Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 517: Gặp lại Thượng Quan Nghệ

Cũng chẳng trách Lộ Vi sẽ nghĩ như vậy, Tuyết Nữ và loài người vốn là hai chủng tộc đối địch với nhau.

Mặc dù không phải là một mất một còn, nhưng chắc chắn sẽ muốn truy cùng diệt tận.

Nhưng quan hệ giữa hai bên chưa bao giờ thân thiện, theo sự kiện giữa Vạn Linh Tiên tông cùng Chu Tước tông, xung đột giữa hai chủng tộc càng thêm kịch liệt, gặp mặt liền đánh là chuyện bình thường.

Vào thời điểm này, đột nhiên xuất hiện một người có thực lực vô cùng mạnh mẽ tới cứu cô, cô không mơ mộng mới là lạ.

"Cảm ơn..." Lộ Vi ngẩn người một lát, sau đó mới chậm rãi nói ra.

Chàng trai nghiêng người liếc Lộ Vi một chút, con ngươi đen nhánh sáng ngời lạnh nhạt đến mức không có một chút tình cảm nào.

Hắn đưa mắt nhìn sang Băng Tinh khổng lồ nằm ở trung tâm đỉnh núi, lúc này biểu cảm trên mặt hắn mới thay đổi.

"Quả nhiên là chị... Thượng Quan Nghệ sư tỷ."

Rất nhiều Tuyết Nữ có thực lực không tầm thường đều cho rằng, nguyên nhân lớn nhất khiến các cô cướp đoạt Thánh Hỏa thất bại tại Chu Tước tông, là vì chàng trai này.

"Dám giết anh em của tôi, đi chết đi!"

"An Lâm... Hắn chính là An Lâm kia sao?" Lộ Vi nhìn qua chàng trai cách đó không xa, trên mặt hiện vẻ khiếp sợ, thì thào mở miệng nói.

"An Lâm?!" Kỳ cung chủ vô cùng kinh ngạc nhìn về phía chàng trai đứng ở bên cạnh tảng thủy tinh khổng lồ với ánh mắt khó tin.

"Thượng Quan Nghệ sư tỷ, tôi là An Lâm đây!" An Lâm ở bên ngoài gọi.

Ầm ầm!

Người đến chính là An Lâm, hắn nhìn người con gái đang tĩnh tọa bên trong Băng Tinh, trên mặt hiện ra một chút hoài niệm cùng vui sướng.

Một con Hỏa Diễm Long khổng lồ trong đó nhìn thấy Lôi Long bị giết chết, sớm đã giận đến mức không kìm được, không kịp bóp chết Tuyết Nữ đang trọng thương trước mặt, há miệng liền phun ra ngọn lửa đỏ rực vô tận, thành sóng lớn che trời mãnh liệt đánh về phía An Lâm.

Lông mi Thượng Quan Nghệ run lên, cô không mở hai mắt ra.

Cô gái nhắm chặt hai mắt, lớp áo vải voan màu lam choàng lên làn da trắng hơn tuyết, mái tóc đen dài đến eo đã biến thành màu tơ bạc của Tuyết Nữ, phù văn màu đen ở giữa trán hơi lóe sáng, không ngừng hấp thụ lấy lực lượng truyền ra từ trong khe nứt.

Hiện tại An Lâm đột nhiên xuất hiện rồi ra tay, kinh động đến hai phe Tuyết Nữ cùng Tích Dịch Long.

Hoa sen băng lam chập chờn trong biển lửa, không bị biển lửa hòa tan, ngược lại càng thêm thanh lệ lóa mắt.

Sự tích về An Lâm đã sớm truyền ra khắp Thánh Địa Cực Hàn, đây là chàng trai được phủ thêm sắc thái truyền kì.

"Đề Na, không cần quan tâm đến anh, nhanh xử lý con Tích Dịnh Long còn lại đi." An Lâm nhàn nhã mở miệng nói.

Một bóng dáng nho nhỏ xé rách hư không, lấy tốc độ cực nhanh vọt tới trước mặt An Lâm, trường kiếm màu trắng chuyển động trong hư không, chớp mắt đã hình thành một đóa hoa sen băng lam khổng lồ, bao phủ cô và An Lâm.

Sóng nhiệt màu đỏ như nuốt sống đỉnh núi, biến đỉnh núi thành một biển lửa vô tận.

Một người đá bùng lên ngọn lửa từ trên trời giáng xuống, nắm đấm mang sức mạnh của vạn quân rơi vào đầu Hỏa Diễm Long.

"Hừ, chỉ là..."

Tuyết Hồn thú khác sẽ không làm được như thế, nhưng kiểu va chạm dã man này chính là năng lực thiên phú của bọn chúng, loại va chạm này mang theo sức mạnh kinh khủng, đủ để so sánh với một kích toàn lực của Hóa Thần đỉnh phong.

"Không biết tự lượng sức mình." Hỏa Diễm Long nhìn thấy bóng dáng nhỏ bé lao tới, cười giận dữ, mở ra cái miệng khổng lồ, nguyên khí khuấy động đến hơn ngàn mét, nó đang hội tụ viêm năng khủng khiếp.

Giờ phút này, bóng dáng nho nhỏ kia cho nó một cảm giác cực kì đáng sợ, tại thời khắc này tử vong như bao phủ lấy toàn thân nó.

"Được rồi!" Bóng dáng nho nhỏ kia "vút" một tiếng, xuyên phá biển lửa phóng về phía cự long.

Bạch Long cầm song kiếm kim sắc, lấy xu thế sét đánh, lần nữa chém chết một Tuyết Nữ, ngay sau đó nó và Hắc Long ở cách đó không xa nhìn nhau một chút, rồi không hẹn mà cùng lựa chọn chạy trốn.

Ánh kiếm màu xanh lam rơi xuống, chém đứt thân thể của Hỏa Diễm Long, mang theo khí lạnh giá buốt, kết thúc tính mạng của nó.

Hỏa Diễm Long tuyệt vọng, dưới tình huống nhiều cường giả phối hợp như vậy, nó ra tay phản kích là hi vọng xa vời, ngay lập tức liền bị liên kích cực kì ăn ý này đành thành ngu xuẩn.

Nhưng đúng vào lúc này, hai con Tuyết Hồn thú phóng tới Hỏa Long tựa như sao chổi, lực lượng Cực Hàn hình thành lĩnh vực khuếch tán ra ngoài, làm động tác của Hỏa Diễm Long hơi chậm lại.

Ầm ầm! Hỏa Diễm Long bị đụng cho lõm cả phần bụng, làn sóng không khí hình thành gió lốc quét sạch vài dặm.

Hai mắt nó trừng trừng, nôn ra một bãi máu hòa lẫn với lửa rất lớn.

Hỏa Diễm Long ngẩng đầu, liền thấy được ánh kiếm màu xanh lam sáng chói đến cực điểm mang theo vô tận hàn ý xông phá chân trời.

Hỏa Diễm Long còn chưa nói xong, vô số xúc tu mang theo ánh sét trắng liền phá không bay tới, nhanh chóng quấn chặt lấy thân thể cực nóng của nó.

Cũng tại thời khắc này, hai con Tuyết Hồn thú đã bổ nhào vào trước người của nó, đụng trúng vào phần bụng dưới.

Hỏa Diễm Long chỉ cảm thấy đầu chấn động, truyền đến đau nhức vô cùng kịch liệt, bị đánh gãy thuật pháp đang thì triển.

Ầm ầm! Lực lượng trùng kích khổng lồ được tạo thành, thổi quét sạch khắp tứ phía.

"Đừng hòng trốn!" Kỳ cung chủ thấy thế bỗng nhiên phóng tới gần Hắc Long.

Hắc Long nổi giận gầm lên một tiếng, sức gió đáng sợ khuếch tán thành hình tròn ra bốn phía, tạo thành lực lượng mạnh mẽ đến mức khiến cho những ngọn núi ở xung quanh bị chấn động đến mức nứt ra, Kỳ cung chủ cũng bị lực lượng này đẩy lùi.

"Ha ha, bàn về tốc độ, ai so ra cũng kém ta."

Toàn thân Hắc Long được luồng gió bao phủ bên trong, nhìn Kỳ cung chủ với vẻ mặt khinh bỉ, mở tung hai cánh khổng lồ bay về nơi xa.

Một mũi tên màu hồng xuyên thấu hư không, lóe lên ánh sét màu đỏ bay tới trong chớp mắt.

Trên mặt Hắc Long còn nở nụ cười nhàn nhạt, không kịp thu lại, đầu chếch về một hướng vô định, đôi mắt hơi co lại.

Theo tầm nhìn, ánh sáng hồng càng lúc càng lớn, trong nháy mắt tất cả đều biến thành huyết sức, cuối cùng rơi vào trong hắc ám...

Mũi tên kia xuyên thủng đầu Hắc Long, lực lượng khiến người ta run sợ ngay lập tức làm cái đầu khổng lồ kia vỡ nát, gọn gàng mà linh hoạt.

Tuyết Nữ còn lại ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mặt, chưa lấy lại tinh thần.

Kỳ cung chủ nhìn về phương hướng mũi tên kia bay tới, thân thể thon dài linh lung không khỏi rùng mình một cái, nghẹn ngào sợ hãi than: "Thông qua thần thức mà vẫn không cách nào cảm giác được hơi thở đối phương, hơn nữa là còn ngoài tầm nhìn... Thật là thủ đoạn khủng khiếp!"

Bạch Long nhìn thấy cảnh tượng này, không chút do dự sử dụng bí pháp Nhiên Huyết, trốn được nhanh hơn...

Lưu Sở Sở ở bên ngoài cách hơn hai mươi dặm, buông xuống trường cung màu hồng, khuôn mặt nhỏ hơi tái nhợt, thở phào nhẹ nhõm.

"Đáng tiếc, thiếu một chiếc nhẫn không gian..." Cô có chút tiếc nuối mở miệng cảm thán một tiếng.

Mũi tên kia đã là cực hạn của cô, thực sự là Bạch Long chạy quá nhanh, muốn giết chết Bạch Long, sẽ tiêu hao lực lượng của cô, chính cô cũng sẽ bị phản phệ trọng thương, cái này không đáng giá.

Một bóng dáng nho nhỏ xuyên qua trong hư không, chạy về phía từng thi thể.

Đúng, Đề Na đã trở thành người sưu tập nhẫn không gian chuyên nghiệp, rất nhanh cô đã thu vào tay ba cái nhẫn không gian của Long tộc và ba cái nhẫn không gian của Tuyết Nữ, xong xuôi liền cười hì hì bay về phía An Lâm.

Ba Tuyết Nữ may mắn còn sống sót nhìn thấy Đề Na sờ thi thế, mặt có chút co lại, cũng không dám làm gì, đành phải yên lặng tập hợp lại một chỗ, dùng ánh mắt cảnh giác nhìn về phía nhóm người An Lâm.

Am Lâm vô cùng quen tay cầm lấy sáu cái nhẫn không gian, tính toán đợi xử lý xong xuôi chuyện này lại cùng chia của.

Hắn đưa mắt nhìn sang ba Tuyết Nữ trước mặt, cười nhạt một tiếng nói: "Hiện tại, có thể bắt đầu làm việc chính."
Bạn cần đăng nhập để bình luận