Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2032: Thiên Sư Cổ Long Đế

Vùng đất Ánh Sáng Vĩnh Hằng.

Trong điện Lưu Ly Phá Thiên.

Bàn tay ngọc ngà thon dài của Cổ Long Đế nắm lấy bùa Truyền Âm, vẻ mặt vô cùng phức tạp.

Cô lại biết được một tin tức vô cùng chấn động.

Tứ Cửu Tiên Tông sáng lập ra Thần Nguyên các, Thần Nguyên các do ba thành viên Hợp Đạo, một trăm linh tám thành viên Phản Hư tạo nên, nghe nói là một nhóm lực lượng cấp cao nhất của đại lục Thần Nguyên. Chuyện này nếu mà tung ra ngoài, chắc chắn là một đề tài vô cùng nóng trên toàn bộ đại lục.

Mà cô lại là người đầu tiên biết chuyện này.

Cũng không phải An Lâm chiếu cố đặc biệt gì đối với cô, mà là tên này lại muốn cô làm giáo viên!!

"Cậu không thể tìm người khác sao?" Cổ Long Đế như sắp khóc: "Đấu Chiến Thắng Phật, Vân Mộng Ảnh, Mễ Già Lặc không phải đang ở bên cạnh cậu sao?"

Long sinh đỉnh phong?

Khóe miệng Cổ Long Đế giật giật, nhớ lại từng trận bị đánh tơi tả trước đây, đột nhiên nghĩ lại mà kinh hãi, tức nghẹn không nói lên lời, cái danh long sinh đỉnh phong quỷ quái này, căn bản cô không muốn ậm ừ!!

Mẹ nó! Nghĩ kỹ một chút thì có vẻ như cứ đến dạy người của Tứ Cửu Tiên Tông là đều có họa sát thân!!

Dạy ra đám học trò giỏi đánh chết cả cô giáo, cái này cũng có thể coi là minh chứng vẻ vang sao?

"Đừng nhắc tới lũ học sinh kia với tôi..." Cổ Long Đế khẩn cầu, cố nhịn cơn kích động muốn thổ huyết xuống.

"Cô giáo Cổ Long Đế tài giỏi nhất! Chúng tôi đợi ngài ở Nguyệt Đồng Thần Thành!" An Lâm vui vẻ nói.

"Bọn họ chỉ là Thiên Tử dự bị, nào có lợi hại bằng Thiên Tử thứ tư như cô chứ?"

Có điều... Không thể phủ nhận là tư chất Phá Thiên của người trong Tứ Cửu Tiên Tông đều cao tới mức đáng sợ, chỉ dựa vào một tông môn đã gần sánh ngang với bang Phá Thiên rồi, như vậy chắc chắn có tác dụng rất lớn tới việc thúc đẩy sự nghiệp Phá Thiên, Cổ Long Đế cũng không thể từ chối thẳng thừng việc này.

Cô nhớ lại những việc lần trước đến Tứ Cửu Tiên Tông dạy đám học sinh kia, lần đầu tiên toàn thân cô bị thương nặng phải tĩnh dưỡng ở Tứ Cửu Tiên Tông, lần thứ hai toàn thân cũng bị thương nặng phải tĩnh dưỡng ở vùng đất Ánh Sáng Vĩnh Hằng, lần thứ ba toàn thân bị thương nặng, phải nằm tại giường bệnh của Tứ Cửu Tiên Tông...

"Hơn nữa, xét về dạy học, An Lâm tôi chỉ phục cô thôi, nhìn cô đi, đã dạy được biết bao học sinh ưu tú, cô chính là giảng viên vàng của bang Phá Thiên em đấy" Giọng nói ấm áp pha chút nịnh nọt của An Lâm truyền đến, khiến cho cơ thể mềm mại Cổ Long Đế run lên.

Minh chứng vẻ vang?

Bản năng cô có hơi bài xích từ cô giáo này, vừa nhắc tới giáo viên, cô liền nhớ lại quãng thời gian làm giáo viên ở Tứ Cửu Tiên Tông, vừa hồi tưởng lại quãng thời gian làm giáo viên ở Tứ Cửu Tiên Tông cô lại nhớ ngay đến trải nghiệm bi thảm bị đánh khi kiểm tra chân ý Phá Thiên.

"Vì sao không thể nhắc tới đám học sinh kia? Cô đã dạy dỗ được một đám học sinh ưu tú chừng nào, không nói những người khác, Đề Na, Tiểu Hồng, mấy vị Chu Tước Lục Tử rất có phong thái của Thiên Tử dự bị, Bạch Lăng, Thố Tử Cơ, Hứa Tiểu Lan càng là có phong thái của Thiên Tử. Cô dạy được một nhóm học sinh tài giỏi như vậy, đáng ra phải vô cùng tự hào, vô cùng đắc ý chứ, đây đều là minh chứng vẻ vang của cô, long sinh đỉnh phong!" An Lâm tán thưởng vô cùng vui vẻ.

"Chẳng lẽ... Tác dụng lớn nhất của việc mình là Thiên Tử... Chính là để làm giáo viên sao?" Người con gái chớp chớp mắt, miệng lẩm bẩm "Nếu nghĩ ở góc độ khác, mình dạy được nhiều người như vậy lại không hề lỗ, hên xui dạy được học sinh có thể Phá Thiên, trở thành kẻ dũng mãnh của Thiên Đạo, thì đúng là vinh dự lớn lao rồi!"

"Ừm... được rồi, tôi đồng ý với cậu, cậu ở đâu, để tôi tự đi tới." Cổ Long Đế chỉ rầu rĩ chốc lát, cuối cùng ôm quyết tâm bị đánh, đồng ý lời thỉnh cầu của An Lâm.

Cổ Long Đế tắt bùa Truyền Âm, thầm than nhẹ, trong lòng có cảm xúc gì đó rất khó diễn tả.

Sàn Diễn Võ.

Có hai đại Thiên Tử Trần Trần và Tây Lý Nhĩ trấn giữ vùng đất Ánh Sáng Vĩnh Hằng, tạm thời vùng đất Ánh Sáng Vĩnh Hằng được an toàn.

Ngay sau đó, một bóng người con gái xinh đẹp cao gầy bước ra.

Cổ Long Đế đột nhiên cười một tiếng, cảm thấy danh xưng này rất hay, trong mắt hiện thêm vài phần biểu cảm.

"Sau này, Cổ Long Đế chính là giáo viên của mọi người, mọi người phải nghe cô giáo, chăm chỉ học tập chân ý Phá Thiên." An Lâm ở bên cạnh dặn dò.

"Giáo viên của Thiên Đạo? Thiên Sư Cổ Long Đế?"

Khóa tu luyện Phá Thiên bắt đầu.

Cổ Long Đế nhìn thấy trăm vị Phản Hư trước mắt, trong đó còn có ba vị Hợp Đạo thì hơi sững sờ, đông học sinh quá... Lực chiến đấu tổng hợp của Tứ Cửu Tiên Tông gần đây thật sự là tăng vọt về mọi mặt, tăng vọt đến mức ngay cả cô cũng không hiểu, lẽ nào chính là tông môn thuộc về Thiên Mệnh ư?

Chúng tiên nhân đều đồng loạt kêu đồng ý, được một giáo viên như thế này dạy bọn họ, bọn họ nhất định phải thể hiện bản thân mình thật tốt, không cần An Lâm nói, bọn họ cũng sẽ cố gắng!

Nghĩ như vậy, rốt cuộc tâm trạng cô cũng được giải tỏa, vội vàng đi về phía Nguyệt Đồng Thần Thành.

Cô có chiếc sừng rồng rất đẹp, hai mắt đen nhánh, hai con ngươi đỏ thẫm, dung mạo vô cùng khí khái, lúc bước đi với đôi chân dài, dáng người yểu điệu, trong bộ đế bào ôm sát người vóc dáng thướt tha hấp dẫn, muôn hình vạn trạng.

Tất cả tiên nhân đều sáng mắt lên, nhất là một số tu sĩ nam, hai mắt càng tỏa sáng.

An Lâm từng nói sẽ cử một giáo viên đến dạy bọn họ Phá Thiên, nhưng thật không thể ngờ lại giáo viên có dáng vẻ của một quý cô xinh đẹp rung động lòng người thế này, khí thế đủ đến khiến họ trở nên hưng phấn.

Nguyệt Đồng Thần Thành.

Một vết nứt không gian đen kịt xuất hiện.

"Xoẹt!!"

Hơn trăm tiên nhân đứng yên trên sàn Diễn Võ chờ thầy của họ.

Những vị tiên nhân đến từ đại lục Thần Nguyên này, vốn tưởng cuộc sống học tập tốt đẹp sắp bắt đầu, nhưng thật không ngờ lại cơn ác mộng sắp bắt đầu...

Cổ Long Đế đã chuẩn bị kĩ việc bị đánh sau khi đám người này hoàn thành việc học, dù gì thì mỗi lần đến Tứ Cửu Tiên Tông dạy học, đều có kết cục là bị đánh một trận tơi tả. Vậy thì, làm thế nào mới có thể loại bỏ mấy cảm xúc tiêu cực của cô đây? Cách làm quả thật rất đơn giản, chính là trước khi đám học sinh đó học hành thành công, phải đánh chúng trước!

Đúng vậy, cô phải đánh bọn chúng một trận trước, đánh cho đã, trả trước cho những tổn thương vì bị đánh của cô sau này, như vậy không phải tâm trạng sẽ tốt hơn nhiều sao?

Cô đúng là một con rồng thông minh!

Cứ như vậy, sân Diễn Võ bắt đầu vang lên từng tiếng kêu thảm thiết.

"Học pháp thuật hệ Phá Thiên, trước tiên muốn cảm nhận được sức mạnh của pháp thuật hệ Phá Thiên, các trò phải đứng bất động, ngoan ngoãn chịu đánh!"

"A a a a...!"

"Dù đau hay không đau cũng phải nhịn cho ta!"

"A a a a... cô Cổ Long Đế xin tha mạng!"

"Âu Dương Đài, đừng chạy! Nếu chạy đòn Phá Thiên sẽ tăng lên gấp bội!"

"A a a... Sắp chết người rồi... Giết người!!"

Trên sàn diễn võ truyền đến từng tiếng nổ ầm ầm cùng tiếng kêu la thảm thiết.

Vô cùng náo nhiệt.

Bầu không khí học tập vô cùng tốt.

An Lâm nhìn thấy tất cả mọi người đã đi vào quỹ đạo, trong lòng đầy vui mừng.

Hắn an vị trên chiếc ghế tựa bên cạnh sàn diễn võ, tắm nắng, uống nước trái cây, quan sát chúng tiên đang liên tục bị đánh đòn, cảm thấy năm tháng tĩnh lặng bình yên, thoải mái vô lo vô nghĩ.

Cổ Long Đế đúng là tận tâm tận lực, người mời cô ấy đến dạy Tứ Cửu Tiên Cung quả thật không mời nhầm. Nhìn cô ấy xem, đều đánh tới mức đổ mồ hôi, nắm tay thanh tú trắng nõn cũng đập đến mức đỏ ứng, cố gắng biết bao, nỗ lực biết bao, kính nghiệp biết bao, trên mặt còn tràn đầy niềm vui, rõ ràng là vô cùng yêu quý công việc này. Đợi đến khi khóa học kết thúc, nhất định phải chiêu đãi tử tế người giáo viên tốt đã đích thân đi dạy này.

Cứ ngồi xem như thế, không lâu sau, An Lâm phát hiện ra được một hạt giống tốt.

Có một cô gái dáng người nhỏ nhắn xinh xắn, dưới thử thách bị thiết quyền của Cổ Long Đế cưỡng chế, không khóc không kêu, mím chặt môi, ánh mắt vô cùng kiên định, trong đáy mắt còn ẩn chứa khát vọng cháy bỏng, dường như sắp ngộ ra được thứ gì đó từ trong thiết quyền...
Bạn cần đăng nhập để bình luận