Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 625: Vì sự nghiệp mưu cầu tương lai vĩ đại cho các sinh linh

An Lâm cảm thấy cái gọi là thần linh dường như không có gì to tát.

Dù sao, bên cạnh của mình cũng có một cô gái có thể gọi là thần linh chí cao.

Ừm... cô ấy còn là thú sủng của mình.

Vừa nghĩ đến chuyện này, hắn liền cảm thấy áp lực thật lớn.

Đã vậy Đề Na còn quá tài giỏi, người làm chủ nhân thì lại như kẻ ăn không ngồi rồi, vậy phải làm sao bây giờ?

An Lâm cũng biết chuyện này là không cách nào so sánh được, cho dù hắn có phấn đấu mười ngàn năm cũng không thể nào đạt đến cấp bậc thần Sáng Thế. Chuyện này không phải chỉ hoàn toàn dựa vào thiên phú và thực lực là có thể đạt được mà nhất định còn phải có cơ duyên to lớn.

Hắn suy nghĩ tới lui, cuối cùng hoàn toàn bỏ cuộc, vẫn là thành thật ôm lấy chân của Đề Na, quấn quít bên cạnh cô ấy thì hay hơn!

Đề Na dẫn hắn đi đến một vị trí trên bờ biển của đại lục, thả ra hàng ngàn cái trứng Thiên Quy, đồng thời triệu hồi ra đại năng Phản Hư Quế Ôn Tế Tư, cũng tương tự biến thành một bức tượng điêu khắc, không phải đến thời điểm nguy cấp thì không được hiện thân.

Làm thế nào mà những chủng tộc đều quen thuộc như vậy, chưa hề trùng lặp, mà lại ...

"Quả nhiên..." Hàng lông mày rậm của An Lâm cau lại: "Là trùng hợp sao? Vì sao hết lần này đến lần khác đều là chín trong mười tộc thủ giới?"

"Tiếp theo là Thạch Thông tộc, đây là người đá, tôi cũng phải tìm một nơi tốt." Đề Na cười hi hi mở miệng nói.

"Là Ô Triết Thánh Vương của Thạch Thông tộc, Hoa Dạ Vương của Hắc Vũ tộc, Ô Triết Thánh Vương của Thánh Vũ tộc, Mộng Linh Xà của Xà Linh tộc, Kiếm Tước Tiên của Chu Tước tộc, Độc Ma Thần của Chân Ma tộc. Sao vậy, An Lâm Cự Nhân?" Đề Na hiếu kỳ nói.

Cứ như vậy, nơi khởi nguồn của Long tộc là một cái hố to cực kỳ đơn sơ đã xuất hiện theo đề nghị của An Lâm...

Đề Na sau khi nghe xong, đôi mắt trợn to lên: "Trời à! Trùng hợp như vậy ư? Nhưng mà vì sao lại không có Hư Linh tộc?"

"Ừm... Tiếp theo hình như là Long tộc, hay là hãy thả vào trong biển đi? Hay là xây một tòa nhà trong biển cho chúng nó? Chúng nó thích loại nhà nào? Chao ôi... Thật là phiền phức." Đề Na có chút phàn nàn.

"Cái gì là mười tộc thủ giới?" Đề Na vẻ mặt mờ mịt.

Pho tượng lão tổ của Long tộc là một đại năng Phản Hư tên là Ngao Thần.

"Không cần xây nhà, tạo ra một cái thung lũng dưới đáy biển cho chúng nó là được rồi." An Lâm đề nghị.

"Tiểu Na, tôi hỏi cô một chút, theo thứ tự chùm sáng sinh mệnh này là còn lại bao nhiêu đại năng?"

"A a a..." Đề Na phát điên: "Nghe anh nói kiểu này, tôi rất muốn bắt một đại năng của Hư Linh tộc vào! Bức tử ép buộc chúng!

Thạch Thông tộc cũng có? Tâm trí An Lâm có chút cảnh giác.

Nhìn thấy cô gái Tiểu Na giờ phút này đang làm ra vẻ ta đây, An Lâm không còn gì để nói. Chờ mãi mới đến lúc cảm xúc của cô dần trôi qua, hai người một lần nữa xuất phát.

An Lâm cũng không giấu diếm, đem chuyện ở lăng mộ Thủ Dương cặn kẽ giải thích một lần cho Đề Na.

An Lâm xoa xoa ấn đường: "Vấn đề này làm sao tôi biết, dù sao cũng sẽ không phải là do chưa thu hoạch xong mà đã bị chúng ta cắt ngang chứ?"

Sau đó, họ tìm một linh hồ để lại trứng của Xà Linh tộc, tìm một nơi núi cao, mây trôi lượn lờ đặt trứng của Thánh Vũ Tộc. Ở một vùng đất phía nam, khắp nơi là những cây cổ thụ to lớn che khuất bầu trời, họ để trứng của Chu Tước tộc. Ở một đại lục đen nằm về phía tây, gió thổi mạnh như đao, dị thú mọc lan tràn, trứng của Chân Ma tộc được đặt nơi đây.

Đề Na cười nói: "Trứng này của tôi có khả năng bồi dưỡng tử cung và có tác dụng bảo vệ đấy, tôi có thể thiết lập nó thay thế cho việc bồi dưỡng đời sau của cơ thể con mẹ, đương nhiên, đời sau chúng nó sẽ phải trở thành con mẹ tự mình bồi dưỡng."

Khóe miệng An Lâm có chút co lại: "Cô thật sự là Tạo Hóa Chung Thần Tú."

Ngay sau đó, Đề Na lại tạo ra một hòn đảo lơ lửng giữa không trung, đặt hơn một ngàn quả trứng Hắc Vũ tộc lên trên đó.

An Lâm xem qua tình hình cục cưng của chín đại tộc, đáng yêu nhất, khiến người khác yêu thích nhất chính là Chu Tước tộc rồi.

Họ tìm thấy một vị trí có rất nhiều đá tảng, thả ra hơn một ngàn quả trứng của Thạch Thông tộc.

An Lâm không biết trong Chu Tước tộc ở đại lục Thái Sơ còn ẩn chứa lại bao nhiêu huyết mạch Chu Tước. Nhưng bây giờ ở thế giới này, khi những sinh linh Chu Tước tộc ra đời, sau khi hắn nhìn thấy những đốm lửa vô cùng tinh sạch thánh khiết kia thì liền biết đó chính là huyết mạch Chu Tước tộc cực kỳ thuần túy.

Những sinh vật gọi là Chu Tước tộc này, kỳ thật cũng không phải thật sự là Chu Tước, mà chỉ là những con chim ẩn chứa huyết mạch của Chu Tước.

Chu Tước con vừa ra đời, lớp lông tơ trắng mượt như nhung, giống như một cục bông tròn trịa, còn có những đốm lửa màu vàng óng như có như không bao phủ lấy toàn thân, đôi mắt to tròn sáng ngời rung động lòng người, khiến cho người ta nhìn thấy liền không nhịn được mà nâng niu trong lòng bàn tay.

An Lâm hơi nghi ngờ một chút: "Hắc Vũ tộc không phải là loài sinh vật có vú sao? Chúng nó hẳn là được trực tiếp sinh ra từ bên trong cơ thể của con mẹ chứ? Tại sao cũng phải dùng đến trứng?"

"Tôi là khí thế bá vương do trời tạo thành chính hiệu nha!" Đề Na cười ha ha một tiếng, sau đó búng tay một cái, tốc độ của thời gian một lần nữa tăng nhanh: "Tiếp theo chúng ta hãy xem bọn chúng sinh tồn và phát triển đi."

Nói xong, chín hình ảnh khác nhau xuất hiện trên hư không, giúp An Lâm có thể cùng một lúc quan sát được tình hình của chín chủng tộc khác nhau.

Rất nhanh chóng, nhóm sinh vật có trí tuệ cao đầu tiên trên thế giới này đã bắt đầu ấp trứng, cuối cùng phá bỏ lớp vỏ chui ra ngoài.

An Lâm còn có thể nói gì, Đề Na đã muốn làm gì thì đều có thể làm được, hoàn toàn làm mưa làm gió.

"Hừ." Đề Na hơi hơi cong miệng, dáng vẻ vô cùng đáng yêu làm rung động lòng người: "Có tôi ở đây, tôi nói chúng nó không bị diệt tộc, thì chúng sẽ không bị diệt tộc."

"Đến lúc đó đừng bị khủng long làm cho diệt tộc là được rồi." An Lâm trêu chọc nói.

"Xong rồi! Tiếp theo thì có thể xem vận mệnh của bọn chúng rồi!" Đề Na phủi tay, trên mặt đầy vẻ hưng phấn và mong chờ.

"Đúng rồi, An Lâm Cự Nhân, Chu Tước tộc ăn cái gì thế?" Đề Na tò mò nói.

"Ừm... Tôi cũng không biết nhiều lắm. Nhưng loài chim bình thường đều ăn côn trùng nhỉ? Chưa từng nghe qua một câu nói như thế này à, sáng sớm chim chóc ăn côn trúng." An Lâm chần chờ một hồi, lúc này mới lên tiếng nói.

Đề Na vỗ hai bàn tay nhỏ nhắn, đôi mắt phát sáng lên: "Rất có lý nha!"

Cứ như vậy, tiểu Chu Tước vừa ra đời, loài Chu Tước lấy lửa của đất trời làm thức ăn lúc này bị ép ăn côn trùng do thần Sáng Thế vĩ đại đưa đến...

Trước đó có nói đến, tiểu Chu Tước là đáng yêu nhất.

Như vậy danh hiệu bé con xấu xí nhất, thì hoàn toàn xứng đáng thuộc về Long tộc rồi.

Long tộc vừa ra đời, vảy rồng còn chưa sinh ra, thân thể là một khối thịt nhỏ nhắn ngọ nguậy trong nước, quả nhiên trông giống như một con giun đất thô to...

Cảnh tượng này, Đề Na nhìn thấy cũng có chút ghét bỏ.

Cho nên Đề Na liền lôi kéo An Lâm di chuyển không gian để nhìn ngắm đại bản doanh của Chu Tước tộc.

Đó là một tổ chim to lớn nằm trên một cái cây to che khuất bầu trời, phía trên cây có rất nhiều bé con Chu Tước đáng yêu.

Hai người mỗi người nâng một bé con lên, vừa hiếu kỳ vừa vui sướng mà chơi đùa.

An Lâm nhẹ nhàng vuốt vuốt một con chu tước nhỏ, lớp lông tơ bên trong mềm mại như nhung, những đốm lửa vàng óng bên ngoài thân thể kia không làm bỏng tay, chẳng qua chỉ là có một chút cảm giác nóng.

"Chít chít chít chít ..." Tiểu chu tước có chút khẩn trưởng, bất an kêu lên.

"Ôi chao! Anh không nên vuốt ve bằng cách này, phải giống như tôi vậy." Âm thanh của Đề Na đột nhiên truyền đến.

An Lâm nhìn qua, chỉ thấy Đề Na dùng bàn tay thon nhỏ trắng trẻo vuốt theo một chiều nhất định, dùng biên độ sức lực đặc biệt nhẹ nhàng mà vuốt ve, chu tước nhỏ bên trong bàn tay của cô ấy hạnh phúc nheo hai mắt lại: "chít chít", trong tiếng kêu còn chứa mấy phần vui vẻ.

Đề Na cũng cười theo, cô gái mặc váy trắng xinh đẹp tuyệt trần nhẹ nhàng vỗ về chú chim nhỏ đáng yêu, một cảnh tưởng thoạt nhìn vô cùng hài hòa hoàn mỹ, khiến An Lâm không nhịn được mà ngồi ngắm nhìn, thưởng thức.

Tinh linh đối với cảm ngộ sinh mệnh và linh hồn của vạn vật vốn dĩ chính là đứng đầu trong các chủng tộc, việc cô biết được phương pháp này An Lâm cảm thấy không có gì lạ, chỉ là có chút xúc động: Thời điểm chu tước con kia ra đời, được lão đại của thế giới này ôm ấp, việc này chắc hẳn là có thể khoe khoang cả đời đấy.

Về phần Long tộc ...

Đừng đùa nữa, có ai mà lại đi thích một con giun chứ! Cứ để chúng nó ngâm mình ở trong nước đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận