Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1725: Kiểu khắc kim 1 mạnh nhất

Sự sụp đổ của Lam Hồn Bằng đã chọc giận Khô Lâu Thôn Thần và Địa Uyên Đại Đế.

Đánh chó còn phải xem mặt chủ, Lam Hồn Thiên Bằng thân là tiểu đệ trung thành của Khô Lâu Thôn Thần và Địa Uyên Đại Đế, nhưng An Lâm lại thẳng tay chém chết nó ở trước mặt bọn chúng. Không còn nghi ngờ gì nữa, đây chính là cái tát "bốp bốp bốp" vào mặt bọn chúng!

"An Lâm! Ngươi chết chắc rồi! Ta phải cắt thần hồn của ngươi muôn lần, để ngươi nếm mùi đau khổ khi hồn bị lìa ra!" Khô Lâu Thôn Thần gầm thét một tiếng, lưỡi dao trong tay tóe ra thần uy vô tận, chém thẳng vào Sâm La Thiên Kiếm ở trước mặt khiến nó vỡ vụn, lấy tốc độ cực nhanh nhào về phía An Lâm.

Dựa vào những kiếm này có thể kéo dài hiệu quả cực kỳ có hạn của Khô Lâu Thôn Thần.

An Lâm lại phất tay về phía Khô Lâu Thôn Thần: "Tạm biệt nhé, Khô Lâu Thôn Thần, sau này chúng ta gặp lại, đến lúc đó không cần ngươi đến tìm ta, tự ta sẽ đến tìm ngươi."

Dứt lời, hắn thi triển Côn Bằng Hành và Phong Dực, chạy trốn về phía xa.

"Đừng hòng trốn!" Khô Lâu Thôn Thần tức giận gầm lên một tiếng, hăm hở đuổi theo.

Nhưng trong lúc bất chợt, màn đen bao phủ.

Thái nữ Sâm La tay cầm kiếm Thiên Quỷ, khơi ra uy năng đại trận, khiến kiếm uy lại lần nữa dâng lên đột ngột.

Khô Lâu Thiên Thần chỉ cảm nhận được có một luồng sức mạnh hừng hực khó tưởng tượng được truyền thẳng từ trên cái liềm đến, đánh thẳng vào cơ thể nó, sau đó kiếm khí vô tận đánh bay nó.

An Lâm khẽ cười, một đòn đáng giá hai nghìn vạn linh thạch khắc kim làm sao có thể đơn giản như vậy. Bây giờ mới là sát chiêu thật sự, cũng là sức mạnh của Khô Lâu Thôn Thần mà An Lâm muốn kéo dài.

Vẻ mặt Thái nữ Sâm La không cảm xúc, kiếm Thiên Quỷ trong tay mang theo kiếm uy vô thượng, chém lên cái liềm, kiếm khí phóng thẳng hàng trăm dặm, trong chớp mắt màn hư không nổ tung tóe vỡ tan tành!

Ma nữ cao nghìn trượng, tay cầm Thông Thiên Hắc Kiếm, giống như Tuyệt Thế Thần Ma ngạo mạn với trời xanh.

Khô Lâu Thôn Thần nổi cơn tam bành tức giận hét lên.

Một cảm giác rất nguy hiểm bao trùm toàn bộ cơ thể nó.

Rầm một phát đã là năm trăm dặm...

Cô ta chính là Thái nữ Sâm La của tộc Chân Ma!

Khô Lâu Thôn Thần nhìn chăm chú, phát hiện ra một con ma nữ dáng vóc to lớn, khoác chiếc áo bào màu đen, mái tóc đen như kiếm sắc dựng thẳng đứng, hai mắt đỏ ngầu xuất hiện trước mặt nó.

Sao Khô Lâu Thôn Thần có thể tiếp tục lãng phí thời gian lần nữa, tay cầm cái liềm chủ động xông về phía Thái nữ Sâm La, chém một đao vào Thái nữ Sâm La, tức giận hét lên: "Vỡ ra cho ta!"

"Ha ha ha... Khô Lâu Thôn Thần, hôm đó ngươi vì chạy trốn đã hiến tế một thần khí. Nhưng An Lâm ta là ông nội ngươi chạy trốn, hiến tế một tiên khí là được rồi. Có tức hay không, ta hỏi ngươi có tức hay không?"

Dây xích trên bầu trời không chỉ là trói buộc, nó còn tạo nên một đại trận kiếm khí.

Tiếng cười vui sướng của An Lâm vang vọng khắp trời đất.

"Không... An Lâm, chết tiệt! Ngươi có gan thì đừng chạy!"

Cuối cùng nó cũng biết ý nghĩa của chiêu Thái nữ Sâm La này căn bản cũng không phải để giết nó, mà là đánh bay nó! Đây là thuật pháp va đập siêu mạnh.

Chỉ chút nữa thôi, chỉ chút nữa thôi là có thể báo thù rửa hận rồi.

Khô Lâu Thiên Thần tiếp tục đuổi đánh, nhưng lại bị mất phương hướng, căn bản không biết An Lâm chạy về phía nào, hơi thở cũng biến mất toàn bộ, giống như biến mất hoàn toàn khỏi trời đất này vậy.

Trong lòng nó hiểu rất rõ, nếu nhát kiếm cuối cùng đó ngắm thẳng vào nó, vậy thì không nghi ngờ gì cả, nó sẽ chết chắc.

"An Lâm chó chết, ngươi chờ đấy cho ta!" Khô Lâu Thôn Thần giận tím mặt nói.

Đúng vậy, Khô Lâu Thôn Thần đã cho Địa Uyên Đại Đế dũng khí.

Khô Lâu Thôn Thần nghe thấy lời này, tức đến nỗi suýt nữa hộc máu.

Hai tên cường giả đứng đầu Hư Linh tộc tiếp tục tìm kiếm manh mối của An Lâm trong Linh giới.

"Vâng!" Địa Uyên Đại Đế gật đầu.

"Chúng ta tiếp tục đuổi theo!" Khô Lâu Thôn Thần nói.

Nhưng, bóng lưng của An Lâm đã càng lúc càng nhỏ, càng lúc càng nhỏ, sau đó biến mất hoàn toàn giữa đất trời.

Cho dù An Lâm có kinh sợ, không dám chiến đấu thế nào đi nữa, sức mạnh bùng nổ trong nháy mắt vẫn khiến nó cảm nhận được sự sợ hãi, thậm chí khiến nó trong khoảng thời gian ngắn ngủi đánh mất đi dũng khí tiếp tục truy đánh.

Nhưng sau khi Địa Uyên Đại Đế nhìn thấy Khô Lâu Thôn Thần, dũng khí đó lại quay trở lại.

An Lâm lợi hại hơn nữa thì làm sao, sau khi nhìn thấy Khô Lâu Thôn Thần vẫn không bị dọa đến mức chạy bán sống bán chết sao?

"A...!!!" Khô Lâu Thiên Thần phẫn nộ không cam lòng hét rống lên.

Địa Uyên Đại Đế rất thảm hại, hoàn toàn là bị ảnh hưởng của tấn công xung quanh của thuật pháp làm bị thương rất nhiều.

"Khô Lâu Thôn Thần đại nhân, xin người hãy bình tĩnh, bây giờ lối đi ra khỏi Linh giới vẫn chưa mở, chúng ta vẫn còn thời gian nửa tháng! Trong khoảng thời gian này, chỉ cần chúng ta tìm được An Lâm, nhất đỉnh có thể chém chết hắn, điên cuồng giày vò hắn đến chết!" Địa Uyên Đại Đế với những vết thương chồng chất bay đến rồi nói.

Nhưng hoàn cảnh lúc này của bọn chúng khó thể chấp nhận, không những tiểu đệ phải chết thảm trước mắt bọn chúng, còn bị An Lâm giễu cợt đủ thứ, sau đó chuồn thẳng mà không bị thương phát nào. Đây quả thực chính là nhục nhã, vô cùng nhục nhã!

Cùng lúc này, trong rặng núi phủ đầy tinh thể rực rỡ sắc màu.

An Lâm sử dụng mẹo hư thể ảo, xuyên qua vô số tinh thể.

"Phù... Thật là nguy hiểm..."

Hắn lau mồ hôi trên trán, trong lòng vẫn còn sợ hãi nói.

Khắc kim được hai nghìn vạn mới có thể chạy trốn thành công, khắc kim mạnh nhất trong lịch sử khiến An Lâm đau lòng không nguôi. Nhưng chạy trốn thành công là được, hắn chắc chắn sẽ phải bù lại tổn thất, thậm chí phải kiếm về nhiều hơn.

Khô Lâu Thôn Thần, Địa Uyên Đại Đế, thật không may, hai người bọn chúng đã bị cho vào danh sách đen của An Lâm rồi.

Chỉ cần lại tùy tiện một ngày, đó chính là thời khắc An Lâm đánh lại!

Vèo!

Một viên đá trong suốt rạch phá hư không, bắn nhanh đến.

An Lâm tiện tay đập một cái, viên đá trong suốt bị vỡ thành vụn.

"Chít?" Một con quái tinh thể hình vuông ở đằng xa nhìn thấy cảnh này, xác nhận là người mà nó không chọc giận được, nó quay đầu liền bỏ chạy.

Giây sau, nó đã bị một bàn tay lớn xách lên không thương tiếc.

"Chít chít chít!" Quái tinh thể điên cuồng giãy giụa.

Hai mắt An Lâm sáng ngời, giống như phát hiện ra vùng đất mới. Hắn cũng không có ý định yên lặng nhún nhường, trái lại khắp nơi trong dãy núi tinh thể rộng lớn này đều bắt đầu chao đảo.

Thần hồn của hắn đã hấp thu hết hồn lực tản ra sau khi quái tinh thể chết!

Quái tinh thể bị An Lâm nghiên cứu, vô cùng nhục nhã, há miệng phun một cái vào An Lâm!

Một cây kiếm hồn màu đen xuyên qua hư không, đâm vào ấn đường của An Lâm.

Hai mắt An Lâm ngưng lại, trợn trừng, khí thế ngưng tụ thành bản chất, khiến kiếm hồn màu đen ầm ầm nổ tan tành, ngay cả quái tinh thể mang theo cũng trực tiếp nổ tung, tan thành mây khói.

Quái tinh thể lại bị An Lâm lườm chết tươi!

Ngay sau đó, một luồng hồn lực kỳ dị bay lên trời, sau đó đột nhiên lại sinh ra một đợt nữa, vọt thẳng đến ấn đường của An Lâm. Trong lòng An Lâm kinh ngạc, hắn phát hiện ra đây lại là ý chí hồn thần của hắn.

Hồn thần không phải ngủ say rồi sao?

Phản ứng tự nhiên?

Còn chưa kịp phân tích điều gì, hồn lực liền hòa vào cơ thể, ấm áp, rất thoải mái.

Thần hồn cũng bởi vậy mà xuất hiện sự giãn ra trong chốc lát, hình như tinh khí thần cũng đã khôi phục lại một chút.

"Thật là thú vị, mắt mũi tai đều co vào trong tinh thể, tinh thể có trọng lượng, dưới hai chân có hồn lực phản xung, có thể trôi lơ lửng trong hư không. Từ bản chất sự sống mà nói lại là sự kết hợp giữa vật chất và thể hư linh." An Lâm cảm thấy sinh mạng này khá ổn.

An Lâm hứng thú quan sát kỹ quái tinh thể ở trước mặt, gọi chậc chậc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận