Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2080: Sát cục của các thiên thần

Thiên Đế thấy con gái mình ngã xuống đất, bèn dịu dàng đỡ dậy, cười nói: "Tiểu Tử, lần sau phải cẩn thận đấy, rời xa chiến khu có nguyên soái cảnh giới Thiên Khải, loại kẻ địch ở cấp bậc này, để cho đám đại năng Hợp Đạo đi xử lý."

"Dạ!" Thiên Vũ tiên nữ mím cái miệng nhỏ nhắn, ngoan ngoãn gật đầu.

Lúc này, chẳng biết từ lúc nào, có năm bóng dáng đã đi tới chỗ Thiên Đế, vây quanh Thiên Đế, uy thế của bọn họ liên hợp lại, giống như lửa giận từ trên vòm trời đổ xuống, để cho hết thảy sinh linh xung quanh đều bắt đầu run sợ, cũng bắt đầu cúi đầu.

"Thiên Đế... rốt cuộc ngươi cũng ra tay..."

Trong giọng nói lạnh nhạt, còn ẩn chứa vô hạn thiên uy.

"Ha ha ha... Bọn ta chờ giờ khắc này đã lâu rồi!"

"Ngươi đã chủ động đi về phía chiến trường, chứng tỏ là ngươi đã chuẩn bị sàng để chiến đấu với chúng ta rồi đúng không?"

"Tình thương của cha cao tựa như núi..."

"Dạ... Cha... Ngài nhớ bảo trọng!" Thiên Vũ tiên nữ mím môi, nhìn Thiên Đế thật kỹ, sau đó xoay người lập tức bay đi thật xa. Cô biết cho dù ở cũng chỉ là gánh nặng, cách tốt nhất chính là rời xa trận chiến đấu này, để cho Thiên Đế không phải lo lắng cho cô...

Thiên Đế nhìn bóng lưng Thiên Vũ rời đi, vẻ mặt có phần phức tạp.

Cô biết những Thiên Thần này đều nhằm vào Thiên Đế, nếu như không phải là vì cứu cô, Thiên Đế sao phải chạy đến chiến trường này để ra tay? Sau đó bị năm thiên thần vây quanh?

Bọn họ đã đến cấp độ này rồi, một cái Thiên Tiên Phản Hư không thể tạo thành một chút bọt sóng nào.

Năm kẻ trước mắt, rõ ràng chính là năm thiên thần quân địch, rốt cuộc bọn họ cũng ra tay!!

Thiên Đế khẽ thở dài một tiếng rất nhỏ.

Giọng của một đám người truyền đến từ bốn phía, khiến người ta sinh ra một loại cảm giác không chỗ để trốn.

Ông vốn tưởng rằng ở trên chiến trường này thường xuyên có người hy sinh, nhìn quen rồi thì ông có thể ổn định tâm lý, bất kể là ai gặp phải nguy hiểm đến tính mạng, thì ông cũng có thể kìm nén ý định muốn đi cứu người, hết thảy lấy đại cục làm trọng. Song, thời điểm Vũ Tiên nữ sắp bị giết, ông liền phát hiện mình sai lầm rồi, căn bản là ông không cách nào trơ mắt nhìn Thiên Vũ Tiên nữ hi sinh.

"Cha, con xin lỗi, đều là lỗi của con, là con hại cha." Thiên Vũ tiên nữ thấy một màn như vậy, hốc mắt đỏ lên, trên mặt tràn đầy tự trách và hối hận.

Thiên Vũ tiên nữ thấy trước mắt đột nhiên xuất hiện năm bóng dáng, khuôn mặt tươi cười bỗng trở nên trắng bạch.

Các thiên thần không để ý đến Thiên Vũ tiên nữ.

Ông nhìn năm thiên thần trước mắt, quanh thân bộc phát ra khí thế cực kỳ cường hãn, cột sáng màu trắng xông thẳng lên vòm trời, bầu trời giáng xuống lực lượng thao thao bất tuyệt, hoàn mỹ sáp nhập vào trong thân thể ông.

"Không trách con, dù sao thì ta cũng phải đánh một trận cuối cùng với thiên thần, chuyện này chỉ coi như là tạo thành cơ hội mà thôi." Sắc mặt Thiên Đế không có bao nhiêu biến hóa, ngược lại còn vỗ vai Thiên Vũ tiên nữ, ôn nhu cười nói, "Đi đi, Tiểu Tử, cách xa nơi này."

Sắc mặt các thiên thần đều thay đổi, bọn họ phát hiện lực lượng của trời mà Thiên Đế có thể mượn, còn nhiều hơn cả những tồn tại được tạo ra từ thiên Đạo như bọn họ!

Cái vị trí Thiên Đế này, ông làm vẫn chưa đủ hợp cách...

Việc đã đến nước này, chỉ có thể khai chiến.

"Trời ạ! Thiên Đế lại một mình đối chiến với năm vị thiên thần?"

Rõ ràng là Thiên Đế ngẩng đầu nhìn lên thiên thần, nhưng như thể ánh mắt ấy đang nhìn xuống.

Năm vị thiên thần cũng cảm thấy bất thường, sao khí thế của Thiên Đế lại mạnh như vậy, cảm giác không như không phải là năm người bọn họ vây quanh Thiên Đế, mà là một mình Thiên Đế tung một cái túi vây lấy năm bọn họ vật...

Thiên Đế tư tưởng thông suốt, đã sớm chạm tới cánh cửa để bước vào tu vi Sáng Thế, lại mơ hồ buông lỏng ra vài phần.

"Năm thiên thần, đối phó một mình ta, còn có thể đúng tình hợp lý như thế?"

Thiên Đế vốn là người chịu trách nhiệm trong khâu quan trọng bang Bổ Thiên, nhưng sau khi Nữ Oa thu An Lâm và Tiểu Hồng Linh, ông liền trở thành người thay thế bổ sung... Chẳng qua như vậy cũng không tồi, như thế thì ông có thể toàn tâm toàn ý để bảo vệ nhân tộc, thủ hộ Cửu Châu!!!

Trong lòng các đại năng cũng khơi dậy một luồng ý chí chiến đấu dâng trào.

Lời nói đầy hào hùng quanh quẩn khắp không gian đất trời.

"Thật sự tưởng là liên quân Cửu Châu ta không có ai ư?!"

Vòm trời có sức mạnh to lớn không ngừng tuôn xuống, dung nhập vào trong thân thể người đàn ông. Ông phóng ra khí thế cực kỳ cường đại, đế bào tung bay phần phật, chắp tay ở phía sau, nhìn năm vị thiên thần, sắc mặt bình tĩnh lạnh nhạt.

Thế này là không đúng nha! Có gì đó sai sai!

Thiên Thần Đông Long là tức giận nhất, hắn là kẻ cực kỳ cao ngạo, sao có thể chịu được cái tràng diện khí thế như thế này của Thiên Đế, lúc này hắn nổi giận nói: "Thiên Đế, hôm nay sẽ là ngày tận thế của ngươi, cảm thụ tuyệt vọng đi!"

Thiên Đế lạnh nhạt nhìn hắn, lộ ra nụ cười vừa ôn hòa vừa bình tĩnh, vừa uy nghiêm vừa đáng tin lại càng truyền khắp toàn bộ chiến trường.

Liên quân Cửu Châu thấy một màn như vậy, lao nhao rung động không thôi.

Rõ ràng là Thiên Đế ở vào hoàn cảnh xấu, nhưng mọi người nhìn thấy bóng dáng Thiên Đế, không chỉ càng ngày càng cao lớn vĩ ngạn, thậm chí còn khiến cho cọn họ có cảm giác rằng Thiên Đế sẽ chiến thắng.

"Đây chính là hơi thở của cường giả sao?"

"Thật lợi hại, khí thế của Thiên Đế như còn cao hơn cả năm thiên thần liên hợp lại!"

Hắc Linh Xà, Bạch Linh Xà, Ngao Tiểu Vũ, ba vị này lại càng giống như nghe rõ điều gì, nhanh chóng chạy tới khu vực chiến đấu của Thiên Đế.

Thật sự tưởng là liên quân Cửu Châu ta không có ai ư, chính là ám chỉ nào đó rồi.

Thiên Đế dùng phương thức đặc biệt, gửi ra tín hiệu cầu cứu, lại tràn đầy phong cách khí thế, có thể đủ kích động ý chí chiến đấu của quân mình, loại biểu hiện với trình độ này, khiến cho ba vị mỹ nữ tuyệt sắc chạy tới phía Thiên Đế, trong lòng cũng hết sức bội phục.

"Ha hả, lại có mấy con ruồi bay tới." Hai tay của Thiên Thần Đông Long nắm chặt gai nhọn bên hông, cười lạnh nói.

"Giao cho ta đi." Tên mập không ngừng nhét đồ ăn vào miệng ú ớ cất giọng nói, thân hình hắn vừa động, chủ động bay về phía đám người Ngao Tiểu Vũ, hiển nhiên định một mình đỡ toàn bộ công kích của ba người.

Thiên Đế vừa nhìn thấy tràng diện này, lập tức cảm thấy áp lực lại lớn hơn mấy phần.

Ông nghĩ tới một đánh ba, còn có thể có hi vọng chống đỡ trong một thời gian ngắn, bây giờ lại muốn ông một đánh bốn?!

"Để ta làm tiên phong đi." Thiên Thần Đông Long cười lạnh lên tiếng, trên đầu bắt đầu xuất hiện thần hoàn, hai cánh tay cũng bắt đầu xuất hiện thần hoàn, còn chưa khai chiến lập tức vận dụng ba thần hoàn.

Thiên thần có ngoại hình là tượng đá thần linh không nhúc nhích, dùng ý niệm cất giọng nói: "Ta đây ở một bên chịu trách nhiệm ứng biến, các ngươi lên đi."

Ở trong mắt nó, cái Thiên Đế này căn bản không đáng giá để bốn thiên thần đồng thời động thủ.

Thiên Đế nghe nói như thế, đều sắp cảm động đến mức muốn khóc, đây là thần trợ công mà!

"Thiên Thần Vĩnh Hằng, nếu quyết định ra tay, thì phải ứng phó toàn lực, chớ có biếng nhác, chúng ta cùng tiến lên." Thiếu nữ đeo mai rùa vàng, dáng vẻ thanh tú vươn thân thể ra khỏi từ mai rùa, cực kỳ nghiêm túc nói.

Lúc trước Thiên Thần Ô Lam vẫn luôn thuộc phái thụ động, bây giờ lại vô cùng chủ động.

"Được rồi." Pho tượng thản nhiên nói, hiển nhiên là không để ý.

Nó tham chiến đơn giản chính là sớm kết thúc chiến đấu một chút mà thôi.

Thiên Đế nhìn hết thảy phát sinh trước mắt, cũng không biết nên nói cái gì cho phải, tâm trạng thay đổi rất nhanh, trên mặt vẫn không hề sợ hãi.

Một bắt đầu, chính là tuyệt cảnh bốn đánh một, lòng Thiên Đế đầy sợ hãi.

Đang lúc này.

Nơi xa đột nhiên truyền đến tiếng kêu thảm thiết.

Đó là tiếng kêu thảm thiết của tên mập, hay có thể gọi là Thiên Thần Nhân Quả!

Chúng thiên thần thầm giật mình trong lòng, đều đưa mắt nhìn sang phương hướng âm thanh truyền đến, sau đó, bọn họ khiếp sợ phát hiện, Thiên Thần Nhân Quả lại đang bị ba cô gái thay phiên hành hung!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận