Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 430: Nhận lấy sự tẩy lễ của Thánh Hỏa

Lại một ngày trôi qua, Chu Tước tông nghênh đón nghi thức Chu Tước Thánh Hỏa chúc phúc năm năm một lần.

Đối với Chu Tước tông mà nói, nghi thức này là một ngày hội lớn.

Bởi vì trong buổi lễ Chu Tước Thánh Hỏa, mỗi thành viên trong tông môn đều sẽ được tẩy lễ, đồng thời đệ tử đặc biệt kiệt xuất của tông môn sẽ được cung cấp lực lượng Thánh Viêm, giúp bọn họ ngưng tụ Chu Tước Thánh Viêm trong khí hải.

Mấy chục ngàn đệ tử trong tông môn tụ tập tại một khoảng sân rộng, nơi tổ chức buổi lễ, chờ nghi thức bắt đầu.

Đại Bạch và Tiểu Sửu là thú sủng, không phải đệ tử Chu Tước tông, cho nên bọn hán chỉ có thể nghỉ ngơi trong đình viện.

An Lâm và Hứa Tiểu Lan sóng vai đi đến quảng trường Thánh Hỏa, trên đường đi, bọn họ hấp dẫn không ít ánh mắt từ phần lớn đệ tử, không có cách nào khác, gần đây danh tiếng của An Lâm nổi như cồn, khiến rất nhiều đề tử cảm thấy kính nể và tò mò về hắn.

"Mau nhìn đi, người kia chính là An Lâm đó!"

"Cũng không có ba đầu sáu tay mà, hơn nữa thoạt nhìn cũng không có khí thế hung ác gì, ngược lại vẻ ngoài còn rất tuấn tú."

Nơi này có rất nhiều hơi thở mạnh mẽ đến từ các trưởng lão và đệ tử trụ cột của tông môn, phần lớn người nhìn thấy An Lâm đều khẽ gật đầu chào hỏi, thêm cả nụ cười đầy thân thiện.

"Ha ha, An Lâm, cuối cùng thì cậu cũng đến, vừa rồi chúng tôi đã nói về cậu đó!" Mạc Hải vừa nhìn thấy An Lâm liền tươi cười chủ động tiến lên chào hỏi.

"Đúng, An Lâm đã làm những việc mà đệ tử trong môn phải làm, nên hắn xứng đáng được hưởng những quyền lợi từ lực lượng Thánh Viêm."...

An Lâm nhìn theo hướng Hứa Tiểu Lan chỉ thì thấy đã có năm người đang đứng ở đó, là mấy người Mạc Hải, Thượng Quan Nghệ, Lỗ Gia Trí, Quý Vĩnh Phương và Dương Viễn. Hắn rời khỏi Hứa Tiểu Lan, đi về phía khu vực màu đỏ.

"Hừ, cũng chỉ là một tên gia nhập môn phái vì lực lượng Thánh Hỏa mà thôi, các người cần gì phải thổi phồng hắn như vậy?"

Lỗ Gia Trí đi lên trước, nói: "Mạc Hải và Thượng Quan Nghệ đang bàn luận về tài nấu nướng của cậu, nói cậu làm đồ ăn cực kỳ ngon, là mỹ vị ngon nhất trần gian, khen cậu gần lên trời rồi. Tôi cũng không tin cậu thật sự lợi hại như vậy... Nếu không, An Lâm à, khi nào rảnh rỗi thì mở mang kiến thức cho tôi, được chứ?"

"Cậu thì biết cái gì! Khí thế không hiện, trở về nguyên trạng, thế mới gọi là cao thủ! Cậu nhìn ánh mắt của hắn đi, sâu thẳm như biển, lại ẩn chứa vạn đạo từ vũ trụ, ôi... Rất đẹp trai!"

An Lâm cười nói: "Chẳng lẽ là nói về dáng vẻ của tôi lúc chiến đấu oai phong lẫm liệt, bá khí vô song thế nào sao?"

"Không thể nói như thế, hắn đã là người của Chu Tước tông chúng ta rồi, lúc ở Chu Tước ngục, hắn cũng lấy thân phận đệ tử tông môn liều chết xông vào nghĩ cách cứu viện Dương Viễn sư huynh, nếu như chỉ vì Thánh Hỏa, hắn không cần phải làm những chuyện đó."

"Mau tỉnh lại, cậu đừng có mà trồng cây si!"

Hứa Tiểu Lan nhìn khắp quảng trường một lượt, sau đó nhỏ giọng nói với An Lâm: "Cậu là người được nhận lực lượng Thánh Viêm, mau sang khu vực màu đỏ kia đứng đi."

Lỗ Gia Trí ngẩn ngơ: "Thì ra bọn họ nói "giá trên trời" cũng là thật à? Con mẹ nó cậu điên à, một nồi thức ăn giá một trăm ngàn viên linh thạch!"

Trong tiếng nghị luận sôi nổi, An Lâm và Hứa Tiểu Lan đi tới vị trí của mình trong sân.

"Tôi đặt mười nồi!" Đột nhiên, một giọng nói trong trẻo truyền đến.

Mạc Hải và Lỗ Gia Trí nghe vậy liền trợn trắng mắt, Thượng Quan Nghệ nhịn không được che miệng cười vui vẻ.

An Lâm sững sờ, sau đó gật đầu nói: "Được, cứ tính theo giá thị trường, một nồi một trăm ngàn viên linh thạch, cô cứ chuẩn bị tiền trước đi."

Nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Lỗ Gia Trí, Mạc Hải và Thượng Quan Nghệ đều bật cười.

Lỗ Gia Trí há hốc mồm, không thể nói ra nửa lời phản bác.

Đột nhiên, Quý Vĩnh Phương cảm thấy có chút thất bại, nhớ lại hai ngày qua, An Lâm và Hứa Tiểu Lan lúc nào cũng sánh đôi đi tới đi lui trong tông môn, hắn liền khó nén cơn bực tức.

Lỗ Gia Trí đen mặt: "Dương Viễn sư huynh, coi như An Lâm đã cứu mạng của anh, anh cũng không thể đưa tiền cho hắn một cách trắng trợn như thế được."

Kế hoạch năm năm kế tiếp là gì, ông ấy cũng nói rõ ràng một lần, còn bổ sung thêm triển vọng phát triển trong tương lai.

Mọi người đồng loạt nhìn về hướng phát ra âm thanh, chỉ thấy một thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi đang vui vẻ hớn hở nhìn chằm chằm vào An Lâm.

Ánh sáng từ ngọn lửa càng ngày càng chói mắt, làm cho người ta không cách nào nhìn thẳng, chỉ có thể cúi đầu tránh đi.

Sau đó chính là nghi thức tẩy rửa chúc phúc từ Chu Tước Thánh Hỏa được mọi người mong đợi nhất, Chu Tước Thánh Hỏa lơ lửng ở bầu trời trên quảng trường, ngọn lửa thuần trắng bắt đầu xuất hiện biến hóa, một con Chu Tước lửa màu trắng chậm rãi thành hình.

Trong đó còn khen ngợi ba người An Lâm, Mạc Hải và Thượng Quan Nghệ đã cứu tính mạng Dương Viễn trong tình huống nguy cấp ở Chu Tước ngục, phát huy tinh thần trượng nghĩa của Chu Tước tông, hi vọng mọi người học tập bọn họ, blah blah... một đống nội dung nữa.

"Không phải là tôi đưa tiền, mà là tôi thật sự tin rằng kỹ năng nấu nướng của An Lâm đáng giá với số tiền đó." Dương Viễn chăm chú nhìn An Lâm, ánh mắt tràn ngập sự tin tưởng, thậm chí còn thoáng phát sáng.

Chẳng mấy chốc, mấy chục ngàn đệ tử đã tập hợp đầy đủ trên quảng trường.

Tông chủ không ở đây, cho nên đại trưởng lão Trần Tín Nhiên của Chu Tước tông bắt đầu phát biểu khai mạc. Ông ta lưu loát nói hơn một trăm ngàn chữ, tốc độ nói siêu nhanh, nhưng nội dung lại cực kì rõ ràng chính xác, khắc sâu vào trí óc từng người. Không nói tỉ mỉ nội dung kia, nhưng đại khái ông ấy đã phát biểu rằng:

Là một trong bốn tông phái lớn nhất giới Cửu Châu, là tông phái siêu nổi tiếng mọi người đều nghe danh, Chu Tước tông chúng ta rất mạnh, rất oách! Năm năm qua, chúng ta đã đạt được rất nhiều thành tựu rực rỡ, đệ tử thiên tài xuất hiện tầng tầng lớp lớp.

An Lâm cảm động đến mức muốn khóc, Dương Viễn chính là người thứ nhất dù chưa thấy được món ăn hắn làm nhưng vẫn có thể tin tưởng vào kỹ năng nấu nướng của hắn, mặc dù hắn thật sự chẳng có kỹ năng gì cả.

Không phải An Lâm chỉ mới gia nhập tông môn được mấy ngày ư, tại sao hắn và bốn người này trông cứ như là đã quen nhau từ lâu vậy? Dù cho bọn họ xem hắn là ân nhân cứu mạng của Dương Viễn thì cũng không thể thân thiết tới mức này chứ, có phải quá nhanh rồi không?

Chuyện gì đang xảy ra vậy, Thượng Quan Nghệ không lạnh lùng? Dương Viễn không nhìn trời nữa sao?

Quý Vĩnh Phương thấy năm người bọn họ hòa hợp như thế thì ngây ngốc đứng một bên.

Nhưng đột nhiên, từ trên trời cao, một dòng nước ấm kì lạ chảy xuống, rưới lên thân thể từng người một, khơi thông kinh mạch của bọn họ, viêm lực trong cơ thể họ cũng chậm rãi gia tăng.

Mọi người đều nhắm hai mắt lại, vô cùng hưởng thụ đón lấy Thánh Hỏa tẩy lễ.

An Lâm cũng không ngoại lệ, hắn cảm thấy viêm năng trong cơ thể mình đang được tinh lọc.

Hắn len lén liếc sang Thượng Quan Nghệ, phát hiện Thượng Quan Nghệ đang vô tội nhìn chúng đệ tử xung quanh, biểu cảm không thay đổi một chút nào.

Thượng Quan Nghệ nhận ra An Lâm đang nhìn mình, đôi mắt sáng chớp chớp, nói khẽ: "Cậu cũng không có cảm giác hả?"

An Lâm lắc đầu: "Không, chỉ là tôi muốn biết cô có cảm giác hay không thôi. Không có chuyện gì, sư tỷ à, cô cứ đi con đường của cô, không cần quan tddeesntoiws cách nhìn của người khác."

Hắn vừa an ủi xong, lại bắt đầu nhắm mắt hưởng thụ Thánh Hỏa tẩy lễ.

Thượng Quan Nghệ: "..."

Thời gian diễn ra Thánh Hỏa tẩy lễ rất dài, liên tục đến ban đêm, ngọn lửa hình dáng Chu Tước kia mới dần dần biến thành ngọn lửa bình thường, lơ lửng giữa bầu trời đêm.

Mấy chục ngàn đệ tử mở to hai mắt, hiện tại bọn họ cảm thấy hết sức thỏa mãn và vui vẻ.

An Lâm nhận ra tứ đại thần hỏa trong cơ thể đã đông đặc hơn trước, hiệu quả của nghi thức này không thua gì hiệu quả khi ăn một viên tiên đan cấp thấp!

Mặc dù đối với từng người, Thánh Hỏa tẩy lễ có tác dụng không giống nhau, nhưng dù sao đây cũng là tẩy lễ bao trùm lên mấy chục ngàn người!

Có cái gọi là trước một bước, trước mọi bước. Thánh Hỏa tẩy lễ năm năm một lần đã đủ giúp cho đệ tử Chu Tước tông dẫn trước những đệ tử tông môn khác một đoạn xa, có lẽ đây chính là bí mật cực lớn của tông môn.

An Lâm từng nghe Đại Bạch nói, Thần Thú tông của nó có một cái thánh địa Thú Hồn, là nơi chuyên cung cấp truyền thừa thú hồn của nguyên thú viễn cổ cho tu sĩ Kỳ Hóa Thần của tông môn. Mỗi nguyên thú trong tông môn đều có thể đi vào thánh địa thu hoạch truyền thừa, đây cũng là một trong những bí mật quan trọng nhất của Thần Thú tông.

An Lâm không khỏi cảm thán, bí mật của thế lực Thiên Đình, chúa tể Cửu Châu còn đáng sợ hơn rất nhiều lần bí mật trong bốn đại tông môn, đáng tiếc, rất nhiều nơi đòi hỏi phải hoàn toàn gia nhập Thiên Đình, nhậm chức ở Thiên Đình thì mới có thể đi vào.

"Tiếp theo là nghi thức tiếp nhận lực lượng Thánh Viêm dành cho các đệ tử kiệt xuất trong tông môn, mời Dương Viễn, Thượng Quan Nghệ, Lỗ Gia Trí, Mạc Hải, Quý Vĩnh Phương và An Lâm chuẩn bị sẵn sàng." Giọng nói của đại trưởng lão Trần Tín Nhiên vang lên lần nữa.

An Lâm đề cao tinh thần, tự nhủ cuối cùng thì thời khắc quan trọng nhất cũng đã đến!
Bạn cần đăng nhập để bình luận