Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1816: Rốt cuộc là có kết hôn hay không đây?

Mặt An Lâm và Hứa Tiểu Lan cũng không khỏi đỏ lên.

Dù họ có thể quát tháo phong vân, giết Thiên Nhân, diệt Thiên Thần tại đại lục Thái Sơ, nhưng đối mặt với loại vấn đề này thì họ lại còn tỏ ra ngượng ngùng hơn cả đám người phàm bình thường.

"Chuyện này... Thế thì không được tốt lắm đâu ạ..."

Hứa Tiểu Lan cúi đầu, khuôn mặt trắng nõn không tỳ vết đột nhiên đỏ bừng.

An Lâm nhìn cô gái áo xanh với vẻ mặt thẹn thùng, vẻ ửng đỏ trên khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp khiến cho người khác nhìn vào không kìm được muốn hôn ngay một cái, trong lòng hắn hơi động: "Con cảm thấy... thế thì cũng có thể..."

An Minh Xuyên là người kích động nhất: "Bố sẽ chọn một ngày lành tháng tốt!"

Vận mệnh luôn kỳ diệu đến thế, lúc đầu Hứa Tiểu Lan và An Minh Xuyên cùng một phe, giờ thì hay rồi, đột nhiên lại trở thành An Lâm và An Minh Xuyên đứng cùng một chiến tuyến, có lẽ đây chính là sự ăn ý ngầm có giữa hai cha con.

An Lâm nhìn dáng người yểu điệu hoàn mỹ của Hứa Tiểu Lan, làn da trắng nõn hơn tuyết, hơi do dự một lát, liền nói: "Không bằng, chọn ngày không bằng gặp ngày luôn?"

"Nhưng em hi vọng có thể kết hôn trước rồi hãy làm loại chuyện này. Nếu anh thật sự không nhịn được, chúng ta có thể tổ chức hôn lễ ở quê hương của anh, cũng chính là địa cầu, như thế thì sẽ rất nhanh..." Trong mắt Hứa Tiểu Lan như chứa đựng nước hồ thu dịu dàng, cánh môi mềm mịn ướt át hơi hé, có thể là bởi đang nói đến loại chuyện này nên hô hấp của cô cũng trở nên dồn dập hơn.

Hứa Tiểu Lan nở nụ cười xinh đẹp: "Đây chính là do anh nói đấy, đừng trách em không cho anh cơ hội."

"Anh đã giúp em báo thù, cứu em ra khỏi khúc mắc trong lòng, hiện giờ cả người lẫn lòng em đều thuộc về anh, không có gì là không thể dâng hiến cho anh..." Giọng Hứa Tiểu Lan uyển chuyển êm tai.

Hắn khẽ vuốt tóc của cô gái, nhìn khuôn mặt xinh đẹp gần trong gang tấc, không kìm được khẽ chạm một cái lên cánh môi mềm mịn của đối phương, cười nói: "Được rồi, anh không muốn buổi kết hôn còn bị kẻ khác quấy phá, vẫn nên tiêu diệt Thiên Nhân tộc trước đã rồi nói sau."

Cô gái ghé sát vào tai An Lâm, phả ra khí như lan mang theo hương thơm ngát, nhỏ giọng nói: "Nếu như... anh thực sự muốn, em có thể dâng cho anh tấm thân này..."

Cứ như vậy, hai người bắt đầu di chuyển về phía gần thành phố.

"Hay đấy!" An Lâm rất vui vẻ, ông muốn làm ông nội rồi.

"Ừ, không vội không vội, chúng ta đi dạo phố trước đi, anh dẫn em đi thăm quan địa cầu." An Lâm nắm đôi tay thon nhỏ mềm mại của Hứa Tiểu Lan, vừa cười vừa nói.

Toàn thân An Lâm run lên, cảm thấy hơi kích động.

Hứa Tiểu Lan: "..."

An Lâm im lặng một lát, cuối cùng vẫn thở dài một hơi.

Dung Thành.

An Lâm có thể cảm nhận được nhiệt độ cơ thể đang dâng cao của cả hai.

Tòa thành lớn nhất phía tây nam.

"Được, vừa hay em đang muốn mua mấy bộ quần áo đẹp." Hứa Tiểu Lan cười gật đầu.

"Này... hai đứa, chuyện vừa mới xong thế nào, cứ như thế thôi hả?" An Minh Xuyên nhìn hai người rời đi, lớn tiếng hỏi. Lúc này ông mới phản ứng được, cháu trai sắp đến tay lại vụt bay mất rồi.

Hứa Tiểu Lan mặc rất đơn giản, quần bò màu xanh nhạt để lộ ra đôi chân hoàn mỹ duyên dáng, nửa người trên là áo croptop, vạt áo rất ngắn, để lộ một vòng eo nhỏ nhắn trắng nõn ra ngoài, làn da trắng tuyết càng thêm lộng lẫy mê người tựa bạch ngọc dưới ánh nắng chiếu rọi.

Bởi vì kiến trúc rất rộng rất lớn cho nên thật ra độ dốc cũng không quá đột ngột, bên cạnh còn có đường bậc thang uốn quanh, nếu mệt mỏi có thể đứng trên đường bậc thang đó, từ từ đi lên ngắm cảnh bên đường.

An Lâm cực kỳ tán thành gật đầu: "Quan trọng là người bán kem ốc quế kia còn là nữ nữa."

Có một tòa kiến trúc lớn được gọi là 'con đường lên trời hình xoắn ốc'.

Không nhắc đến những cái khác, địa cầu phát triển hơn trăm năm, cảm giác mode trong thời trang lại được nâng cao thêm một tầng mới rồi.

Trên con đường sầm uất nhất.

Kiểu dáng quần bò áo croptop như Hứa Tiểu Lan chính là kiểu cũ rồi.

Những loại quần áo đứng đầu bảng đều có ba đặc điểm lớn, thứ nhất là tạo cảm giác bay bay mỗi khi cử động, thứ hai là xúc cảm mềm như tơ lụa, thứ ba là cảm giác sắc thái ổn.

Các loại kiểu dáng đều cầu kỳ, cắt may xinh đẹp, kiểu dáng trang phục làm toát lên vẻ giàu sang sáng tạo rất được Hứa Tiểu Lan ưu ái.

Cả con đường đều có hình dạng xoắn ốc hướng lên trên, cửa hàng cũng được sắp xếp theo hình xoắn ốc, hệt như một hình tháp khổng lồ nối thẳng với bầu trời, cao đến hơn nghìn mét.

Hứa Tiểu Lan cảm khái sâu xa: "Em đúng là đáng chết mà, chỗ nào cũng phát ra mị lực cả..."

Có lẽ đây chính là phiền não của gái xinh rồi.

Trên đường đi, thứ hai người mua nhiều nhất chính là quần áo.

An Lâm mặc một bộ đồ màu trắng bình thường, nắm lấy bàn tay nhỏ mềm mại của Hứa Tiểu Lan, dạo bước trên con đường hình xoắn ốc hướng lên trời, tùy ý đánh giá các cửa hàng kiểu mới.

"Haiz... Rõ ràng em đã rất cố gắng thu liễm khí tức rồi cơ mà, sao những người này lại cứ thích ngắm nhìn em thế nhỉ?" Hứa Tiểu Lan hơi le chiếc lưỡi phấn nộn liếm cây kem ốc quế trong tay, hàng mi khẽ nhăn lại: "Ngay cả người bán kem ốc quế kia cũng suýt nữa tặng kem miễn phí cho em luôn..."

Hứa Tiểu Lan đã thu bớt mị lực của chính mình vào trong nhưng đi trên đường vẫn trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người như trước, tỉ lệ quay đầu đạt đến mức 200%, ý tứ chính là một người đi ngang qua thì sẽ ngoái đầu nhìn lại đến hai lần!

Giờ phút này cô chính là một thiếu nữ tràn đầy hơi thở thanh xuân!

Không thể không nói rằng sự xuất hiện của cô đã mang đến cho người đi đường cảm giác giật mình, hóa ra mặc trang phục hoài cổ cũng có thể xinh đẹp được đến vậy, trong tiềm thức khó hiểu, quả nhiên khiến số lượng tiêu thụ quần bò áo croptop đều được gia tăng.

An Lâm không đành lòng nói với bọn họ rằng loại đồ như thế này thật ra quan trọng ở chỗ khuôn mặt và vóc dáng của người mặc, cho dù mấy người mặc kiểu cũ hay kiểu hiện đại thì phong cách nào cũng đều khống chế được hết!

"An Lâm, bộ trang phục này thế nào?"

"Đẹp! Quả thật đã toát hết dáng vẻ tiên nữ vốn có lên rồi!"

"An Lâm, bộ trang phục này thì sao?"

"Quá đẹp! Quả thật là đã thể hiện hết dáng vẻ thần nữ vốn có ra rồi!"

Hứa Tiểu Lan nghe thấy vậy liền hơi nhíu mày: "Thế nên, lúc là tiên nữ, lúc lại là của thần nữ, rốt cuộc thì em là kiểu gì?"

An Lâm cười nói: "Dù là tiên nữ hay thần nữ thì em cũng đều là người của anh."

Khuôn mặt Hứa Tiểu Lan hơi ửng đỏ: "Đáng ghét "

Người bán hàng khẽ ho một tiếng, đi lên phía trước, mỉm cười nói: "Cô gái xinh đẹp này ơi, cả hai bộ cô mặc lên trông đều rất đẹp, hay là cứ mua hết cả hai luôn đi."

Hứa Tiểu Lan nhìn kiểu dáng của hai bộ trang phục, lại nhìn giá tiền của chúng, sau đó mới nói: "Cái màu đen này đắt quá, em chọn cái màu xanh lam này đi."

An Lâm thấy thế, khóe miệng không kìm được giật giật.

Hứa Tiểu Lan mua quần áo mà còn xem giá? Với tài lực của cô, nếu như muốn thì mua cả cái con đường lên trời hình xoắn ốc này cũng không thành vấn đề, thế mà còn chê một bộ quần áo đắt? Chơi trò gì vậy!!

Có đôi khi, suy nghĩ của những cô nhóc thật khó hiểu.

An Lâm đoán không ra, điều duy nhất hắn có thể làm chính là đi cùng Hứa Tiểu Lan mua mua mua.

Hứa Tiểu Lan thay đổi hết bộ trang phục này đến bộ trang phục khác, đổi không biết bao nhiêu kiểu dáng có phong tình không giống nhau, thật ra trông kiểu nào cũng đều cảnh đẹp ý vui cả. Đáp ứng yêu cầu của An Lâm thậm chí cô còn mặc thử cả trang phục hầu gái hiền lành, trang phục mèo con đáng yêu, trang phục thủy thủ tươi trẻ khêu gợi...

An Lâm nhìn đến sướng cả lòng, đột nhiên lại cảm thấy muốn kết hôn rồi.

Mua xong mấy bộ quần áo, ném vào trong nhẫn không gian, hai người lại tiếp tục nắm tay nhau đi dạo phố.

Lúc này, đột nhiên có một người đàn ông mặc nguyên bộ âu phục trông dáng vẻ cũng đàng hoàng đi tới, ánh mắt nhìn Hứa Tiểu Lan hơi nóng rực, chủ động chào hỏi: "Chào cô, tôi là người săn tìm ngôi sao của công ty trách nhiệm hữu hạn thuộc tập đoàn Tinh Huy – Trần Phi Bạch."
Bạn cần đăng nhập để bình luận