Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1518: Cha già hô mưa gọi gió ở Trái Đất

Bắc Tinh đại đế hạ xuống rồi.

An Lâm, Thiên Đế, Hứa Tiểu Lam đợi người, bắt đầu quay về thành Nam Triều.

Chu Húc Trạch và Tư Đồ Phong không ngừng thăm dò An Lâm và Thiên Đế, kiểu như không thể thốt nên lời.

Thiên Đế xem xét tình hình, bắt đầu nhẹ giọng giải thích rõ ràng mọi chuyện.

Chỉ nói một vài ý tóm gọn mà thôi cũng khiến cho hai người phái Chu Tước hoảng hốt tới nỗi hít sâu liên tục, ca ngợi không ngừng.

"Thì ra câu nói trên trời một ngày bằng một năm ở nhân gian là có thật sao?" Chu Húc Trạch sửng sốt hỏi.

"Không chừng chỗ đó chắc vẫn còn cơ hội may mắn lớn nữa, chỉ tiếc là biến cố quá lớn, nếu mà các người tiếp tục nán lại ở chỗ đó, nói không chừng có thể kiếm được nhiều món hời hơn đó." Tư Đồ Phong quay về phía này nói.

Lúc đầu Thiên Đế cũng có nghĩ tới vấn đề này, suy cho cùng thì xét về tốc độ tu luyện ở trên đó thì nhanh hơn gấp trăm lần thường ngày, hoàn cảnh như vậy thì ai mà không thích được đây? Tuy nhiên, bây giờ nghĩ lại thôi mà cũng vẫn còn thấy sợ...

Đề cập tới chuyện của An Lâm, Hứa Tiểu Lam thành thật ăn nói với An Minh Xuyên, dường như chỉ nói tới việc An Lâm theo Thiên Đế tới dị giới để tu luyện, cũng không biết khi nào mới trở về.

An Minh Xuyên cứ thế mà vẫn không phát hiện ra được gì, tiếp tục làm An đại kiếm tiên của hắn...

Đúng rồi... lúc này thì 100 năm cũng qua đi rồi, cũng không biết ông già nhà hắn sao rồi nhỉ...

Ngay sau đó, trong chớp mắt đã qua 100 năm

Nếu như chỉ xét về hoàn cảnh tu luyện mà nói thì chỗ này chắc chắn không thể nhiều vùng đất lạ tu luyện đến vậy.

Điền Linh Linh lên tiếng với giới tu hành rằng chỉ cần tu vi cao thì cái gì cũng trở thành hiển nhiên!

Lỡ như thật sự phải ở trên đó đợi thêm một lần luân hồi nữa, chỉ sợ là sau khi đi về thì đến cả giới Cửu Châu cũng không còn nhìn thấy nữa!

Còn vị thiên tài tu luyện ở Trái Đất - Điền Linh Linh kia ấy, cũng nhập thần giới luôn rồi, nghe nói còn trở thành nữ thần loli của một thời đại rồi, mạnh mẽ thay đổi quan điểm về cái đẹp hiện giờ của đám tu sĩ.

Nếu đúng như là trên trời một ngày, dưới đất một năm mà nói ấy, cũng đủ khiến cho người người đau trứng rồi.

An Lâm không thể thăng cấp cảnh giới khi mà đang ở trong không gian lạ, nhưng may thay cũng có thể luyện tập thành thạo thuật pháp, ngay sau đó hắn liền lấy các thuật pháp của mình để luyện Lư Hỏa thuần khiết, cứ thế mà Phong Thiên Thuật cũng được luyện thành thạo ở chỗ này.

Những tu sĩ từ thiên đình hạ phàm, gần như là bảo mật.

Sau khi được Hứa Tiểu Lam kể tỉ mỉ chi tiết mọi chuyện xong, An Lâm không nhịn được nhìn Hứa Tiểu Lam, tự nhủ rằng, người thật sự bước lên đỉnh cao của chúng sinh chính là vị trước mắt đây nhỉ... Thiên Tước thần nữ phong nhã tài hoa, tài mạo song toàn, đã đủ để công nhận là nữ thần số một giới Cửu Châu này rồi, dù có là Hằng Nga đánh phủ đầu đi chăng nữa thì cũng bị lật đổ mà thôi.

Khi còn đang tu dưỡng ở phái Tứ Cửu, Tiểu Lam cũng đã từng nhắc đến chuyện An Minh Xuyên với hắn, nói rằng An Minh Xuyên đã luyện đến mức cảnh giới Hóa Thần, bây giờ đang sống rất ư là thư thả, nên nói rằng là xưng bá một phương trong giới tu tiên này rồi, đức cao trọng vọng, người người kính trọng ngưỡng mộ...

Hiển nhiên rồi, lỡ như mà Hằng Nga thật sự thành công đi chăng nữa thì cũng coi như Hứa Tiểu Lam có đối thủ rồi nhỉ.

Ai nói ngực phẳng lại nhỏ nhắn xinh xắn thì không thể trở thành nữ thần được hả?

Cứ thế mà bước lên đỉnh cao của chúng sinh!

Nhưng khi bọn họ nhìn thấy bóng dáng đang bay từ đằng xa tới thì đều dừng hết tất cả công việc.

Hiện giờ chiến trường đã tiến vào thời kỳ xử lý tàn cục.

Thanh âm như hợp lại thành làng sóng lớn, âm hưởng vang tận trời xanh.

Cứ vậy mà suy nghĩ miên man.

Đối mặt với cảnh tượng trang nghiêm như vậy.

Còn như Điền Linh Linh đấy ư, An Lâm cho cô ta tới 100 năm dậy thì luôn, vậy mà cô ta vẫn là một loli đấy thôi! Xì, không đúng, đã vậy còn là tu sĩ cảnh giới Hóa Thần nữa đấy, đúng thật là khiến hắn thất vọng lắm luôn rồi!!

An Lâm ngẩn người trong chốc lát.

Hắn đang không biết nên nói gì cho hay thì Thiên Đế đã bắt đầu cúi người trước những tu sĩ: "Xin lỗi!"

Cho dù An Lâm đã quen đối mặt với những chuyện lớn, trong lòng cũng nhảy dựng lên vài cái.

An Lâm đi theo đám người Hứa Tiểu Lam rồi bay về thành Nam Triều.

Có những tu sĩ phiến mắt ửng đỏ, có người thì sắc mặt trang nghiêm.

Họ dùng những ngôn từ đơn giản nhất, để bày tỏ lòng thành kính tha thiết.

Nếu như không có Thiên Đế và An Lâm chẳng khác nào như thiên thần từ trên trời giáng xuống, thì chỉ sợ rằng bọn họ đã sớm bị chôn vùi dưới mảnh đất này rồi, giới Cửu Chấu cũng sớm bắt đầu bị chiếm đóng rồi.

Dựa theoTrường Sinh Đại Đế phụ trách tính toán toàn cục, có người phục nhặt xác, có người thì phụ trách lượm cái vũ khí bị rơi rớt cùng với các tài nguyên khác, có thì chữa trị những người bị thương, hết thảy đều nhanh chóng theo thứ tự mà làm.

"Cung nghênh An Lâm tông chủ trở về!"

"Cung nghênh Thiến Đế trở về!"

Không biết là ai cúi đầu trước tiên mà 300 vạn tu sĩ đều đồng thời cúi người hành lễ.

Thiên Đế tiếp tục nói: " Mấy năm gần đây, đã để cho các người chịu khổ rồi! Ta thân là Thiên Đế, lại mất tích cả trăm năm nay, cảm thấy rất hổ thẹn... tiếp theo đó, ta muốn chủ động tấn công, đạp đổ Thiên Nhân tộc, vì những người đã hy sinh mà đòi lại công đạo!!"

Khi các tướng sĩ nghe được câu này thì khóe mắt liền ửng đỏ, thậm chí có người kìm nén không được mà rơi lệ.

"Chủ động tấn công, đạp đổ Thiên Nhân tộc!"

"Chủ động tấn công, đạp đổ Thiên Nhân tộc!"

"Chủ động tấn công, đạp đổ Thiên Nhân tộc..."

Ý chí chiến đấu các tướng sĩ không ngừng sôi sục, đồng thanh hô to.

Từ sau khi đám tộc Thiên Nhân xuất hiện, chiến tuyến giới Cửu Châu không ngừng bị rút ngắn, cũng giống như đang từ từ bước vào vực sâu của tuyệt vọng vậy, đã lâu lắm rồi chưa được những lời tràn đầy khí phách hào hùng đến vậy luôn đó!

Sự xuất hiện của Thiên Đế, giống như ngọn lửa trong vực thẳm sâu rộng vậy, làm dâng lên ý chí chiến đấu của các tướng sĩ lần nữa!!

Đối mắt với lời kêu gọi chiến đấu của chúng liên quân Cửu Châu, Thiên Đế đứng giữa không trung, một thân đế bào lay động, hai tay chắp ở sau lưng, ngẩng đầu, ưỡn ngực, vẻ mặt hờ hững.

An Lâm mở mắt ra, trong mắt có một chút kinh ngạc, người đang đi đến lại là người quen.

Một cô gái khoác trên mình bộ đầm màu xanh lam, tóc ngắn màu trắng, chạy tới trước mặt An Lâm, đinh đang ở phần eo vang lên lách cách lách cách, giọng nói trong trẻo giống như tiếng trong khiết của tuyết khi đạp vào vách đá vậy.

Tất cả mọi thứ chưa biết hết trong tương lai, An Lâm có thể làm được, chỉ là nghỉ ngơi dưỡng sức, sau đó đánh một trận lớn thôi!

Thiên Thần Cảnh của tộc Thiên Nhân có thể nắm trong tay hết mọi quyền hành thật sự của thiên thần...

Tuy bên họ có con át chủ bài, nhưng chẳng lẽ đám Thiên Nhân đó không có con át chủ bài của mình sao?

Hắn biết, trận chiến càng khiếp sợ hơn vẫn còn đang ở phía sau đợi mình.

Trường Sinh Thiên Đế cũng đã nhận được tin thắng trận bên chiến tuyến phía bắc truyền đến.

Nói rằng đám tộc Thiên Nhân bên tuyến phía Bắc biết được tin thần nữ Thiên Tước chạy tới ủng hộ tuyến phía Nam, phòng vệ trống rỗng, ngay lập tức chiêu mộ đại quân áp sát quân địch, đột kích tiến đánh, kết quả là đột nhiên bị một nữ đế của tộc Tuyết Nữ, đại tư tế, Thượng Quan Nghệ bất chấp nhảy ra chặn giết, tổn thất không ít binh lực, chịu tốn thương rất nặng.

Tộc Thiên Nhân lo rằng không biết còn khả năng lớn như có cái gì kì lạ đột nhiên nhảy ra nữa nữa hay không, luôn sợ bóng sợ gió, trông gà hóa cuốc, hậu phương chiến tuyến cũng bắt đầu tan rã.

Mọi người nghe được tin tức này đều vui mừng khôn xiết.

An Lâm bàn bạc đơn giản xong một hồi, liền quyết định sau khi nghỉ ngơi một lát rồi mới riếp tục tiến về phía nam, đi giới Linh Hồ, giúp đỡ tộc Xà Thần giết hết tận gốc bọn Thiên Nhân.

Trong lần ra trận tiếp theo thì áp dụng chiến lược đội quân tiên phong.

Chiến hạm Tinh Hỏa và Trường Sinh Đại Đế, tiếp tục bảo hộ ở thành Nam Triều.

Thiến Đế, Chu Húc Trạch, Tư Đồ Phong cộng thêm tiểu đội phá đường An Lâm đồng thời tiến lên cùng lúc!

An Lâm đập một viên tiên đơn, sau đó ngồi trên đất, nhanh chóng phục hồi thương thế bên trong và năng lượng của mình.

Sau khi đã nói xong. 300 vạn tu sĩ tiếp tục thu dọn.

Đây chính là người trung gian cùng chung chí hướng chính hiệu luôn này!

Rốt cuộc cũng rõ cái cảm giác quen mắt chết tiệt này từ đâu bốc lên rồi!

An Lâm: "..."

Hứa Tiểu Lam chạy tới bên cạnh An Lâm, đưa ngón tay trắng như ngọc chọt chọt eo của An Lâm, nói nhỏ: " Thiên Đế này, khi mà nói chuyện với mọi người ấy, có hơi giống anh đấy."

Khóe miệng An Lâm giật nhẹ, vừa nhìn đã cảm thấy quen mắt dữ vậy, sao lại mạnh mẽ đến như vậy chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận