Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 348: Độc Tôn đại triển thần uy

Năng lực sinh tồn cực mạnh của những ác ma Cửu U này giống với một loại sinh vật khác của Huyết tộc.

Nhưng mà...

Loại sinh vật có ẩn chứa nguồn năng lực sinh tồn cực mạnh này của Huyết tộc lại bị một ngụm máu của An Lâm độc chết.

Như vậy thì những loại sinh vật như ác ma Cửu U này, có thể bị máu của hắn độc chết hay không đây?

An Lâm cảm thấy việc này đáng để thử một phen. Tuy rằng hắn rất không thích việc người khác nói máu của hắn có độc, nhưng mà có đôi khi sự thật chính là sự thật, chuyện này cũng không thể thay đổi được.

Nghĩ lại việc máu của mình có thể vì dân trừ hại thì đó cũng có thể coi là một chuyện tốt đấy chứ!

An Lâm tránh né những gai nhọn của ác ma Cửu U, dùng một quyền đánh bay thân hình đen kịt kia, sau đó dùng kiếm Thắng Tà rạch một đường ngay cánh tay mình, máu tươi liền chảy xuôi theo mũi kiếm.

Sau khi mũi kiếm đen kịt bị che phủ bởi màu đỏ thẫm của máu tươi thì trong vẻ lạnh lùng của nó lại tăng thêm vài phần yêu ma quỷ dị.

Hai mắt An Lâm trợn trắng, bắt đầu phát động thuật Thần Giám.

"Phốc!" Huyết dịch màu đen lập tức trào hết ra ngoài, ác ma lại một lần nữa bị đòn tấn công bằng kiếm đánh lui.

Kiếm Thắng Tà: "... Đồ ngốc!"

An Lâm dùng sự chênh lệch của vị trí để tránh đi những gai nhọn của ác ma, cổ tay khẽ di chuyển, một làn gió trắng quấn quanh thân của kiếm Thắng Tà, mang theo một vệt sáng màu đỏ mờ ảo, ngay lập tức hắn liền phóng ra một nhát kiếm chí mạng, mở ra một lỗ thủng cực lớn trước lồng ngực của ác ma Cửu U.

Kiếm Thắng Tà: "..., điên à?"

Ác ma Cửu U ôm lấy lồng ngực đang bị thương, máu thịt bắt đầu nhúc nhích, ý đồ muốn chữa trị vết thương.

"Tiểu Tà, có thích ta phủ thêm một lớp trang sức màu đỏ cho cậu không?"

An Lâm tập trung tư tưởng của mình để quan sát tên ác ma đã bị đánh lùi kia, trong long vô cùng hồi hộp.

"Không... Cậu không hiểu được sự đau đớn của tôi đâu..." An Lâm thở dài, lắc đầu phiền muộn nói: "Nếu như máu của tôi đúng là kịch độc, thì cậu còn có thể đi theo tôi sao?"

An Lâm nhìn qua máu tươi trên mũi kiếm, bỗng nhiên mở miệng nói.

Chiêu thứ nhất, Phong Kiếm!

Đây là lần đầu tiên ác ma Cửu U gặp phải tình huống này, không khỏi trừng to hai mắt, ngay lập tức liền sử dụng pháp thuật để bịt kín miệng vết thương.

Đúng lúc này, ác ma vừa bị đánh lui kia lại xông tới với một luồng khí thế mãnh liệt.

Không ngờ trong khoảnh khắc tiếp theo, động tác của nó liền bắt đầu cứng ngắc, khóe miệng khẽ động đậy, có một vệt máu đen theo nước bọt trào ra ngoài.

Bây giờ là thời điểm chứng minh xem máu của hắn có độc với một loại chủng tộc thôi hay là có độc với nhiều loại khác nhau...

Nhưng chính trong lúc này, nó bỗng nhiên ngẩn người ra, cúi đầu nhìn vào miệng vết thương của mình, phát hiện máu đen tràn ra càng lúc càng dữ dội, hoàn toàn không có dấu hiệu dừng lại.

"Tiền bối, Độc Tôn tiền bối, anh thật lợi hại!" Bạch Linh Xà nhận ra rằng An Lâm đã đánh bại được một con ác ma Cửu U, liền hưng phấn hô to.

An Lâm nhìn cảnh tượng trước mắt này, thì thào mở miệng nói.

An Lâm hít sâu một hơi, sau lưng mọc ra hai cánh, bay về phía ma chim bốn cánh trên bầu trời, tốc độ nhanh đến mức bốn phía xung quanh cũng có thể cảm nhận được một làn sóng khí mãnh liệt.

Ác ma Cửu U ngã xuống, trên mặt mang theo vẻ kinh hoảng, hơi thở từ từ tắt dần.

Nhát kiếm màu trắng chém ra mang theo sức mạnh của gió, đã rạch ra một vết thương cực lớn trên thân thể của ma chim bốn cánh.

"Phù phù!"

Lúc này, Hiên Viên Thành đã giúp Tô Thiển Vân tiêu diệt được một tên ác ma Cửu U, còn Hứa Tiểu Lan thì đang phát động đại trận Lôi Viêm, liên tục đốt cháy đôi cánh của ác ma, còn thêm cả tia điện vào những đòn tấn công, cuối cùng cũng thành công khiến nó hoàn toàn bị cắt đứt nguồn sống.

Vài giây sau, đôi cánh của ma chim kia giống như vừa bị gãy, ầm ầm rơi xuống mặt đất, khả năng sống sót cũng bị đoạn tuyệt hoàn toàn.

Giữa lúc máu tươi văng tung tóe, An Lâm mang vẻ mặt tự tin bay trở về mặt đất, cũng không hề nhìn lại ma chim sau lưng.

"Hóa ra, độc trong máu của mình không nhắm vào riêng ai cả..."

Bốn cánh của ma chim vung thẳng về phía An Lâm, hơn một trăm chiếc đao gió với sức mạnh to lớn, mang theo những luồng gió sắc nhọn tấn công về phía An Lâm như mưa rơi.

An Lâm triển khai thuật Thần Giám, dựa vào tốc độ của đôi cánh và thế mạnh từ việc phân tích các sơ hở, hóa thành một dòng ánh sáng cực kỳ linh hoạt, thậm chí còn né tránh được toàn bộ số đao gió dày đặc kia.

Chiêu thứ nhất, Phong Kiếm!

Hắn bắt đầu có chút buồn phiền rồi, loại máu có thể hạ độc chết Huyết tộc và ác ma Cửu U đã vượt qua vấn đề chủng tộc rồi! Nói không chừng còn có thể hạ độc chết thêm vài chủng tộc khác nữa, như vậy xem ra máu của hắn thực sự là có độc rồi.

Nếu như đây là số mệnh, vậy hãy để cho danh tiếng của Độc Tôn này đại triển thần uy thêm một lần nữa đi!

Có lẽ danh hiệu Độc Tôn này thật sự là có duyên với mình đấy.

Độc Tôn? An Lâm hiểu rồi, có thể đây chính là mối liên hệ sâu xa không thể dứt bỏ được.

Liễu Thiên Huyễn giống như một chú bướm xinh đẹp, không ngừng nhảy múa xung quanh con hổ khổng lồ hai đầu, từng đường phép thuật mạnh mẽ và chuẩn xác được phóng ra từ cây pháp trượng, mạnh mẽ công kích, mạnh mẽ bạo kích...

Hổ khổng lồ hai đầu điên cuồng đánh về phía Liễu Thiên Huyễn, nhưng ngay cả một góc áo của cô gái đó cũng không thể chạm đến được. Ngược lại thì những luồng pháp thuật đáng sợ trước mặt này đều là bách phát bách trúng. Năng lực sinh tồn của hổ khồng lồ hai đầu cho dù có mạnh đến đâu thì cũng không có cách nào phản kháng lại cả, một sinh vật sống sờ sờ cứ như thế bị nổ chết.

"Ôi trời ơi! Những con ác ma Cửu U này thật đúng là súc vật mà! Lần sau chắc tôi cũng nên thêm thuộc tính xuyên thấu vào pháp thuật của mình." Liễu Thiên Huyễn vừa lau mồ hôi nhẽ nhại trên trán, vừa thở hồng hộc nói.

An Lâm nghe xong khóe miệng khẽ co giật, mở miệng nói: "Thuộc tính xuyên thấu của pháp thuật mà có thể bổ sung sao? Mua pháp trượng Hư Không sao? Liễu học tỷ, không phải là chị chơi game nhiều đến mức không thể phân biệt được đâu là thật đâu là giả rồi chứ?"

Liễu Thiên Huyễn liếc An Lâm một cái: "Đứa bé ngu ngốc, trên thân pháp trượng này có khảm quặng Ngưng Hồn Phá Thần và nhựa linh hồn của Ma Huyết, những thứ đó có thể khiến cho năng lực thi triển pháp thuật càng thêm sắc bén và dồi dào năng lượng xuyên thấu, hơn nữa tỷ lệ ra đòn chí mạng còn được nâng cao hơn nhờ có Ma Huyết đấy..."

"Ngu ngốc?"

An Lâm há to miệng, bị Liễu Thiên Huyễn nghiêm túc thuyết giáo như vậy nhưng cũng chỉ biết nghẹn ngào, không phản bác được gì.

Mẹ kiếp... Hóa ra Liễu học tỷ không phải chỉ nói đùa mà thôi, hóa ra cái thế giới này thật sự có thể bổ sung năng lực xuyên thấu cho pháp thuật!

Ác ma Cửu U cuối cùng chính là ma sói đang bị Bích Quỳnh vây trong chiếc lồng pháp thuật.

Nó nhìn thấy những tu sĩ đáng sợ kia đang tiến lại phía mình thì lập tức cảm thấy tuyệt vọng.

Bích Quỳnh Nữ Đế nhìn thấy những người khác đều đã chiến đấu xong thì cũng nghiêm túc không làm chậm trễ thời gian của mọi người, cho nên liền thả ma sói ra.

Ma sói được thả tự do, nhưng còn chưa kịp vui mừng vì được tự do thì một giây sau đó nó đã bị một pháp thuật mạnh mẽ ùn ùn kéo đến bao vây lại.

"Vở kịch hay cuối cùng cũng bắt đầu rồi."

Ngay sau đó, một âm thanh mê hoặc lòng người bỗng quanh quẩn xung quanh không gian tăm tối kia:

Cô nhìn thoáng qua đám người An Lâm trên màn hình, khóe miệng có chút cong lên, thái độ khác thường, lộ ra một nụ cười đủ để mê hoặc chúng sinh.

Hiên Viên Thành: 6400 điểm. An Lâm: 3400 điểm. Hứa Tiểu Lan: 2100 điểm. Liễu Thiên Huyễn: 2100 điểm. Tô Thiển Vân: 1800 điểm. Diêu Minh Hi: 700 điểm. Hồ Quán: 500 điểm. Bạch Linh Xà: 100 điểm. Điền Linh Linh: 10 điểm. Đường Tây Môn: 0 điểm.

Giá trị cống hiến của Chiến Đế: 0.

Giá trị điểm của Hiên Viên Thành cao nhất. Điều này không có gì ngoài dự liệu cả, dù sao thì trong thử thách này, hắn đã trợ giúp cho nhiều người, nhiều lần lập được kỳ công.

Bích Quỳnh Nữ Đế nhìn thấy 100 điểm của Bạch Linh Xà thì ngược lại có chút bất mãn quệt quệt khóe môi.

Quất roi lâu như vậy mà chỉ được 100 điểm? Có biết tính điểm hay không vậy?

Điền Linh Linh đang nhìn vào số điểm vô cùng đáng thương của mình, đôi mắt to trong trẻo hiện ra vẻ oan ức.

Nhưng sau khi cô nhìn thấy Đường Tây Môn vẫn đang nằm trên cục gạch đen thì cũng không biết phải làm sao, lúc này tâm trạng mới hơi thả lỏng, cảm thấy an ủi hơn một chút.

Đường Tây Môn chú ý tới sự thay đổi trong biểu cảm của cô gái đó, suýt chút nữa kích động đến mức ói máu. Thì ra Điền Linh Linh nhìn thấy hắn được 0 điểm cho nên trong lòng mới bình tĩnh lại.

Lúc mọi người đang nghỉ ngơi tại chỗ, khôi phục lại khí huyết thì trong không gian tăm tối chỉ còn lại duy nhất một cô gái mình người đuôi rắn nằm trên ghế.

Ngay sau đó, một màn hình ánh sáng khác liền từ trên trời rơi xuống, phía trên nổi lên dòng chữ Hán:

"Chúc mừng, thử thách Thủ Giới, phần ác ma Cửu U hoàn thành thành công!"

Nếu như trời cao cho nó một cơ hội lựa chọn lại thì nhất định nó sẽ lựa chọn quay trở lại chiếc lồng một lần nữa, hưởng thụ những trận đòn roi của Bạch Linh Xà. Chỗ đó mới quả thực là thiên đường!
Bạn cần đăng nhập để bình luận