Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1740: Lại thêm một quả trứng

Linh Cơ biết rồi, An Lâm chính là người mà trời cao phái tới trừng phạt cô!

Cái mẹ gì mà không thể để bi kịch tái diễn, An Lâm đã từng trải qua bi kịch sao? Rõ ràng thứ chịu bi kịch chính là hai con thánh thú bị hắn nuốt mà! An Lâm chẳng thiệt thòi chút nào! Mặt mũi nào mà còn dám nói tấn công mới là phòng thủ tốt nhất?

Linh Cơ vẫn luôn cho rằng đại điện của cô thì cô sẽ ti tiện nhất, dù sao cũng phải dùng mọi thủ đoạn, không có giới hạn, nghĩ trăm phương ngàn kế giết chết một người thử luyện.

Tuyệt đối không ngờ, bây giờ còn xuất hiện một người ti tiện hơn cô, dĩ nhiên không chừa thủ đoạn nào, không có giới hạn, nghĩ trăm phương ngàn kế để nuốt mỗi một thánh thú!

Đây là phong cách quỷ gì vậy, trực tiếp đổi khách làm chủ! Nhưng cô ấy lại không thể làm gì, chỉ có thể nhìn An Lâm nhảy nhót tưng bừng ở đây, sau đó làm mưa làm gió.

Thật tuyệt vọng! Thật bất lực a!!

"Nhanh lên một chút, đừng ngẩn ra thế, truyền thừa Huyền Vũ của tôi đâu." An Lâm thúc giục.

Linh Cơ mang vẻ mặt đau khổ: "Anh không thể làm như vậy, anh phá hoại như vậy là không đúng!"

"Tới giết tôi đi!" An Lâm cười.

Cô dùng một tay đè lên trên.

An Lâm buông tay nói: "Linh Tổ cũng không nói không cho phép tôi ăn, cô ở đây nói cái rắm gì."

"Bốp!"

"Vậy tôi tiếp tục hỏi cô, Linh Tổ có quy định, thần niệm bản nguyên của Tứ thánh thú không thể ăn sao?" An Lâm lại hỏi.

Đầu rắn của nó bao phủ ở trong đám nước đen ngòm tầng tầng lớp lớp, âm u bí hiểm, chiếc mai cứng cáp xác hiện ra thần quang màu xanh cuồn cuộn, vô cùng dày nặng, giống như ngọn núi vô biên vĩ đại, cái đuôi nhẹ nhàng vung vẩy, có ánh lửa màu vàng bốc cháy, chiếu sáng một khoảng trời đất.

"Tôi hỏi cô, Linh Tổ có quy định, tinh hoa hồn lực không thể ăn sao?" An Lâm hỏi.

Pho tượng Huyền Vũ ầm ầm nổ tung.

Linh Cơ rưng rưng muốn khóc, tiếp tục lắc đầu.

Con người trung thực Linh Cơ, thành thật lắc lắc đầu.

Linh Cơ cảm thấy thất vọng.

"Chính là vãn bối." An Lâm ôm quyền cung kính nói.

Linh Cơ sụp đổ rồi: "Anh bắt nạt tôi!"

Linh Cơ ở một bên vô cùng căng thẳng, chỉ lo lại xảy ra cái gì đó bất ngờ, lúc này nói tiếp: "Huyền Vũ tiền bối, vị An Lâm này là hào kiệt bây giờ, lúc xông vào thử luyện Huyền Vũ, thật sự khiến tôi vô cùng ngạc nhiên, truyền thừa này hắn hoàn toàn xứng đáng."

Một con Huyền Vũ vô cùng lớn, bắt đầu xuất hiện trên mặt đất.

"Chính là ngươi, đã thông qua thử luyện mà ta bày ra?" Đôi mắt giống như đèn lồng của Huyền Vũ, nhìn chăm chú vào An Lâm, chậm rãi mở miệng nói.

Lúc này, Cá voi phía sau An Lâm, trực tiếp mở cái miệng lớn ra, đột nhiên nhào về Huyền Vũ phía trước! Trong miệng có vòng xoáy hắc ám kéo hút vạn vật, trực tiếp kéo hút Huyền Vũ khổng lồ đến mức bay lên.

"Được, lộ bản lĩnh thì lộ bản lĩnh." Khóe miệng An Lâm hơi cong lên.

Huyền Vũ nhìn thấy cảnh tượng này, sợ hết hồn, thân thể cao lớn trong nháy mắt đã bao trùm lên một chiếc mai hồn lực xanh mượt, cực kỳ óng ánh long lanh.

Bài học kinh nghiệm tàn khốc của Bạch Hổ và Chu Tước đang ở trước mắt, Huyền Vũ tiền bối hãy cơ trí chút đi!!

An Lâm nhìn đến mức hai mắt sáng lên, cơ thể lại không có ý nghĩ dừng tay, hồn lực cả người khuấy động, lực lượng thần hồn càng bộc phát thêm một cách liều lĩnh.

Nghĩa bóng trong lời nói của Linh Cơ đã hết sức rõ ràng, đừng lề mề nữa, mau mau đưa truyền thừa!

Huyền Vũ Hồn Khải cuối cùng cũng bị hồn lực đáng sợ xé rách đến nát tan.

Kèn kẹt...

Sức hút màu đen trong miệng cá voi tăng thêm sự kinh khủng rồi.

Ai biết rằng, vốn dĩ đang định trao tặng truyền thừa Huyền Vũ, sau khi nghe thấy câu nói này của Linh Cơ, trái lại dừng ngay động tác, nhìn An Lâm với vẻ hứng thú: "Ồ? Tiểu tử, ngươi lại được Linh Cơ đánh giá cao như vậy, lão phu đúng là có chút tò mò về thực lực của ngươi rồi. Không bằng ngươi lộ bãn lĩnh cho lão phu xem, sau khi khiến lão phu thoả mãn, sẽ ban tặng truyền thừa nòng cốt cho ngươi."

"Huyền Vũ Hồn Khải!"

Trong khoảnh khắc chiếc mai được tạo nên, Huyền Vũ bị vòng xoáy kéo hút, thân thể cố định trong hư không.

"Chiếc mai này xem ra thật không đơn giản, nắm giữ tính bất diệt đặc biệt, chỉ dựa vào một luồng thần niệm bản nguyên, đã đỡ được thuật pháp thôn phệ mạnh nhất của ta rồi!"

Linh Cơ gần như ý thức được cái gì đó, lúc này chìa tay ra nói: "Không!!"

Nhưng mà, dòng nước đen ngòm phun vào trong miệng của cá voi, lại bị cá voi hấp thu toàn bộ.

Nó cũng mở chiếc miệng lớn, phun ra dòng nước đen ngòm, giống như mực đen nhất trong thế gian, có thế biến tất cả những thứ chạm vào thành dòng nước đen kịt không có sự sống!

"Gào? To gan!!" Huyền Vũ tuyệt đối không ngờ tới, An Lâm dám ra tay với nó.

Huyền Vũ khổng lồ kêu thảm, tức giận mắng, sau đó bị cá voi màu đen nuốt sống!

Lịch sử đều kinh người như vậy!!

"Ợ..." Cá voi hồn lực, lại lần nữa hài lòng mà ợ lên một tiếng no nê.

An Lâm lặng yên nhìn cảnh tượng trước mắt này, quay về phía không gian thử luyện trống rỗng, cười nói: "Huyền Vũ tiền bối, không biết bản lĩnh mà vãn bối thể hiện ngươi có hài lòng không?"

Đương nhiên, câu nói này, không ai trả lời hắn.

Chỉ có Linh Cơ ở một bên, mặt đầy vẻ tuyệt vọng: "Nuốt, Huyền Vũ cũng bị nuốt rồi..."

"Hừ, rõ ràng đã thông qua thử luyện, còn bày ra dáng vẻ cao cao tại thượng, kêu ta lộ bản lĩnh như là chơi đùa với khỉ, thật sự cho rằng một luồng thần niệm tầm thường đã là ông lớn rồi?" An Lâm bĩu môi nói.

"Anh là ông lớn, anh mới là ông lớn." Linh Cơ ôm ngực, mặt lộ vẻ đau khổ nói.

Lúc này, đầu óc An Lâm lại ầm ầm nổ tung, lượng lớn dòng chảy thông tin cùng với chân ý đạo pháp tuôn vào trong đầu giống như sông lớn, rõ ràng thần hồn đã tiêu hóa thần niệm bản nguyên của Huyền Vũ, đã hấp thu truyền thừa ở trong.

An Lâm lại thu được một truyền thừa nòng cốt cấp bậc thánh thú, Huyền Vũ Hồn Khải! Chiếc mai được làm từ thần hồn cứng rắn không thể phá vỡ, là pháp thuật phòng ngự nòng cốt nhất của thánh thú Huyền Vũ!

Đồng thời, khí hải của hắn lại xảy ra đột biến, lại có một quả trứng chậm rãi nổi lên từ đáy biển, sau đó trôi nổi bên trên khí hải, dường như đang sinh sôi ra thứ gì đó.

Quả trứng này kích thước tương đương với quả trứng trước, toàn thân màu xanh lục, còn có từng đường hoa văn tinh xảo màu đen, trông cực kỳ đẹp.

An Lâm sợ ngây người.

Bây giờ hắn xem như là biết rồi, những quả trứng này thật sự có liên quan đến thánh thú!!

Như vậy những quả trứng này cuối cùng sẽ ấp ra thứ gì đây?

An Lâm vừa hiếu kỳ lại có một chút thấp thỏm, tuyệt đối không phải là thứ gì kỳ kỳ quái quái. Ồ, không đúng, có hai quả trứng xuất hiện ở trong khí hải, vốn đã đủ kì quái rồi...

"Linh Cơ, đi, chúng ta đến truyền thừa Thanh Long." An Lâm xoa dịu tâm trạng một lúc rồi mở miệng nói.

Linh Cơ bay tới trước mặt An Lâm, mũi chân nhẹ chạm đất, mi mắt rủ xuống, mặt lộ vẻ khẩn cầu: "An Lâm, bây giờ anh ngươi khí cũng ra, có thể để lại cho Linh Điện ta một chút ngọn nguồn, tha cho Thanh Long một mạng chó không?"

"Ế..." An Lâm sững người tại chỗ, có chút ngạc nhiên nhìn người con gái ngoan ngoãn.

Hóa ra, Linh Cơ đã bị hắn làm cho sụp đổ thành như vậy rồi? Lại nói chuyện với hắn bằng giọng điệu dịu dàng, gọi dạ bảo vâng...

An Lâm suy nghĩ một chút, vẫn chưa từng thử tiếp nhận truyền thừa thánh thú một cách đàng hoàng, cứ nuốt rồi nuốt, giống như đứa sành ăn ngốc nghếch, cũng không phù hợp với thân phận cao lớn của hắn, liền gật gù, nói: "Được thôi, chỉ cần thánh thú Thanh Long không chủ động khiêu khích tôi, tôi sẽ không động thủ."

Được đối phương bảo đảm, Linh Cơ rốt cuộc cũng yên lòng, trong lòng âm thầm động viên tinh thần, tiếp theo nhất định phải thẳng thắn dứt khoát mà giải quyết trận thử luyện này, sau đó đưa tên ôn thần này đi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận