọc bạo liệt như lửa, thậm chí ngay cả Phong Nhu Kính cũng bị đá cho nổ tung, dùng lực lượng tuyệt đối biến Nhu Phong thành Bạo Phong!

"Ngươi ở trong mắt ta, động tác chậm chạp giống như ốc sên, đừng nói đuổi theo động tác của ta, ngay cả nhìn năng lực thấy ta động tác cũng không có." Giọng của Thiên Thần Lâm Ngọc truyền đến.

An Lâm đang muốn sử dụng thuật Lăng Thiên Thắng Tà Mai Một thêm lần nữa thì thân hình Thiên Thần Lâm Ngọc lần nữa biến mất.

Nháy mắt sau đó, Thiên Thần Lâm Ngọc đã xuất hiện ở bên trái An Lâm, xoay người như bướm, giơ lên chân dài đá mạnh một cái! Bất kể là thời cơ, hay là khoảng cách đều vừa vặn!

An Lâm chỉ thấy, giày thủy tinh màu trắng bao trùm lấy thần hoàn hắc ám, biến thành màu đen trắng xen lẫn, đánh về phía Tuyệt Tức Chi Phong.

An Lâm cười nói: "Tuyệt đối không được coi thường ốc sên, ốc sên cũng có thể trở thành thần thú cảnh giới Hợp Đạo."

Thật trắng, thật to!

An Lâm có thể thấy được lỗ máu trước ngực cô gái, ở trong quá trình chớp động xê dịch, lại đã khôi phục như lúc ban đầu. Da thịt trắng nõn vô cùng mịn màng lõa lồ ở bên ngoài, không nhìn thấy bất kỳ tỳ vết nào cả.

Lâm Ngọc vọt đến trước mặt An Lâm, hai cái đồng tử đen nhánh lạnh lùng nhìn hắn, dường như muốn kéo hắn vào hắc ám vô tận: "Đáng tiếc... Ngươi không phải là ốc sên."

Một trận nổ kinh thiên động địa vang lên.

An Lâm bị gió đánh bay, lăn xuống mặt đất, chiếc quan tài ở phía sau cũng loảng xoảng, ngay sau đó khí huyết dâng lên, lại phun một ngụm máu tươi ra ngoài.

Có thể nói đây là lần đầu tiên hắn bị phong quyền hành của mình đả thương.

Thần hoàn Thiên Thần Lâm Ngọc sao có thể còn mạnh hơn phong quyền hành của hắn, quá không khoa học!

"Thế nào hả?" Lâm Ngọc ưu nhã khẽ nện bước chân, đi từng bước về phía An Lâm.

"Biết chênh lệch giữa chúng ta chưa?"

Cô duỗi tay ra, nắm trường kiếm Hắc Ám trong tay, màu đen thuần túy làm cho người ta cảm thấy sợ hãi.

Trong nháy mắt này, tầng mây che kín bầu trời, chỉ có hắc ám nắm chặt ở lòng bàn tay cô gái.

An Lâm nắm chặt kiếm Thắng Tà, đang bò dậy từ trên mặt đất.

Hứa Tiểu Lan cử động mười ngón tay, kết xuất ra một cái thủ ấn kỳ quái, như long lại tựa như phượng.

Vừa lúc chém luôn cả đôi, người một nhà đúng là nên ở bên nhau vào giờ phút này!

Lâm Ngọc sao có thể đợi Hứa Tiểu Lan và An Lâm tâm sự, cô ta lập tức vọt tới.

Âm thanh du dương êm tai như hoàng oanh, cô nhìn An Lâm một cái, không biết có phải vì đôi cánh Thánh Hỏa quá nóng không, mà trên khuôn mặt như ngọc hơi ửng hồng.

" Không phải anh đã nói, anh muốn xem thuật pháp phá thiên mà em đã lĩnh ngộ ư?"

Lúc trước trận chiến đấu quá kịch liệt, hắn cũng đã quên mất rằng chính mình đeo quan tài và Hứa Tiểu Lan. Bây giờ Hứa Tiểu Lan mạnh mẽ xuất hiện, tựa như một chùm sáng, đâm rách hắc ám bao phủ trong lòng hắn.

Phía sau hắn đột nhiên phát nổ.

An Lâm kêu thảm một tiếng, suýt nữa lại ngã sấp mặt xuống đất.

Một cái bóng màu đỏ chợt vọt tới chỗ Thiên Thần Lâm Ngọc!

Đó là cái nắm quan tài của tiên khí quan tài ngọc Huyết Hồn!

Biến cố đột nhiên xuất hiện, vẫn không khiến cho Thiên Thần Lâm Ngọc kinh hoảng. Cô hừ nhẹ một tiếng, khẽ vung trường kiếm Ám Hắc trong tay, chiếc nắp quan tài tiên khí liền bị cô xẻ ra làm hai.

Nắp quan tài hướng rơi xuống hai bên.

Một bóng dáng áo xanh xuất hiện ở phía sau An Lâm.

Hai mắt cô màu vàng, đôi cánh Thánh Hỏa mở rộng, vẩy rồng trong suốt trên toàn thân phiếm ánh vàng nhàn nhạt, khí thế ầm ầm tăng vọt, lại bất bất chấp tất cả, sử dụng bí thuật Chu Tước Chân Long đồng thời bạo thể!

An Lâm ngạc nhiên nhìn cô gái đột ngột xuất hiện, dường như trên bầu trời chỉ còn lại mỗi bóng dáng kia.

Ầm!

Cho dù là tốc độ, lực lượng, hay là kỹ xảo, đều không theo kịp Thiên Thần Lâm Ngọc, cho dù chết, hắn cũng muốn chiến chết!

Thân thể An Lâm có phần run rẩy, nắm chặt kiếm Thắng Tà, xoay người vung kiếm!

Thật sự kết thúc rồi ư?

An Lâm giãy giụa muốn ngăn cản, lại phát hiện lực lượng của hắn đã sớm khô kiệt, liên tục sử dụng lực lượng quyền hành, cùng với các loại thuật pháp đẳng cấp cao, thân thể hắn đã sớm tiêu hao cực độ. Sau khi không ngừng nghiền ép, thân thể của hắn tựa như một mảnh sa mạc, đã không thể bốc lên được chút hơi nước nào!

Lúc này, Thiên Thần Lâm Ngọc đã đi tới rồi trước người của hắn, hai cái đồng tử có vẻ lạnh lùng và vô tình, thản nhiên nói: "Kết thúc."

"Phá Thiên thức, Tình Định Thắng Thiên!"

Hứa Tiểu Lan quát to một tiếng, trên mặt tràn đầy vẻ thẹn thùng.

An Lâm: "???"
Bạn cần đăng nhập để bình luận