Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1160: Đám Tà Long điên cuồng tấn công

Tuy rằng thực lực của Ám Dạ Xoa chỉ mới có tới Phản Hư trung kỳ, nhưng nó có được vệ tinh điều tra, vì thế nó phụ trách điều tra và điều tiết khống chế phân bố chiến lực trên toàn bộ chiến trường.

"Ha hả, Đông Hải Long Vương Ngao Mông và Ngũ Thái Tử Ngao Tình Ngọc? Vậy mình sẽ phái Độc Bạo Tà Long và Vô Tư Tà Long trong Đế Tọa Thất Chiến Long qua đó, tin rằng trận chiến này sẽ nhanh chóng chấm dứt..."

"Hades à Apollo của Long Lâm phương Tây có thực lực rất mạnh, vậy thì phái Mân Côi Tà Long, Luân Ngục Tà Long và Huyễn Mộng Tà Long tới đó, cả ba hợp sức chắc chắn sẽ nhanh chóng khống chế được tình hình!"

"Con Hắc Long kia chỉ vừa mới sống lại, thực lực sẽ không quá mạnh... Nhưng lỡ đâu gặp phải chuyện gì đó ngoài ý muốn, tốt nhất là phái người quen thuộc nó tới, vậy Bảo Phật Tà Long và Thôn Thiên Tà Long đi là thích hợp nhất, ha hả, An Lâm... cho dù mày giỏi tới mức nào, thì chẳng lẽ còn đánh lại nội Tà Long Phản Hư hậu kì à?"

Đúng vậy, Đế Tọa Thất Chiến Long, mỗi một con trong số đó đều là đại năng đã lĩnh ngộ sức mạnh Đạo Thần, phái toàn bộ chúng ra, chắc chắn sẽ mang tới đả kích mãnh liệt cho kẻ địch!

Sắc mặt Ám Dạ Xoa trở nên thật đáng sợ, trong ánh mắt hắn loé lên vẻ vui sướng khi trả được mối thù lớn trong lòng.

Hai lần trước hắn đã chạy trốn đầy nhục nhã, mối thù này sẽ kết thúc ngay trong trận chiến ngày hôm nay!

Đám người An Lâm, Hứa Tiểu Lan, Tiêu Đồ đang bay, khi tới khoản cách cách cột sáng khoản năm ngàn dặm, thì họ bị hai con Tà Long có khí tức cực kì đáng sợ cản lại.

Sắc mặt Thôn Thiên Tà Long thay đổi ngay, lúc nó vừa định làm gì đó, đã cảm nhận được một sức mạnh không gian cực mạnh, bao trùm lên phạm vi khoản mười dặm chung quanh, biến phạm vi này thành một cái nhà giam cứng rắn nhất, cho dù nó thả ra sức mạnh Đạo Thần của mình, cũng không thể lập tức phá vỡ cái nhà giam đó!

"Nói nhiều như vậy làm cái mợ gì, ông đây đang rất bận, bọn màu mau tránh ra đường cho ông!" Tiêu Đồ không hề có ý định quyết đấu hay đánh nhau gì với Thôn Thiên Tà Long, sau khi đánh nó rớt xuống đất, ông lập tức bay về phía Cổ Long Đế.

Nhưng mà, cô còn chưa kịp làm bất cứ thứ gì.

Tiếp sau đó, cái đuôi rồng màu đen nện lên thân thể bầu dục của Thôn Thiên Tà Long, đập cho nó cong thành hình chữ U, cái đuôi lại đập thêm phát nữa, làm Thôn Thiên Tà Long rớt xuống đất, sóng năng lượng lan ra từ vụ va chạm này, khiến mặt đất trong phạm vi trăm dặm trung quanh rạn nứt sụp xuống!

Nó mở cái miệng to lớn của mình ra, cười nói: "Tao là Thôn Thiên Tà Long, nghe nói đằng này có một Long tộc rất xinh đẹp, cô ta ở đâu, tao muốn ăn cô ta trước!"

Bảo Phật Tà Long bay tới trước mặt Tiêu Đồ, lạnh lùng nói: "Tao nói, chúng ta chỉ có thể chết hết ở đây, bọn mày sẽ không đi đâu được đâu, Bảo Quang Vô Tận!"

Một con Tà Long có đôi cánh như cánh dơi cực dài, mỗi khi xếp cánh sẽ có mây bảy màu vờn quanh người nó, trong cực kì thần thánh, nó dùng ngữ khí cực kì lạnh lùng nói: "Ta là Bảo Phật Tà Long, ta tới để mời các người đi xuống cõi chết."

Nhưng lúc này ánh sáng màu vàng mênh mông bao trùm bầu trời trên đỉnh đầu ông.

Hứa Tiểu Lan không hề che dấu khí tức huyết mạch Long tộc trên người mình, ngay khi nghe con Tà Long đó nói xong, cô lặng lẽ rút thanh kiếm Long Tước của mình ra.

Con Tà Long màu xám còn lại đáng người hơi dẹp, nhưng to về bề ngang, trong không khác gì hình bầu dục, trên người nó mộc một đôi cánh nhỏ xíu hoàn toàn kém xa thân thể nó, mỗi một hơi thở nó thở ra, đều khiến không khí chung quanh phát nổ.

Rầm rầm!

Không trung nhuộm trong màu vàng chói mắt, từng tia sáng màu vàng hoá thành thực thể, đan xen qua lại với nhau rồi kéo dài ra ghim chặt xuống mặt đất, tạo thành một cái chung bao vây lấy thứ bên trong, tiếng tung kinh vang lên dồn dập, như âm thanh của Phật đang chỉ dẫn chúng sinh.

Một cái đuôi rồng màu đen đã xé gió đập tới một phát, tốc độ nhanh tới khiến người ta hết cả hồn.

Tiêu Đồ đứng khựng lại, chỉ trong nháy mắt đó, tinh thần của ông đã bị quấy nhiễu.

Sức mạnh ẩn chưa công đức Đại Từ Đại Bi, xé rách không gian giam cầm của Tiêu Đồ.

Sức mạnh Đạo Thần đáng sợ bộc phát ra.

"Gào, gừ gào, á... Cứu tôi với, đau quá..."

Ầm ầm! Hư không đột nhiên nổ tung, vuốt rồng chụp xuống một cái mạnh, Hắc Long rơi xuống mặt đất, ngay sau đó vuốt rồng hoá thành một ngọn núi màu vàng cao ngất ngưởng, đè lên người Hắc Long.

An Lâm đấm một cái, mở miệng mắng.

Lúc này cái vuốt rồng màu vàng khổng lồ từ trên trời giáng xuống, nó to tới mức nhìn không thấy hình dáng thật, những mỗi một cái vuốt đều chặn đứng mọi đường đi của Hắc Long, mặt đất ầm ầm nứt vỡ!

Hứa Tiểu Lan hiếm khi gặp được đối thủ là một đại năng Phản Hư hậu kì, để cô có thể tự chứng minh thực lực của mình thế này, cô lập tức dốc hết toàn bộ sức lực, mỗi một đường kiếm cô chém ra đều ẩn chứa chân ý cực mạnh của Chân Long và Chu Tước, uy lực có thể nói là kinh thế hãi tục.

Cảm giác thoải mái mang theo suy nghĩ muốn hướng sinh về miễn cực lạc, hiện trên trong đầu Tiêu Đồ.

Ám Dạ Xoa đang dùng vệ tinh trinh sát để quan sát tình hình chiến đấu khu vực này, càng nhìn nó càng ứa mồ hôi lạnh.

"Đây là uy hiếp mà Ám Dạ Xoa phán đoán rằng một con Tà Long Phản Hư hậu kỳ có thể giải quyết trong phòng một phút đồng hồ thôi đấy à?" Hai mắt Bảo Phật Tà Long trầm xuống, hiển nhiên nó đã hơi tức giận rồi.

Thôn Thiên Tà Long bị Tiêu Đồ đập cho một phát rơi xuống đất, ngay sau đó bị An Lâm và Hứa Tiểu Lan liên hợp đánh úp, chỉ một thoáng Thôn Thiên Tà Long bị hai người đó đánh cho choáng váng chới với.

"Kim trảo đại phong trấn!"

Thanh kiếm Long Tước kêu gào xé gió, kiếm khí dọc ngang như muốn xé rách cả trời cao.

Hứa Tiểu Lan vung tay chém ra những đường kiếm rực rỡ tới cực điểm, chém tới mức máu thịt trên thân rồng của Thôn Thiên Tà Long bong tróc cả ra.

"Muốn ăn tôi á? Cứ tới đây thử xem nào! Mẹ nó, tôi mà không chém đứt cái miệng ông, tôi sẽ không phải là Hứa Tiểu Lan – người đánh vô địch thủ dưới kì Hợp Đạo nhé!"

"Xong chuyện rồi." Bảo Phật Long bình tĩnh nói.

"Dám có ý định ăn đạo lữ của tôi à? Dám ăn Tiểu Lan của tôi à? Ăn này, ăn này, ăn này!"

Trên thân thể hình bầu dục của con Tà Long, có một người thanh niên đang đứng, hắn không ngừng giáng những cú đấm màu vàng của mình lên người con Tà Long, mỗi một cú đấm của hắn đều ẩn chứa năng lượng cực kì đáng sợ, đấm tới mức thân thể con Tà Long lõm xuống, máu thịt văng tứ tung.

Trên mặt đất, đột nhiên truyền đến tiếng kêu thảm thiết của Thôn Thiên Tà Long.

Làm sao đây, chiến lực của hai nhân loại kia, hình như mạnh hơn những gì nó đã nghĩ nhiều lắm...

Nhưng mà, chắc không sao cả đâu, dù gì con Hắc Long đó cũng bị trấn áp rồi còn gì!

Hai Đế Tọa Thất Chiến Long rảnh tay kia chẳng lẽ còn không thể xử lý nổi hai nhân loại à?

Ngay lúc Ám Dạ Xoa vừa lấy lại tinh thần tập trung quan sát vệ tinh trinh thám.

Thì từ đằng xa truyền tới tiếng nổ mạnh và tiếng gầm rú la hét, Hắc Long xé rách phong ấn của vuốt rồng màu vàng đang đè trên người mình, phóng người bay lên thật cao, hùng hổ lao về phía Bảo Phật Tà Long!

Ám Dạ Xoa: "..."

Hiện giờ những nơi khác đã bắt đầu khai chiến, dù là chiến trường của những Hoá Thần hậu kì đỉnh phong, hay là chiến trường cao cấp của các đại năng cảnh giới Phản Hư, hoặc là chiến trường bình thường của các cấp bậc thấp hơn, đều không còn quân để điều động...

"Không sao cả, cho dù trong thời gian ngắn chúng ta không cách nào giết sạch chúng, thì chúng ta cũng có thể giữ chân chúng, chờ những Thất Chiến Long khác hoàn thành nhiệm vụ, mình sẽ điều họ qua giúp đỡ bên này là được." Ám Dạ Xoa thì thào tự nhủ.

Ngoại trừ chiến trường bên phía bọn An Lâm xảy ra ngoài ý muốn, thì tình hình những chiến trường khác vẫn vô cùng thuận lợi.

Các cường giả ở Long Lâm phương Tây và Long Đình Đông Hải, hoàn toàn không ngờ rằng, đám Tà Long này lạnh mạnh tới như vậy, không những vậy chúng còn điên cuồng liều lĩnh, bất chấp hết thảy!

Một cường giả Hóa Thần hậu kỳ nằm trong đội Thần Vệ ở Long Đình, vốn chỉ muốn đến gần cột ánh sáng để điều tra thử tình hình, kết quả bị hơn hai trăm con Tà Long cảnh giới Dục Tiên, điên cuồng nhào tới, cuối cùng, Tà Long bị chết hơn phân nữa, cường giả Hoá Thần hậu kì của Long Đình đó thì bị giết chết.

Một đại năng Phản Hư của Long Lâm phương Tây, nhìn thấy kẻ địch xuất hiện quá nhiều, dứt khoát quyết định chạy trốn, kết quả lại bị ba con Tà Long Phản Hư điên cuồng truy đuổi, trong số đó, có một con Tà Long sử dụng bí pháp đốt cháy tuổi thọ của mình, để cản lại hắn, sau đó hắn đã bị một đám Tà Long bay tới sau đánh chết.

Ngoài ra, Ngao Mông, Ngao Tình Ngọc, Hades, Apollo, cũng đang lâm vào một trận chiến kịch liệt.

Tà Long tộc tồn tại nơi Long vực cổ xưa của đại lục Thái Sơ, dùng sự điên cuồng bất khuất không sợ chết của mình, gần như toàn tộc xuất kích, lập ra âm mưu to lớn muốn mang tới cơn ác mộng đáng sợ cho những cường giả ở những nơi mình đặt chân tới.

Đương nhiên, cũng có nơi được trải nghiệm trước cảm giác ác mộng, cơ mà là ngược lại.

Sự điên cuồng của đám người Tiêu Đồ, An Lâm, Hứa Tiểu Lan, khiến hai vị đại năng đứng đầu Tà Long tộc tự mình thể nghiệm thử cảm giác nằm mơ thấy ác mộng..
Bạn cần đăng nhập để bình luận