Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1655: Thay đổi góc độ suy nghĩ

"Ha ha ha... Trốn ư? Các ngươi có thể chạy trốn đến đâu?" Kiếm khí của Vũ Minh cuồn cuộn, cơ thể lướt qua không trung như tia chớp, tốc độ nhanh đến không thể tưởng tượng nổi.

"Tốc độ chậm quá, chưa đến mười giây đã đuổi kịp ngươi rồi." Thiên Thần Chân Thật hóa thành sao băng Thiên Khích, nhanh chóng tới gần đám người An Lâm, tốc độ còn nhanh gấp đôi Thiên Thần Vũ Minh.

"Đám thiên thần đuổi tới rồi, chúng ta làm sao bây giờ? Hay là chúng ta ra ngoài đi." Đông Phương Tráng Thực đang luống cuống, ở đây An Lâm thật sự bị gọt đến thảm hại, bắp đùi bị gọt mòn, trận chiến này căn bản là không thể đánh được!

Thao Thiết chỉ là đỉnh phong Phản Hư, chạy chậm nhất, đã nhanh chóng bị đuổi kịp.

Nó tuyệt vọng rên rỉ một tiếng, nghĩ rằng sẽ phải chấm dứt cuộc đời thê thảm của nó như vậy.

Sau đó, mấy luồng khí thế kinh khủng lướt qua bên cạnh người nó, chẳng thèm để ý nó.

Đúng vậy, nó bị xem nhẹ rồi...

Các thiên thần không muốn lãng phí thời gian quý báu của họ lên một con tiên thú tép riu.

"An Lâm, nếu không chúng ta chia ra hành động đi." Đông Phương Tráng Thực nói một cách chân thành.

"Đông Phương Tráng Thực huynh đệ..." An Lâm nói một cách khó khăn.

Tiểu Phúc đã nói xác suất tử vong của hắn là cao nhất, quả nhiên không phải là dọa người.

Bây giờ mà chia ra hành động, thì có khác gì bỏ mặc hắn?

Thao Thiết bởi vì nhỏ bé tép riu nên nó đã thành công trốn khỏi kiếp nạn.

Lúc này An Lâm thật sự muốn chửi đổng rồi.

Thao Thiết nhìn thấy khoảng cách của nó ngày càng xa đám liên quân Thiên Thần và Thiên Nhân tộc thì lặng lẽ dừng bước.

"Đừng nói gì hết, An Lâm huynh đệ, chúng ta từng là anh em, nếu cậu có bỏ mạng ở đây, tôi vẫn sẽ gia nhập Tứ Cửu Tiên tông, khiến cho tông môn của cậu tiếp tục huy hoàng như trước!"

An Lâm thấy cảnh này, trong lòng lại nghẹn một ngụm máu.

Một loại cảm xúc vừa bi thương vừa vui mừng dâng lên trong lòng nó.

An Lâm: "..."

Trong khi nói chuyện, Thiên Thần Chân Thật đã vọt tới phía trước.

Với tình thế này của đám thiên thần, điên cuồng chạy đến đánh hắn rõ ràng là muốn lột da rút gân hắn!!

"Đi qua chạy qua đừng bỏ qua, thứ các ngươi sẽ nhìn thấy chính là thứ đẹp nhất trên thế giới này!" Tiếng nói của Thiên Thần Chân Thật truyền tới từ phía sau.

Đông Phương Tráng Thực bày vẻ mặt không thèm đếm xỉa.

Đây là chuyện huynh đệ có thể làm sao?

Không cách nào hình dung được đó là loại ánh sáng nào, nó khiến vạn vật mất đi màu sắc, để chúng sinh mê đắm.

An Lâm nào thèm để ý nó, chạy điên cuồng về phía xa.

Thiên Thần Chân Thật nhanh chóng vọt tới: "Đúng, cứ nhìn nó như vậy đi, thưởng thức nó đi, thế giới sẽ trở nên chân thật hơn nhờ nó, nó chính là duy nhất, nó chính là nguồn cội!"

Bị thần kinh à!

"Ha ha ha... Đi chết đi, chết đi thì sẽ vĩnh viễn dừng lại ở thời khắc đẹp nhất này." Ngôi sao màu đen trên người Thiên Thần Chân Thật xé rách không trung, gào thét chạy đi.

Thứ xinh đẹp nhất?

Chiếc quần màu xanh nhảy múa, đôi mắt ngọc bích long lanh, ánh sáng rực rỡ quanh thân.

Một cô gái toàn thân đều lộ ra vẻ đẹp hoàn hảo bắt đầu xuất hiện.

Cũng trong chớp mắt.

Xinh đẹp nhất chính là Tiểu Lan, cô ấy đang bên cạnh mình!

Ngôi sao màu đen vây quanh người nó chuyển động nhanh hơn, uy năng càng khủng bố khiến người ta khó có thể tưởng tượng nổi, mỗi một ngôi đều có thể xuyên qua cơ thể siêu cấp đại năng cảnh giới Hợp Đạo một cách dễ dàng.

Nhưng An Lâm, Hứa Tiểu Lan, Đông Phương Tráng Thực lại hồn nhiên không biết.

Bọn họ vẫn si mê với chiếc vòng thần trên đầu Thiên Thần Chân Thật.

Lúc này chiếc vòng thần trên đầu Thiên Thần Chân Thật đột nhiên phát ra ánh sáng.

An Lâm cười ngây ngốc, ánh mắt lộ ra sắc khi nhìn về phía trước: "Thật xinh đẹp... Đây là thứ đẹp nhất ta từng thấy, thật sự chỉ muốn cứ nhìn nó mãi mãi như vậy..."

Thật xinh đẹp, không có gì đẹp bằng, vẻ đẹp rất chân thực, thế giới này đều bởi vì chiếc vòng thần đó mà trở nên chân thực và sâu sắc, cuộc đời này đều vì tận mắt nhìn thấy chiếc vòng thần đấy mà trở nên có ý nghĩa hơn.

An Lâm, Hứa Tiểu Lan, Đông Phương Tráng Thực đều không kìm lòng được nhìn về phía vầng hào quang kia.

Đây là người mà từ trên xuống dưới đều không tìm ra bất kỳ khuyết điểm nào, sự xuất hiện của cô cũng khiến cho vạn vật, đồng thời khiến cho tất cả sinh linh trên thế giới đều muốn phục tùng dưới chân cô.

Nữ thần tối cao của thế giới Gương thần, Đề Na!

Chiếc vòng thần của Thiên Thần Chân Thật hoàn toàn có chiếm đoạt được danh tiếng của tất cả vạn vật trên thế giới, nhưng đừng quên, nơi này là thế giới Gương thần, là nơi mà Đề Na thống trị.

Thiên Thần Chân Thần cứ cho là lợi hại hơn nữa, cũng không thể sánh được mảnh trời này!

Đề Na xuất hiện, khiến cho hai mắt của đám người An Lâm khôi phục lại vẻ minh mẫn.

An Lâm nhìn thấy cô gái trước mặt, không có bất kỳ sắc thái vui vẻ nào, trái lại kinh hoàng nói: "Tiểu Na, cô đi mau, tuyệt đối đừng ra tay!"

Vừa dứt lời, một luồng ánh sáng bao quanh An Lâm, Hứa Tiểu Lan, Đông Phương Tráng Thực.

Cái chớp mắt tiếp theo, không gian biến đổi, vật đổi sao dời!

Toàn bộ đòn công kích của Thiên Thần Chân Thật đều thất bại.

"Chẳng lẽ... Đây chính là lý do mà cậu lựa chọn ở lại đây chiến đấu?" Đông Phương Tráng Thực nhìn về phía An Lâm, hít sâu một hơi, trong sự khiếp sợ xen lẫn chút hưng phấn.

Tinh Linh nói câu nói này, cuối cùng cũng khiến Đông Phương Tráng Thực ý thức được điều gì đó.

Đề Na lại cười nói: "Chúng nó đang chạy theo chúng ta đến đây, đoán chừng hai phút đồng hồ có thể tới. Sau một phút rưỡi tôi có thể phá hủy được thông đạo của hai thế giới."

"Cái này..." Đông Phương Tráng Thực không hiểu vì sao hai người lại này ra vẻ mặt này.

Hứa Tiểu Lan nói với vẻ xem thường: "Chúng ta sao phải ra ngoài?"

An Lâm: "Ra ngoài?"

An Lâm mới phản ứng lại, lập tức duỗi tay nắm chặt lấy bàn tay ngọc ngà mềm mại của tinh linh, gấp gáp nói: "Tiểu Na, cô không sao chứ. Bây giờ là thế nào?"

Có thể trong nháy mắt, đưa mọi người chuyển đến một địa điểm khác nhau, chỉ có Đề Na mới có thể làm được.

"Không có việc gì..." Đề Na lắc đầu cười yếu ớt nói " Không phải Tiểu Phúc đã nói rồi sao? Đối đầu trực tiếp với quyền hành thiên thần chính là dĩ hạ phạm thượng, sẽ gặp phải sự đáp trả vô cùng khủng khiếp. Đã thế, tôi không đối đầu trước tiếp với thiên thần không phải là được sao? Tôi thậm chí còn không đi tiếp xúc với thiên thần, chỉ dùng quyền hạn của trời đưa mọi người di chuyển vị trí, như vậy cũng không tính là đối đầu cùng thiên thần!"

Lời vừa nói ra, mọi người lập tức thông suốt.

"Đúng đấy, cô không đánh thiên thần, chỉ di di chuyển vị trí của sinh linh trong thế giới, điều này vốn cũng không có cái gì sai, lại càng không khiến cho Thiên Đạo của đại lục Thái Sơ xuất hiện ý nghĩ đáp trả!" Đông Phương Tráng Thực kích động nói.

"Lúc ấy thật sự là rất cấp bách, suy nghĩ theo góc độ khác, thật ra phương pháp ứng phó của chúng ta vẫn có rất nhiều." An Lâm cũng thở dài một hơi, lộ ra nụ cười sống sau sau kiếp nạn: " Tiểu Na, cô làm tốt lắm!"

Đề Na có chút ngượng ngùng cười: Có điều người khổng lồ An Lâm, anh đừng có khinh thường, lúc mà nhóm thiên thần bay xuống, liền xuất hiện ở vị trí của chúng ta, rất có thể bọn họ biết được năng lực phương hướng của chúng ta..."

"Cái này không phải còn có cô sao." An Lâm cười nói, "Chúng nó tới, cô lại tiếp tục di chuyển vị trí của chúng tq, bọn sẽ chúng vĩnh viễn không thể đuổi kịp chúng ta."

"Chúng ta cứ trực tiếp ra ngoài không tốt hơn sao?" Đông Phương Tráng Thực kích động nói.

Mãi đến một tinh linh xinh đẹp xuất hiện trước mắt.

An Lâm, Hứa Tiểu Lan, Đông Phương Tráng Thực đứng trên mặt đất, nhìn vào vùng băng tuyết mênh mông trước mắt, đầu lập tức không còn cọ quậy.

Băng tuyết cuồn cuộn điên cuồng, gió bắc lạnh gào thét lạnh đến thấu xương như dao cắt.

Năng lượng cực hàn bao phủ xung quanh.

Vùng đất cực Bắc của đại lục Gương Thần.

Rất nhiều thiên thần nhìn qua khoảng không trống rỗng, lại mơ hồ.

"Đúng thế..." An Lâm nhìn về phía nam vùng băng tuyết, khóe miệng nhếch lên một đường cong, cười nói: "Năm thiên thần chạy tới thế giới Gương thần để giết tôi? Thật xin lỗi, đã tới rồi, cũng đừng mong quay trở về."
Bạn cần đăng nhập để bình luận