Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1691: Hai thiên thần nghịch chuyển cục diện chiến đấu!

Bất kể là An Lâm hay mấy người Thiên Đế, trái tim bỗng nhiên đập thịch một cái.

Vòng thần thứ chín của cảnh giới Thiên Thần cuối cùng cũng xuất hiện!

Một chiếc vòng thần ẩn chứa ánh sáng trắng vô tận xuất hiện trên đỉnh đầu Long Khôi Thiên Thần.

Đợi chút, sao lại là màu trắng?

Đồng tử An Lâm hơi co lại, trong lòng đột nhiên cảm thấy nghi hoặc. Lúc hắn đánh nhau với Lâm Ngọc Thiên Thần và Kiều Tư Thiên Thần trước kia, rõ ràng vòng thần thứ chín của hai kẻ đó là màu đen mà!

Cũng tại lúc này.

Khí thế vô cùng khủng bố xông thẳng lên trời

Thiên Đế cách Long Khôi Thiên Thần gần nhất lập tức bị luồng khí thế đó đẩy lui mấy nghìn bước.

Nắm đấm tung ra hoa sen nở rộ, từng đóa phá núi hủy sông, mạnh mẽ diệt trời đất!

Nắm đấm đối đầu với nắm đấm!

Một quyền là một đóa sen, trong mỗi một đóa sen đều ẩn chứa Chân Ý Phá Thiên cực kỳ đáng sợ của Thiên Đế.

"Quang Minh Nhất Quyền." Long Khôi xoay người, đánh một quyền lên bầu trời.

Đương nhiên Thiên Đế sẽ không cho hắn cơ hội làm màu, ông đạp mạnh bước chân, lao về phía Long Khôi Thiên Thần với tốc độ còn nhanh hơn, lập tức đánh ra hơn một vạn quyền: "Phá Thiên Bạo Liên Quyền!"

Cú va chạm không kinh trời động đất như trong tưởng tượng, tất cả hoa sen nở rộ sau nắm đấm của Thiên Đế lập tức khô héo, không phóng ra được lực lượng nào nữa.

Ánh sáng vô cùng thánh khiết được phóng ra từ bên trong vòng thần, chiếu đến mọi ngóc ngách trong trời đất, chứa đựng từ bi và hi vọng lớn lao, dường như chính là ngọn nguồn của vạn vật, bắt đầu của tất cả.

Trong giây phút này.

Nắm đấm màu vàng đánh xuống, lại hình thành nên bông sen. Trong lúc hoa sen nở rộ, sức mạnh hủy diệt khủng khiếp được khuếch trương vô hạn, muốn cắn nuốt Long Khôi Thiên Thần hoàn toàn.

Vẻ mặt tức giận của Long Khôi Thiên Thần vì chuyện Chân Thực Thiên Thần ngã xuống đã dần trở nên bình thản, không chứa đựng một chút cảm xúc, chỉ đứng thẳng trên mặt đất.

Long Khôi Thiên Thần bị vô số đóa hoa sen muốn hủy diệt hắn vây quanh, cơ bắp của cánh tay phải đột ngột nổi cuộn, ánh sáng màu trắng của trời đất bỗng dưng ảm đạm. Không đúng, nên nói rằng ánh sáng trắng đó đã tràn hết vào trong cánh tay phải của hắn.

Ngay sau đó, ánh sáng kia đã ập về phía Thiên Đế.

Thiên Đế chính là người có Thiên Phú dị bẩm, nếu như ông gia nhập bang Phá Thiên thì sẽ được nhận một vị trí thiên tử. Hiện giờ cho dù ông không gia nhập bang Phá Thiên nhưng cũng có được chân truyền của bang Phá Thiên, sức mạnh sau khi ông toàn lực thi triển hệ Phá Thiên chính là sức mạnh của cấp bậc thiên tử!

Áo giáp của Thiên Đế vỡ vụn trong nháy mắt, ông phun ra mọt ngụm máu tươi, trực tiếp bay người lại phía sau mấy chục nghìn mét.

Nắm đấm của Long Khôi Thiên Thần phát ra ánh sáng vô tận.

Sắc mặt Thiên Đế biến đổi cực lớn, lập tức sử dụng Chân Ý Phá Thiên hộ thể: "Giáp Phá Thiên!"

Vòng thần thứ chín của hai thiên thần kia là bóng tối.

Những người còn lại trên chiến trường nhìn thấy cảnh này đều thấy tê dại cả da đầu.

An Lâm với vết thương chằng chịt lập tức cảm thấy rét lạnh, suýt nữa chửi ầm lên.

Không đúng, nếu nói là rút khô thì chẳng bằng nên nói là nguyên khí trong cơ thể ông cảm nhận được lực lượng phía ngoài nên liền liều lĩnh chạy ra khỏi cơ thể như vịt ùa lao về phía lực lượng kia.

An Lâm cảm thấy thật mệt tim, thế nhưng đâu còn cách nào khác ai bảo hắn giỏi giang làm chi.

Tuy trước đó ông cũng bị Long Khôi Thiên Thần đè ép nhưng lại không hề bị thương đến căn nguyên, còn lúc này, kinh mạch toàn thân ông dường như đều bị Quang Minh Quyền kia phá hủy, ngay cả nguyên khí toàn thân cũng bị rút khô.

Hứa Tiểu Lan cầm kiếm Long Tước trong tay, kiên định đứng chắn trước An Lâm. Nhưng như thế vẫn chưa đủ, Hứa Tiểu Lan căn bản không thể ngăn được Long Khôi Thiên Thần!

An Lâm dùng hết tất cả sức lực để kêu gọi đồng đội giúp đỡ!

"Cứu mạng với! Long Khôi Thiên Thần muốn tấn công đằng sau trước này! Cầu bảo vệ với!"

Rõ ràng Thiên Đế mới là chủ nhân của chỗ nguyên khí đó nhưng Long Khôi Thiên Thần lại bỗng đảo khách thành chủ, sử dụng chiêu thức khiến nguyên khí trong cơ thể Thiên Đế phải thần phục hắn!

Mẹ nó, Thiên Đế còn đang nhảy nhót tưng bừng kia kìa, ngươi nhìn ta làm gì?

"Ngươi đã không còn sức chiến đấu nữa, hiện giờ chính là cơ hội tốt nhất để giết ngươi..." Long Khôi Thiên Thần lạnh nhạt nhìn về phía An Lâm, đạp mạnh bước chân, lập tức lao tới!

Được rồi, lại thành đối tượng bị nhắm vào rồi...

"Quang Minh Nhất Quyền..." An Lâm lẩm bẩm, không khỏi lại nghĩ tới hai thiên thần của Nam Thiên Môn.

Không sai, nơi mà hắn nhìn chính là chỗ An Lâm đang ở.

Điều khiến mọi người không ngờ tới chính là sau khi Long Khôi Thiên Thần đánh Thiên Đế trọng thương nhưng không hề thừa thắng xông lên, mà lại di chuyển ánh mắt nhìn sang một chỗ nào đó.

Hiện tại vòng thần thứ chín của Long Khôi Thiên Thần là ánh sáng.

"An Lâm đạo hữu, tôi đến giúp cậu một tay!"

Một Thần Thụ cao đến vạn trượng từ xa bay tới, lá cây rậm rạp che khuất bầu trời, vô số dây leo hóa thành từng con rồng lớn màu lục, ra sức nhào về phía Long Khôi Thiên Thần ở xa mà cắn.

Thần Đằng Lão Tổ vừa mới nuốt sống Ma Hùng Hồng Hoang, hiện giờ chính là lúc đang hăng hái.

Long Khôi Thiên Thần lại không thèm liếc mắt qua, chỉ đơn giản đấm ra một quyền.

"Cút!"

Nắm đấm phát ra ánh sang vô tận, trong nháy mắt khiến cho những đoạn dây leo kia khô héo, thậm chí còn hóa thành từng hạt ánh sáng màu lục, trực tiếp biến mất tại chỗ.

Ánh sáng của quyền kình lao đến với thế bẻ gãy nghiền nát, ngay cả thân cây thô to của Thần Thụ cũng trực tiếp bị đập thành một lỗ thủng lớn chỉ trong chớp mắt.

Ánh sáng xuyên qua tất cả, mọi vật đều hóa thành hạt ánh sáng.

"Á...!"

"Khốn nạn thật! Vũ Minh Thiên Thần cũng không cần mạng nữa?" Toàn thân An Lâm bỗng phát run.

Nói xong, cô ta cũng bắt đầu lao về phía An Lâm!

Vũ Minh Thiên Thần trên đỉnh đầu đội vòng thần màu trắng lạnh nhạt nhìn về phía An Lâm: "An Lâm, ngươi không sống nổi nữa rồi, hiện giờ chết đi cho ta."

Hắc Linh Xà và Bạch Linh Xà đồng thời bị ánh kiếm khủng bố chém bay.

Nhưng An Lâm còn chưa kịp thở phào một hơi thì không ngờ ở một phương hướng khác cũng bộc phát ra sóng dao động cực kỳ khủng bố, ánh sáng màu trắng dường như muốn cắn nuốt tất cả mọi thứ của trời đất.

Kéo dài thời gian là được rồi, chỉ cần vừa hết thời hăn cho dù Long Khôi Thiên Thần có năng lực thông thiên thì cũng chỉ có mỗi kết quả bị Thiên Đạo phản phệ đến chết mà thôi.

Nắm đấm tựa như mặt trời lên, trong cái nóng rực mãnh liệt lại mang theo sự thánh khiết đến lạ lùng.

Long Khôi Thiên Thần hơi nhíu mày, cuối cùng cũng ngừng bước chân lao tới mà đánh một quyền về phía Hỗn Nguyên Vũ Tôn lao đến theo mặt bên.

Uỳnh!

Cú va chạm kinh thiên động địa.

Mặt trời bạch kim bị Long Khôi Thiên Thần đập bay, nhưng thân hình Long Khôi Thiên Thần cũng hơi chếch về phía sau, hiển nhiên là đã chịu ảnh hưởng từ sức mạnh của đối phương.

Kìm chân! Hỗn Nguyên Vũ Tôn có cơ hội ngăn được đối phương!

Lúc này, Đông Phương Tráng Thực, Tử Vi Đại Đế cũng lao đến trước mặt Long Khôi Thiên Thần, dùng sức ngăn chặn đối phương.

An Lâm chứng kiến cảnh này, quả thực bị cảm động luôn rồi.

Đồng đội của hắn vẫn rất tốt, sẽ không mặc kệ hắn.

"Cực Hạn, Thánh Dương Quyền!" Hỗn Nguyên Vũ Tôn vừa ra tay liền sử dụng luôn chiêu thức mạnh nhất của mình.

Người đến rõ ràng là một trong ba nguyên lão trong Thánh Điện Võ Đạo của tộc Thánh Vũ – Hỗn Nguyên Vũ Tôn!

Đột nhiên, một bóng dáng màu trắng mang theo ý chí chiến đấu vô tận từ xa lao tới, tốc độ nhanh đến mức người người kinh hãi.

Long Khôi Thiên Thần đang muốn đánh thêm một quyền về phía Thần Đằng Lão Tổ, muốn diệt gọn đối phương.

Vị cường giả đã từng mang đến cơn ác mộng cho Ma Hùng Hồng Hoang lại không thể chịu nổi một kích của Long Khôi Thiên Thần!

Thân cây thô to chắc chắn không gì sánh được của Thần Đằng Lão Tổ bị đánh thành hai phần, tiếng hét thảm thiết đau đớn, đây là lần đầu tiên nó bị kẻ địch chém đứt thân.

Hai thiên thần đều sử dụng thần hoàn tầng thứ chín, mà lại đều muốn giết hắn!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận