Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1847: Chuẩn bị cào thẻ

An Lâm cảm thấy tiền của mình lại bắt đầu nhiều hơn rồi. Ở Linh giới đánh một trận cậu đã thu hoạch được một đống lớn bảo vật của cường giả Hư Linh Tộc, lại thêm số bảo vật vốn là của cậu nữa, đây chính là một số tiền lớn đến mức khó có thể tưởng tượng nổi.

Bảo vật nằm trong nhẫn không gian không tính là tiền, dù sao bảo vật này phải để lại để dùng! Kết quả là, cậu đi tìm Tử Vi Đại Đế một chuyến, đổi tất cả vũ khí trong nhẫn không gian thành Tiên Kiếm.

Tiên Kiếm của Thiên Đỉnh bảo các đều bị cậu quét sạch, cậu đành phải đi tìm tứ đại tông môn để đổi Tiên Kiếm, rồi lại tìm Cửu Hoàng phòng đổi Tiên Kiếm. Kết quả là Tiên Kiếm của toàn bộ Cửu Châu giới đều bị cậu lấy hết, An Lâm lại dõi mắt đến cả Thái Sơ Đại Lục.

Sự việc An Lâm Tông Chủ cổ động vơ vét Tiên Kiếm, kinh động đến không ít cao tầng của Thái Sơ Đại Lục.

Cùng nhau phản kháng Thiên Nhân Tộc, đứng chung một chiến tuyến với các thế lực đỉnh cấp, vì vậy mà tất cả đều rối rít tạo điều kiện dễ dàng, phối hợp với An Lâm để đổi Tiên Kiếm. Ngay cả Tiểu Nghê ở Tây Hải Lam rất xa, sau khi nghe được tin tức, cũng thay mặt Tây Hải Liên Minh miễn phí đưa năm cây Tiên Kiếm cho An Lâm.

Đương nhiên An Lâm không thể lấy không, trả lại năm Tiên Khí không chỉ có giá trị tương đương mà bề ngoài còn cực kì xinh đẹp, tỏa sáng lấp lánh.

Lam Tiểu Nghê vốn là muốn từ chối, nhưng trong nháy mắt nhìn thấy vẻ ngoài của Năm Tiên Khí An Lâm đưa qua, cô lập tức thay đổi chủ ý, không có cách nào khác, ai bảo năm Tiên Khí kia đẹp mắt đến thế làm gì!

Cô rất thích loại Tiên Khí mang phong cách này.

An Lâm nhìn đống Tiên Kiếm chất lên thành cả một ngọn núi trước mắt, cười lên ha hả.

Tôn Vũ Lạc xuất thân từ Thiên Kiếm Tông, thấy nhiều Tiên Kiếm như vậy, thiếu chút nữa đã quỳ luôn trước mặt An Lâm rồi: "Mẹ nó, cả đời tôi chưa bao giờ nhìn thấy nhiều Tiên Kiếm như vậy."

Nửa tháng sau.

Ở trước người cậu, là 30060 chuôi Tiên Kiếm, đang tỏa ra ánh sáng lung linh chói mắt. Năng lượng Kiếm Khí, Kiếm Vận tụ lại chuyển động, thậm chí làm cho cả không gian cũng vặn vẹo biến hình.

"Phần tâm ý này, Tiểu Nghê đã nhận được rồi."

Tiểu Sửu che hai mắt nói: "Ý Đại Bạch là, vầng sáng thổ hào trên người An ca quá mức chói mắt!"

"An Lâm lão đại quả nhiên hiểu mình."

"Ánh sáng làm chói mù mắt người ta rồi! Mắt chó của tôi, sắp bị làm cho mù rồi, gâu!" Đại Bạch che cặp mắt, khó khăn mở miệng nói.

Lam Tiểu Nghê nhìn Tiên Khí làm cho cô yêu thích không buông tay trước mắt, khuôn mặt đẹp ửng hồng, nhẹ giọng nói thầm.

"Cái này nhất định là anh ấy lựa chọn cẩn thận để đưa cho mình."

"Tất cả Tiên Kiếm trong thiên hạ đều vào tay tôi rồi!"

"Cũng không phải, cũng không phải, đừng nói là tiêu hao đan dược, linh thạch, bây giờ ngay cả đám bảo vật hỗn loạn lung tung này của anh cũng còn chưa dùng hết, mà toàn bộ Thái Sơ Đại Lục đều đã hết hàng rồi, anh cũng rất phiền não đó." Trên mặt An Lâm lộ ra vẻ bất đắc dĩ, nói.

Trong hội nghị cao tầng của Tứ Cửu Tiên Tông.

"Tê..."

"Tại sao lại mù được, ánh sáng này, rõ ràng không nhức mắt lắm mà." Tô Thiển Vân nháy đôi mắt đẹp, trên mặt lộ ra vẻ khó hiểu, nói.

Cho dù là Hứa Tiểu Lan, cũng bị một màn trước mắt này làm cho rung động: "Mỗi một chuôi Tiên Kiếm có giá hàng mấy triệu, thậm chí ngàn vạn linh thạch. Nhiều Tiên Kiếm như vậy, có phải là ngươi đã lấy toàn bộ gia sản, đi đổi Tiên Kiếm hết rồi đúng không?"

"Chủ nhân, ngài gom nhiều Tiên Kiếm như vậy để làm gì?" Mạch Luân tò mò hỏi.

Đại Bạch: "..."

Nơi đó, là một mảnh Vô Tận Hải Dương.

Ngay cả hàng tạp hóa cũng còn chưa đổi hết, thế mà đã móc rỗng toàn bộ Thái Sơ Đại Lục?

"Đây là hình ảnh mà Tây Hải Liên Minh truyền tới, vị trí ở Tây Hải có dị biến phát sinh, chính là nơi mai táng hai Đại Tế Ti đời trước của Linh Ngư Tộc và Thiên Quy Tộc." Bạch Lăng như có ý chỉ nhìn về phía An Lâm.

Ngược lại mọi người lại hít một hơi khí lạnh.

"Chỉ sợ là không phải Thiên Thần bình thường, mà là một trong sáu Thiên Thần Quyền Bính tối cao, Đại Dương Thiên Thần." An Lâm nói: "Lúc đầu khi tôi tiếp nhận thực tập ở Lăng mộ Tây Hải, tôi đã nhìn thấy nó."

"Đoạn thời gian trước, Tây Hải lần đầu tiên xuất hiện Thiên Thần, Thể Lưu Thiên Thần. Thể Lưu Thiên Thần và Lam Tiểu Nghê minh chủ đại chiến một trận, kết quả là lưỡng bại câu thương. Bây giờ sâu bên trong Tây Hải lại xuất hiện một cái động đen nhánh trống rỗng, chẳng lẽ là lại có Thiên Thần xuất thế?" Mạch Luân trầm giọng nói.

An Lâm nhớ lại cái mộ địa mà trước kia đã tiến vào cùng với Lam Tiểu Nghê kia, không giải thích được mà tiến vào không gian ngoại vực, rơi vào trầm tư.

"A, tôi muốn mù rồi, ôi con mắt của tôi." Tô Thiển Vân bi thống nói.

Trong đại dương, có một cái cửa hang đen nhánh, to lớn trống rỗng, giống như là cái miệng khổng lồ có thể nuốt chửng người khác của một cái vực sâu không đáy. Toàn bộ hải lưu sau khi đến gần lỗ đen, sẽ chảy giống như một vòng xoáy, sau đó rơi xuống cửa hang.

Ngay phía trên đại dương, có ánh sáng màu lam chớp động, tạo thành một cái hư ảnh vĩ đại vô biên.

Đỉnh đầu của nó là bầu trời, dưới chân lại đạp lên đại dương, không thấy rõ ngũ quan, từ bên ngoài nhìn vào, có thể mơ hồ thấy rõ là một đường ranh giới hình người.

Đây thực ra cũng chỉ là cách nói khoa trương, dù sao một đám đại năng cũng phải dùng Tiên Kiếm, nhất là một số Kiếm Tu, chung quy là sẽ không lấy bội kiếm của mình ra, để đổi lấy một búa của An Lâm chứ? An Lâm chỉ là đổi hết đám Tiên Kiếm không có người dùng mà thôi, nhưng cho dù như vậy đi chăng nữa thì đây cũng là một chuyện vô cùng chấn động nhân tâm.

An Lâm có chút nhìn chưa đã mắt thu hồi toàn bộ Tiên Kiếm lại, nhìn về phía màn ảnh tin tức ở trung tâm phòng họp.

Bạch Lăng điểm nhẹ lên màn ảnh chứa toàn bộ tin tức, giọng lạnh lùng nói: "Được rồi, bây giờ chương trình hội nghị học hỏi Tông Chủ đại nhân khoe giàu đã kết thúc, chúng ta chuyển sang bắt đầu chương trình hội nghị thứ hai đi."

"Trong lòng của tôi có một ý tưởng, nó sẽ trở thành chiêu thức cào thẻ mạnh nhất của tôi." Ánh mắt An Lâm lóe lên, trên mặt xuất hiện thần sắc nhao nhao muốn thử.

Lời vừa nói ra, tất cả mọi người rơi vào trầm mặc, bầu không khí trở nên trầm trọng.

Hiển nhiên, bọn họ cũng đoán được loại khả năng này.

Nhớ lúc đầu, An Lâm còn lừa gạt đại năng của Linh Ngư Tộc và Thiên Quy Tộc, nói mình là Siêu Lôi Thiên Thần, thay trời hành đạo, muốn phục hưng Nhân Tộc nữa cơ mà.

Bây giờ có lẽ rất nhiều đại lão đều đã phát hiện mình bị lừa rồi.

Dù sao, cậu không chỉ là Siêu Lôi Thiên Thần, mà còn là Phong Thiên Thần, Sơn Thiên Thần, Kim Chúc Thiên Thần, Hỏa Thiên Thần. Một tên kì lạ như vậy, làm sao có thể chỉ là một cái Siêu Lôi Thiên Thần có thể giải thích thông được.

Nhưng bây giờ mọi người hối hận cũng đã muộn rồi, giết nhiều người của Thiên Nhân Tộc như vậy, chiến tuyến của Tây Hải Liên Minh và Nhân Tộc đã bị cột chặt vào nhau rồi. Ai thèm quan tâm An Lâm là Siêu Lôi Thiên Thần hay là Thiên Lôi Thiên Thần, con đường duy nhất mà bọn họ có thể làm là đi vào hố đen.

"Bây giờ, Tây Hải Liên Minh phái ra năm nhóm người đi điều tra, điều tra tình huống của cửa hố đen trên đại dương. Nhưng chỉ cần là cường giả tiến vào bên trong hang động để điều tra thì đều không có ngoại lệ, chưa từng có một ai trở về." Bach Lăng tiếp tục nói: "Hơn nữa sau khi tiến vào cửa hang kia, toàn bộ phương thức liên lạc đều sẽ bị che giấu. Rất rõ ràng, nơi đó có một loại lực lượng cực kì mạnh mẽ, có thể ngăn cách tất cả mọi thứ."

An Lâm vươn tay ra uốn người, cười nói: "Được rồi, chỗ đó tôi khá là quen thuộc, để tôi đến đó điều tra một chút vậy."

"Mọi việc đều thích tự thân ra trận, cái thói quen này của An Lâm Tông Chủ, cũng không biết là tốt hay xấu nữa." Trên mặt Long Ngạo Thiên lộ vẻ cảm khái, nói.

"An Lâm thích đánh nhau, chúng ta cũng không cần ngăn cản. Gần đây anh ấy mạnh mẽ hơn không ít, nhưng lại không có địch nhân tìm đến cửa cho anh ấy luyện tập một chút, cho nên An Lâm đây là muốn tự mình đi tìm." Hứa Tiểu Lan đảo cặp mắt trắng dã, tức giận nói.

An Lâm vui vẻ: "Đúng là chỉ có Tiểu Lan hiểu anh!"

Ngay sau đó, mọi người lại thảo luận một chút tình huống gần đây, hướng đi của Thiên Nhân Tộc, cùng với tình huống phát triển của tông môn, hội nghị đến đây là kết thúc.

An Lâm rời khỏi tông môn, Hứa Tiểu Lan đi theo bên người.

"Thật sự muốn đi gấp như vậy sao? Có muốn em giúp anh không? Lần này đi có nguy hiểm lắm không?" Đôi mắt đẹp của Hứa Tiểu Lan chuyển về phía nam tử bên cạnh, đột nhiên nhẹ giọng hỏi.

"Chúng ta không có thời gian." An Lâm than nhẹ một tiếng: "Em ở lại trông giữ Tứ Cửu Tiên Tông phòng ngừa tình huống đột phát, bên kia mình anh đi là đủ rồi. Đại Dương Thiên Thần có lẽ còn chưa phá phong ấn, đây là cơ hội tốt nhất của chúng ta, anh không thể bỏ qua."

"Xích...!"

Khe hở không gian mở ra.

Bóng dáng An Lâm bước vào trong khe hở không gian, biến mất khỏi mảnh thiên địa này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận