Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 800: Quy luật trấn áp của ngôi sao

"Đội Thần Vệ chúng tôi có tổng cộng mười hai con tiến vào vùng đất Thương Huyết, tất cả đều nhận lệnh trực tiếp từ Thần Bức Đại Đế, là đội quân chủ lực để đến đây tìm kiếm huyết ngọc Kỳ Lân."

"Thú tộc ra đi đều chưa từng đi về phía ngôi sao màu đỏ, nhưng cho dù thu thập các loại tin tức thì vẫn là suy diễn từ các loại bí cảnh, hoàn cảnh, có thể suy đoán xác suất huyết ngọc Kỳ Lân tồn tại ở hướng này là rất lớn, cho nên chúng tôi đã tới đây..."

Nhu Bá nói rồi nhìn sang đám người An Lâm, chậm rãi mở miệng nói: "Gần như có thể xác định lục địa lơ lửng trên không chính là nơi ở của huyết ngọc Kỳ Lân. Có lẽ những Thú tộc đã tới đây đều chết hết, cho nên những thú tộc ra khỏi thế giới này mới không có tin tức liên quan đến phương diện này."

An Lâm gật đầu: "Tiếp đi."

Nhu Bá chớp chớp hai mắt: "Hết rồi, tôi chỉ biết có nhiêu đó thôi."

An Lâm: "..."

Bà nội nó, thế này mà cũng gọi là tin tức? Tất cả toàn là nói nhảm!

Soạt! An Lâm lặng lẽ rút trường kiếm trong tay ra.

Ban đầu, An Lâm muốn dùng Áo Ngưu làm chuột bạch để nghiên cứu quy luật lực trấn áp của ngôi sao, nhưng sau đó vì cưỡi nó nên hắn sinh ra tình cảm, không nỡ để nó phải mạo hiểm.

Khóe miệng An Lâm khẽ cong lên, e rằng những "dũng sĩ" này do các người ép lên trời chứ gì?

An Lâm vừa nghe liền cảm thấy hứng thú.

"Để nghiên cứu chuyện lực trấn áp ngôi sao lạ lùng này, tộc tôi đã hy sinh mười tám dũng sĩ rồi, ài..." Nhu Bá chỉ vào đống xương cốt vỡ vụn ở đằng xa kia, vẻ mặt vô cùng buồn bã nói.

"Thành quả gì?" An Lâm tò mò nói.

"Vậy vì sao các người không dùng phương thức này để đặt chân lên lục địa lơ lửng màu đỏ?" An Lâm tò mò nói.

Quả nhiên, thứ vô dụng này vẫn nên chết đi thì hơn!

"Có điều hy sinh nhiều người tiên phong như vậy, cũng coi như chúng tôi có chút thu hoạch, ví dụ như lực trấn áp của ngôi sao sẽ có tác dụng trong không gian từ ba mét trở lên, thời gian xuất hiện kéo dài sáu giây!"

Nhu Bá ngọ nguậy cái miệng rộng, từ từ nói: "Chúng tôi biết, muốn lên lục địa màu đỏ kia, điều quan trọng nhất là làm thế nào để tránh được lực trấn áp của ngôi sao đó. Lực trấn áp của ngôi sao là một trong ba chuyện kỳ lạ nhất của vùng đất Thương Huyết, thực ra nó cũng là một chỗ sơ hở."

"Đại lão tha mạng! Tôi đều nói thật! Thành viên của đội Thần Vệ chúng tôi cũng vừa mới đến đây, quả thật không hiểu biết nhiều về chuyện huyết ngọc Kỳ Lân!" Cơ thể Nhu Bá điên cuồng run lên, giống như sóng cuộn tầng tầng lớp lớp: "Đúng rồi! Vì đến đại lục màu đỏ, chúng tôi còn làm một số thí nghiệm, đạt được một vài thành quả bước đầu."

Bây giờ có Thú tộc khác giúp hắn nghiên cứu, đây lại là một chuyện tốt.

An Lâm gật đầu, đúng lúc này lại có dao động khuếch tán.

Trước đây, hắn vẫn luôn muốn nghiên cứu về lực trấn áp của ngôi sao đối với thể sinh mạng bay.

Hình như Nhu Bá cảm nhận được trong cơ thể sinh ra thứ gì đó, đó là một cảm giác dồi dào, là cảm giác từng tế bào đều sống lại! Mấy vết thương khiến người ta sợ hãi kia bắt đầu nhanh chóng khép lại!

"Chỉ cần có thực vật nối liền giữa thân thể sinh mạng với mặt đất thì sẽ không chịu lực trấn áp của ngôi sao. Ví như thế này." Thân thể của Nhu Bá run lên bần bật, mặt đất rung động dữ dội và từ từ nhô lên, nâng thân thể của nó lên cao mười mét: "Thay đổi địa hình, nâng vị trí của mình lên sẽ không chịu lực trấn áp nữa."

Nhu Bá tỏ vẻ nghiêm túc nói: "Bởi vì xung quanh lục địa lửng màu đỏ còn có một cấm chế hình cầu có bán kính khoảng một ngàn mét, một khi những sinh mạng bay bình thường tiếp cận đến nơi đó, cơ thể cũng sẽ bị một sức mạnh to lớn kéo xé thành những mảnh nhỏ!"

"Chẳng phải giờ mày là một bãi bùn nhão sao?" An Lâm nhìn bộ dạng như gạo nếp của Nhu Bá và cả thân thể mềm mại đang cuộn sóng kia, nghi ngờ nói.

An Lâm lại nghĩ tới một chuyện, có chút nghi hoặc nói: "Lực lượng của mày rất có ích, rất khó chết, chắc là có thể chống lại được lực trấn áp của ngôi sao chứ, sao phải dùng những Thú tộc khác để làm đối tượng thí nghiệm."

"Hết rồi." Nhu Bá lắc đầu.

An Lâm thản nhiên mỉm cười nói: "Nể tình mày trả lời tốt, trả lại lực lượng cho mày trước."

Nhu Bá ngây ngốc.

"A... Lực lượng của tôi... lực lượng của tôi đã trở lại!" Nhu Bá hớn hở nói.

"Tiểu Lan, chém nó." An Lâm mở miệng nói.

"Anh đã thề rồi, chém tôi sẽ phải chịu sự trừng phạt của đạo tâm." Nhu Bá tỏ vẻ không phục.

"Không đưa nhẫn không gian thì tao sẽ chém mày." An Lâm nói.

Nhu Bá cảm động vô cùng, luôn miệng nói cảm ơn.

"Đưa nhẫn không gian của mày ra đây." An Lâm chìa tay ra nói.

Nhu Bá: "?"

An Lâm không kiên nhẫn nói: "Tao, An Lâm, cướp!"

Sắc mặt Nhu Bá hiện lên vẻ lúng túng: "Thật không dám giấu giếm, tôi đã từng thử đích thân ra trận một lần, bị ngôi sao chèn ép một lần, cả người bị ép thành một bãi bùn nhão."

Hai mắt An Lâm sáng lên: "Mày còn tiên đan không?"

Trong lòng nó vẫn còn sợ hãi nói: "Lúc đó cả người tôi đều bị ép thành một bãi bùn trên mặt đất, kết cấu cơ thể bị tan vỡ nghiêm trọng, thần hồn cũng bị thương nặng... Lực trấn áp không chỉ là tấn công vật lý mà là tấn công năng lượng không chút sơ hở trên toàn phương vị, nếu không phải tôi vẫn còn một viên tiên đan có thể hồi phục, e là cũng không sống nổi nữa!"

Nhu Bá giấu một ngụm máu trong lòng: "Không giống."

Hứa Tiểu Lan rút kiếm Long Tước ra khỏi vỏ, trời đất đầy gió, sấm và đốm lửa.

Nhu Bá phun một ngụm máu ra.

Mẹ kiếp! Nó có cảm giác mình đã bị gài bẫy!

Đúng vậy, An Lâm không giết nó nhưng không có nghĩa là những người khác không thể giết nó, tính mạng của nó vẫn nằm trong tay của đám người An Lâm.

Đây là một chuyện tuyệt vọng cỡ nào chứ...

Cứ như vậy, An Lâm thu được nhẫn không gian của Nhu Bá.

Nhẫn không gian của năm tên trong đội Thần Vệ, Hứa Tiểu Lan lấy hai cái, An Lâm lấy ba cái.

Cẩn thận lục soát hàng hóa trong nhẫn không gian một lượt, hắn không phát hiện ra thứ gì có giá trị cả.

Ngoài một chút linh thạch và bảo vật linh cấp ra cũng chỉ có một quả tiên cửu phẩm là tạm chấp nhận được, công hiệu của quả tiên này vừa hay tăng cường độ thuần khiết của sức lửa.

Kết quả là quả tiên bị An Lâm và Hứa Tiểu Lan mỗi người một miếng ăn sạch tại chỗ.

Nhu Bá nhìn cảnh tượng này mà rỉ máu trong lòng, đây là quả tiên đó, các người ăn tùy tiện như vậy thật sự được sao?

Sau khi ăn xong quả tiên liền bắt đầu làm chuyện nghiêm túc.

Nhu Bá: "..."

An Lâm gật đầu nói: "Được, vậy thì người anh em Nhu Bá, vậy tôi giao nhiệm vụ vinh quang mà khó khăn này cho cậu làm!"

"Đúng, bởi vì cấm chế kia không có bất kỳ vết tích gì của trận pháp, giống như chính là lực lượng tồn tại trong trời đất tương tự với lực trấn áp của ngôi sao, cho nên tôi mới có suy đoán này." Nhu Bá không phủ nhận.

An Lâm: "... Tao cảm nhận được thành ý của mày!"

Nhu Bá hung hăng trừng mắt nhìn Độc Thần Oa, trong lòng điên cuồng mắng chửi, hận không thể trực tiếp bóp chết tên kia.

Độc Thần Oa ngẩng đầu nhìn trời, không nhìn tới Nhu Bá đang tức giận trợn mắt.

Nó cũng không còn cách nào khác, những lời kịch để đầu hàng đều bị Nhu Bá cướp mất, nó muốn sống thì nhất định phải tuôn ra được một chút tin tức có giá trị.

Nếu An Lâm không vui muốn giết nó thì nó làm sao có thể về nhà được nữa?

"Vậy thì, vấn đề cần giải quyết bây giờ không phải là lực trấn áp của ngôi sao, mà là vấn đề cấm chế của lục địa lơ lửng sao?" An Lâm ngẩng đầu nhìn về phía lục địa trên không, thì thào mở miệng nói.

"Mày có ý kiến gì?" Hắn xoay người nhìn về phía Nhu Bá.

"Cấm chế đó có một đặc điểm, từ lúc tiến vào không gian cấm chế đến lúc phát động lực lượng cần hai giây. Chúng ta có thể thử xem trong vòng hai giây bước vào lục địa của đại lục màu đỏ, thử xem có thể xóa bỏ được hiệu quả của cấm chế không." Nhu Bá nói.

Hai mắt An Lâm sáng ngời: "Ý mày là hiệu quả của cấm chế này là tương tự như lực trấn áp của ngôi sao? Một khi chạm vào lục địa sẽ biến mất?"

Nhu Bá: "..."

Độc Thần Oa bị trọng thương núp vào hang, hai mắt tròn xoe chuyển động, mở miệng nói: "Những lời Nhu Bá nói không sai, tôi chỉ bổ sung một điểm thôi, Nhu Bá có một chiêu gọi là thuật phân hóa bản thể thành nhiều bản, có thể phân hóa thành rất nhiều phân thân, bản thể có thể hoán đổi trong những phân thân kia, nhưng do phải trả cái giá rất đắt cho nên trước kia nó không sử dụng trong chiến đấu, anh phải chú ý nhiều một chút."

An Lâm đi tới trước mặt ếch xanh du lịch, mở miệng nói: "Nhu Bá nói có thật không? Mày có cái gì muốn bổ sung không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận