Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 833: Mối nguy của việc mua mua mua.

Mọi người đi dạo dọc đường thành Đan, nhìn sinh linh muôn hình muôn vẻ xung quanh.

Sinh linh của Bỉ Ngạn giới, có thể nói là còn xốc nổi hơn so với thú ngục Áo Linh, dáng vẻ gì cũng có, hình thù kỳ quái gì cũng tồn tại.

Một quái vật hình cầu màu xanh lục, giống như là thạch, lôi kéo một con quái vật có dáng vẻ con nhím màu đen, lớn tiếng kêu "Ba ba".

An Lâm cũng không rõ, vì sao quái vật con nhím màu đen có thể sinh ra con quái vật thạch màu xanh lục, có lẽ cách bọn chúng sinh sôi và trưởng thành khá đặc biệt.

Nói đến thạch, hình như sinh linh Bỉ Ngạn giới đều ưa loại phong cách này.

Hắn nhéo nhéo cái căn nhà màu vàng bên cạnh, cũng mềm nhũn trơn bóng, hình như còn có một loại mùi thơm ngát kỳ lạ, thật muốn cắn một cái...

Thao Thiết đã không nhịn được rồi, một mực kêu la đòi ăn căn nhà.

Loại hành vi ngu xuẩn này, đương nhiên là bị Đông Phương Tráng Thực kịp thời ngăn lại.

An Lâm nuốt hết giấc mơ hoa hồng, cách ăn ở nơi này cũng là nuốt hết một hơi.

Không đúng, là cảm giác thật kỳ lạ!

An Lâm bỏ ra hai linh thạch, mua một loại món ăn tên là giấc mơ hoa hồng.

Thật là một cảm giác kỳ lạ!

Nếu Bỉ Ngạn giới là nơi như thế này, vậy thì trông cũng không hề bết bát như trong truyền thuyết.

Những thứ này đều là đặc sản của Bỉ Ngạn giới!

Bọn họ đi đến bên trong thành Đan, dọc đường không dừng lại bao nhiêu.

Hương vị của món ăn này đủ để ảnh hưởng đến toàn thân, thậm chí có tác dụng tẩm bổ thần hồn.

Đồ ăn ở đây đều rất trừu tượng, đó là đủ loại viên năng lượng, đỏ cam vàng lục lam chàm tím, đủ loại màu sắc hay thuộc tính nào cũng có, nghe nói rất dễ hấp thu.

An Lâm đi trên đường phố phồn hoa, nhìn sinh linh muôn hình muôn vẻ, còn có đủ loại vật thể kỳ lạ huyền ảo, không khỏi mở rộng tầm mắt.

Một cảm giác mát lạnh thoải mái tựa như mây mù tràn đầy than thể trong nháy mắt, sau đó nhân bắt đầu tiêu hóa, dòng nước ấm nở rộ giống như hoa hồng, khiến thân thể trở nên mềm, ngay cả thần hồn cũng trở nên thoải mái.

Hứa Tiểu Lan đi dạo cũng rất vui vẻ, nhưng mà không phải ở phương diện ăn uống, mà là ở phương diện chi tiêu.

Nó là một viên năng lượng có màu đỏ bên trong màu xanh, dáng vẻ như cái bánh bao, màu xanh là lớp bên ngoài của bánh bao, màu đỏ nở rộ như hoa hồng ở trung tâm quần sáng màu xanh, giống như nhân bánh bao.

Bỉ Ngạn giới là nơi tập trung vong hồn Tử Linh, có thể nói sự nghiên cứu của sinh linh thổ dân về thần hồn, toàn bộ đại lục Ngạo Tuyệt, ngay cả tộc Hư Linh của Hư Linh Vực cũng không chắc chắn vượt qua bọn họ.

Viên năng lượng ăn thật ngon, An Lâm thích thú, lại mua them rất nhiều món ăn kiểu này, đóng gói mang đi, để vào nhẫn không gian, dù sao hắn cũng không thiếu tiền.

Lấy về cho bọn Đại Bạch nếm thử, khiến bọn chúng no căn cũng không tệ!

Thứ này giống như bùa truyền âm, nhưng mà thạch anh trắng này không chỉ có thể nghe được giọng nói, mà còn có thể nhìn thấy bộ đáng của đối phương! Đây chính là trò chuyện video phiên bản tu tiên đó!!

Đó là một cặp thạch anh trắng hình tròn, mặt ngoài bóng loáng tựa như mặt kính đồng.

Cực kỳ có sự quyến rũ của người bạn trai.

Thành Đan là thành trì nổi tiếng ở Bỉ Ngạn giới, đương nhiên có không ít đồ tốt trong thành.

Áo Ngư ở bên cạnh nghe vậy thì vẻ một mờ mịt, hỏi: "Trọng điểm trong lời này của ngươi là gì?"

Dù sao tộc Hư Linh chỉ biết ăn ăn ăn, mà sinh linh của Bỉ Ngạn giới thì càng giống người bình thường hơn.

Áo Ngưu vẫn không hiểu.

Cái con tham ăn này thấy khó chịu trong long vô cùng."

Thao Thiết không nói gì, ếch xanh với chỉ số trí tuệ cảm xúc cao thì đã bắt đầu trả lời: "Đối với cái cảnh đó,

Hứa Tiểu Lan lôi kéo An Lâm đi dạo phố, trong Bảo Các Quỷ Ngọc Trân, cô đã tìm được một món đồ tốt.

Vật này thật sự là rất quý giá trong giới tu tiên không có Internet!

Sau đó, hai người An Lâm và Hứa Tiểu Lan đều rót khí thế và sức mạnh thần hồn vào viên thạch anh, sau đó từng người giữ lấy một viên thạch anh, trên mặt mang nụ cười, có sự ngọt ngào riêng thuộc về hai người.

Thao Thiết thấy cảnh này, tức giận cắn một miếng sàn nhà rồi bắt đầu gặm ăn, vừa nhai nuốt vừa lên tiếng nói: "Hừ, hai người kia cười cái gì mà cười, có cái gì mà vui vẻ hả hê tới vậy? Chỉ khi ăn vào bụng mình thì mới là thứ của mình!"

Chỉ cần cùng đưa khí thế và sức mạnh thần hồn của hai người vào hai viên thạch anh trắng, như vậy thì hai người sẽ có thể liên lạc truyền tin từ xa.

An Lâm vung tay lên, chủ động trả tiền, trên mặt không có một chút vẻ đau lòng.

Mua mua mua!

Giá có hơi đắt, tốn mười mấy vạn linh thạch.

Mọi người tiếp tục vừa âm thầm thu thập nguyên liệu luyện đan, vừa đi dạo.

Sau đó không lâu, Hứa Tiểu Lan lại phát hiện một món đồ tốt, đó là áo bào cảm xúc.

Khi chủ nhân mặc vào cái áo bào kia, áo bào có thể dựa vào tâm tình của người ta, mà thay đổi màu sắc, ví dụ như màu xanh đại diện cho nỗi buồn, màu đen đại diện cho nặng nề sa sút, màu đỏ đại diện cho tức giận, màu trắng đại diện cho bình tĩnh, màu vàng đại diện cho vui vẻ, màu hồng đại diện cho yêu mến.

Cái áo bào cảm xúc này, vẻ ngoài thời thượng, phong cách màu sắc thay đổi đủ kiểu, việc có thể căn cứ tâm tình của người ta mà thay đổi màu sắc vô cùng sáng tạo, một bộ y phục có thể mà có thể mặc thành nhiều cảm giác và hình tượng khác nhau.

Nhưng mà có hơi đắt, cần 10 vạn linh thạch.

An Lâm vung tay lên, chỉ cần Tiểu Lan thích, vậy thì cứ mua mua mua!

Vô cùng có sự quyến rũ của người bạn trai.

Sau đó, Tiểu Lan nói với hắn, bộ y phục này là cho hắn mặc, sau đó cho hắn đứng trước mặt các Tiểu Tiên Nữ khác, ví dụ như Tô Thiển Vân này, Liễu Thiên Huyễn này... Sau đó thì xem áo bào lại cảm xúc sẽ biến thành màu gì.

Màu hồng đại diện cho yêu mến, nếu như biến thành màu hồng, ha ha ha...

Áo Ngưu nở nụ cười hàm hậu: "Ha ha..."

"Con trâu thành thật! Đỉnh cao!" Ếch xanh giơ ngón tay cái lên.

"Không có gì, chẳng qua là cảm thấy ngươi chất phác ngây thơ đến mức làm cho ta ghen ghét!" Thao Thiết mở miệng nói.

"Sao vậy?" Áo Ngưu cảm thấy mình có hơi không theo kịp nhịp điệu của hai con Thú tộc này.

Thao Thiết và ếch xanh đều mang vẻ mặt khiếp sợ nhìn Áo Ngưu.

"Ụm bò, vì sao lại vui vẻ chứ? Gây ra mâu thuẫn, thì chẳng phải chúng ta nên lo lắng, đồng thời nên khiến bọn họ vui vẻ lại lần nữa sao?" Áo Ngưu mang vẻ mặt khó hiểu nói.

An Lâm kêu một tiếng hối hận!

"An Lâm, cất kỹ bộ quần áo này cho em, sau này mặc cho em nhìn." Hứa Tiểu Lan vỗ vỗ bả vai An Lâm, vô cùng hài long mà mở miệng nói.

An Lâm cất áo bào cảm xúc, ước gì có thể đập cái cửa hang này, bán cái gì cũng được mà, sao nhất định phải bán thứ đồ nát này! Đây chẳng phải là gài bẫy người ta sao?!

Thao Thiết thấy cảnh này, trên mặt lộ vẻ đắc chí: "Ha ha, thấy chưa, đã nói là đừng vui quá sớm, có gì mà vui mà hả hê như vậy? Chỉ khi ăn vào bụng mình thì mới là thứ của mình!"

Áo Ngưu nghe thấy câu này lặp lại, rồi lại thấy ngữ khí và vẻ mặt của Thao Thiết khác thường, không khỏi tò mò hỏi lần nữa: "Lời này của ngươi lại có ý gì?"

Thao Thiết không nói, trên mặt tràn ngập sự vui vẻ.

Tình cảm của ếch xanh xen vào lần nữa: "Ộp! Cái đồ tham ăn này thấy cặp tình nhân mâu thuẫn, cảm thấy cả thể xác và tinh thần đều vui vẻ, đây là triệu chứng của chó FA."

"Be be! Ta ăn ngươi bây giờ!" Thao Thiết thẹn quá hoá giận, trừng mắt nhìn ếch xanh.

Áo Ngưu mờ mịt mà chớp chớp hai mắt, vẫn không hiểu.

Kết quả là, Tiểu Lan tiên nữ hiếm thấy tặng một bộ quần áo cho hắn.

Lúc An Lâm giao tiền, tay cũng run rẩy, sự quyến rũ của bạn trai trở nên ủ rũ.

Hơn nữa, Hứa Tiểu Lan đã lên tiếng, thì nhất định phải mua bộ quần áo này!

Tự mình khen ba hoa, bây giờ có khóc cũng phải mặc.

Đờ mờ! Thì ra đây là một cái đề tại dâng mạng!!

An Lâm nghe thấy câu này, ba cái chân bỗng nhiên mềm nhũn, cả người thấy không xong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận