Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 360: Phiền não của Hắc Linh Xà

An Lâm lại nằm ở trên giường nghỉ ngơi hai ngày, dưới tác dụng chữa trị mạnh mẽ của Thanh Hồn Tiên Đan, cuối cùng nội thương của hắn cũng hồi phục hoàn toàn, thứ duy nhất chưa bình phục chính là di chứng sau khi sử dụng nguyên khí Hắc Minh vượt quá giới hạn.

Mặc dù hắn vẫn chưa thể sử dụng thuật pháp mạnh, nhưng xuống giường đi lại đã không thành vấn đề.

Thừa dịp thời gian nghỉ ngơi này, có đội viên tiếp tục vui chơi khắp nơi ở Trái Đất, có đội viên thì luyện tập truyền thừa mới lấy được.

Bạch Linh Xà, Bích Quỳnh Nữ Đế và Tử Dương Chiến Đế cũng tạm thời ở lại núi Bắc Vụ, hai đại Chiến Đế còn cần thời gian để thích ứng với thế giới này. Bích Quỳnh Nữ Đế lại đột phá lần nữa, đạt tới cảnh giới Dục Linh trung kỳ. Mà Tử Dương Chiến Đế thì còn trong giai đoạn dẫn khí nhập thể, cải tạo kinh mạch.

An Lâm đi dạo dọc theo con đường nhỏ hướng lên núi, cuối cùng đi đến một vườn hoa.

Một thiếu nữ mặc váy liền áo màu trắng, vô cùng nổi bật trong biển hoa muôn hồng nghìn tía, hai cánh tay mảnh khảnh trắng nõn cầm lên một hạt châu, cô đang chăm chú nghiên cứu sự huyền bí trong hạt châu.

Thiếu nữ xinh đẹp thanh tú kia chính là Bạch Linh Xà, mà hạt châu trong tay cô lại là Bạch Diệu châu trong năm đại thần binh của đại lục Chiến Khí, cũng chính là binh khí của Bích Quỳnh Nữ Đế lúc trước. Đương nhiên, hiện tại nó đã thuộc về Bạch Linh Xà.

"Ôi... Độc Tôn tiền bối, sao anh lại tới chỗ này vậy?"

Sau khi Bạch Linh Xà nghe được câu này, ổn định cảm xúc, cô mới nhẹ nhàng gật đầu: "Ừm, vậy bọn tôi sẽ đợi Độc Tôn trở về, lần sau gặp mặt, tôi nhất định sẽ trưởng thành đến mức khiến anh phải giật mình!"

Móng vuốt của Đại Bạch được bao bọc bởi Hỗn Nguyên Băng Thiên Trảo, xé rách không khí thành mười đường màu lam sáng chói, uy thế vô cùng mạnh mẽ đáng sợ, khiến cho người ta cảm thấy hãi hùng.

Nghe tin An Lâm phải trở về trường học, gương mặt Bạch Linh Xà tỏ ra thất vọng.

"Anh An, xem Thiên Lang Mãnh Phác chiêu thứ ba của tôi đây, gâu!"

"Tôi tới tìm Đại Bạch, sau năm ngày nữa chúng tôi phải trở về trường học, bây giờ chuẩn bị truyền tin tức về Thiên Đình một chuyến, báo cáo tất cả hoạt động lần này." An Lâm nhìn thiếu nữ thanh tú động lòng người trước mặt, vừa cười vừa nói.

Ngay lúc này, trong một đô thị phồn hoa, một cô gái với dung mạo dáng người hoàn mỹ đang chậm rãi ung dung đi lại trên đường dành riêng cho người đi bộ.

Thiếu nữ vừa nhìn thấy An Lâm thì hết sức mừng rỡ, vui sướng chạy tới.

An Lâm tán thưởng nhìn Đại Bạch trên bầu trời, không uổng công hắn đã đi mua găng tay móng vuốt này.

"A... Anh phải đi gấp như vậy sao..."

Váy áo màu trắng tung bay như mây trên trời, trận gió nhẹ từ làn váy khiến cho các cánh hoa và hương hoa phiêu đãng trong không khí.

Hiện tại, An Lâm cảm thấy Bạch Linh Xà cũng đã dọa hắn rất nhiều lần rồi, lần sau trở về cô còn muốn làm hắn giật mình? Chẳng lẽ hắn phải đóng vai người qua đường Giáp luôn bị khiếp sợ bên cạnh nhân vật chính tới cùng sao?

"Thật không ngờ, chỉ mới năm mươi năm ngắn ngủi, Oa giới lại thay đổi nhiều như vậy." Hai mắt của cô gái không ngừng nhìn bốn phía xung quanh, tay cầm một ly trà sữa, trên mặt nở nụ cười nhẹ nhàng.

"Cũng không phải một đi không trở lại, Trái Đất mới là nhà của tôi, tôi sẽ thường xuyên trở về." An Lâm xoa đầu Bạch Linh Xà, cười híp mắt, an ủi.

Cô chính là người vừa ra khỏi nhà du ngoạn sau năm mươi năm, Hắc Linh Xà.

Thế là An Lâm cưỡi lên lưng Đại Bạch, phấn khởi truyền tin tức về Thiên Đình...

Mái tóc dài thướt tha đen nhánh tung bay theo gió, cô mặc áo lụa màu trắng, quần jean dài sậm màu, đôi chân đẹp thon dài thẳng tắp được quần jean bó sát tôn lên, trông vô cùng đẹp mắt, làm cho vô số người qua đường chú ý. Đôi mắt đen tròn sâu sắc càng có sức quyến rũ kì lạ, khiến cho người ngoài một khi đã nhìn thì sẽ chìm đắm trong đó.

Nền văn minh khoa học kỹ thuật cấp bốn là nền văn minh pháp tắc thời không, trong giai đoạn văn minh này, việc sinh vật sử dụng thuần thục các phương tiện trong không gian đã phát triển đến mức tối đa, còn có thể có được năng lực khống chế và sáng tạo pháp tắc trong không gian.

Nền văn minh khoa học kỹ thuật cấp hai là nền văn minh năng lượng hạt cơ bản, trong giai đoạn văn minh này, sinh vật có thể sử dụng thuần thục năng lượng của các hạt cơ bản, ví dụ như điện từ, năng lượng hạt nhân, năng lượng hydro, ngoài ra còn có các loại năng lượng của hạt siêu nhỏ và sóng năng lượng.

Nhìn thấy đoạn phim này, cô xém chút phun luôn ngụm trà sữa trong miệng ra ngoài: "Đây là cái gì vậy, loài người ở Oa giới thích chơi trò này à?"

Theo hiểu biết của cô, thế giới văn minh khoa học kỹ thuật được chia thành năm cấp lớn.

Nếu chuyện đó xảy ra, cô phải làm như thế nào mới có thể cắt đứt suy nghĩ tự tìm đường chết của loài người ở Oa giới đây?

"Trình độ phát triển văn minh ở Oa giới bây giờ có thể đã đạt đến giai đoạn trung kỳ của nền văn minh khoa học kỹ thuật nhỉ, cũng không biết thông số diễn biến có bình thường hay không, nếu không bình thường, mình phải trở về điều chỉnh lại một chút." Hắc Linh Xà tự thì thầm.

Cưỡng chế nhồi nhét giá trị quan cốt lõi của chủ nghĩa xã hội vào đầu tất cả mọi người?

Không được, chuyện này trái với dự tính ban đầu lúc nương nương tạo ra Oa giới.

Khiến loài người ở Oa giới chịu sự quản lý của nương nương như trước?

Nền văn minh khoa học kỹ thuật cấp một là nguồn gốc nguyên thủy của văn minh, giai đoạn văn minh này mọi người sử dụng các loại nhiệt năng nhiều nhất, ví dụ như củi lửa, than đá, xăng dầu.

Bạo lực như thế, lại còn ngáo ngơ như thế, bọn họ định hủy diệt cả thế giới luôn ư?

Cô lập tức trầm tư vuốt cái cằm trơn bóng, Oa giới đã đạt đến nền văn minh khoa học kỹ thuật cấp hai, đã có năng lực tự hủy diệt bản thân, nếu người Trái Đất nghĩ quẩn, cho nổ chính mình, chẳng phải nương nương sẽ đau lòng đến chết sao?

Hắc Linh Xà là phụ tá đắc lực của nương nương, lúc nương nương không có ở đây, cô sẽ là thần của thế giới này, đương nhiên phải gánh vác trách nhiệm bảo vệ sự ổn định hòa bình của Oa giới, đồng thời giúp nó phát triển vững mạnh.

Nền văn minh khoa học kỹ thuật cấp ba là nền văn minh trí năng cấp cao, trong giai đoạn này, sinh vật đã đạt được nhiều thành tựu trong nghiên cứu, trí tuệ nhân tạo gần như hoàn toàn thay thế sức lao động, thậm chí có thể tạo ra sự sống nhân tạo có tư duy, có bản lĩnh biến vi mô thành vĩ mô.

Cô ngẩng đầu, vừa lúc nhìn thấy đoạn video quảng bá phim khoa học viễn tưởng trên màn ảnh cực to gắn trên tòa cao ốc, trong video, mấy tên người máy khổng lồ đang đánh giáp lá cà với nhau.

Hắc Linh Xà cũng được xem là có kiến thức rộng rãi, nhưng cô biết rằng ở nền văn minh cao nhất thì sinh vật cũng chỉ có thể đạt được đến cấp bốn, nền văn minh cuối cùng kia cứ để cô chơi hư luôn cho rồi.

Nền văn minh khoa học kỹ thuật cấp năm là nền văn minh thần đạo, nền văn minh này chỉ có trong lý thuyết, một khi có một chủng tộc đạt đến nền văn minh này, thế giới sẽ lâm vào tình trạng mất thăng bằng, khi đó, không gian, thời gian, ba ngàn đạo lý thậm chí lẽ trời cũng bị chủng tộc đó nắm trong lòng bàn tay. Nói cách khác, bọn họ chính là thần.

Không được... Chuyện này có ảnh hưởng đến phạm vi cực lớn, sẽ gây ra các di chứng trái ngược...

Thiết lập hệ thống báo động trước chiến tranh?

Ừm, phương án này cũng được, nhưng không có tính bảo đảm cho lắm, tuyển chọn nhân sự cũng là một vấn đề, tạm thời để sau đi...

Hắc Linh Xà vừa say sưa hút trà sữa ngon lành, vừa tự hỏi phải làm sao mới có thể giải quyết vấn đề này, đôi lông mày như khói nhíu lại, trông cô giống như thiếu nữ u sầu vì mới chia tay người yêu vậy.

Một vài người đi đường bị dung mạo Hắc Linh Xà hấp dẫn, còn tưởng thiếu nữ nhan sắc khuynh thành này đang phiền não vì chuyện tình cảm hoặc chuyện công việc, mà lại không biết thật ra cô đang phiền não rối trí vấn đề bảo vệ hòa bình thế giới...

Ở một nơi khác, An Lâm vừa mới báo cáo xong tất cả công tác với Thiên Đình, cưỡi Đại Bạch bay lên không.

"Anh An, tiếp theo chúng ta sẽ đi đâu, gâu!"

"Ừm... Hay là chúng ta đi phố buôn bán mua một chút đặc sản mang về Thiên Đình đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận