Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2011: Kiến tộc tuyệt vọng

Đại quân Kiến tộc bảo vệ bên cạnh Đế Vương có khoảng hơn ba mươi triệu.

Số lượng của chúng nó vẫn nhiều hơn hai mươi triệu Cửu U Ác Ma

Nhưng cho dù là binh sĩ bình thường nhất của Kiến tộc cũng biết đại quân của họ rơi vào hoàn cảnh bị treo lên đánh...

Hai mươi triệu Cửu U Ác Ma đối với chúng nó là khái niệm gì?

Mỗi Cửu U Ác Ma đều có thể sánh ngang với mãnh thú hung ác, có thể dễ dàng xé rách cơ thể của ba Kiến tộc, phải năm Kiến tộc mới có thể ngăn chặn được một Cửu U Ác Ma.

Nói cách khác, nhìn từ gốc độ vĩ mô, số lượng Kiến tộc ít nhất phải gấp năm lần số lượng Cửu U Ác Ma mới có thể giành được thắng lợi trong trận chiến.

Nhưng bây giờ, là ba mươi triệu Kiến tộc đối địch với hai mươi triệu Cửu U Ác Ma...

Đan dược!!!

Nhiều cường giả Kiến tộc bỗng nhiên hiểu ra, một đại năng siêu cấp cảnh giới Hợp Đạo đủ để xoay chuyển tình hình chiến sự, cho dù bây giờ không thể chiến thắng Cửu U Ác Ma nhưng vẫn có cơ hội mở ra một đường máu.

Đại quân Kiến tộc cũng giống như sóng thần đánh về phía Cửu U Ác Ma.

"Đúng! Bảo vệ trứng Đế Vương!"

Cửu U Ác Ma không hề sợ hãi đánh tới, giống như sóng to gió lớn.

"Chỉ cần trứng Đế Vương, chúng ta có thể trở mình!"

Mặc dù Kiến tộc có chút không địch lại Cửu U Ác Ma nhưng vẫn dũng cảm không sợ chết.

Đây là cách duy nhất của Đại Tế Ti Hồng Ngọc có thể nghĩ ra.

Hai bên đánh nhau, rất giống hai luồng sóng biển khủng bố đáng sợ va chạm với nhau, năng lượng nhanh chóng như bọt nước văng tung tóe đầy trời, đó là máu tươi và cơ thể còn sót lại.

Trong bước đường cùng, rốt cuộc Đại Tế Ti Hồng Ngọc cũng phát hiện hy vọng cuối cùng.

"Mau! Bảo vệ Đế Vương, để trứng Đế Vương nở ra!"

Nhóm cường giả Kiến tộc suy nghĩ một lát, bao vây xung quanh trung tâm đại trận, đều hăng hái liều chết giết Cửu U Ác Ma, liều mạng bảo vệ Đế Vương của họ.

Sau đó, không chỉ có ba mươi triệu quân Kiến tộc bảo vệ Đế Vương mà ngay cả Kiến tộc canh giữ ở những nơi khác cũng liều mạng đến giúp đỡ.

"Chỉ cần Đế Vương thành công ra đời, chúng ta có thể đánh trả, có thể sống sót!"

Họ hoàn toàn nghe theo chiếu lệnh của Mẫu Hoàng.

Chém giết vô cùng thảm thiết cứ như vậy bắt đầu.

"Vù vù vù..." Hơn ba mươi Mẫu Hoàng Kiến tộc cùng kêu to, sóng âm lan khắp đất trời.

"Trận chiến này mới là thực lực thật sự của Cửu U Ác Ma sao?"

Đại Tế Ti Hồng Ngọc nhìn thấy tình cảnh trước nặt, toàn thân liên tục run rẩy.

Một ác ma có hình dáng con rết mười nghìn chân, cao hai nghìn trượng, mỗi chân đều há cái miệng máu dữ tợn, nhanh chóng đánh về phía một Mẫu Hoàng Kiến tộc có cơ thể rất lớn, giống như bị một con mãng xà lớn quấn quanh, mười nghìn chân kề sát cơ thể Mẫu Hoàng.

Đừng quên, khe nứt trên mặt đất càng ngày càng lớn, bây giờ còn có Cửu U Ác Ma tuôn ra, hai mươi triệu cũng không phải số lượng cuối cùng của chúng nó!

"Giết! Báo thù cho Mẫu Hoàng!"

Kiến tộc có viện binh, Cửu U Ác Ma cũng có!

Đại Tế Ti Hồng Ngọc chuẩn bị đi trợ giúp, lại phát hiện mặt đất nứt ra, một đám bóng đen rất lớn tuôn ra, cùng loại với con rết mười nghìn chân khủng bố như vừa rồi, vậy mà có đến trăm con...

Con rết mười nghìn chân cười quỷ dị, mười nghìn chân không ngừng chạy băng băng trên mặt đất, hễ là Kiến tộc bị giẫm lên đều bị chân của nó ăn sạch.

Nhóm Kiến tộc thấy vậy mắt đều đỏ, đánh về phía ác ma rết mười nghìn chân.

Rất nhanh, khí thế Kiến tộc dần dần tan rã.

Mở rộng miệng to đầy máu...

Tiếng kêu thảm thiết của Mẫu Hoàng Kiến tộc lập tức vang lên, tiếng kêu vô cùng thảm thiết, máu thịt và xương cốt cơ thể giống như thành lũy bị mười nghìn chân của ác ma kia gặm không còn lại gì.

"Mẫu Hoàng!!!"

"Thì ra... Cửu U Ác Ma lại hùng mạnh như vậy?!"

Cửu U Ác Ma nhe răng nanh, vươn vuốt sắc, bày ra thực lực thật sự của chúng nó.

Nhưng bây giờ, tất cả bắt đầu bị phá vỡ.

Họ và Cửu U Ác Ma chiến đấu không ít trận, mỗi lần đều có thể đánh Cửu U Ác Ma chạy trở về lòng đất. Họ không biết Cửu U Ác Ma có bao nhiêu quân nhưng họ biết họ có thể đánh thắng đối phương.

"Chuyện này..." Đại Tế Ti Hồng Ngọc hít sâu một hơi, trên mặt tràn đầy vẻ khó tin.

Sức chiến đấu của ác ma rết mười nghìn chân sánh ngang với đại năng cảnh giới Phản Hư, vậy mà ở đây lại có khoảng hơn trăm con. Chẳng lẽ ông trời thật sự muốn Kiến tộc diệt vong hay sao?

Giấc mộng thống trị thế giới, lại bị giết chết từ trong nôi sao?

Đúng lúc này, phía sau truyền đến tiếng hô to vui mừng.

"Sinh rồi, Đế Vương Kiến tộc sắp ra đời rồi!"

"Mau nhìn đi, vỏ đã rung lên dữ dội rồi!"

Nhóm cường giả Kiến tộc vô cùng vui mừng.

Hồng Ngọc từ tuyệt vọng nhìn thấy ánh bình minh.

Lúc này, một Cửu U Ác Ma hình dáng diều hâu đã bay đến chỗ Đế Vương Kiến tộc.

"Đế... Đế Vương... Ngài... Vì sao ngài..."

Đầu Đại Tế Ti Hồng Ngọc bị vuốt sắc xuyên thủng, chủ nhân của vuốt sắc có cơ thể của Kiến tộc, toàn thân đen nhánh đứng thẳng, ngũ quan trên mặt là của con người, trên trán có hoa văn kim loại, trên đầu có râu rất dài.

Tất cả cường giả Kiến tộc đều ngẩng đầu, ngây ngốc nhìn cảnh tượng trước mắt, giống như bị sét đánh.

Giọng nói xa xôi phiêu đãng trên không trung khiến xung quanh đều trở nên im lặng.

"Đây là người mạnh nhất của Kiến tộc sao? Thật yếu..."

Hai mắt Hồng Ngọc trừng lớn, toàn thân run rẩy, đau đớn khó có thể dùng lời nào để diễn tả, cả người cô ngã xuống, cơ thể vô cùng lạnh lẽo.

"Đại Tế Ti đại thắng!"

Nhóm Kiến tộc thấy Hồng Ngọc mới ra tay đã giết chết một Cửu U Ác Ma rất mạnh đều hưng phấn hô to.

Hồng Ngọc cười nhẹ, cô là đại năng cảnh giới Phản Hư bậc nhất, nếu chiến đấu một chọi một với Cửu U Ác Ma ít nhiều cũng sẽ giết chết được.

"Đế Vương của chúng ta ra đời!"

"Hả...!!!"

Hồng Ngọc nghe vậy thì mừng rỡ, chuẩn bị quay đầu nhìn.

Roạt!

Một móng vuốt sắc bén bỗng nhiên xuất hiện xuyên thủng đầu Hồng Ngọc.

Trời đất bắt đầu xuất hiện màu đỏ...

"Thật mạnh..."

Mũi nhọn của pháp trượng khô lâu phóng ra dao động quỷ dị, móng vuốt và cơ thể to lớn của ác ma diều hâu bị dao động kì lạ của pháp trượng khô lâu xé rách, ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng chưa kịp phát ra đã bị Đại Tế Ti Hồng Ngọc giết chết.

Va chạm đáng sợ khuấy động không trung.

Thình thịch!

Móng vuốt vừa sắc bén vừa dữ tợn của ác ma diều hâu cũng không chút lưu tình đâm về phía Đại Tế Ti Hồng Ngọc.

"Bảo vệ Đế Vương của chúng ta!" Đại Tế Ti Hồng Ngọc hét lên một tiếng, cơ thể phóng lên cao, cầm pháp trượng khô lâu trong tay đập về phía ác ma diều hâu trước mặt.

Có cường giả Kiến tộc run giọng hỏi, có hơi nói lắp.

Sinh linh Kiến tộc màu đen này, chính là Đế Vương Kiến tộc phá trứng ra ngoài!

Đại Tế Ti Hồng Ngọc cũng khó mà tin được, giấc mộng của cô là dựa vào Đế Vương giúp Kiến tộc trở mình, giấc mộng dựa vào Đế Vương Kiến tộc tiêu diệt Nhân tộc, thống trị đại lục Thái Sơ, đây là hy vọng phục hưng của tộc chúng nó nhưng cường giả đem lại hy vọng lại dùng vuốt sắc xuyên thủng đầu cô sao?

Toàn thân Đại Tế Ti Hồng Ngọc tuyệt vọng, sợ hãi, khó hiểu.

"Vì sao..." Đại Tế Ti Hồng Ngọc khó khăn nói.

"Thật sự quá yếu, cơ thể này..." Vẻ mặt Đế Vương Kiến tộc ghét bỏ nhéo vào người, lười trả lời câu hỏi của đối phương, móng vuốt khẽ di chuyển.

Roạt!

Cơ thể Đại Tế Ti Hồng Ngọc bị xé nát, sự sống hoàn toàn cắt đứt!

Đúng vậy, nói nhảm với loại sinh linh vô ích này chính là lãng phí thời gian của hắn!

"Đại Tế Ti Hồng Ngọc!"

"Vì sao,vì sao, Đế Vương của ta!"

Vô số Kiến tộc thấy vậy đều đau thương phẫn nộ hô to, khóc nức nở.

"Vì sao hả? Vì cô ta quá yếu." Trên đầu Đế Vương Kiến tộc bỗng nhiên xuất hiện một thần hoàn màu trắng, hơi thở chí cao bắt đầu lan rộng.

Hắn nhìn nghìn vạn đại quân Kiến tộc bên dưới, sau một lúc im lặng, bỗng nhiên hung ác nói: "Các ngươi cũng quá yếu... Chủng tộc yếu như vậy không xứng sinh tồn ở đại lục Thái Sơ, chết hết đi cho ta!!!"

Rầm rầm rầm!

Tiếng kêu thảm thiết của Kiến tộc vang vọng trên đại lục, kéo dài không ngừng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận