Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 658: Thay mặt đại thần

Hứa Tiểu Lan, Hiên Viên Thành, Tô Thiển Vân đứng tại chỗ, vẻ mặt có chút lo lắng nhìn An Lâm, trên vẻ mặt có chút lo lắng và chờ mong.

An Lâm và Đề Na đang chuẩn bị tiến hành một cái thí nghiệm vĩ đại nào đấy.

"Thật sự không sao chứ??"

An Lâm không tự chủ được nuốt nước miếng một cái, nhìn tinh linh nhỏ đánh yêu xinh đẹp trước mặt, tiếp tục nói: "Tôi cảm thấy không phải nên tìm thêm nhiều chuột trắng thí nghiệm sao?"

"An Lâm Cự Nhân, anh cứ yên tâm là được! Lúc trước chẳng phải chúng ta đã luyện tập trên vật thật rồi sao? Truyền tống sinh mệnh ngoại giới và truyền tống vật chất thật ra là giống nhau, chỉ cần tôi nắm giữ được thông đạo hai giới, loại chuyện này đối với tôi mà nói, chỉ như phẩy tay!'' Đề Na vỗ bộ ngực nhỏ nói lời kiên định.

Không sai, Đề Na đang chuẩn bị thí nghiệm truyền tống vật thể sống.

Cô muốn An Lâm đặt một vật thể sống, đưa vào bên bên trong thế giới Thần Kính!

Loại chuyện này, tất nhiên An Lâm phải thận trọng thế nào cũng không đủ.

"Đây là truyền tống không gian siêu việt, đạt được lực lượng cấp bậc truyền tống giữa hai giới, tác dụng rất lớn..." Hứa Tiểu Lan xoa cằm nhỏ, chậm rãi mở miệng nói.

Ánh sáng màu trắng lóe lên, bóng dáng An Lâm và Đề Na xuất hiện.

Ánh sáng lóe ra, hai người biến mất tại chỗ.

Cùng lúc đó, thế giới Thần Kính, trên bầu trời thành Kỵ Lâu.

Đề Na cười hì hì, đặt đôi tay trắng mịn lên tránh An Lâm, ánh sáng màu trắng bao phủ hai người, đôi mắt màu xanh có chứa mảnh vụn trái tim thế giới lấp lánh.

Một thân áo trắng phấp phới, da trắng hơn tuyết, đôi mắt sáng hơn sao, khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần, tài hoa phong nhã.

Vạn nhất không cẩn thận, người trực tiếp gặp bất lợi là hắn.

Đề Na lôi kéo tay An Lâm, nhẹ nhàng cười hỏi: "An Lâm Cự Nhân, bây giờ cảm thấy thế nào."

"Vèo!''

Sau khi đấu tranh tư tưởng ác liệt, cuối cùng hắn có chút khó khăn gật đầu.

"Đề Na cũng biến mất theo, có Đề Na đi theo, chắc bạn học An Lâm sẽ không gặp phải chuyện nguy hiểm gì đâu." Hiên Viên Thành thở phào một hơi, cười nói.

"Bởi vì Tiểu Na cũng truyền tống bản thể đến đây mà!'' Đề Na cười giải thích: "Nhưng anh cũng đừng lo lắng, quyền hạn của tôi vẫn không thay đổi, vẫn có thể dung hợp với thế giới như trước, cũng thể truyền tống đưa chúng ta ra ngoài!''

Tô Thiển Vân trừng đôi mắt đẹ, che miệng nhỏ, kinh hãi nói: "Đúng là biến mất rồi!''

An Lâm cũng yên tâm không ít, bắt đầu dồn lực chú ý sang chỗ khác.

An Lâm nhìn Đề Na có kích cỡ nhân loại trước mặt.

Hắn không nhịn được dùng tay chọc vào khuôn mặt vô cùng mịn màng của Đề Na, mở miệng nói: "Cuối cùng cũng cảm thấy cô chân thật hơn trước đây rồi."

"Được, không thành vấn đề, nhưng chỉ có thể truyền tống sinh mệnh thể dưới cảnh giới Phản Hư, thế giới này phát triển chưa hoàn thiện, còn chưa thể chứa được cảnh giới cao." Đề Na thành thật nói.

Hắn thật sự kích động, thế giới này là thật, hơn nữa còn tương thông hai giới, đây là kho báu vô cùng vĩ đại!!

"Đi, chúng ta đến bồi dưỡng tình cảm với các tộc lớn." An Lâm hưng trí bừng bừng mở miệng nói.

Nhẫn không gian của An Lâm lóe sáng, gạch đen liền xuất hiện dưới chân.

Tuy các tộc lớn đều có cường giả kỳ Hóa Thần xuất hiện nhưng Phệ Tinh Thú vẫn là ác mộng của bọn họ. Không vì nguyên nhân gì khác, vì hành tung của của chúng mơ hồ bất định, khó có thể tiêu diệt sạch sẽ. Sau khi ra khỏi thành phố, nói không chừng bất kỳ lúc nào cũng bất ngờ xuất hiện Phệ Tinh Thú.

Mặt trời ấm áp, gió mát nhẹ nhàng, nguyên khí tràn đầy, cơ thể thần vô địch...

Trong hành cung nhỏ của thành Kỵ Lâu, một chàng trai từ đám mây chậm rãi hạ xuống.

Chỉ cần đạt được cảnh giới kỳ Dục Linh, có thể ứng ứng phó được với Phệ Linh Thú, đoàn đội Đạo Chi Thể cấp cao, còn có thể vừa đánh vừa lui. Về phần tu vi thấp, khi ra cửa phải thật cẩn thận rồi...

Muốn không bị giết, rất đơn giản, nỗ lực trở nên lớn mạnh!

Hắn sững sờ một chút: "Cái này cũng không thay đổi, đúng thật là... Truyền tống bản thể rồi!''

"Bồi dưỡng tình cảm?" Đề Na có chút không hiểu chớp mắt.

"Dùng tư cách thay mặt Đại Thần xuất hiện, làm quen với bọn họ. Về sau tuyên bố nhiệm vụ để bọn họ đánh nhau với người ngoại giới, hoặc là thu thập bảo vật trong thế giới này, không phải đều là chuyện dễ dàng sao?" An Lâm cười nói.

Đề Na mở to hai mắt, vẻ mặt kích động nói: "Tuyệt diệu!''

"Đúng rồi, cô có thể mang những sinh linh ngoại giới khác ngoại trừ tôi truyền tống vào đây không?" Đột nhiên An Lâm nghĩ đến một chuyện, mở miệng nói.

Thực lực một người lớn mạnh đi nữa, cũng không thể mạng hơi sức mạnh chủ nhân thế giới Thần Kính. Đến lúc đó, không phải bọn họ muốn thế nào cũng đều có thể làm được, thế giới này, do bọn họ làm chủ!

Về sau nếu muốn có thể truyền tống sinh mệnh thể cảnh giới Phản Hư, Đề Na có thể trực tiếp kép Lạp Đăng vào thế giới này, rồi dùng quyền hạn của thế giới này đi giết hắn. Loại giết người đau thương này, chậc chậc chậc... Thật khiến người khác mong chờ!

An Lâm nghe xong, bỗng nhiên bắt đầu chờ mong.

Cảnh tượng này khiến toàn bộ thị vệ bảo vệ hành cung đều kinh động, cảnh báo chói tai, hơn mười cao thủ thị vệ cầm phi kiếm, và hơn mười mấy thị vệ cầm súng lửa đều nhắm vào chàng trai bộ dạng anh tuấn áo trắng phiêu dật.

"Ngươi là ai, lại dám xông vào hoàng cung!?"

Một thủ lĩnh thị vệ kỳ Dục Linh, dứng dậy la lớn.

Hắn là con trai thứ hai của Á Đương và Hạ Oa, tên là Anh Đặc.

An Lâm nâng hai tay, khẽ đỡ trán, hơi thở cuồn cuộn mênh mông, trên khuôn mặt tràn ngập bình thản: "Ta là đại diện của thần, An Lâm, gặp ta như gặp thần, còn không mau quỳ xuống?"

"Ha ha ha..." Anh Đặc không nhịn được bật cười, "Chỉ là một kỳ Dục Linh cũng dám giả dạng làm đại diện của Thần? Nổ súng!''

"Bang bang bang!"'

Hơn mười khẩu súng đều đồng loạt khai hỏa, đạn pháo xé rách không khí, bắn mạnh về phía An Lâm.

Hơn mười thành phi kiếm cũng phóng lên cao, mang theo kiếm khí sắc bén chém về phía chàng trai ở giữa.

Anh Đặc vốn tưởng rằng sau mấy giây, chàng trai tự tiện xông vào hoàng cung này sẽ bị bắn thành tổ vong vò vẽ.

Không ngờ, trước mặt hắn lại xuất hiện một cảnh không thể tưởng tượng được, toàn bộ đạn, phi kiếm đều ngừng lại cách chàng trai một thước, không thể tiến lên.

Anh Đặc và các thị vệ đều mang vẻ mặt khiếp sợ nhìn chàng trai trước mặt, có người thậm chí còn run rẩy.

Sau khi bọn họ nhìn thấy An Lâm, đều sửng sốt sau đó hô lên: "Là ngài?!"

Một nam một nữ từ bên trong đi ra, đàn ông rất đẹp, phụ nữ rất xinh.

Anh Đặc mới đứng lên, một cánh cổng đã mở ra.

Thần Uy Thuật!

Trong nháy mắt, một cỗ vương khí bá đạo không gì sánh kịp bắt đầu khuếch tán.

Anh Đặc chỉ cảm thấy mình đang đối mặt với một vị thần chí cao vô thượng, ngạo nghễ vô hạn đứng đầu chúng sinh, dời núi lấp biển mà đến, ngay lập tức nuốt sống toàn bộ sự kiêu ngạo của hắn.

Hai chân hắn mềm nhũn, lập tức nằm sấp xuống đấy.

Qúa nửa thị vệ có thực lực yếu kém, đều choàng váng ngất lịm.

Lúc này đây, Anh Đặc không thể không tin, hai tay có chút run rẩy, lớn tiếng nói: "Ngài An Lâm, chúng tôi có mắt không tròng, xin thứ tội!''

An Lâm bình thản gật đầu: "Người không biết không có tội, đây là lần đầu tiên, lần sau đừng như vậy, mau gọi tộc trưởng Á Đương và Hạ Oa ra đây!''

"Vâng! Tôi sẽ đi thông báo ngay!'' Anh Đặc tỏ vẻ cung kính hành lễ, trả lời vô cùng sảng khoái.

An Lâm hài lòng cười, trong lòng sung sướng không thôi, làm người đại diện của Thần, cảm thấy còn rất thích thú...

An Lâm không giận mà uy, hai con con ngươi lóe lên một đạo kim quang.

"Các ngươi chào đón đại diện của Thần như vậy sao??"

Rất rõ ràng, thực lực người vừa tới vô cùng khủng khiếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận