Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2216: Uy lực của cái tên đứng đầu bảng

Thần quang nở rộ ở trung tâm sân khấu.

Một người nam tử Thần Xà tộc khoác lân giáp màu vàng, tỏa sáng lên đài.

Hắn có cơ bắp cường tráng, có đuôi rắn thon dài, hai cái đồng tử phiếm kim quang tràn đầy hơi thở dương cương, vừa hít thở một cái thôi như đã có thể khơi dậy dục vọng của tất cả sinh linh.

Một số người hâm mộ lâu năm của hắn thấy dáng vẻ này của hắn thì đều đã hét to đến mức suýt ngạt thở.

Nam tử này, chính là một trong số những cái tên đứng đầu bảng của Hồng Mặc phường, Luân Dương Vũ Đế!

"Ngả Vi Ba Đế, hãy đứng lên với ta! " Luân Dương Vũ Đế vung cánh tay hô lên.

Bầu không khí lập tức trở nên bốc lửa.

Âm nhạc sống động mười phần bắt đầu vang lên.

Nhưng An Lâm lại thấy được vũ công kia dường như muốn phóng nhiệt huyết ra khắp vũ trụ, muốn trút hết tất cả cảm xúc vui buồn ra ngoài thông qua vũ đạo.

Khán giả hô to, hét đến khản cổ.

An Lâm có thể giữ vững bình tĩnh tuyệt đối, nhưng mà hắn cũng bị màn vũ đạo này khiến cho rung động, mỗi một lần tứ chi vận động, đều bày ra góc độ đẹp nhất, đàng hoàn toàn mà phóng ra tình cảm, hơn nữa còn kéo theo tình cảm của khán giả.

"Xuất hiện, vũ kỹ chiêu bài của Luân Dương Vũ Đế, Xà Bì Dương!!"

Hắn nhảy loại vũ điệu cực kỳ nóng cháy, nóng cháy không gì sánh kịp.

Mấy trăm vạn sinh linh khu thứ tám, đều đưa mắt nhìn sang Hồng Mặc phường, trong mắt tràn đầy vẻ mặt hâm mộ và hướng tới.

Vô số ánh đèn flash chiếu rọi ở trên người Luân Dương Vũ Đế.

Mặt trời xông phá Hồng Mặc phường, ở trên bầu trời đêm chiếu rọi xuống mặt đất.

Có thể làm cho sáu vạn khán giả thực lực cường đại đang có mặt ở đây đều cảm giác được toàn thân nóng ran, bất kể là nam hay là nữ, đều trầm luân ở trong vũ đạo này.

Luân Dương Vũ Đế bắt đầu khiêu vũ, thân thể kia mềm mại như rắn, mỗi một lần lắc lư, đều có thể làm cho người xem vui sướng hô hào kịch liệt.

Trong lúc bất chợt, Luân Dương Vũ Đế lắc lư khắp cả sân khấu, đuôi rắn nhanh chóng chuyển động, nở rộ kim quang, giống như xuất hiện một vòng mặt trời tràn đầy hi vọng đang dâng lên.

" Khán giả trong Hồng Mặc phường quá hạnh phúc, có thể xem Luân Dương Vũ Đế khiêu vũ."

Rõ ràng là một xà nhân, rõ ràng là đang nhảy vũ điệu da rắn.

"Aizzz, chúng ta cũng cố gắng lên, nâng cao địa vị, thì sẽ đưuọc thưởng thức vũ điệu cao cấp này..."

Tất cả sinh linh đều được tắm rửa dưới ánh mặt trời, trong niềm hạnh phúc lại thoáng có cảm xúc man mác buồn!

"Đây là Xà Bì Dương của Luân Dương Vũ Đế."

An Lâm cũng có phần chưa thỏa mãn, hắn thấy được một loại cảnh giới vũ đạo mới, có thể nói vũ thuật của Luân Dương Vũ Đế, đã xuất thần nhập hóa, thậm chí còn mạnh hơn đệ nhất vũ cơ Thúc Hồng Y ở Tứ Cửu tiên tông của hắn một bậc.

Luân Dương Vũ Đế rời khỏi vũ đài dưới tiếng hô hào nhiệt liệt của khán giả.

Vốn là chỉ định dựa vào vũ điệu nấu nướng để chiến thắng, bây giờ nhìn lại, phải thêm ít đồ mới được.

Vũ đạo kết thúc.

Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, chắc chắn An Lâm cũng là tồn tại như vậy.

Bên trong Hồng Mặc phường.

Dĩ nhiên An Lâm sẽ không để ý tới kia ánh mắt của đám lẳng lơ kia.

Một số nữ tử vào công việng bán mình hoặc là bán nghệ để kiếm sống ở Hồng Mặc phường, đã liên tục bầu mị nhãn về phía An Lâm, hiển nhiên là nhìn trúng tiềm lực của đối phương, muốn thâm giao.

Đây là chuyện mà tất cả thực tập sinh và danh bài đều biết rõ, chẳng qua ngay cả như vậy, An Lâm có thể ở lên đài biểu diễn trong đêm Hồng Mặc, vẫn khiến cho vô số nghệ sỹ ghen tỵ đến đỏ mắt.

Tiếng vỗ tay và tiếng hoan hô gần như xông phá cả tầng mây.

Luân Dương Vũ Đế kết thúc trình diễn, kế tiếp là một cái nghệ sĩ danh bài khá là nổi tiếng.

Nhưng mà, có châu ngọc phía trước, vị này nghệ sĩ danh bài biểu diễn cho dù cũng coi như là không tệ, nhưng khán giả phản ứng vẫn hơi lạnh nhạt, cho dù biểu diễn kết thúc cũng chỉ vỗ tay tượng trưng mà thôi, điều này làm cho cái nghệ sĩ kia khó tránh khỏi có phần mất mát.

Đây cũng là chuyện không thể tránh được, ở cái tên đứng đầu bảng cường đại như thế trước mặt, bọn họ chỉ có tác dụng giúp khán giả hòa hoãn cảm xúc mà thôi.

Tất cả mọi người vẫn chưa thỏa mãn.

"Ta thừa nhận, là ta đánh giá thấp đối thủ lần này. " An Lâm gật đầu.

Oánh Bảo rốt cuộc đã thấy được thần sắc nghiêm trọng và lo lắng trong mắt An Lâm, nàng cảm thấy như mình đã thắng được cái gì rồi, nụ cười cũng tươi rói hơn.

"Thấy chưa, bây giờ ngươi đã biết, suy nghĩ trước đó của ngươi, buồn cười đến cỡ nào chưa? Bây giờ mới chỉ là cái tên đứng đầu bảng đầu tiên của Hồng Mặc phường lên sân khấu thôi đấy."

Hắn vẫn bất động như núi, tự hỏi xem nên lên sân khấu biểu diễn như thế nào.

Nói thật thì, đúng là Luân Dương Vũ Đế khiến cho hắn có cảm giác nguy cơ.

Nếu thật sự muốn đạt được vị trí cái tên đứng đầu bảng ngay tối nay, sẽ phải giành được số hoa phiếu nhiều gấp đôi những tồn tại như thế, phải giành được sự yêu thích nhiều gấp đôi số người hâm mộ lâu năm của những tồn tại kia, An Lâm phải biểu diễn đến trình độ nào mới được?

Mắc độ khó khăn cao thật a...

Chẳng trách Oánh Bảo sẽ không chút do dự liền nhận lời đánh cuộc.

Đạo sư Đạt Phù Ny thấy vẻ mặt của An Lâm, cho là hắn đang khẩn trương vì chuyện lên sân khấu, thế nên liền tiến về phía trước an ủi: "Đại Bảo, ngươi không cần lo lắng quá nhiều, mặc dù bây giờ khán giả rất nhiều, cũng có rất nhiều nhân vật địa vị cao, nhưng mà bọn họ đều hướng tới những cái tên đứng đầu bảng, màn biểu diễn của ngươi đối với bọn họ mà nói, chỉ là chút gia vị thêm vào thức ăn mà thôi, không cần quá có gánh nặng, phát huy như bình thường là được."

An Lâm nhìn thoáng qua mỹ nữ Bạch Vũ tộc ở bên cạnh, gật đầu cười: "Vâng, lão sư, ta sẽ phát huy như bình thường."

Trong lòng bổ sung một câu, ta sao có thể chỉ làm gia vị cho thức ăn của bọn họ được, mục đích của ta là muốn chinh phục mọi người có mặt ở đây a!!

Lúc này, Hồng tỷ làm người chủ trì của Hồng Mặc phường, bắt đầu lên sân khấu, dõng dạc mà tuyên bố, vị nghệ sĩ tiếp theo sẽ lên biểu diễn.

Nhưng thái độ lạnh nhạt như vậy, khán giả chẳng nhưng không khó chịu, ngược lại còn cùng nhau gọi tên Vân Tiên càng hăng máu hơn, chuyện này làm cho An Lâm cảm thấy kinh ngạc không thôi.

Hiện trường liên tục vang lên tiếng khen ngợi, một số người xem thấy Vân Tiên rời đi, thậm chí còn tiếc nuối mà gọi với lại, nhưng Vân Tiên giống như là tiên nữ mộng ảo thoát tục trong mây, không dính lửa khói trần thế, chỉ phụ trách ca hát, một câu cũng không nói, cứ thế rời đi.

"Nói riêng về ca hát, Vân Tiên tuyệt đối là đệ nhất Hồng Mặc phường!"

"Hu hu hu hu... Vốn dĩ đã trăm năm không khóc, lần này Vân Tiên kiếm tiền đã khiến ta rơi đủ nước mắt rồi..."

"Thật là quá tuyệt vời, tiếng ca của Vân Tiên vẫn tốn nước mắt như thế."

Sau đó, tiếng vỗ tay vang lên như tiếng sấm.

Ngay sau đó, tiếng ca tràn đầy sắc thái mộng ảo bắt đầu xuất hiện.

Đây là một khúc hải yêu chi ca.

Vừa linh hoạt kỳ ảo vừa mị hoặc.

Đạo cảnh tuyệt diệu, giống như có thể dẫn thế nhân vào một cái lĩnh vực không thể biết, dẫn vào một cái thế giới đại dương kỳ diệu, trong một cái hải vực rộng lớn vô tận, chỉ có một nhân ngư xinh đẹp tuyệt luân, đang ca xướng về cố hương của nàng.

Giai điệu tuyệt đẹp như tiếng trời.

Tiếng ca thê lương đến mức làm cho người ta đau lòng.

Không ít những người nghe cảm nhận được mà nước mắt đã ướt cả hốc mắt.

Một khúc ca a.

Hiện trường tĩnh lặng hồi lâu.

Nàng được đẩy lên từ một đóa băng liên màu lam ở giữa vũ đài, tươi đẹp thoát tục, phong hoa tuyệt đại, đôi môi đỏ mọng chỉ vừa khẽ mở, đã khiến vô số khán giả thần hồn điên đảo.

Lần này là một mỹ nhân có cái đuôi cá màu tím.

Nhìn không khí bạo phát rực lửa này, không cần nghĩ cũng biết lại là một cái tên đứng đầu bảng lên biểu diễn rồi.

Sáu vạn khán giả, đồng thời hô to tên Vân Tiên như một đám bệnh tâm thần.

Tràng diện lập tức lại bắt đầu sôi trào lên.

"Tiếp đến cho mời Vân Tiên ca cơ, mang đến cho chúng ta một khúc hải yêu chi ca!"

Cái tên đứng đầu bảng của Hồng Mặc phường, thật là không có ai đơn giản a...
Bạn cần đăng nhập để bình luận