Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1464: Niệm An

Kia là một cô gái rất xa lạ.

Cô mặc đạo phục màu đen bó sát người, phác hoạ vóc người cao gầy hoàn mỹ, trên khuôn mặt trắng nõn không tỳ vết, một đôi mắt linh động mang theo vài phần ác liệt.

Bất kể dung mạo vẫn là khí chất của cô gái đều là đứng đầu.

Dưới ánh trăng, cô giống như là một con thiên nga đen đang bay múa, tay cầm dao găm màu trắng bạc, trong chớp mắt, vừa lập tức xuất hiện đến trước mặt một tướng lãnh Động Thần đỉnh phong khác.

Tất cả mọi chuyện xảy đến quá đột ngột.

Nhưng các tướng lĩnh Thiên Nhân tộc, cũng không phải là ngồi không, biến cố cả đời, cũng bắt đầu vận chuyển đại trận, hòa lực lượng của sáu tướng lãnh còn thừa lại thành một thể.

"Chán sống!" Tướng lãnh bị cô gái nhìn chằm chằm hét lớn một tiếng, một tay ngưng tụ khiên ánh sáng, ngăn cản công kích của cô gái, đồng thời dùng một tay ngưng tụ ra kiếm quang sắc bén khiếp người, chợt chém về phía cô gái.

Lúc này, hắn bộc phát ra lực lượng sánh ngang Phản Hư hậu trong thời gian ngắn kỳ!

Tướng lãnh Thiên Nhân tộc hoảng sợ phát hiện, lá chắn bảo vệ hắn ngưng tụ ra, lại bị dao găm đâm thủng với tốc độ cực nhanh, giống như không có bất kỳ vật gì có thể ngăn trở quỹ tích của dao găm!

Cô gái cầm dao găm lập tức xỏ xuyên qua đầu của tên tướng lãnh, khẽ chuyển bước chân, thân thể nhẹ nhàng như một chú bướm, trong nháy mắt đánh về phía một tướng lãnh Thiên Nhân tộc khác.

Tiếng vang bén nhọn vang lên dữ dội.

Ngay sau đó, mũi nhọn nhanh chóng tới gần, sau một trận đau nhức, liền vĩnh viễn lâm vào hắc ám.

Thấy một màn như vậy, cái vị tướng lãnh kia lại càng cười tàn nhẫn, kiếm quang trong tay rơi xuống người cô gái với tốc độ nhanh hơn. Khiên ánh sáng của hắn có thể sánh ngang với lực lượng Thần Đạo của đại năng Phản Hư hậu kỳ, chỉ bằng vào gai nhọn của cô gái, căn bản là không thể nào phá vỡ trong thời gian ngắn!

Cô gái áo đen hóa thân thành sát thần, lấy khí thế vô địch, không ngừng xuyên qua không trung, hàn quang như sương, mỗi một lần ra tay, cũng có nghĩa là một cái sinh mệnh rơi xuống.

Mà cô gái loài người trước mặt, từ tu vi dao động, chỉ là Phản Hư sơ kỳ đỉnh phong!

"A a a..."

Dao găm sắc nhọn lập tức lao tới, đã đâm trúng lá chắn bảo vệ do sáu tướng lãnh Thiên Nhân tộc hợp lực ngưng tụ ra.

Trên mặt cô gái áo đen không có một chút sợ hãi nào, thân thể bay thẳng đến phía trước, khí thế như chưa từng có, con dao găm màu trắng bạc vẽ ra một đường vòng cung đoạt mệnh ở trên bầu trời đêm.

"Sao có thể thế được!" Hắn bày ra vẻ mặt khó tin.

Có cường giả ý thức được thân phận của đối phương, kinh hãi hô to: "Là cô ta! Cô ta là Niệm An Thiên Tiên của Tứ Cửu tiên tông! Đây là một sát thần thực sự!"

Mặt ngoài dao găm, lại bắt đầu hiện lên từng đường vân huyết sắc, giống như là một mạch máu dài hẹp, đồng thời, thần quang u ám mang theo lực lượng phệ diệt vạn vật, hội tụ ở trên dao găm.

Niệm An Thiên Tiên?

Trên bầu trời có từng đợt tiếng kêu thảm thiết quanh quẩn.

Một màn này, khiến đám sinh linh kéo dài hơi tàn ở phía dưới đều sợ hãi không dứt.

Nhưng đúng lúc này.

Bảy tướng lãnh Thiên Nhân tộc, còn chưa khởi xướng tiến công với Hiên Viên Thành, thì toàn bộ đã bị một cô gái áo đen giết chết, một màn này thật sự quá dọa người. Hai Tiên Thú cấp bậc Phản Hư bị biến cố bất thình lình xảy đến dọa sợ, lòng cầu sinh mãnh liệt xông lên đầu, cũng không quay đầu lại mà lập tức bỏ chạy.

Đường đường là Tiên Thú, bỗng nhiên lại bị không khí nổ chết.

Thiên Đế cũng lộ vẻ mặt hồi ức: "Con dao găm của cô ta, là một kiện thần khí ư? Sao cái luồng dao động này lại quen thế nhỉ? Tôi nhớ là Tử Vi nhận ủy thác của cậu, chế tạo ra một thần khí ám sát, dao động năng lương hơi giống với kiện thần khí này..."

Anh Thành ơi anh nghiêm túc đấy chứ?

Núp trong bóng tối yên lặng quan sát, bị biểu hiện của cô gái áo đen khiến cho kinh ngạc ao ước, trong lòng An Lâm run lên, thấp giọng rù rì cái tên này.

Tịch Nguyệt Thiên Tiên, Chân Hạch Thiên Tiên, Niệm An Thiên Tiên, tam đại Thiên Tiên phủ xuống, thật sự khiến cho Trụy Long Uyên làm long trời lở đất! Gần mười vạn thú nhân, lúc này chỉ còn sót lại có mấy trăm. Mấy ngàn Thiên Nhân tộc, hiện tại lại càng chỉ còn lại có mấy chục sinh linh còn sống, đây là loại chiến lực đáng sợ như thế nào chứ?

Một số cường giả kéo dài hơi tàn trên mặt đất, lúc này không dám thở mạnh một hơi.

Thiên địa như lại khôi phục sự tĩnh lặng một lần nữa.

An Lâm không nói gì, chỉ cứ nhìn cô gái áo đen kia, nhìn cái dung nhan trông như xa lạ kia, lại có mấy phần quen thuộc.

Chân Hạch Thiên Tiên lạnh lùng hừ một tiếng: "Ta chính là Chân Hạch Thiên Tiên, cái gì cũng có thể nổ, lúc ngươi lựa chọn bỏ chạy, cũng có nghĩa là ngươi đã tự định ra kết cục thê thảm của ngươi."

An Lâm: "..."

Chân Hạch Thiên Tiên cái gì cũng có thể nổ?

Bọn họ chỉ là Tiên Thú Phản Hư sơ kỳ, sao có thể đối phó được với những sát thần này?

Ma Ngục Tiên Hổ với dáng vẻ cực kỳ hung hãn đang điên cuồng chạy trốn, thì không khí đột nhiên nổ tung.

Một Tiên Thú Long Ưng bị vầng trăng hình vòng màu lam chém thành hai nửa.

Ánh trăng màu xanh phủ xuống.

Đang lúc này, Trụy Long Uyên hóa thành một đống đổ nát, đột nhiên xuất hiện trận pháp khổng lồ.

Nó nhanh chóng hấp thụ lấy tử khí trên chiến trường, thi thể của các cường giả Thú tộc, máu tươi của các cường giả Thiên Nhân tộc, đều dung nhập vào trận pháp một cách quỷ dị.

"Này... rốt cuộc thì cái vị Thiên cung kia muốn làm gì?" Có cường giả Thú tộc tỏ ra hoảng sợ, đưa mắt nhìn sang tòa cung điện khổng lồ không hề bị thương tổn một chút nào!

"Hiến tế... Hắn đang dùng mạng của chúng ta để hiến tế!" Thú nhân thét to.

Một số Thiên Nhân tộc bị thương tỏ vẻ cung kính khom lưng hành lễ với tòa cung điện trắng tinh thánh khiết kia: "Ngô chủ anh minh!"

Ầm!

Đại trận vừa thành, trong nháy mắt đóng cửa không gian trong phạm vi trăm dặm, tựa như một cái nhà giam vô cùng vững chắc.

Cánh cổng mở ra, một chàng trai tóc bạch kim mắt vàng nhẹ nhàng sải bước đi ra, trên khuôn mặt tuyết trắng không có chút biểu cảm nào, lộ ra vẻ mặt lạnh nhạt hững hờ.

Trang phục của hắn không phải là áo bào màu trắng mây mù, mà là thần bào kim sắc thêu vô số hoa văn thần phù.

"Nguyên soái Thiên Nhân tộc?"

"Trời ạ! Cứ địa Trụy Long Uyên của chúng ta còn có cả nguyên soái Thiên Nhân tộc ư!"

"Thật tốt quá, chúng ta được cứu rồi, mỗi một nguyên soái áo vàng đều là cường giả cảnh giới Thiên Khải, chiến lực cũng sánh ngang với Hợp Đạo sơ cảnh. Thiên Tiên cảnh giới Phản Hư có mạnh thế nào vẫn là cảnh giới Phản Hư, thì sao có thể vượt qua khoảng cách với cảnh giới Hợp Đạo được? Càng đừng nói tới chuyện ba người bọn hắn còn chưa lĩnh ngộ được lực lượng Thần Đạo!"

Có cường giả Thú tộc đã bắt đầu hứng khởi lên.

Nguyên soái xuất hiện khiến cho bọn họ mừng rỡ không thôi, coi như là đồng đội ở cùng trận doanh, bọn họ cũng không phát hiện ra cái chỗ này vẫn có nguyên soái tồn tại.

Nguyên soái Thiên Nhân tộc ngẩng đầu nhìn ba người đằng xa, lạnh nhạt lên tiếng: "Tứ Cửu tiên tông là một trong năm đại tông của giới Cửu Châu, Tịch Nguyệt Thiên Tiên, Chân Hạch Thiên Tiên, Niệm An Thiên Tiên... tất cả đều đến đông đủ sao?"

"Cho các ngươi giết nhiều bộ hạ của ta như vậy, chính là vì dẫn hết các ngươi ra. Các ngươi đều là thành viên quan trọng của Tứ Cửu tiên tông, ngươi nói ta nên là bắt các ngươi lại, thiết lập lại thế cuộc của Tứ Cửu tiên tông, hay là tiêu diệt Tứ Cửu tiên tông luôn một thể đây?"

Các sinh linh ở đây đều biến sắc.

Thì ra là vị nguyên soái Thiên Nhân tộc này để đợi cơ hội bắt sống thành viên của Tứ Cửu tiên tông!

Trên mặt đất, đại trận màu trắng hấp thu máu của gần mười vạn sinh linh cường giả, bắt đầu thả ra uy năng kinh khủng, ngưng tụ thành một Cự Long màu trắng cao ngàn trượng.

"Graoooo!" Bạch Long chỉ gào một cái, lập tức khiến hư không trong phạm vi mười dặm rạn nứt.

Hơi thở của nó lại càng vượt qua cấp bậc Phản Hư đỉnh phong, đã thoáng tiến tới rìa Hợp Đạo.

Nguyên soái đạp mạnh bước chân, liền xuất hiện ở trên đầu của Bạch Long, phóng về phía đám người Chân Hạch Thiên Tiên!
Bạn cần đăng nhập để bình luận