Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1256: Một sợi sinh tử

Thời gian chỉ mới qua mười giây, Quỳ Ngưu cũng đã bội phục không thôi.

An Lâm còn đang lớn tiếng than sảng khoái, dường như đang được vô số tia sét thoải mái kích thích, càng đánh càng sảng khoái.

Quỳ Ngưu lộ vẻ mặt ngờ vực, chẳng lẽ sau khi từ bỏ chống cự, bị đám sét này đánh xong thật sự sẽ có cảm giác sảng khoái ư?

Nó đi lên phía trước hai bước, dỡ phòng ngự xuống, thò đầu ra thử sức một chút.

Đùng đoàng đoàng! Vô số tia sét kinh khủng lập tức lan tràn ra khắp toàn thân, xé rách thân thể của nó.

"Ùm... ùm... bò... ò...!" Quỳ Ngưu bị đánh tới mức hét lên một tiếng, lập tức nhảy về phía sau.

Rời xa trung tâm thuộc phạm vi của tuyệt địa thiên lôi, đầu của nó đã ứa ra từng luồng khói trắng, đã có dấu vết thương tổn do bị sét bổ, toàn bộ quá trình chỉ trong một giây đồng hồ.

Cách điều chế quen thuộc, mùi vị quen thuộc, hôm nay sấm sét không có bất kỳ thay đổi nào, vẫn kinh khủng mạnh mẽ như thế!

Nhưng hắn lại hiện mình không thể nói ra lời nữa.

An Lâm tràn đầy tuyệt vọng trong lòng.

Một phút đồng hồ với hắn mà nói là quá dài rồi, hắn cảm thấy mình thật sự sẽ chết ở chỗ này mất.

Xong rồi, thật sự xong rồi...

Thời gian trôi qua hơn mười giây.

An Kỳ Lân đột nhiên mở hai mắt sáng ngời ra, từng ngón tay giơ về phía hư không!

"Mẹ kiếp, tên An Lâm này đúng là kẻ điên! Bị loại sét này đánh vẫn dám từ bỏ tất cả chống cự..." Quỳ Ngưu liếc nhìn An Lâm đang bị sấm sét bao bọc, lòng còn sợ hãi mà mở miệng nói.

Ranh giới sắp chết.

Giữa một mảnh sấm sét hủy diệt bao bọc, ý thức của An Lâm trở nên mơ hồ.

Loại chuyện điên cuồng cỡ này, nó thật sự không dám làm.

Đúng vậy, thân thể bị thương quá nặng, không có khí lực nói chuyện!

An Kỳ Lân nhìn thiên lôi tràn đầy nghiền ép cuốn đến như biển rít gào, há to miệng, một hồi cắn nuốt mạnh mẽ như hổ, thiên lôi tựa như xoáy nước liên tục chảy vào bụng của An Kỳ Lân!

Hắn đột nhiên muốn kêu Cửu Thải Thần Tước kéo mình đi ra, biến thành kẻ ngu thì cứ biến thành kẻ ngu đi, làm trẻ em thiêu năng còn sung sướng hơn nhiều, còn tốt hơn là chết ở chỗ này!

An Lâm chỉ cảm thấy toàn thân trở nên nhẹ nhõm, thiên lôi bổ trên thân thể đều được hút vào trong khí hải, không hề tạo thành tổn thương trên thân thể của hắn.

Trong khí hải.

Sấm sét tùy ý tán loạn phá hủy thân thể ở trong cơ thể An Lâm bắt đầu lưu động về phía khí hải.

Hệ thống yêu cầu hắn từ bỏ tất cả chống cự, hắn đã làm theo đúng như thế nha, An Kỳ Lân cũng không phải là hắn, An Kỳ Lân có ý nghĩ riêng của mình, xảy ra chuyện này thì có thể trách được ai chứ?

Xong rồi, tất cả những gì đã làm lúc trước đều là công cốc hết rồi! Hệ thống yêu cầu từ bỏ tất cả chống cự, nhưng hiện giờ An Kỳ Lân lại bắt đầu chống cự...

"Đã đến giờ!"

Đồng tử của An Lâm co rụt lại, ý nghĩ đầu tiên trong lòng chính là quát An Kỳ Lân dừng lại.

Tiếng nói của hệ thống đột nhiên vang lên.

Cái này...

Thiên địa vạn sấm đều có thể ăn!!

Cảm ngộ của An Lâm đối với đạo sấm sét sâu hơn, thuật Khiên Lôi, thuật Tăng Lôi đã tiến thêm đề cao một bước, không chỉ có như thế, hắn còn lấy được chiêu thức của thuật Phệ Lôi.

Công pháp chiêu thức ẩn chứa chân ý lôi pháp cao nhất bắt đầu tràn vào trong óc An Lâm!

Trên thực tế, hắn cũng đã làm như thế rồi, nhưng An Kỳ Lân không nghe lời, tiếp tục cắn nuốt thiên lôi, giống như đang ăn đồ ăn mỹ vị nhất thế gian!

Cách đó không xa, truyền đến một tiếng hô to của Cửu Thải Thần Tước.

[Leng keng! Chúc mừng kí chủ đã hoàn thành nhiệm vụ 'Từ bỏ tất cả chống cự, đứng thẳng bất động tại trung tâm ngũ sắc thiên lôi bên trong một phút đồng hồ'! ]

[Hiện tại bắt đầu truyền thụ 'đạo pháp của công pháp Lôi hệ - Nguyên Lôi Đệ Tam Trọng'! ]

Đợi đã nào...! Hai mắt An Lâm đột nhiên sáng ngời, nghĩ đến một điểm mấu chốt.

Hơn mười giây kế tiếp, An Kỳ Lân vẫn ăn ngũ sắc thiên lôi giống như hổ đói, thân thể vàng vàng mập mạp lại lớn hơn một vòng.

An Lâm dứt khoát không quan tâm tới mấy chuyện khác nữa, mặc kệ An Kỳ Lân tự do hoạt động!

An Kỳ Lân cũng không phải An Lâm hắn!

Hai mắt An Lâm sáng ngời, dựa vào lực lượng của mình chầm chậm bước ra khỏi vùng trung tâm tàn phá bừa bãi của thiên lôi.

Quỳ Ngưu ngơ ngác ngước nhìn nhân loại đen như than cốc ở trước mắt, trong lòng nhấc lên đủ loại sóng to gió lớn.

Hắn làm được, hắn thật sự đã làm được!

Trời ạ, đây là gặp quỷ sao?!

Tu sĩ cảnh giới Hóa Thần đáng sợ như thế rốt cuộc từ đâu chạy ra thế hả?!!

An Lâm toàn thân cháy đen, nhếch miệng cười, khói trắng nhả ra từ trong miệng.

Hắn giơ hai ngón tay lên, dùng tiếng nói khàn khàn vui tươi hớn hở, cười nói: "Ta da! Sét này đánh đúng là sảng khoái,

Đủ vị!"

Quỳ Ngưu há to miệng, trợn mắt há hốc mồm.

Đã có một lần tức là sẽ có lần thứ hai, rất bình thường...

Lúc trước khi mà thân y lỵ (? ), quần áo của An Lâm đều bị thiêu cháy hết, không cũng đã được nhìn rõ ràng rành mạch một lần rồi nha.

Hơn nữa, lại không phải là lần đầu tiên bắt gặp bộ dạng trần trụi của An Lâm.

Nhưng mà, Cửu Thải Thần Tước lại tự an ủi mình ở trong lòng, An Lâm đều đã nhìn thấy bộ dạng tắm rửa của cô rồi, cô nhìn An Lâm một chút thì đã thế nào?

Nếu như cô là một con chim thuần túy thì còn dễ nói, nhưng hình thái thứ hai của cô chính là nhân loại nên có đủ nhạy cảm đối với thân thể nhân loại, nhìn thấy toàn thân An Lâm hầu như trần trụi, vẫn rất là thẹn thùng.

Làn da cháy đen toàn thân An Lâm tróc ra, xuất hiện da thịt hoàn hảo không tổn hao gì, chỉ là quần áo rách rưới, áo rách quần manh, làm cho Cửu Thải Thần Tước nhìn thấy có chút xấu hổ.

Dược lực khổng lồ được công pháp Thanh Mộc Trường Sinh của An Lâm tự chủ thôi thúc, hơn nữa đại năng có tu vi cảnh giới Hợp Đạo cỡ như Cửu Thải Thần Tước, toàn lực thi triển thuật pháp trị liệu, thương thế của An Lâm cũng đang dần khôi phục nhanh chóng.

"Cửu Thải Thần Tước, cô không tiến vào vùng trung tâm lôi trì nữa à?" Quỳ Ngưu tò mò hỏi.

"Cứu được An Lâm rồi hãy nói." Cửu Thải Thần Tước vô cùng kiên định đáp.

"Sinh Mệnh lực của An Lâm rất mạnh mẽ, đợi thoát khỏi nguy hiểm về tính mạng, giao lại hắn cho tôi là được rồi." Quỳ Ngưu mở miệng nói.

Cửu Thải Thần Tước cũng không ngẩng đầu, nhìn An Lâm nói: "Tôi nói, đợi thương thế của hắn tốt hơn rồi hãy nói."

Quỳ Ngưu có chút buồn bực, vì sao Thần Tước này lại coi trọng An Lâm như thế?

Lúc trước hai người bọn họ có cùng xuất hiện à? Không phải Thần Tước vẫn luôn cao ngạo không thôi, hơn nữa còn rất ít xuất hiện ở bên ngoài cây Thái Dương đấy sao, tại sao phải tạo quan hệ với một tu sĩ nhân loại cảnh giới Hóa Thần?

Nó có rất nhiều thắc mắc trong lòng, nhưng lại không nói ra.

Một lúc lâu sau.

Suy nghĩ một chút, móc một viên tiên đan từ trong nạp giới ra, nhét vào trong miệng An Lâm.

"Thân thể không có bộ phận nào là hoàn hảo, thật không biết hắn đã chống đỡ như thế nào..." Cửu Thải Thần Tước vừa đau lòng vừa rung động liếc nhìn An Lâm.

Cửu Thải Thần Tước ôm An Lâm đen như than cốc vậy, lập tức sử dụng thuật trị liệu mạnh nhất đối với hắn.

"Thương thế này... Thật là nghiêm trọng!"

"An Lâm!" Cửu Thải Thần Tước dùng cánh chim nâng An Lâm đang ngã xuống ở trong nháy mắt.

An Lâm chớp mắt, thân thể đổ về phía sau, đúng là trực tiếp hôn mê.

Cứ như vậy, Cửu Thải Thần Tước nhìn không chuyển mắt, nhìn chằm chằm vào An Lâm, sắc mặt đỏ bừng.

Quỳ Ngưu trông thấy sắc mặt đỏ bừng khi nhìn An Lâm của Cửu Thải Thần Tước, chỉ cảm thấy một màn này kỳ quái và quỷ dị khó diễn tả, thầm nghĩ có phải mình không theo kịp được tiết tấu của hai người này rồi không?

"Ừm, hiện tại thương thế của An Lâm cũng xem như đã khôi phục hoàn toàn." Cửu Thải Thần Tước cẩn thận thả An Lâm lên trên hư không.

Cô đưa mắt nhìn sang Quỳ Ngưu: "An Lâm tiểu hữu đành nhờ cậy ông chiếu cố, tôi phải xuống dưới đáy hồ Ngũ Sắc Thiên Lôi, lấy đi bảo vật chỗ đó."

"Yên tâm đi, cứ giao hắn cho tôi." Quỳ Ngưu gật đầu nhẹ.

Cửu Thải Thần Tước nhìn An Lâm vẫn còn hôn mê nằm trên mặt đất tại một cái, quay người đi vào lôi trì.

Thiên lôi vô cùng vô tận đáng sợ điên cuồng bắn phá ở trên người Thần Tước.

Thần Tước móc một cái lông vũ màu vàng ra, lơ lửng trước người.

Lông vũ phóng thích thần quang màu vàng bài trừ vạn sét, chưa từng có từ trước đến nay!

An Lâm, anh cứ yên tâm đi, hạt châu cứ để tôi thu hồi giúp anh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận