Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2114: Buông cô ấy ra

Thượng Quan Nghệ nhìn mảnh băng rơi xuống, dùng hết toàn lực muốn tránh thoát trấn áp, nhưng băng kiếm đâm vào ngực cô cũng đã đông lại thân thể của cô, căn bản là cô không cách nào tránh thoát, chỉ có thể trơ mắt nhìn mảnh băng đâm tới.

Đang lúc này, Nữ Đế khoác đế bào, máu me đầm đìa chắn trước mặt của cô, mở ra hai cánh tay.

Vô số mảnh băng lao tới, Nữ Đế giống như bàn thạch chặn lại tất cả mưa gió, nửa bước không rời.

Từng mảnh băng bị Nữ Đế dùng thần đạo đỡ hết, nhưng mà có một cái gai băng xuyên thấu Thần Đạo của cô, đâm vào trong thân thể cô, bất giác máu tươi đã thấm ướt cả đế bào.

"Không!!! " Thượng Quan Nghệ thấy một màn như vậy, hốc mắt bỗng dưng đỏ lên.

"Băng Tổ... Cô đi mau... " Nữ Đế cắn chặt hàm răng, ở thời điểm gặp phải công kích liên tục không ngừng, lại vẫn phân ra một luồng Thần Đạo băng hàn ở phía sau, hòa tan lợi kiếm cắm ở ngực Thượng Quan Nghệ.

Nhưng lợi kiếm còn chưa hoàn toàn tan rã.

Phía trước đột nhiên có một chuôi trường mâu hàn băng màu đỏ tím đâm tới, phá vỡ Thần Đạo hộ thể của Nữ Đế, cũng ghim chặt thân thể của cô ở dưới mặt đất.

"Thấy không, bây giờ Nữ Đế Tuyết tộc các ngươi bị hành hạ, cũng là bởi vì ngươi." Tuyết Quỷ thú cười, ngắm nhìn Thượng Quan Nghệ đang bị găm lên dưới mặt tuyết, mặt lộ vẻ thống khổ và hối hận.

"Không đúng, không phải như thế... " Nữ Đế không ngừng lắc đầu.

"Không... Băng Tổ, đừng tin nó... Nó đang nói nhảm... A!"

"Ngươi xem thử đi, kể từ khi ngươi gia nhập bộ tộc Tuyết Nữ, bây giờ Tuyết Nữ biến thành cái dạng gì rồi, không có nhà, trôi giạt khắp nơi, thậm chí không thể không gia nhập vào kẻ địch trước kia, vì loài người vào sinh ra tử..."

Vừa nói, nó vừa đưa mắt nhìn sang Thượng Quan Nghệ, nụ cười càng đậm: "Biết không? Ngươi là người mà trời chán ghét, cuộc đời của ngươi cũng sẽ cực kỳ xui xẻo, không chỉ có như thế, người bên cạnh ngươi, cũng sẽ xui xẻo theo ngươi..."

"Nhìn xem, Tứ Cửu tiên tông mà ngươi gia nhập, hôm nay đang bị ba đại thiên thần vây quét, ta giết ngươi xong, sau đó có thể tiếp tục đi giết bọn hắn! Tất cả bọn họ đều không sống được! Mà kết quả của bọn hắn, đều là bởi vì ngươi, chính là ngươi mang đến vận rủi cho bọn hắn..."

Con Tuyết Quỷ thú mặt mũi dữ tợn như ác quỷ kia lại xuất hiện ở trước mắt.

"Ta cho ngươi nói chuyện sao?!" Tuyết Quỷ thú cong ngón búng ra, mũi nhọn đỏ thẫm xỏ xuyên qua cổ họng Nữ Đế, máu tươi vẩy ra rơi khắp trên mặt tuyết, kèm theo đó chính là tiếng kêu rên cực kỳ thống khổ.

Thượng Quan Nghệ nghe nói như thế, trên mặt đột nhiên có vẻ giãy giụa và thống khổ.

"Thì ra là ngươi quan tâm cô ta như vậy à? Thế thì đúng là một mũi tên hạ hai con chim... " móng nhọn trong tay nó bắt đầu phiếm ánh đỏ, đi từng bước về phía Nữ Đế.

Không biết vì sao, từ bản năng, nó lại muốn hành hạ Thượng Quan Nghệ một phen cho ra trò.

Thượng Quan Nghệ ngẩn mặt ra, cô nhìn bị hai con Hắc Long bị đóng băng, nhìn Đông Phương Tráng Thực và Phượng Hoàng Tiểu Hoàng lâm vào khổ chiến, nhìn Nữ Đế hấp hối ở trước mặt cô, lòng đau như cắt.

Còn chưa nói hết, đột nhiên móng nhọn màu đỏ lập tức đâm vào bụng Nữ Đế, xuyên thấu từ sau lưng, làm cho cô thống khổ đến mức kêu rên run rẩy.

Đúng vậy đấy... Rõ ràng đã xui xẻo như vậy rồi, tại sao còn chưa từ bỏ ý định, tại sao còn muốn dung nhập vào cuộc sống của mọi người, người như cô không nên xuất hiện ở chỗ này...

Thượng Quan Nghệ co rụt con ngươi lại, điên cuồng muốn tránh thoát trói buộc, nhưng Tuyết Quỷ thú há lại sẽ để cho cô được như ý, không ngừng gia cố lực lượng trấn áp.

"Loại người như ngươi, sẽ không ngừng mang đến tai nạn hủy diệt cho người khác, sống ở bên cạnh ngươi thì sẽ vĩnh viễn không có kết quả tốt, ngươi làm thế nào mà còn mặt mũi để mà sống cho đến tận bây giờ?" Tuyết Quỷ thú nói ra từng chữ từng câu, giống như một thanh đao nhọn, không ngừng đâm vào lồng ngực Thượng Quan Nghệ.

"Cũng ví như bây giờ, mọi người đã thành cái bộ dáng này rồi, mà tôi, lại không thể làm được cái gì, tôi căm hận tôi bây giờ, tôi không muốn tiếp tục như vậy nữa..."

"Tôi rất khát vọng có được bạn bè, rất hy vọng có thể cùng mọi người vui vẻ mà sinh hoạt, tôi cũng đang cố gắng, so với vô số người còn cố gắng hơn..."

Điểm này tất cả mọi người đều không cách nào phủ nhận.

Cảm giác đau đớn tuôn ra toàn thân, Nữ Đế cắn chặt hàm răng, cổ họng bị đâm rách đã không thể phát ra bất kỳ thanh âm gì, nhưng cô vẫn khó khăn dùng thần niệm truyền âm nói: "Băng Tổ, không nên nghe những lời nó nói, chúng ta đi theo ngài là cam tâm tình nguyện, tôi tin tưởng người của Tứ Cửu tiên tông, cũng là thật tâm thích cô, bọn họ không hề cảm thấy ghét bỏ cô..."

Băng Tổ... Tiểu Oánh phải đi trước một bước rồi...

Thấy vẻ mặt thống khổ của Thượng quan nghệ, Tuyết Quỷ thú càng thêm vui vẻ, giống như trong tối tăm có Thiên Đạo ủng hộ nó làm như vậy, nó rút móng vuốt sắc bén ra khỏi bụng Nữ Đế, tiếp theo đó, nó vung lên chặt đứt hai chân của Nữ Đế!

Một tiếng nói yếu ớt tựa như nói mớ truyền đến.

"Buông cô ấy ra."

Lúc này, Tuyết Quỷ thú cũng cảm thấy Nữ Đế sắp không được, ngược đãi cô nhiều lần như vậy, bây giờ cũng đã là lúc cho cô một cái kết.

Đôi môi đỏ mọng của Thượng Quan Nghệ đã bị cắn rách, nhìn Nữ Đế bị hành hạ đến mức như người tàn tật, thân thể cũng nhịn không được mà run rẩy lên: "Các người không chê tôi, nhưng mà, tôi ghét bỏ chính mình..."

Thế nên, Nữ Đế biết, cách an ủi bình thường rất có thể mang đến tác dụng hoàn toàn ngược lại.

Đang lúc này, cánh tay của cô cũng truyền đến cảm giác đau nhức, Tuyết Quỷ thú đã chặt đứt luôn cả cánh tay của cô rơi xuống mặt đất, chỉ còn lại có một cái thân thể không có tứ chi bị găm giữa không trung, ngay cả phạm vi nhìn cũng bắt đầu mơ hồ.

Thật là, mạng của mình đều sắp giữ không được, lại vẫn cứ nghĩ xem nên an ủi Thượng Quan Nghệ như thế nào... Nữ Đế Tuyết tộc không khỏi thoáng mỉm cười, lại có chút không muốn xa rời quay đầu nhìn thoáng qua cô gái phía sau.

Cô gái nhỏ giọng nói, khi ngẩng đầu trên mặt đã có nước mắt: "Nhưng mà, thế thì sao chứ? Thực tế chính là như vậy, bất hạnh phát sinh đều là ở bên cạnh tôi, tất cả bạn bè bên cạnh tôi cũng sẽ gặp bất hạnh, tôi chẳng bao giờ mang đến an ổn và hạnh phúc cho mọi người, như vậy tôi đây thật sự xứng đáng để tiếp tục ở lại bên cạnh bọn họ sao?"

Thượng Quan Nghệ đã dùng thực lực chứng minh vận rủi của cô.

Nữ Đế thoáng chốc không biết nên an ủi Thượng Quan Nghệ như thế nào.

Thượng Quan Nghệ nói chuyện với giọng điệu rất nhẹ, nhưng mỗi một câu nói đều giống như nhỏ máu.

"Hử? " Tuyết Quỷ thú thoáng dừng động tác, nhìn cô gái cách đó không xa bị hàn lực phong trấn toàn thân, nghiêng nghiêng cái đầu.

"Buông cô ấy ra..."

Cô gái tiếp tục nói.

"Này này... Ta không nghe lầm đó chứ?" Tuyết Quỷ thú cười, "Ngươi đang suy nghĩ cái gì đấy? Yêu cầu ta buông cô ta ra? Ngươi dựa vào cái gì mà đòi ra lệnh cho ta?"

"Ngươi rất thống khổ đúng không, yên tâm, ta giết cô ta xong, rồi cũng sẽ cho ngươi được giải thoát."

Tâm trạng của Tuyết Quỷ thú rất tốt, nó tươi cười nói.

Vừa nói, nó vừa đâm móng vuốt tới phía Nữ Đế.

"Ta đã bảo..."

"Buông cô ấy ra!!!"

Một tiếng gào giận dữ vang lên, phảng phất như băng tuyết gầm thét, ầm ầm nổ tung.

Khối không khí màu lam bùng nổ, thân hình với hai mắt trừng trừng của Tuyết Quỷ thú đông lại trong nháy mắt, vụ nổ giống như đóa tuyết liên màu lam khổng lồ phủ kín thiên địa, hàn khí xông thẳng lên chín tầng trời, trong nháy mắt đông lại cả thiên địa!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận