Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2014: Ác Ma tập kích

Ầm ầm ầm.

Thiên địa đại đạo than khóc.

Thành Thu Quang của Bảo Châu giới Cửu Châu.

Nơi đóng quân của liên quân Cửu Châu phía nam.

Thiên Nam Môn bị phá vỡ, số binh lính đóng quân tại phía nam chỉ còn một triệu.

Bọn họ vốn cho rằng hôm nay lại là một ngày sóng yên biển lặng, nào ngờ bầu trời lại đột nhiên trở nên tối tăm, ngay sau đó là đau thương vô tận dâng lên trong lòng.

Những quân đội này cũng là những người từng trải, biết rằng đây là dị tượng thiên địa khi có Hợp Đạo ngã xuống, nhưng bên này không xảy ra cuộc chiến lớn nào, sao Hợp Đạo lại ngã xuống?

Trong chớp mắt, một triệu đại quân đều tràn lên thành lũy, tiến vào trạng thái chiến đấu, thậm chí còn mở ra đại trận bảo vệ thành, lo sợ kẻ địch sẽ đột ngột xuất hiện.

Lời vừa dứt.

Vết nứt một trăm mấy chục dặm cực lớn điên cuồng rung chuyển, sau đó nhanh chóng liền lại mà mắt thường có thể nhìn thấy được, giống như vết sẹo trên mặt đất, càng lúc càng nhỏ, càng lúc càng nhỏ rồi nhanh chóng lành hẳn.

"Lôi Công đại nhân, bọn chúng sẽ không tới đây chứ?" Một binh sĩ run chân hỏi.

Ầm ầm!!!

Mấy chục nghìn quân phòng thủ nhìn về phía Cửu U Ác Ma đang ùn ùn kéo đến chi chít cách đó không xa, hai chân không nhịn được mà mềm nhũn.

Ai có thể nói cho ta biết, chuyện gì vừa xảy ra hay không?!

Cùng lúc đó, tại thành Thu Diệp, châu Thiên Hà.

Sau cùng, vực sâu Vạn Ác không biết đã tồn tại mấy chục nghìn năm, dưới sự quan sát của hàng chục nghìn quân phòng thủ, lại có thể biến mất hoàn toàn, vết nứt vực sâu trước đó, đã biến thành đất phẳng.

Những Cửu U Ác Ma ấy mắt tỏa ra ánh sáng đỏ, trông hung hăng dữ tợn, còn đáng sợ hơn cả Kiến tộc trước kia, mấu chốt là số lượng cũng đông đến khiến người khác tuyệt vọng, bọn họ căn bản không đếm nổi rốt cuộc có bao nhiêu con, toàn bộ bãi cát trắng không nơi nào không có bóng dáng của bọn chúng.

Tòa thành lớn gần vực sâu Vạn Ác.

Mặt đất bỗng lắc lư dữ dội.

"Có thể tạo nên sự biến đổi nhanh đến mức đáng sợ thế này, chỉ có thể là Thiên Thần Đại Địa..." Điện Mẫu nói bằng giọng run rẩy: "Mau lên! Mau liên hệ quân phòng thủ phía đông! Cầu trợ giúp!!!"

Lôi Công - lão tướng thiên đình tay cầm chùy Lôi Thần và đinh Lôi Tiên lắc đầu đáp: "Vực sâu Vạn Ác là rãnh trời, bọn chúng không thể vượt qua, số lượng có nhiều thêm nữa cũng vậy."

Lúc này, vô số Cửu U Ác Ma đã ập vào thành Thu Quang.

Lôi Công: "..."

Nét mặt của hàng chục nghìn quân phòng thủ ngẩn ra, cảm giác như chính mình đang nằm mơ.

"Thiên Thần Quang Minh đại nhân, vừa rồi bang Phá Thiên vừa phóng một mâu Phá Thiên Chế Tài vào chúng ta, chúng ta không cản nổi..." Thiên Thần Linh Hoa cắn môi nói một cách đầy tự trách.

Thiên Thần Quang Minh lại hiện lên.

Binh lực ít ỏi này mà bọn họ còn nhẫn tâm phá?

Bọn họ biết, cho dù phía đông biết tin thì cũng đã quá muộn rồi, căn bản không kịp đến đây, bọn họ đều phải chết hết tại nơi này, nhân loại phía nam giới Cửu Châu cũng sẽ gặp nạn diệt vong...

Biển ánh sáng lại lần nữa chỉ còn một mình Thiên Thần Quang Minh.

Hàng chục nghìn quân phòng thủ lạnh cả người.

Phía nam giới Cửu Châu.

Tay phải của cô rủ xuống, rồi từ từ mở ra, ở giữa lòng bàn tay bóng loáng như ngọc, có một đường nứt màu đen đang nhấp nháy, phóng thích ra hơi thở hắc ám..

"Dạ Đế à..." Thiên Thần Quang Minh lẩm bẩm: "Bang Phá Thiên thật nhiều nhân tài, giết Thiên Thần Sa Ngã, phá hỏng kế hoạch Tà Ma của ta... Lấy năm triệu quân Thiên Nhân tộc, đổi lấy mạng của ngươi... đáng!!!"

Trong biển ánh sáng vô tận tại Đông Thiên Môn.

Mặc dù cô biết bang Phá Thiên nhất định sẽ phát động công kích nhân lúc không có cô, nhưng không ngờ lại có thể tàn độc như vậy!

"Được rồi, ngươi đi xuống trước đi..." Thiên Thần Quang Minh nói.

"Vâng." Thiên Thần Linh Hoa cưỡi quạt xếp rời khỏi.

Cô vừa đáp đất thì đã nhìn thấy Thiên Thần Linh Hoa đang cúi đầu đứng ở một bên với nét mặt cung kính.

Khóe miệng Thiên Thần Quang Minh khẽ giật giật không dễ nhận ra.

"Mười triệu đại quân Thiên Nhân tộc đóng giữ tại Đông Thiên Môn, hiện tại tử thương hơn một nửa, chỉ còn lại năm triệu." Thiên Thần Linh Hoa đáp.

Dường như Thiên Thần Quang Minh đã đoán được từ trước, nhàn nhạt hỏi: "Tổn thất bao nhiêu?"

Thành Thu Diệp.

Sự tuyệt vọng đang bao trùm các tướng sĩ thủ thành.

Tại trung tâm hai mươi triệu quân Cửu U Ác Ma, Kiến Thiên Thần đứng lơ lửng giữa không trung, ánh mắt đầy điên cuồng và khát máu: "Nào, trước tiên huyết tẩy thành Thu Quang, cắn nuốt hết tất cả Nhân tộc trước mắt cho ta! Sức mạnh mà ta hằng mong chờ, sẽ gây chấn động toàn bộ lục địa!"

"Gào gào gào..."

"Phì, phì!"

"Gừ gừ..."

Các Ác Ma liên tục phát ra những tiếng kêu kỳ dị, bộ dạng hung tợn lao về phía thành trì.

Thành Thu Diệp, hàng chục nghìn quân phòng thủ cũng bắt đầu hành động.

"Mau! Tập hợp!"

Mạnh nhất trong quân phòng thủ là ông, hiện tại có trên một trăm kẻ địch thực lực không thấp hơn ông, càng đừng nói tới Kiến Thiên Thần đang đội Thần Hoàn kia.

Bây giờ nhìn lại, mẹ nó ông đã gặp đám địch thế nào đây?!

Đại chiến bùng nổ, ông bị điều tới đây đóng giữ, vốn dĩ cho rằng đây là chức vị dưỡng già.

"Tiêu rồi..." Lôi Công nhìn thấy cảnh này, bị dọa đến mức bàn tay cầm chùy không kìm được mà run rẩy.

Nhưng cũng vào lúc này, có hơn trăm Cửu U Ác Ma hơi thở giống như Ác Ma rết đã đâm mạnh vào trận pháp khiến nó vỡ nát thành vụn.

"Ah ah ah..." Đầu của Ác Ma rết cháy khét, đau đến rụt cổ.

Trong mắt của Kiến Thiên Thần, tòa thành này không chịu nổi một đòn, thậm chí hắn còn lười ra tay.

Ầm ầm ầm!

Cửu U Ác Ma đập vào trận hộ thành, đập tới nỗi trận hộ thành run lắc dữ dội, đồng thời xuất hiện những vết nứt chằng chịt, trông như sắp sụp đổ.

Chỉ cần đại trận bị phá, thì sẽ là ngày diệt vong của quân phòng thủ Nhân tộc thành Thu Diệp.

"Roạt!" Một con Ác Ma rết chục nghìn chân bắt đầu đâm vỡ trận pháp, thò đầu vào bên trong đại trận, khuôn mặt trắng bệch cười gằn, chục nghìn cái miệng trên chân không ngừng gặm lấy trận pháp.

Các quân phòng thủ nhìn con quái thú này, bất giác cảm thấy da đầu tê dại.

Lôi Công bỗng bay lên không trung, tay cầm chùy Lôi Thần, gõ mạnh vào đinh Lôi Tiên.

Ầm ầm!!!

Một tia sét cực mạnh nổ toạc hư không, đánh lên đầu của Ác Ma rết chục nghìn chân.

"Ha ha... Thật yếu ớt... Con người cũng là chủng tộc nhỏ bé thấp hèn, không xứng đáng sinh tồn trên thế giới này." Kiến Thiên Thần ngoác miệng, nở nụ cười tàn nhẫn: "Cho các ngươi hai phút, tiêu diệt quân đội Nhân tộc trước mắt!"

Nhưng số lượng này, giữa hai chục triệu Cửu U Ác Ma, thật sự chẳng thấm vào đâu.

Thuật pháp đánh vào đại quân Cửu U Ác Ma, ánh lửa nổ tung, trong chớp mắt tiêu diệt hơn một nghìn Cửu U Ác Ma.

Từng luồng từng luồng ánh sáng chói mắt của các thuật pháp được phóng ra.

Đại trận hộ thành màu đỏ dâng lên từ mặt đất.

"Phản kích!"

"Kết thúc rồi." Kiến Thiên Thần cười một tiếng, vểnh mông một cái, lại sinh ra một quả trứng bày tỏ ăn mừng.

"Tinh Hỏa..."

"Đại Nhân Diệt Pháo!!!"

Một giọng nữ du dương bỗng vang vọng đất trời.

Trên không trung chợt hiện sao.

Một ngân hà màu tím chứa đựng sức mạnh khó mà tưởng tượng rơi xuống mặt đất.

Ầm!!!

Mặt đất bị nứt thành một đường quỹ đạo chết chóc, các Cửu U Ác Ma còn chưa kịp phản ứng thì đã bị ngân hà nuốt chửng, cơ thể bị thiêu thành tro.

Tiếp đó, chiến hạm cỡ lớn dài đến mấy trăm dặm hiện ra giữa ngân hà.

Cơ thể Lôi Công run rẩy dữ dội, kinh ngạc kêu lên: "Đây là... đây là chiến hạm Tinh Hỏa của Tứ Cửu tiên tông!!!"

"Tứ Cửu tiên tông!"

"Trời ơi, là quân cứu viện của Tứ Cửu tiên tông!!!"

Tứ Cửu tiên tông này, tựa như có ma lực, khiến cho liên quân Cửu Châu rơi vào tuyệt vọng đột nhiên bùng lên ý chí chiến đấu, cùng nhau xúc động kêu lớn.

"Xem ra, chúng ta đến rất kịp lúc." Tiểu Hồng mặc áo đỏ như lửa, dáng vẻ hại nước hại dân đứng trên chiến hạm, khẽ thở ra một hơi.

"Anh An quả thật không có gì là không biết, liệu địch tiên cơ*, nếu như không có anh ấy gọi chúng ta đến đây từ trước, nói không chừng phía nam giới Cửu Châu đã thất thủ, chà!" Trên gương mặt của Đại Bạch hiện ra vẻ sùng bái.

đoán trước được kế hoạch của địch

"Thành ngữ bốn chữ, thành ngữ bốn chữ, thành ngữ bốn chữ..." Tuyết Trảm Thiên bị giành mất câu thành ngữ, vất vả tìm từ.

"Tiếp theo, để bọn chúng trải nghiệm sức mạnh thật sự của Tứ Cửu tiên tông của chúng ta một chút nào!" Hiên Viên Thành xỏe ra hai tay, từng đầu đạn màu vàng xuất hiện chi chít sau lưng.

Kiến Thiên Thần nhìn về phía những người đứng trên chiến hạm giữa không trung, sắc mặt hơi thay đổi.

"Tứ Cửu tiên tông? Thế lực đứng đầu giới Cửu Châu sao? Cũng tốt, đánh tan tác các ngươi tại đây, đạp lên xác các ngươi mà tiến lên, như thế thì giới Cửu Châu chính là món đồ chơi trong tay bọn ta rồi!"

Kiến Thiên Thần giơ tay ra lệnh, vô số Cửu U Ác Ma đã bay lên không trung, lao về phía chiến hạm Tinh Hỏa trên trời!
Bạn cần đăng nhập để bình luận