Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 808: Đoán xem tao có bao nhiêu đao?

Quái vật đầu dê vốn đã bị thương nặng, chiêu kiếm mà An Lâm chém ra nó thực sự khó mà tránh né.

Mũi kiếm màu đen, giống như màn đêm vây khốn, mang theo chân ý Thái Thượng Vô Dạ, xé rách thân thể quái vật đầu dê một cách tàn bạo.

Một kiếm của Hứa Tiểu Lan giết chết một tên, làm bị thương một tên, An Lâm xuất một chiêu hoàn thành bổ đao, sự phối hợp không thể chê vào đâu được, chiến thắng phải gọi là gọn gàng dứt khoát.

"Bốp bốp bốp..." Độc Thần Oa hưng phấn vỗ tay: "Oa! Đỉnh cao! Đối mặt với Ma Huyết Thú Tộc mạnh như thế, vậy mà có thể chỉ trong một chiêu đã phân thắng thua, thật quá mạnh! Loại sức mạnh này, thật là kinh hãi quá sức!"

"Bò...ò...!" Áo Ngưu gật đầu lia lịa: "Thế mới là cường giả vô song có đủ tư cách cưỡi tôi!"

Rầm rầm rầm...

Cách đó không xa, nguồn năng lượng đáng sợ nổ tung lại lần nữa làm rung chuyển trời đất.

An Lâm đưa mắt nhìn sang hướng đó.

Hai người dường như không chần chờ quá lâu, lập tức phóng về phía cây nấm to lớn.

Phi hổ màu xanh lam với hai cánh treo đầy đầu lâu thản nhiên nói: "Thao Thiết, mày muốn làm cái gì?"

Hai tên Thú tộc còn lại ở một bên lược trận, không ngừng triển khai thuật pháp phối hợp với đòn tấn công của chuột chũi, ngược lại giành được không ít ưu thế.

Quái vật mình dê đầu người, liếm khóe miệng một cái, con ngươi màu đỏ ngòm lóe lên ánh mắt tham lam, nói với vẻ hứng thú: "Cao lương mỹ vị này đã ở trong nồi mà đầu bếp lại chết mất rồi."

Chuột chũi lông vàng cũng là một con vật tính khí hung bạo ngang tàn, hai đao vung trảm thoải mái, đao khí tung hoành hơn ngàn mét, hóa thành đao vực vô tận.

"Bọn họ không có sự cho phép của chúng ta đã xông vào, đương nhiên phải nhận sự trừng phạt, giết sạch, cướp sạch, ăn sạch! Những chuyện này mới là việc chúng ta nên làm mà phải không?"Tên Thao Thiết mình dê mặt người cười khà khà rồi nói.

Vô Song Đao Ma và hai tên cường giả Thú tộc trong đội Thần Vệ của nó đang giao chiến vô cùng quyết liệt cùng một tên Ma Huyết Thú Tộc Long Trư trong tay đang nắm chùy lớn.

"Khà khà khà..." Quái vật đầu dê mình người nở ra nụ cười mà hắn tự cho là khá ấm áp: "Chi bằng, để ta ăn sống vậy?"

Mỗi một lần va chạm của hai tên đều giống như sấm chớp nổ vang, khoảng không gian bị luồng sức mạnh kia khuấy động hình thành một khu vực chân không có phạm vi trăm mét, gió lốc bao phủ tứ phía, khắp nơi đều nổ tung.

Long Trư là quái vật do đầu rồng và mình lợn kết hợp tạo thành, là một tên tính khí hung bạo, trong tay nắm một cây huyết chùy, điên cuồng đập về phía ba con Thú tộc trước mặt.

Trong lúc này, bên trong tòa nhà nấm to lớn.

Một bóng người màu đen ngồi ở vị trí chính giữa trung tâm, đầu ngón tay khẽ gõ nhẹ lên mặt bàn.

An Lâm và Hứa Tiểu Lan không có thời gian thưởng thức trận chiến đấu này, họ và chuột chũi là mối quan hệ cạnh tranh, bây giờ bọn chúng đang phải giải quyết kẻ địch trước, tất nhiên phải nắm lấy cơ hội này, đi tranh đoạt lấy bảo vật cuối cùng kia.

"Nói đạo lý, hai tên loài người đang đến kia, thực lực còn mạnh hơn so với tưởng tượng của tao. Cùng Kỳ, Thao Thiết, đừng giết bọn chúng, có lẽ bọn họ có thể trở thành điểm quan trọng giúp tao ra khỏi đây."

"Hừ! Cả ngày chỉ nghĩ đến ăn."Phi hổ màu xanh lam lườm con quái vật bên cạnh một cái.

"Mày thật là xấu xa!"Phi hổ màu xanh lam quát lớn, sau đó trên mặt hiện lên một nụ cười quỷ dị: "Nhưng tao thích..."

Bên trong cây nấm to lớn tản ra thứ hào quang vô cùng chói sáng, đủ để biến lục địa lơ lửng trên không trung thành một ngôi sao rực rỡ. Thế nhưng nơi này lại là một vùng đất tăm tối, chỉ có hai ngọn đèn đuốc, ánh nến dường như chẳng bao giờ tắt, cứ liên tục bùng cháy.

Trong phòng lại khôi phục vẻ yên tĩnh, chỉ có tiếng bóng người màu đen lẳng lặng đập bàn.

Chuột chũi thấy vậy sốt sắng, không thể không sử dụng bí thuật vô cùng tiêu hao sức mạnh.

"Đi thôi, chúng ta ra ngoài, đánh ở trong này, phá hư phòng ốc thì không tốt."Cùng Kỳ nói với vẻ thản nhiên.

Đao thức của chuột chũi không chỉ có uy lực cực lớn, mà tốc độ cũng nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi, ở giữa từng đường đao khí tung hoành bạo liệt, cơ thể của Long Trư bị xé rách ra mấy lỗ thủng.

"Ừm, không giết thì không giết, nhưng những con Thú tộc khác, tao đều muốn ăn!"Thao Thiết nhếch mép, cười khà khà.

Long Trư hét lớn một tiếng, chùy lớn quấn quanh sấm chớp, sử dụng tất cả sức mạnh ầm ầm đánh về phía mũi đao khủng bố của chuột chũi kia.

Đao này trắng như tuyết trời vô tận, mạnh mẽ đẹp đẽ mà khắc nghiệt.

"Một đao mà mày muốn ở đây này!"Sau khi chuột chũi chém xuống mười tám đao, khí tức vốn là đỉnh phong đột nhiên kéo lên lần nữa, lại có một đường đao thức vô song hạ xuống, lóe lên ánh sáng lấp lánh rực rỡ.

Cứ như vậy, hai con hung thú vô cùng đáng sợ, phá cửa đi ra.

"Thương Hải Nhất Đao!" Hai tay nó cầm đao, mũi đao như tuyết bay đến chân trời, uy thế cuồn cuộn như biển xanh càn quét mọi thứ.

Cứ như vậy, chuột chũi chiến đầu với Long Trư ở trước mặt, vung chém ra mười tám đường đao!

"Mẹ kiếp! Đã nói là Thương Hải Nhất Đao mà?" Long Trư nhìn thấy mười tám đường đao đáng sợ, không ngừng dùng chùy chống đỡ, trên mặt vừa sợ vừa giận.

Tùng, tùng, tùng, tùng...

An Lâm và Hứa Tiểu Lan đã tới gần, cự ly không tới một nghìn mét.

Bên ngoài cây nấm to lớn.

"Huyết dịch... Càng ngày càng sôi sục rồi, cái nồi này, nóng lắm rồi, có thể bỏ thịt được rồi..." Giọng nói tang thương lại lúc có lúc không vang lên.

Ầm ầm!

Lần đụng chạm này năng lượng nổ tung, chấn động đất trời!

Sự đan chéo giữa đao kiếm và sấm chớp nổ tung, sóng xung kích bao phủ mấy ngàn mét.

Long Trư cuối cùng cũng liều sức toàn lực ngăn cản đòn tấn công của chuột chũi.

Chuột chũi lông vàng há chiếc miệng nhỏ, lộ ra chiếc răng cửa, cổ tay quay ra, trường đao trắng như tuyết vẽ ra một đường khiến Long Trư tuyệt vọng: "A a a a...! Thương Hải Nhị Đao!"

Long Trư ngơ ngẩn, lúc này nó mới hồi phục lại tinh thần, chuột chũi có hai thanh đao: "Mẹ nó!"

Đao thứ hai!

Đao kiếm màu tuyết trắng phút chốc nuốt sống Long Trư còn chưa kịp ngăn cản.

Trong tiếng heo kêu thảm thiết, thân thể của nó bị đao chém vỡ nát.

"Ha ha..." Chuột chũi cuối cùng giành được thắng lợi, cười vui vẻ.

Dường như bởi vì nguyên nhân dùng sức quá độ, trên mặt của nó còn hiện lên hai đám đỏ kỳ lạ.

"Chúng ta đi mau!" Vô Song Đao Ma không dám lãng phí thời gian nữa, lúc này gọi hai tên thủ hạ chạy về phía cây nấm lớn ở trung tâm.

Lúc này, An Lâm và Hứa Tiểu Lan cũng cảm giác được Long Trư đã bị thua, chạy càng nhanh hơn.

Nhưng đột nhiên, bước chân của họ đều dừng lại, vẻ mặt nghiêm túc nhìn lên đỉnh chóp của tòa nhà nấm to lớn.

Áo Ngưu và ếch xanh không hổ là cường giả đã quen thói ôm chân, thấy cảnh tượng này, lập tức dừng lại, đồng thời chạy về phía sau, tìm một cái phòng nấm làm nơi che chắn.

"Ha ha ha ha... Loài người! Ngoan ngoãn bó tay chịu trói đi, tránh phải gặp những sự hành hạ không đáng có!" Một con phi hổ màu xanh lam từ trên nóc bay về phía An Lâm, cười ha ha rồi nói.

Bên cạnh miệng của nó có hai cái răng nanh đỏ thẫm màu máu, khiến người ta hồn phách khiếp sợ, hai cánh xương sọ va chạm vào nhau, dường như đang tấu lên bản nhạc kỳ quái

Lại có một bóng người xuất hiện, mang theo khí thế vô cùng đáng sợ.

"Ăn! Chúng tao sẽ ăn sạch bọn bây!"Quái vật mình dê đầu người chân đạp đám mây lửa màu đỏ, sau khi nhìn thoáng qua An Lâm cùng Hứa Tiểu Lan, thì lại tập trung chú ý vào phía sau tòa nhà nấm nào đó cách đó không xa: "Ha ha... Cùng Kỳ, tao đi trước mở dạ dày, hai tên loài người kia giao cho mày!"

Nói xong, nó lập tức không để ý đến hai người ở mặt đất nữa, bay thẳng về phía phòng nấm.

"Thao Thiết, mày cũng đừng quên việc chính đấy." Giọng nói lạnh lùng của phi hổ màu xanh lam cất lên.

"Ha ha... Có mày ở đó, tao yên tâm, tao đi một lát sẽ trở lại." Con quái vật chân đạp đám mây lửa hóa thành một vệt sáng xông về một hướng khác.

Áo Ngưu và Độc Thần Oa thấy cảnh tượng này, đều bị dọa đến tâm can run sợ.

Bởi vì hướng mà con quái vật đang bay tới chính là nơi bọn chúng đang đứng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận