Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 643: Dư âm còn sót lại sau trận chiến

Hiên Viên Thành và Tô Thiển Vân dẫn theo một đám sinh viên trở lại, chỉ có điều Là dáng vẻ của họ thật sự quá thê thảm.

Cũng không phải là nói bọn họ bị thương nghiêm trọng nhường nào, mà là dáng vẻ hết sức chật vật. Có hơn một nửa sinh viên đều bị rách nát hết cả quần áo, mặt còn đen sẫm, người nào không biết, còn tưởng rằng là đệ tử Cái Bang trở về nữa cơ.

An Lâm vừa nhìn liền hiểu phần nào, ngạc nhiên nói: "Anh Thành, có phải là anh lại dùng lĩnh vực đạn hạt nhân rồi không?"

"Cái gì mà lĩnh vực đạn hạt nhân, lĩnh vực của tôi là Vạn Linh Thái Cực Âm Dương Tương Sinh!" Hiên Viên Thành nghiêm nghị nói.

Tô Thiển Vân bẹp miệng, u oán mà mở miệng nói: "Tôi chẳng thấy âm đâu, chỉ toàn thấy dương thôi!"

Các sinh viên lao nhao lên tiếng phụ họa, hiển nhiên là đều bị hại không nhẹ.

Khó có khi Hiên Viên Thành lại đỏ mặt, thấp giọng nói: "Đây không phải là vì gặp phải kẻ địch cảnh giới Hóa Thần hậu kỳ, thực lực quá mạnh mẽ, không còn cách nào khác ngoài dùng đến lĩnh vực này..."

Rất hiển nhiên, cái cường giả Huyết tộc xui xẻo kia bị lĩnh vực đạn hạt nhân của Hiên Viên Thành nổ cho chết rồi.

Có thể nói là bọn họ đã giành được thắng lợi hoàn toàn trong cuộc chiến đấu này!

Cái gì? Trong phạm vi một ngàn dặm của thành Hoàng Tuyền có tổng cộng mười bốn tòa thành lớn của Huyết tộc, tất cả đều đã bị tiêu diệt?!

Chủ nhiệm lớp thấy toàn bộ sinh viên đều an toàn trở về, trên mặt hiện ra niềm vui sướng khó có thể che dấu.

Lần thông báo này, đã khiến cho bộ chấp hành của Thiên Đình ngạc nhiên không thôi.

Khuôn mặt đẹp trai mà đen xì của Hiên Viên Thành thoáng hiện lên vẻ áy náy và ngại ngùng; hai mắt Tô Thiển Vân rưng rưng, tuy đen nhưng vẫn có phần đáng yêu, vẻ mặt u oán; cùng với các bạn học bày ra biểu cảm "tôi nhìn lầm anh rồi lớp trưởng à", tất cả đều được lưu lại trong bức ảnh.

Nhân viên của bộ chấp hành Thiên Đình ngẩng đầu nhìn trời...

Chẳng qua chỉ đáng thương cho Tô Thiển Vân, rõ ràng là rất xinh đẹp, hôm nay lại chẳng khác gì một con mèo nhỏ chui trong xó bếp vậy.

Số sinh viên thương vong bằng không?

Hắn vui vẻ cất điện thoại di động đi, sau này xem ảnh nhớ lại những chuyện này, chắc chắn là rất thú vị!

An Lâm yên lặng móc điện thoại di động ra, chụp một bức ảnh cho đám bạn học "đáng yêu" này, giữ làm kỷ niệm.

Mọi người trở lại thành Hoàng Tuyền, Lăng Tiêu Kiếm Tiên thông báo về chiến tích của lớp mình cho cùng lớp chiến tích hồi báo cho bộ chấp hành Thiên Đình tại vùng đất Hắc Trạch.

Phần lớn đám nhân viên của bộ chấp hành bọn họ đều tốt nghiệp từ trường đại học Liên Hiệp Tu Tiên, ở vùng đất Hắc Trạch, bọn họ đều dùng ánh mắt của những vị tiền bối đi trước để đối đãi với những "bạn học đáng yêu" đến đây làm trắc nghiệm cuối kỳ.

Tu sĩ Thiên Đình chiến đấu với Huyết tộc, xuất hiện tình huống hy sinh là chuyện rất là bình thường, nhưng mà nhóm sinh viên này đã hạ mức độ tổn thất xuống thấp nhất, không có ai chết, đây không phải là chuyện thường xảy ra.

Kết quả bây giờ mới phát hiện, "bạn học đáng yêu" cái mẹ gì chứ, rõ ràng đây chính là một đám cự thú tiền sử cực kỳ hung mãnh!

An Lâm còn giết chết Minh Độc Tử thống ngự một cái lãnh thổ quốc gia?!

Con mẹ nó, đây là chuyện mà một lớp của trường đại học Liên Hiệp Tu Tiên có thể làm được ư?

"Biết rồi, bộ trưởng Trần, ta cái này kêu là những người còn lại tỉnh ngủ một chút. " cô gái áo đỏ khoát tay áo, vẻ mặt lơ đễnh.

"Lúc trước tôi có nghe nói rằng trường học của chúng ta có một lớp học xuất hiện rất nhiều yêu nghiệt, bây giờ coi như là tôi đã được lãnh hội phong thái của bọn họ rồi." Một anh chàng có thể trạng tráng kiện nhếch miệng cười nói, lộ ra hàm răng trắng tinh.

Dương Nhược Linh bĩu môi nói: "Thực lực rất mạnh, hình như hắn có truyền thừa đặc biệt thuộc về chính hắn, có rất nhiều con át chủ bài và hậu chiêu, còn có thể dựa vào các loại lực lượng cực kỳ lợi hại, tóm lại tôi cảm thấy rằng chỉ cần không phải là đại năng cảnh giới Phản Hư đỉnh phong hoặc là đại năng cảnh giới Hợp Đạo nhằm vào, thì hắn đều có thể ứng phó được. Còn có, bộ trưởng anh đừng hy vọng An Lâm sẽ đến bộ chấp hành của chúng ta, rất có khả năng là về sau cái vị đại thần này sẽ trực tiếp ở lại chỗ kia."

"Haizzz... Tôi đúng là một con cá mặn mà..." Một chàng trai ở bộ chấp hành quan sát báo cáo chiến đấu trước mắt, im lặng hồi lâu, bất chợt lên tiếng cảm thán.

Kẻ địch ở gần đó đều bị càn quét sạch sẽ, Huyết tộc làm cho người ta phải lo lắng đề phòng đều đã chết hết, cư dân trong thành có thể mất hứng được ư, ngày này quả thực là còn náo nhiệt hơn cả năm mới.

Đám sinh viên này đã tiêu diệt mười bốn tòa thành lớn của thế lực Huyết tốc một cách đầy gọn gàng và dứt khoát, đã thế còn giết chết cả một vị đại năng Huyết tộc. Bọn họ là tiền bối, trong lúc bất chợt lại cảm thấy không biết nên đối mặt với đám học đệ học muội này như thế nào...

Ngay cả An Lâm bọn họ, cũng không biết kế tiếp nên làm gì.

Bây giờ thì lợi hại rồi, tất cả thế lực Huyết tộc trong phạm vi một ngàn dặm, đều bị bọn họ tiêu diệt hoàn toàn, binh sĩ thành Hoàng Tuyền là ngay cả cơ hội đánh giặc cũng không có!

Thật ra thì nhiệm vụ của lớp bọn họ chỉ là hiệp trợ tướng sĩ thành Hoàng Tuyền, tác chiến với Huyết tộc.

"Nếu nhìn nhận theo góc độ khác, thật ra thì đây là chuyện tốt. Bởi vì có bọn họ đến, công việc của chúng ta mới trở nên dễ dàng hơn rất nhiều, ít nhất còn thật sự có thể làm một con cá mặn thêm một thời gian ngắn nữa." Một cô gái mặc áo đỏ mỉm cười lên tiếng.

Chàng trai nghe vậy thì không có chút bất mãn nào, ngược lại còn đầy mặt vui mừng cười nói: "Thiên Đình có thể có người tài giỏi như thế, bất kể là phát sáng phát nhiệt ở nơi đâu, tôi đều rất hứng khởi! Nếu hắn đã có năng lực ứng phó phần lớn sự kiện, chúng ta vẫn nên tập trung tại các tòa thành khác đi."

Thành Hoàng Tuyền, thành chủ cử hành một buổi dạ tiệc long trọng ăn mừng các sinh viên chiến thắng trở về.

Ngày này, sau khi các cư dân biết được tin tức, cả tòa thành đều sôi trào lên, hân hoan chúc mừng.

"Đúng là không thể khinh thường, thành bị diệt cũng không có gì đáng nói, nhưng mà còn giết chết một tên đại năng Huyết tộc cảnh giới Phản Hư, chúng ta phải cẩn thận đề phòng những đại năng Huyết tộc còn lại tới trả thù." Một chàng trai với dáng vẻ thanh tú, da trắng nõn như ngọc, đôi môi màu hồng phấn khẽ phe phẩy chiếc quạt mở miệng nói.

Mặt chàng trai tối sầm: "Nói chuyện nghiêm túc!"

"Hắn à, tôi chỉ gặp qua hắn khi tiến vào cổ vực Thái Sơ, dù sao thì hắn chính là người rất có tiếng nói với những bậc bề trên! Sau này tôi còn phải dựa vào hắn để có thể đảm nhiệm vị trí cung chủ Hoa cung đấy!" Cô gái áo đỏ tươi cười nói.

"Dương Nhược Linh, không phải là cô quen biết An Lâm ư, cô cảm thấy hắn là người như thế nào?" Cái chàng trai có dáng vẻ khá là yêu kiều kia mở miệng hỏi.

Nhiệm vụ hoàn thành vượt mức, đã đến trình độ trong phạm vi ngàn dặm không còn bóng dáng của một kẻ địch nào...

Có một số thành chủ của Huyết tộc tham dự tổng tuyển cử Thánh tử Huyết tộc trở lại nơi đóng quân ở trong thành thị, nhìn cả tòa thành đổ nát, trong lòng có một đàn lạc đà alpaca chạy qua, vội vàng báo lên cho tổ chức.

Sinh Mệnh Thần cung của Huyết tộc là thế lực mạnh nhất duy trì cả đại lục Hắc Trạch, có phần tương tự với Thiên Đình giới Cửu Châu, là một thế lực mạnh nhất thuộc phe chính phủ.

Giống như Y Đăng Đại Đế, Ám Vong Đại Đế đảm nhiệm vị trí Thánh tử kỳ trước, Phục Thiên Đại Đế và Hắc Y Nhân Đại Đế, là bốn vị đế chủ mạnh nhất trong Sinh Mệnh Thần cung, chịu trách nhiệm thống ngự toàn bộ vùng đất Hắc Trạch.

Về chuyện mười bốn tòa thành bị hủy, thành chủ đã báo lên cho cho Sinh Mệnh Thần cung, còn nên xử lý như thế nào, cũng không phải là chuyện mà thành chủ có thể quản được.

Huyết Trì bị hủy, cho dù muốn gây dựng lại thế lực thành trì, không có thời gian vài năm đến mười mấy năm, thì cũng khó có thể ra hồn. Nếu không phải là con người ở giới Cửu Châu vô cùng ghét bỏ vùng đất đen bẩn thỉu của Huyết tộc, nói không chừng bản đồ giới Cửu Châu có thể rộng hơn mấy phần.

Sau khi trải qua khoảng thời gian vui mừng ngắn ngủi, ranh giới thành thị giới Cửu Châu lại tiến vào tình trạng báo động.

Cũng tại thời khắc đó, ở khu vực trung tâm vùng đất Hắc Trạch, một chàng trai phong thái như tiên, chân đạp tường vân, hơi thở xuất trần, trong tay nhận được tin tức đầu tiên.

"Ồ? Mười bốn tòa thành ở lãnh thổ Minh Độc đã bị hủy, ngay cả Minh Độc Tử cũng đã chết?"

"Hình như không có cường giả nào có đủ khả năng giết chết Minh Độc Tử ở Thiên Đình tới lãnh thổ Minh Độc, chuyện này bắt đầu trở nên thú vị rồi đây."

Chàng trai cười nhạt, hai tròng mắt đỏ ngầu như yêu, hoàn toàn trái ngược với cái loại khí chất như tiên kia, rồi lại hiện ra một loại mỹ cảm kỳ lạ: "Lạp Đăng đã đuổi đến, Đại Thiến, cô cũng cùng tới xem thử đi, không cần nhúng tay vào sự kiện này, âm thầm quan sát là được."

"Vâng, Phục Thiên Đại Đế. " Một cô gái có mái tóc ngắn màu vàng, mặt mũi xinh đẹp tuyệt trần bước ra từ trong mây mù.

Cô dịu dàng khom mình hành lễ với chàng trai kia, sau đó lại biến mất trong tầng mây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận