Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1882: Chỉ là đi qua

Hợp Đạo ngã xuống, trời đất cùng đau thương.

Hắc Uyên Ma Chu bỏ mạng.

Đây là đại năng siêu cấp Hợp Đạo đỉnh phong thứ hai ngã xuống trong trận chiến.

Mấy triệu man thú Tri Chu Xà trở nên sợ hãi bất an. Lão đại của chúng đã chết, cuộc chiến này chúng còn có thể đánh sao? Điên cuồng tiến lên dâng xác sao?

Côn Cổ tiếp tục há to miệng với vẻ mặt khiếp sợ.

Giết trong tích tắc, lại là giết trong tích tắc!!

Cho dù Hắc Uyên Ma Chu sử dụng chiêu thức mạnh nhất của nó, nhưng vẫn bị giết chết trong tích tắc một cách thẳng thắn dứt khoát. Toàn bộ hành trình, An Lâm nhẹ như mây gió, dường như đã vượt qua tất cả những nhân vật vô địch, muốn làm cái gì thì làm cái đó, ai cũng không thể chống đỡ được.

An Lâm thở nhẹ một hơi, cảm giác hơi có chút suy yếu.

Dễ như ăn bánh...

Còn Tiên Mạch Ưng Hợp Đạo đỉnh phong đã bỏ của chạy lấy người từ lâu.

Xóa bỏ hoàn toàn.

Biển sáng thuần trắng bên trên bầu trời đã biến mất không còn tăm hơi.

Hắc Uyên Ma Chu Hợp Đạo đỉnh phong, ở trước mặt hắn, cùng với một con nhện bình thường, cảm giác không có gì khác biệt, chỉ cần một chiêu.

Chỉ vừa nhìn như thế.

Đây là lần đầu tiên hắn sử dụng lực lượng Thần Đạo của chính mình, cũng chính là lực lượng Hắc Ám. Không dám dùng nhiều, nhưng vẫn lấy được hiệu quả rất tốt, thậm chí là hiệu quả khiến hắn cảm thấy có chút hoảng sợ.

"Chạy trốn cũng thật nhanh..." An Lâm khẽ cười, ngược lại cũng không cảm thấy thất vọng.

Chỉ một chiêu.

Quá mạnh mẽ...

"Còn ai nữa?" An Lâm ngẩng đầu nhìn lên trên trời.

Sau đó "Ầm ầm ầm", chỉ có điều tiếng bước chân càng ngày càng xa.

Kết thúc hoàn toàn.

Đúng, man thú Tri Chu Xà, man thú Hắc Tinh Tinh, man thú Dực Tộc, toàn bộ hơn mười triệu đại quân, quay đầu bỏ chạy một cách ăn ý!

Hắn lại xoay người nhìn đại quân đang đánh tới phía sau, vẻ mặt trầm tĩnh mà bình thản.

Sự ầm vang nơi xa và sự rung động của mặt đất, lập tức yên tĩnh.

Đại quân của tộc Hoang Cổ rút lui như thủy triều.

Nhưng mong muốn được sống mãnh liệt cũng là đặc tính của tộc Hoang Cổ!

Chuyện này liên quan gì đến ta?!

Hết cách rồi, An Lâm giết hai nguyên soái thực lực mạnh nhất của chúng đơn giản như làm thịt chó, chúng thật sự không thể đụng vào nhân vật khủng bố này, cường giả đi càng nhiều cũng sẽ bị dâng lên làm món ăn thôi.

Nó đã tìm hiểu một số chuyện đã trải qua, An Lâm chắc chắn là đại năng ẩn thế cấp bậc Sáng Thế, có quan hệ không tệ với Thanh Long đại nhân, lúc này mới là thời khắc mấu chốt của trận chiến, sấm sét ra tay...

An Lâm chỉ dùng một ánh mắt, đã ép lui ngàn vạn đại quân!!

Côn Cổ đột nhiên nhớ tới cảnh An Lâm và Hứa Tiểu Lan đến, một ý nghĩ cực kỳ hoang đường xuất hiện trong lòng nó: "Chẳng lẽ, các ngươi là..."

Lời vừa nói ra, lập tức khiến cho đám tùy tùng phía sau Côn Cổ kinh ngạc.

An Lâm chớp chớp mắt: "Ta đánh con tinh tinh và con nhện kia, hoàn toàn là bởi vì chúng mắng ta và Tiểu Lan, liên quan gì đến Thanh Long?"

Dũng mãnh thiện chiến là đặc tính của tộc Hoang Cổ.

Hứa Tiểu Lan không nhịn được mà trợn tròn mắt.

An Lâm lạnh lùng từ chối: "Ta không đi, các ngươi đánh trận thì liên quan gì đến ta."

"Chuyện này..." Côn Cổ trừng lớn mắt rồng, cẩn thận nói, "Tiền bối, ngài không phải là người quen cũ của Thanh Long đại nhân sao? Bây giờ đánh bại tộc Hoang Cổ, chính là biện pháp "làm một mẻ khỏe suốt đời" đó."

Hai cái cũng không mâu thuẫn.

Đây giống như là hai người đang tản bộ trong rừng núi, đột nhiên có một tướng quân chạy tới cầu xin hắn giúp chỉ huy mười vạn đại quân, tiêu diệt toàn bộ đại quân phe địch.

"Chỉ huy các ngươi?" An Lâm nhìn Côn Cổ với vẻ mặt không hiểu gì cả.

Côn Cổ nhìn đại quân chạy tan tác, trong lòng lập tức bùng lên ngọn lửa chiến tranh, chủ động tiến về trước, vẻ mặt cực kỳ cung kính mà khom người nói: "Tiền bối, bây giờ nguyên soái của tộc Hoang Cổ đã bị diệt, lòng quân bất ổn, chính là thời điểm phản kích quy mô lớn. Hay là ngài chỉ huy chúng tôi, diệt sạch toàn bộ đám đại quân này!!"

"Chúng ta trùng hợp đi ngang qua nơi này." An Lâm nói tiếp.

Côn Cổ: "..."

Băng Sương Long: "..."

Sinh linh Long tộc đều nghĩ tới lời mà Hoang Cổ Thần Viên nói sau khi nhìn thấy An Lâm và Hứa Tiểu Lan.

Cho nên nói, An Lâm và Hứa Tiểu Lan... Thật sự không có quan hệ với Thanh Long đại nhân của chúng sao?

Nói cách khác, Hoang Cổ Thần Viên hoàn toàn là chết vì vạ miệng?

Không chỉ như vậy, ngàn vạn quân tộc Hoang Cổ ưu thế tràn đầy, cũng là thua do vạ miệng?

Không biết tại sao, hơn ba mươi vạn Băng Sương Long, đều kích động muốn thổ huyết.

Bọn chúng đã thắng trong trận chiến này, nhưng mẹ nó đây là một người qua đường thật sự, tiện tay giúp bọn chúng tiêu diệt kẻ địch mà thu được thắng lợi, ngay cả "nằm thắng"(*) cũng không được tính.

Thực tế mà nói, cho dù Thanh Long có ý nghĩ khác, An Lâm cũng có thể dùng lý lẽ để thuyết phục.

Dựa vào tài trí của hắn, cũng không có ai có thể làm hại hắn.

An Lâm cũng không có nhiều phỏng đoán ác ý đối với Thanh Long, dù sao Thanh Long đã từng cứu hắn mấy lần ở thời khắc mấu chốt, có lẽ cũng coi hắn là một phương tiện chuyển sinh và gửi gắm, cũng sẽ không mưu hại gì.

Bây giờ An Lâm có chút hoài nghi không biết Tiểu Hắc Long có trí tuệ hay không, rõ ràng có thể dùng vô số phương pháp có thể giao lưu, nó lại ở đó gào gào gào cái quỷ gì!

Tiểu Hắc Long khua hai tay: "Gào gào gào!!"

"Thật ra, ngươi có thể viết ở khí hải." An Lâm nghiêm túc nói.

Lại nói, Thanh Long đại nhân trong miệng Cự Long Băng Sương này nói, chẳng lẽ chính là Thanh Long một trong Tứ thánh thú? Cự Long Băng Sương đã là Hợp Đạo đỉnh cao, có thể làm cho nó xưng là đại nhân, chí ít cũng là cấp bậc thần linh Sáng Thế nhỉ? Rất có khả năng này!!

An Lâm không khỏi đưa mắt tìm đến khí hải.

Bên trong khí hải, truyền đến âm thanh "Rầm rầm rầm".

Tiểu Hắc Long lại đụng vào hư không của khí hải một cách hưng phấn, dường như muốn mở ra một con đường.

An Lâm đăm chiêu, cửa đá đưa bọn họ đến lãnh địa thánh thú Thanh Long, có lẽ chắc cũng là ý nghĩ của Tiểu Hắc Long nhỉ? Xem tình thế này, con đường khí hải cũng sắp cũng bị nó làm thông rồi, có lẽ nó muốn mượn trứng Thanh Long trong khí hải để chuyển sinh, sau đó chạy trốn, một lần nữa trở về.

An Lâm nói chuyện ở trong khí hải: "Hắc Long tiền bối, cậu muốn ra ngoài sao?"

Tiểu Hắc Long: "Gào gào gào!"

An Lâm: "..."

Trở nên nhỏ rồi, ngay cả nói chuyện cũng không biết nữa?

An Lâm mang vẻ mặt khó chịu, rõ ràng là hắn ra tay, liên quan gì đến Thanh Long?

"Ha ha... Ha ha ha ha..." Côn Cổ đột nhiên cười ha hả, "Đây là số mệnh... Vận mệnh như vậy, Thanh Long đại nhân được trời đất chiếu cố, số mệnh vô hạn, che chở bộ tộc ta...!"

Cái cảm giác này, rất phức tạp.

An Lâm cũng không tính là đồng đội của bọn chúng...

Dù sao, nằm thắng cũng phải có đồng đội dẫn dắt, mới gọi là nằm thắng.

(*) Nằm thắng: Trong một đội luôn có một người dẫ dắt toàn đội, dẫn dắt tiết tấu, giúp đội giành được chiến thắng, những đội viên khác chỉ cưỡi ngựa xem hoa và gọi trận chiến này là "nằm thắng"

Vì lẽ đó, căn bản không cần lo lắng Thanh Long làm yêu.

Trước tiên hắn nhìn về phía Hứa Tiểu Lan, hỏi: "Tiểu Lan, bây giờ em cảm giác thế nào?"

Hứa Tiểu Lan chỉ về một hướng nào đó trên bầu trời, nói: "Triệu hoán mà em cảm nhận được, càng thêm rõ ràng và mãnh liệt, chính là chỗ đó."

Hai con ngươi của An Lâm trở nên sắc bén, xuyên thấu bầu trời, nhìn thấy biển sao mênh mông vô tận, lập tức hơi lúng túng một chút: "Phương hướng em chỉ, có hơn vạn tinh cầu, cự ly phải tính bằng năm ánh sáng, lượng dò tìm thật sự quá lớn rồi..."

Dường như nhìn thấy sự buồn phiền của An Lâm, Côn Cổ di chuyể thân thể chủ động tiến về phía trước: "Tiền bối, ngài không quen với tinh vực này?"

"Không sao cả, ngài có thể đi theo tôi đến chủ tinh Hoang Tuyền Tinh của hệ hằng tinh Thanh Long, quan sát bản đồ tinh vực tỉ mỉ nhất, cũng có thể sử dụng Truyền Tống Trận cỡ lớn, tùy ý di chuyển đến một tinh cầu đã biết, đã vậy còn có thể rút ngắn cực độ cự ly di chuyển của ngài."

Hai mắt An Lâm sáng ngời: "Như này sao được..."

"Không sao, ngài đã cứu Băng Sương Long tộc chúng tôi, chúng tôi đang lo không có cơ hội báo đáp đây, xin tiền bối không nên khách khí." Côn Cổ tuy là cường giả tối cao của Băng Cực Tinh, nhưng ở trước mặt An Lâm, điệu bộ bày ra vẫn rất khiêm tốn.

"Được, vậy chúng ta đến Long Tuyền Tinh xem xem." An Lâm gật đầu nói.

Chủ tinh của hệ hằng tinh Thanh Long?

Sợ rằng không phải là quê hương của Tiểu Hắc Long.

An Lâm không khỏi có chút mong đợi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận