Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1528: Trấn áp và chạy trốn

Khô Lâu Thôn Thần cảm giác sâu sắc được sự bực bội của lần chiến đấu này, một cơ hội thật vất vả mới được tạo ra, vậy mà bị chàng trai quỷ dị kia dùng thuật pháp phá vỡ.

Chiến đấu như thế này đến bao giờ mới kết thúc?

Trừ phi... chờ đến lúc bí pháp bạo thể của bọn họ không chịu nổi nữa...

Khô Lâu Thôn Thần nhanh chóng đón đỡ thế chém của Hứa Tiểu Lan, nơi trống rỗng trên đầu lâu, có ngọn lửa u ám màu xanh lam đang cháy hừng hực, giống như có thể nhìn thấy rõ trạng thái của cô gái trước mặt.

Bí pháp bạo thể của Thiên Tước Thần Nữ duy trì thời gian rất ngắn, bây giờ đã là cố gắng chống đỡ rồi.

Khô Lâu Thôn Thần vẫn có chút do dự, chủ yếu là Hắc Linh Xà đã biến mất trong tầm mắt, cô ta hẳn là đang chuẩn bị thuật pháp vô cùng đáng sợ nào đó.

Chiêu kiếm vừa rồi đã làm nó bị thương, nếu còn đánh đến một chiêu kiếm nữa...

Tâm tư của Khô Lâu Thôn Thần nhanh chóng quay trở lại, cuối cùng vẫn quyết định đánh cược một lần.

"Sao anh lại có cảm giác muốn chết chứ?" An Lâm phát hiện thấy mình không được bình thường.

Từng đóa bỉ ngạn tươi đẹp nở rộ trên mặt đất.

Trời đất đột nhiên trở nên sền sệt, một luồng chân ý Vãng Sinh Bỉ Ngạn nương theo lực lượng Thần Đạo mà khuyếch tán.

Nhưng cái này vẫn không phải trọng điểm trong lực lượng Thần Đạo của Khô Lâu Thôn Thần.

"Thần Cốt, Bỉ Ngạn Quỷ!"

Tất nhiên An Lâm không rảnh mà từ từ thưởng thức lực lượng Thần Đạo của Khô Lâu Thôn Thần, lúc này thi triển Tà Kiếm Thuật, sử dụng Tà Kiếm Thuật nhanh chóng đánh về phía Khô Lâu Thôn Thần.

An Lâm và Hứa Tiểu Lan tiếp tục vung kiếm chém về phía Khô Lâu Thôn Thần.

Một con sông Hoàng Tuyền hiện ra giữa mặt đất, không nhìn thấy điểm bắt đầu và điểm kết thúc.

Trong khung xương màu xanh lam trong suốt phóng ra ánh sáng Thần Đạo vô cùng u ám.

Đột nhiên Khô Lâu Thôn Thần hét lớn một tiếng, dường như lực lượng Thần Đạo đã nổ tung và lan rộng ra xung quanh.

Lực lượng Thần Đạo của Khô Lâu Thôn Thần ẩn chứa một loại lực lượng cảm xúc rất đặc biệt, có thể ảnh hưởng đến thần trí của con người, dường như đang nói vãng sinh mới có thể vui vẻ cực độ, chết đi mới là vui vẻ vĩnh hằng.

Quỷ vật tám tay ngăn cản phía trước An Lâm, cánh tay được sức mạnh Thần Đạo màu xanh lam bao phủ đột nhiên đánh về phía An Lâm.

"Đây là... khí tức chết chóc sao?" Khuôn mặt trắng nõn của Hứa Tiểu Lan tăng thêm mấy phần nghiêm túc.

"Cút ngay!" An Lâm dùng sức vung kiếm Thắng Tà lên rồi chém, kiếm khí đen kịt phóng lên tận trời, mang theo uy thế dũng mãnh đón đầu rồi hạ xuống, rõ ràng là muốn một chiêu giết chết yêu vật.

Đồng thời, đột nhiên khắp nơi hiện ra vô số vong linh xương cốt chồng chất, dầy đặc, không nhìn thấy bờ bến.

Đột nhiên, hoa bỉ ngạn từ màu đỏ biến thành màu xanh lam, từ mặt đất phóng thích ra một luồng năng lượng màu xanh lam cuốn lấy xương cốt bay lên, sau đó nhanh chóng ngưng tụ! Là quỷ vật tám tay lấy xương cốt làm nòng cốt, lấy Thần Đạo làm máu thịt.

Một bên khác, Hứa Tiểu Lan đánh bay một quỷ vật hình rồng, kết quả lại có một ma ưng to lớn bay đến chặn đường, thực lực còn vô cùng mạnh mẽ.

Nó hét lớn một tiếng, đánh về phía An Lâm lần nữa.

Hắn biết sông Hoàng Tuyền không nhìn thấy điểm cuối kia đại diện cho cái gì.

Kiếm khí nổ tung ấm ầm! Khiến phạm vi trăm dặm bị nghiền nát.

Sự chậm rãi này có tác dụng với cảm quan của tất cả mọi người, bao gồm cả Khô Lâu Thôn Thần.

Nhưng quỷ vật tám tay đột nhiên kết ra tám cái thủ ấn khác nhau, ngăn cản ngay phía trước.

Ánh sáng thần thánh màu vàng kinh người, từng mắt xiềng xích vô cùng nhỏ, giống như ánh sao vàng óng, quấn quanh thân kiếm, như ẩn như hiện.

Một thần kiếm xé mở trời cao, lộ ra sự sắc bén cực hạn.

Khô Lâu Thôn Thần cũng cảm giác được vạn vật trong trời đất đều trở nên chậm chạp, chuyển động của gió, sự nổ vang của thuật pháp, sự chém giết trên chiến trường, bao gồm cả nó đang nhanh chóng chạy trốn, giờ phút này đều trở nên chậm chạp như rùa bò.

Quỷ vật tám tay kêu thảm rồi lùi lại, cánh tay bị nghiền cho nát tan, lộ ra xương tay cứng rắn dữ tợn, quả thật xương cốt không chịu tổn hại gì.

Rất có thể một khi Khô Lâu Thôn Thần nhảy vào nước sông, sẽ hoàn toàn biến mất khỏi nơi này. Đây là thuật pháp chạy trốn tuyệt vời, dùng Thần Đạo dung nhập vào trời đất mà chạy trốn, so với "xuyên qua không gian" còn thực dụng hơn!

Ngay trong chớp mắt này, tầng mây trên bầu trời đột nhiên bị ánh sáng thần thánh màu vàng che khuất.

Tất cả cảnh tượng trên chiến trường cũng bắt đầu chậm lại.

An Lâm nhíu mày, quỷ vật mà đối phương triệu hoán ra, hình như thực lực quá mạnh mẽ?

Sắc mặt An Lâm thay đổi, lập tức tăng thêm tốc độ.

Khô Lâu Thôn Thần vừa phóng đến con sông Hoàng Tuyền vừa ha ha cười nói.

"Ha ha ha ha... Người đời đều cho rằng ta mạnh mẽ là bởi vì sức công kích siêu cường và đạo thể Khô Lâu. Lại chưa từng biết, thứ mạnh nhất của ta thật ra là đạo điều khiển vong linh! Lấy Thần Cốt làm cơ sở, lấy bỉ ngạn quỷ để dẫn dắt, triệu hoán quỷ vật ra, đó mới là mạnh nhất!"

Sao trời vờn quanh, trấn áp chư thiên!

An Lâm nhìn thấy cảnh tượng này liền kích động.

Đây không phải là chiêu thức trấn áp tam thánh quỷ thần của Hắc Linh Xà sao?

Thần kiếm Sáng Thế kiếm Trấn Tà phong trấn trời đất!

Quả nhiên Hắc Linh Xà không khiến hắn thất vọng, ra tay một cái chính là đại chiêu kinh thiên này!

Vù...

Tiếng kiếm vang vọng thế gian, giống như thần kiếm thức tỉnh hoàn toàn rồi ngáp một cái.

Trong chớp mắt, thần kiếm đã nối liền trời đất, lấy chuôi kiếm làm trời, nắm giữ ý chí của trời, lưỡi kiếm làm đất, trấn áp yêu ma quỷ quái!

Thần kiếm chém xuống rất nhanh.

Sắc mặt An Lâm thay đổi, trong lòng thấy không ổn.

Khô Lâu Thôn Thần không nói thêm gì mà lập tức bay về phía con sông Hoàng Tuyền.

"Ah...!!!" Khô Lâu Thôn Thần hét lớn một tiếng, xương cốt vỡ tan, thứ vỡ vụn hoàn toàn theo đó còn có xiềng xích phong trấn màu vàng kim của kiếm Sáng Thế Trấn Tà!

Đạo cốt của Khô Lâu Thôn Thần đột nhiên nứt ra, bên trong chất chứa thần quang kỳ dị.

Xiềng xích màu vàng cũng bắt đầu rung theo.

Hai con mắt của Khô Lâu Thôn Thần đột nhiên phun ra từng tầng hỏa diễm, nó rống to, xương cốt toàn thân run rẩy mãnh liệt, giống như đang dùng lực lượng vô cùng kinh khủng đè ép xiềng xích màu vàng.

"Đổi một chủ nhân trâu bò hơn thì được." Âm thanh cười lạnh châm chọc từ trong kiếm truyền đến.

An Lâm: "..."

Lời nói này truyền đến, quả thật vẫn đau tim như trước!

Hứa Tiểu Lan nắm lấy cơ hội, phóng đến cạnh Khô Lâu Thôn Thần, dự định đánh cho một đòn chốt.

Khô Lâu Thôn Thần gào thét, phản kháng kịch liệt, thử tránh khỏi trói buộc.

Hoa bỉ ngạn hào quang chói lọi, cả đám xương cốt bay lên, ngưng tụ lại thành các loại quỷ vật có thực lực thông thiên, bổ nhào về phía Hứa Tiểu Lan.

Thánh Hỏa bao phủ kiếm Long Tước, vung chém liên tục, chém tất cả những quỷ vật lao đến.

Hứa Tiểu Lan cũng vì bị quỷ vật gây trở ngại, không thể đến gần Khô Lâu Thôn Thần được.

Cũng trong thời khắc này An Lâm bắt đầu chuyển động, tốc độ cực nhanh, giống như tia chớp màu đen lóe qua.

An Lâm nhìn Khô Lâu Thôn Thần bị thần kiếm ép cho không ngừng gào thảm thiết trên mặt đất, không nhịn được sờ vào kiếm Thắng Tà, trên mặt biểu lộ cảm khái: "Tiểu Tà, cùng là thần kiếm, tại sao nhóc lại không thể trâu bò như nó?"

Cho dù là liên quân Thiên Nhân tộc đang chạy trốn, hay là liên quân Yêu tộc đang truy kích, cũng không nhịn được mà đưa mắt nhìn về hướng kia, nơi đó có kiếm khí vô tận, có ánh sáng thần thánh chói mắt, có uy năng kinh khủng nhất!!!

Sắc trời cũng bị màu sắc của chiêu kiếm này đoạt mất.

Lực lượng trấn áp kinh khủng từ trời đất truyền đến, vô cùng vô tận, vĩnh viễn không khô cạn, điên cuồng dũng mãnh lao về phía Khô Lâu Thôn Thần, từng xiềng xích màu vàng bắt đầu quấn quanh thân thể của nó, phong ấn tất cả lực lượng của nó!

Ầm ầm!

Ngược lại, Khô Lâu Thôn Thần chuyển động vô cùng chậm, không kịp tránh né!

Tốc độ như vậy, hắn đuổi không kịp!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận