Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1134: Vực Thái Sơ Cổ Long

An Lâm nghĩ tới loại khả năng này, toàn thân bắt đầu trở nên rét run.

Nếu nói trên đỉnh núi Long Quy Thần có pho tượng của Long tộc, vậy pho tượng của Thiên Quy tộc sẽ ở chỗ nào được?

Chủng tộc của An Lâm - Thiên Quy tộc đã tồn tại từ xa xưa, dù sao cũng sẽ không đến mức phải đi bái lạy tổ tiên Long tộc phải không?

Hắn tìm kiếm ra bốn phía, nhưng vẫn không thấy được con rùa đen nào. Ở đỉnh Thần Sơn, ngoại trừ một pho tượng to lớn của tổ tiên Long tộc cùng với một mảnh rừng anh đào màu lam ra, thì không còn thứ gì cả.

"Hậu bối Long tộc đến đây tế bái Long tổ, cầu xin Long tổ che chở cho tộc của tôi!" Ngao Mông dẫn đầu Long tộc, đánh ra một cái dấu tay cổ quái, dẫn đầu mọi người hành lễ trước tổ tiên Long tộc.

Tất cả Long tộc phía sau đều hành lễ theo.

Ở thời khắc này sắc mặt Tiêu Trạch và Hứa Tiểu Lan cũng trở nên cực kỳ trịnh trọng, học theo dấu tay của Ngao Mông hành lễ với pho tượng cự long màu xanh kia.

Trong nháy mắt cự long màu xanh ở đằng kia giống như có được sự sống, tựa như vật vẫn còn sống vậy, quan sát một đám Long tộc đang tế bái nó, đốm sáng màu xanh phát ra từ thân thể nó, giống như như lưu huỳnh bay lên không trung.

Tất cả Long tộc đều bị cột sáng màu xanh tẩy lễ, chỉ có một mình hắn đang ngẩn người ngây ngốc, không biết nên làm cái gì bây giờ, cảm thấy có hơi xấu hổ.

Tiêu Trạch dường như cũng lĩnh ngộ được cái gì, đang nhắm mắt trầm tư.

Ngoại trừ An Lâm.

"Đây chính là khí tức của lão tổ Long tộc sao? Cảm giác thuần khiết biết bao, giống như ngọn nguồn của hết thảy, giống như trình độ cao nhất của đạo..." Hai con ngươi của Hứa Tiểu Lan sáng ngời, môi son khẽ mở, thì thào mở miệng, "Tôi hiểu được rồi, con đường chân chính mà huyết mạch Chân Long truy tìm..."

Từng cột sáng màu xanh xé rách mây đen, hạ xuống cơ thể của từng thành viên Long tộc.

Cột sáng màu xanh bắt đầu tiêu tán, tất cả cường giả Long tộc đều đã có một chút thu hoạch.

Mây đen dày đặc đột nhiên vỡ ra.

Rất hiển nhiên, nghi thức tế tổ này, không chỉ đơn giản là bái lạy cúi đầu. Nó đối với từng cường giả Long tộc mà nói, đều có điểm rất tốt!

Tiêu Trạch và Hứa Tiểu Lan cũng được nhận cột sáng tẩy lễ giống như vậy.

Uỳnh uỳnh uỳnh...

Hắn cũng học dáng vẻ của Hứa Tiểu Lan, thử kết ấn hành lễ, kết quả lão tổ Long tộc người ta căn bản không thèm ngó nghía đến hắn...

An Lâm biết rõ, chuyện này thật ra còn chưa có chấm dứt.

Không sai, An Lâm giống như con Husky lẫn vào bầy sói, không cẩn thận bại lộ thân phận.

Theo như tin tức Bắc Liên cung cấp cho thấy, còn có một đợt khảo nghiệm chân chính đang đợi bọn họ!

An Lâm xem mà thấy lòng mình ngứa ngáy, con rùa đen lớn của hắn đang ở nơi nào mới được chứ?

Vui vẻ nhất vẫn là Hứa Tiểu Lan và Tiêu Trạch, bọn họ giống như đã cảm ngộ được chuyện gì đó cực kỳ quan trọng.

Hứa Tiểu Lan và Tiêu Trạch đồng thời gật đầu, không có có chút chần chờ nào.

Về phần tại sao nguy hiểm như thế nhưng vẫn muốn đi, đương nhiên là vì bên trong có thứ đáng giá để Long tộc chịu liều mạng!

An Lâm, Hứa Tiểu Lan, Tiêu Trạch đều lựa chọn bước vào cánh cổng ánh sáng kia.

Ngao Mông quay người nhìn một đám Long tộc sau lưng, mở miệng nói: "Vực Thái Sơ Cổ Long đã mở, nhớ kỹ, không chiến đấu ở bên trong khi không nắm chắc, bất kể như thế nào, đều phải lấy việc giữ được tính mạng luôn là trên hết, chờ đợt triệu hồi vào hai ngày sau!"

An Lâm nhận ra cô gái này, cô là công chúa Ngân Ngư, là em gái duy nhất mà Bắc Liên thấy không yên lòng.

Hai đồng tử của pho tượng cự long màu xanh lóe lên ánh sáng, cột cửa màu đỏ thắm đột ngột mọc lên từ mặt đất, ở giữa hai cái trụ khắc hình rồng, có một cánh cổng bằng nước không thấy rõ cảnh tượng bên trong xuất hiện.

Hiện tại Long Vương đã tiến vào, Ngân Ngư không nhịn được nói mấy lời với An Lâm.

Vì để tránh cho Long Vương phát hiện, lúc trước hai người đều rất ăn ý giả vờ như không quen biết nhau.

Nhắc tới mới nhớ, An Lâm đã từng cứu cô, nên cũng xem như một người bạn thật tốt.

Giờ phút này Đông Hải Long Vương không nói thêm tuyên ngôn chiến đấu đường hoàng gì cả, ngược lại chỉ khích lệ các cường giả Long tộc lấy việc giữ được tính mạng làm đầu, đây cũng là bởi vì nơi kia thật sự vô cùng nguy hiểm.

"An Lâm, anh không phải Long tộc, đi vào đó để làm gì hả?"

Một giọng nói thanh thúy vang lên trong đầu, hiển nhiên là dùng thuật Truyền Âm.

An Lâm quay đầu, nhìn thấy một cô gái Long tộc ngoại hình thanh tú, đang chắp hai tay sau lưng, nở nụ cười trên mặt mà nhìn mình.

"Vực Thái Sơ Cổ Long à..." An Lâm khẽ cười, đưa mắt nhìn sang Hứa Tiểu Lan và Tiêu Trạch, mở miệng hỏi, "Mọi người muốn đi không?"

Nhưng Long tộc chỉ lựa chọn có hai mươi vị tiến vào cánh cổng ánh sáng.

Tham dự tế tổ của Long tộc, tổng cộng có hai mươi tám vị.

An Lâm mỉm cười nói: "Được, vậy tôi sẽ đi cùng hai người."

An Lâm truyền âm đáp: "Tôi đã khá hơn rồi, vào bên trong dạo chơi, được thêm kiến thức."

Công chúa Ngân Ngư buồn cười: "Anh thật đúng là không thay đổi gì cả."

"Cô không đi vào sao?"

"Tôi yếu như vậy, vào thì được gì, ở lại bên ngoài cũng rất tốt. Hy vọng anh sẽ bình an trở về."

"Yên tâm đi, tôi mạnh như vậy, chắc chắn sẽ bình an trở về rồi."

Hai người kết thúc cuộc nói chuyện ngắn ngủi sau lần gặp lại gần nhất.

Bóng dáng An Lâm lách vào cánh cổng ánh sáng.

Cổ Long vực Thái Sơ.

Tôi đến rồi!

Hắn bắt đầu điều khiển gạch bay lên, bay về một phía khác.

An Lâm nhếch miệng lên, khẽ mỉm cười nói.

"Nơi này quá nguy hiểm, anh muốn làm hộ hoa sứ giả của em."

"Kế tiếp, phải tìm được Tiểu Lan trước."

An Lâm đứng ở trên núi cao, gió lạnh lùng thổi qua. Phần lớn là sơn mạch kéo dài không ngừng, bầu trời là tinh không sáng chói vô tận, bao la mênh mông khiến hắn cảm thấy bản thân thật nhỏ bé.

Cách truyền tống của vực Thái Sơ Cổ Long và cách truyền tống của cổ vực Thái Sơ thật ra đều giống nhau, từng sinh linh tiến vào đều sẽ bị phân phát tới các địa phương khác nhau.

Cường giả Long tộc của Phương Tây Long Lâm, cường giả Long tộc của Đông Hải Long Đình, cùng với cường giả của cổ vực Thái Sơ Tà Long, ba phương đều tụ tập tới chiến trường chém giết này!

Nơi này đã bị lực lượng quy tắc nào đó nguyền rủa.

Một Long tộc giết chết một cái Long tộc khác, lập tức có thể hấp thu lực lượng của đối phương trong một tỉ lệ nhất định, thậm chí có thể mượn việc này để tăng lên tu vi.

Nghe Bắc Liên nói, chị Lục Ngao Nguyệt Đường của cô tại Đông Hải Long Đình, trước lúc đi vào là Hóa Thần trung kỳ, hai ngày sau đi ra đã là Hóa Thần đỉnh phong rồi, loại tốc độ tấn chức này quả thực như ngồi tên lửa.

Đây cũng chính là lý do vì sao vực Thái Sơ Cổ Long lại nguy hiểm như vậy, các cường giả Long tộc 'người trước ngã xuống người sau tiến lên', đi vào nơi tỏa ra nguy hiểm cực lớn đó.

Ở cái thế giới này, hoặc là một bước lên trời, hoặc là trở thành chất dinh dưỡng của Long tộc khác.

An Lâm cảm nhận được một hồi không gian biến hóa làm cho người ta chóng mặt.

Tiếp theo hắn xuất hiện ở một mảnh trời đất lạ lẫm trong nháy mắt.

Bên cạnh đã không còn bóng dáng của Hứa Tiểu Lan và Tiêu Trạch.

Hoàn toàn trái lại, nó chính là một địa phương chết chóc!

Tuyệt đối đừng tưởng rằng, đây là một mảnh đất phúc.

Khu vực này cách xa ngoại vực Tinh Hư trong cổ vực Thái Sơ, có trận pháp kết giới cực kì khủng bố duy trì, may ra có đại năng Phản Hư hậu kỳ đã được lĩnh ngộ lực lượng Thần Đạo có thể đi vào, cũng sẽ không bị thế giới cắn trả.

Nhưng Cổ Long vực Thái Sơ lại tương đối đặc biệt, nói cho đúng thì nó là một cái cửa sau do tổ tông Long tộc để lại cho hậu bối, năm năm một lần, một lần hai ngày.

Thời gian mở ra vổ vực Thái Sơ là trăm năm một lần, một lần một tháng.

Cổ Long vực Thái Sơ thật ra chính là địa vực sinh sống phát triển của Long tộc ở trong cổ vực Thái Sơ!

Về phần tại sao lại là hướng đó.

Thật ra là do An Lâm chọn bừa một phương.

Hắn tin tưởng Hứa Tiểu Lan và hắn tâm ý tương thông, chỉ cần bay đi tùy duyên, nhất định sẽ gặp được nhau!
Bạn cần đăng nhập để bình luận