Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1142: Siêu Lôi Thiên thần!

An Lâm ngẩng đầu nhìn lên trời.

Trong vùng biển ánh sét đủ để làm chói mắt.

Một thân thể nhỏ bé xuất hiện.

Thân ngoài của nó phát ra ánh sáng màu vàng, rất chói mắt, còn tỏa ra ánh sáng vạn trượng.

Tia sét màu trắng kinh khủng quấn quanh thân, vẫn rất chói mắt, tỏa ra ánh sáng rực thế.

"Trác Mã, dựa theo thông lệ trong tộc, ngươi lựa chọn kêu cứu, vậy con Long tộc này... Ngươi phải cùng hợp lực tấn công cùng ta, đồng thời phải để ta lấy mạng kẻ địch!" Giọng của Zeus như sấm sét đinh tai nhức óc, mở miệng nói từng câu từng chữ.

"Đương nhiên." Trác Mã lạnh nhạt đáp lại.

Còn chưa chiến đấu, chúng đã bắt đầu thảo luận loại chuyện ai giết kẻ địch rồi.

Sắc mặt của Ngao Tinh Ngọc cực kỳ khó coi, đánh thì không thể nào đánh thắng được, nếu trốn chạy, tốc độ của Zeus cực nhanh, cơ hội trốn thoát sự truy đuổi của bọn chúng càng thêm xa vời.

"Cố gắng ngăn chặn Zeus, cậu đùa cái gì vậy?" An Lâm không nhịn được mà cười ra tiếng.

"Ha ha ha... Muốn chạy trốn à? Ngại quá, không ai trong các ngươi trốn thoát được đâu!" Cự Long màu vàng giơ ra hai cánh, trong phạm vi hơn trăm dặm trong hư không, sấm chớp như mưa.

Tuy Zeus rất mạnh, mạnh hơn cả Trác Mã. Nhưng hắn cũng biết thực lực của An Lâm, chắc là hắn có thể ngăn cản Zeus trong thời gian ngắn.

Mặt An Lâm đen lại: "Cậu coi tôi là đồ ngốc sao, tôi càng không thể nhịn."

Ngao Tinh Ngọc há to miệng, dáng vẻ giống như đang nghe lầm.

Đối với Ngao Tinh Ngọc cao ngạo mà nói, đó là vũ nhục cực lớn!

Ngao Tinh Ngọc vội vàng: "Thế nhưng đây là cách tốt nhất, nếu không..."

Bức Vương Long Đình nào cũng chạy trốn hùng hồn như thế sao?

"An Lâm đạo hữu, bọn tôi quyết không thể nhịn chuyện này, cậu ngăn chặn chúng nó trước cho tôi, tôi phụ trách gọi viện quân Đông Hải Long Đình!" Ngao Tinh Ngọc lớn tiếng nói.

"Không bằng thế này đi, An Lâm, cậu phụ trách cố gắng quấn lấy Zeus, tôi xử Trác Mã, sau đó tới giúp cậu..." Ngao Tinh Ngọc biết là chạy không được, dứt khoát liều chết một trận.

Rầm rầm rầm!

Vô số tia sét trắng duỗi dài uốn lượn, sau đó cắm vào mặt đất như cây đinh, niêm phong hư không, tạo thành lồng giam Thần Đạo vừa kiên cố, vừa có tính hủy diệt.

Vô số ánh sét màu trắng kinh khủng, ẩn chứa lôi úy cực mạnh giáng xuống từ trên trời, giống như muốn nghiền nát hai con sâu trên mặt đất thành bụi hoàn toàn.

"Tôi cảm thấy có cách khác tốt hơn." An Lâm không chút nể nang mà cắt ngang, "Cậu ngăn cản Trác Mã, tôi xử lý Zeus, sau đó thì tới giúp cậu!"

Cự Long màu vàng đang chuẩn bị đánh về phía hai người Ngao Tinh Ngọc và An Lâm nghe vậy thì bật cười ha hả: "Dốt nát và ngông cuồng nhường nào đây, các ngươi bị ta dọa đến mất lý trí rồi sao? Nghe cho kỹ đây, ta chính là thần linh chi phối sấm sét của Long tộc, vậy mà hai loài bò sát như các ngươi cũng dám khiêu chiến thiên uy, chết hết cho ta đi!"

"Nhật... Nhật Lôi Tôn Giả..." Cuối cùng Ngao Tinh Ngọc cũng nhớ lại, hưng phấn mà gấp gáp mở miệng nói.

Ngao Tinh Ngọc cũng ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mắt.

An Lâm: "..."

Ánh sáng của sấm sét vẫn sáng chói, uy năng kinh khủng cũng xé rách hư không thành từng vết nứt thật nhỏ, nhưng mà nó vẫn không giáng xuống, quả thật giống như một bức tranh sóng dậy ầm ầm đứng yên.

Sau tiếng nổ ầm ầm ở chân trời, lại có vô số đường ánh sét kinh khủng màu trắng giáng xuống từ trên trời, ẩn sức mạnh Thần Đạo cực kỳ mạnh mẽ.

Nhưng ngay trong chớp mắt Ngao Tinh Ngọc muốn xuất kiếm, vô số tia sét trắng đột nhiên ngưng lại giữa không trung.

Dưới ánh mắt hoảng sợ của Zeus, không chỉ lần tấn công đầu tiên bị ngưng lại, ngay cả lần tấn công thứ hai cũng ngưng lại hoàn toàn trong hư không.

Nhưng mà đã chậm, sấm sét đã giáng xuống.

"Chờ một chút, Zeus! Tôi nhớ ra rồi, nhân loại kia là An Lâm của Thiên Đình!" Sắc mặt của Trác Mã thay đổi, gấp gáp nói chặn lại.

Zeus và Trác Mã ngây ngẩn cả người.

"Bây giờ cậu tin tôi có thể giết chết Zeus chưa?" An Lâm chậm rãi thở ra một hơi, mỉm cười nói.

"Tôi tin!" Chiến ý của Ngao Tinh Ngọc mãnh liệt, hiển nhiên dấy lên hi vọng.

"Ngao! Sao lại như thế, không thể nào!" Thân là Zeus chi phối sấm sét, vậy mà đánh mất quyền khống chế sấm sét, chuyện này khiến nó không thể nào chấp nhận được.

"Đúng là quý nhân quên nhiều chuyện, Bức Vương Long Đình, bây giờ ngươi đã quên một danh hiệu khác của ta rồi à?" An Lâm cười ha ha nói.

"Em gái của tôi tương đối nhiều..." Ngao Tinh Ngọc nói tiếp.

So với cái danh hiệu Nhật Lôi Tôn Giả kỳ quái này, hắn thích cái danh hiệu Độ Hóa Tôn Giả hơn.

"Nhật em gái cậu chứ nhật! Là Độ Hóa Tôn Giả!" An Lâm đen mặt mà sửa lại. (Nhật cũng có nghĩa fuck)

"Rồng phương Tây chi phối ư?" An Lâm ngẩng đầu, nhìn về phía Zeus đứng trên biển sấm, vươn một đầu ngón tay: "Chẳng lẽ ngươi không biết, ta là Siêu Lôi Thiên Thần chi phối toàn bộ sấm sét trong trời đất sao?!"

Đầu ngón tay của hắn vẩy một cái, tất cả sấm sét lập tức thay đổi phương hướng, ánh sét càng ngưng tụ thêm, sau đó mang theo uy năng kinh khủng hơn đánh xuống Zeus!

"Không!" Zeus hét lớn một tiếng, đang muốn hành động, sau đó biển sấm dưới thân hắn, đột nhiên trở nên cuộn trào, cuốn ngược lấy thân thể của hắn.

Ầm ầm! Sấm sét không ngừng đánh thẳng vào thân thể màu vàng của Zeus.

Ngay vào lúc Zeus đau đớn rú thảm, sấm sét đánh ầm về phía An Lâm cũng gầm thét giáng xuống trên thân thể khổng lồ của nó, nổ thành từng tia hồ quang điện chói mắt. Thân rồng cứng rắn vô cùng bắt đầu cháy đen, thậm chí bị nổ đến máu thịt be bét.

Năng lượng nổ tung, sấm sét tàn phá bừa bãi, sấm chớp chói mắt trên bầu trời giống như mặt trời màu trắng.

"Zeus!" Trác Mã kinh hô một tiếng, đang muốn chạy tới trợ trận.

Lúc này, từng ánh kiếm đáng sợ đã ập tới trước mặt, chặn đường đi của nàng.

"Xin lỗi nhé, có ta ở đây, dù cho ngươi có chết thì cũng không quấy rối được cuộc chiến giữa An Lâm và Zeus đâu." Ngao Tinh Ngọc giơ kiếm trước người, lạnh nhạt mở miệng nói.

Trác Mã nghiến răng nghiến lợi, suy nghĩ nhanh chóng.

Vì sao, vì sao hết lần này tới lần khác tên nhân loại kia lại ở đây...

Nàng đã trúng cái vận rủi gì!

Nhưng mà thực lực của Zeus mạnh cực kỳ, do cho có đối đầu với Tông chủ Tứ Cửu tiên tông, thì cũng không nhất định sẽ thất bại, vẫn có hi vọng...

Cứ mặc kệ!

"Như vậy thì ngươi cứ đợi nhặt xác cho An Lâm đi!" Trác Mã cũng không trốn nữa.

Nàng hét lớn một tiếng, há mồm phun một cái, phun ra vòng xoáy băng hàn ẩn chứa sức mạnh cực hàn, phát ra lực hút kinh khủng, kéo chặt Ngao Tinh Ngọc trước mặt!

Ngao Tinh Ngọc thấy Trác Mã còn gửi hi vọng ở Zeus, không khỏi cười ra tiếng: "Thật sự là con rồng cái ngu xuẩn, còn không rõ tình thế sao?"

Ánh sấm tan đi.

Trên người Zeus có nhiều chỗ cháy đen, mở hai cánh ra, hai con ngươi màu vàng óng nhìn chằm chằm An Lâm, trên mặt là vẻ kinh hãi khó nén: "Thậm chí có thể khống chế và tăng cường sấm sét Thần Đạo của ta, đây là cái năng lực quỷ gì?"

"Năng lực gì à?"

An Lâm cuỡi gạch bay lên, chậm rãi lên không trong, da thịt bắt đầu trở nên nóng rực vàng óng, mái tóc bắt đầu rực lửa dựng thẳng lên, hơi thở càng kinh khủng.

"Ta vừa mới nói, ta là Siêu Lôi Thiên Thần, thần linh quản lý ngàn vạn sấm sét trên thế gian, chỉ bằng kẻ khống chế mấy tia sét nhỏ này như ngươi mà cũng dám xưng là thần ở trước mặt ta sao?"

Hắn đột nhiên nhếch miệng lên, khuôn mặt lộ vẻ khinh thường nói: "Dùng sấm để nhập Thần Đạo? Đáng tiếc, thứ như ngươi, ở trước mặt ta, chỉ là một kẻ địch không dám dùng sức mạnh Thần Đạo thôi."

An Lâm vẫy tay một cái, Zeus trợn mắt hốc mồm, lồng giam sấm sét vừa dựng lên, đột nhiên sụp đổ thành từng luồng sấm sét sáng chói, sau đó đánh ấm về phía Zeus!
Bạn cần đăng nhập để bình luận