Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1678: Là giả, đều là giả

Duyên phận của An Lâm và mặt trời thật không đơn giản.

Nhớ năm đó, để hắn đoạt được công pháp dương hệ, đã hôn mặt trời nhỏ một cái, mùi vị chua chua đó đến bây giờ còn như mới, suýt nữa đã hôn chết bản thân! Hôm nay càng không được, hắn không chỉ đơn giản là hôn một cái, mà hắn phải ăn mặt trời!

Yêu ta thì ăn luôn ta?

Gặp ma à?

Có Tông chủ Tứ Cửu Tiên Tông An Lâm ở đó, chắc chắn là không bình tĩnh.

Vừa qua không lâu, mấy ngàn đệ tử nhìn thấy tông môn lại dâng lên một vầng thái dương.

Bọn họ kinh hãi khó hiểu, tròng lòng cùng hiện lên một ý nghĩ.

Có phải tông chủ lại muốn tạo tin tức không?

"Có Tiểu Lan Tông chủ đại diện bảo vệ chúng ta, sợ cái gì?"

Lúc này, một bóng hình quần áo màu trắng nhẹ nhàng bay lên trời.

"Đây không phải là cầu lửa lớn, ta cảm nhận được ánh sáng và nhiệt độ thuần túy ở trên, lấy đâu ra cầu lửa, đó là năng lượng của mặt trời!"

Các đệ tử tranh nhau đưa ra ý kiến, ánh mắt không ngừng xoay quanh người An Lâm, trong đầu có kỳ vọng khó hiểu, đều muốn nhìn thấy những chuyện lớn này.

"A, quả nhiên là An Lâm Tông chủ và Tiểu Hồng trưởng lão đang làm chuyện này!"

Lực cắn nuốt vô tận bùng nổ trong nháy mắt.

Làn sóng của Ngọc nhân tông chủ còn chưa rút, các đệ tử không dễ gì ăn xong dưa, đang muốn tu tiên nghiêm chỉnh, kết quả bây giờ lại bắt đầu triệu hồi mặt trời, có thể để họ tu tiên yên ổn hay không?

Dưới con mắt mọi người, đánh thẳng về phía mặt trời khiến người ta cảm thấy hồi hộp đó giống như xông về phía lửa, giống như một dũng sĩ đánh tới với nỗi sợ mãi mãi không thể chiến thắng.

"Trời ơi, Tiểu Hồng trưởng lão làm ra quả cầu lửa lớn kinh khủng thế này là muốn làm gì?

Các đệ tử oán giận không thôi, hai chân không kìm được bước ra, chạy về phía mặt trời.

"Nói vậy, lần này An Lâm Tông chủ lại muốn làm ra chuyện gì? Lẽ nào là muốn chỉ điểm Tiểu Hồng Trưởng Lão tu luyện?"

Xưa có Tư Thông cắn chó, nay có An Lâm nuốt mặt trời!

"Hay là chúng ta tránh xa một chút đi, mặt trời lớn thế này lơ lửng trên không trung, quá nguy hiểm..."

Miệng An Lâm càng lúc càng lớn, thể tích của mặt trời càng lúc càng nhỏ.

Ngay sau đó, dũng sĩ há miệng, gặm từng miếng mặt trời to lớn.

Ngọn lửa cực kỳ nóng bỏng tràn vào cái miệng đang mở rộng của An Lâm!

An Lâm nuốt từng miếng mặt trời, da dẻ trở nên nóng đỏ, hơn nữa hơi phồng ra, dường như không chịu được nhiệt độ cao và bùng nổ.

Một số đệ tử nữ mở to mắt, có nguy cơ bị tâm mặt trời chiếu rọi làm mù mắt cũng phải chứng kiến giờ khắc này của An Lâm tông chủ!

Tất cả yên tĩnh.

Nhiệt độ của mặt trời cũng đạt đến mức độ vô cùng khủng khiếp!

"Lợi hại, dáng vẻ An Lâm tông chủ nuốt sống mặt trời lại đẹp mê hồn như vậy."

Nhưng năng lượng bên trong mặt trời bắt đầu giải phóng, từ màu bạc biến thành màu trắng, nhiệt độ đáng sợ lên cao tới tột cùng, đốt cháy cả không gian xung quanh. Các đệ tử tu vi không yếu thậm chí đã không thể nhìn thẳng vào cảnh này, ánh sáng quá chói mắt, sẽ làm mù mắt họ!

Khoác lên người, chân đạp hư không từ từ hạ xuống mặt đất.

Hắn vội vàng lấy bộ quần áo màu trắng từ trong nhẫn không gian ra.

An Lâm cảm giác toàn thân vô cùng nóng bỏng, cả người giống như bị nổ tung, nhưng may vẫn trụ được.

Quần áo của An Lâm đã không thể chịu được mà bùng cháy.

Các đệ tử đều trợn mắt ngây dại nhìn cảnh tượng trước mắt.

"Nuốt rồi, An Lâm tông chủ nuốt thật rồi!"

"Mẹ ơi, đó là mặt trời..."

Tuy nhiên, điều khiến họ thất vọng là Hứa Tiểu Lan kịp thời lấy thêm cho An Lâm bộ quần áo thánh hỏa, che lại cơ thể suýt nữa lộ ra của tông chủ đại nhân.

"Cách!" Người đàn ông trên hư không sáng rực, miệng còn không ngừng phun ra một con rồng lửa.

Không lâu sau, An Lâm đã nuốt sống mặt trời nguyên vị mà Tiểu Hồng giải phóng ra.

Nhưng ăn ít nhất đã là phản hư trung kỳ, thực lực tăng nhiều so với trước đây, cơ thể chiến thần càng kiên cường bất khuất, chịu đựng năng lượng của mặt trời, đối với hắn mà nói, vẫn có thể!

Hệ thống không có chỉ dẫn...

"Tiểu Hồng, mặt trời này là giả à?" An Lâm thất vọng nói.

"Giả? Chủ nhân ngài nói phải nể tính chứ!" Tiểu Hồng tức giận nói: "Tôi tán dương mặt trời, yêu quý mặt trời, mặt trời là tất cả của tôi, tôi gọi mặt trời đến, sao nó có thể là giả được?"

An Lâm đảo mắt, nói lấy lệ : "Được, được, được, mặt trời là thật."

Tiểu Hổng lại nổi giận: "Chủ nhân, thái độ của ngài là vô cùng bất kính với mặt trời của tôi!"

An Lâm bất đắc dĩ nói: "Em còn muốn tôi phải làm sao?"

Tiểu Hồng nói: "Hát một bài ca ngợi mặt trời với tôi, một trăm lần, thể hiện thành ý!"

An Lâm: "..."

An Lâm liền đi thẳng, hát một bài dở hơi một trăm lần? Không bao giờ!"

Nếu hoàn thành nhiệm vụ hệ thống còn dễ nói, nhưng không hoàn thành nhiệm vụ hệ thống thì sao phải hát?

Nhiệm vụ hệ thống đột phá đến phản hư hậu kỳ thì hoàn toàn không có phản ứng, cũng có nghĩa là mặt trời Tiểu Hồng gọi đến là giả, hoặc là không đủ thật, không được hệ thống chấp nhận.

Vậy thì, dĩ nhiên hắn phải tìm một vài mặt trời cao cấp hơn để thử rồi!

Nói đến mặt trời, dĩ nhiên là nghĩ đến mặt trời sáng tạo thế thần. Mặt trời sáng tạo thế thần chắc chắn rất thật, dù sao cũng là thứ dùng nguồn gốc thế giới tạo nên, chỉ có điều mặt trời gốc của một thế giới có uy lực vô cùng kinh khủng, đại năng siêu cấp hợp đạo nuốt vào chắc chắn sẽ bị mặt trời thiêu cháy.

Nhưng An Lâm đại năng phản hư không hề kinh sợ.

Đương nhiên, điều kiện là nữ thần sáng tạo thế giới Đề Na ban phúc cho hắn!

"Tiểu Na, tiếp theo phải dựa vào cô rồi." An Lâm từ bỏ Tiểu Hồng, nhìn tiểu tinh linh thâm tìn, dịu dàng nói.

Đề Na khéo léo gật đầu, giọng nói sắc nét nhỏ nhẹ: "Được, nhưng An Lâm, một khi anh vào thế giới của tôi, có thể sẽ bị năm thiên thần vây kích ngay đấy, chúng ta phải giải quyết chúng trước..."

"Đúng vậy! Suýt nữa thì quên mất chúng!" An Lâm vỗ tay một cái, chợt nhớ ra.

Đề Na trề cái môi nhỏ: "Người khổng lồ An Lâm, anh nên dưỡng não đi!"

Hứa Tiểu Lan cũng đến bên cạnh, hiếu kỳ nói: "Bây giờ họ thế nào rồi?"

"Không thế nào cả, họ không ra có lẽ là sợ phản phệ, cũng không dám chủ động phá hoại thế giới thần cảnh, sau đó tìm sơ hở của thế giới thần cảnh khắp nơi. Anh đừng nói nhé, thật sự bị họ tìm được vài chỗ, chỉ có điều không đủ để họ thoát ra, sau đó tôi đã nhanh chóng lấp chỗ sơ hở đó..." Đề Na cười nói.

An Lâm sỡ hãi: "Đi lấp sơ hở sao, thần trợ công à!"

Đề Na che miệng cười: "Đúng vậy, mấy hôm nay thế giới thần cảnh càng ngày càng hoàn thiện rồi, may mà có sự cố gắng của thiên thần!"

Đông Phương Tráng Thực cảm khái nói: "Đối thủ dạo này thật đáng yêu, đầu tiên là tặng toàn bộ chân ý thần đạo, sau đó còn giúp tìm chỗ hở của toàn thế giới.."
Bạn cần đăng nhập để bình luận