Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 801: Nhu Bá anh dũng tiên phong

Mẹ nó ai là anh em với anh!

Là anh em thì có thể để tôi chạy đi mạo hiểm như vậy sao?

Nhu Bá tuyệt đối không ngờ sau khi An Lâm hỏi cách nghĩ của nó xong, nó sẽ trở thành kẻ thí nghiệm đầu tiên... Sớm biết thế thì sẽ không nói gì cả, giả ngu giả khờ là được rồi!

Giờ phút này cả khuôn mặt của nó xám xịt ngước nhìn An Lâm, hiển nhiên là không đồng ý rồi.

An Lâm thấy thế vội vàng an ủi nói: "Người anh em Nhu Bá, trước kia khi cậu và tôi chiến đấu khoong phải đã nói cậu là thân thể Bất Tử sao! Cho nên chuyện này do cậu giải quyết là an toàn nhất, cậu nói xem có đúng không?"

Nhu Bá nghe xong lời nói này, tức giận đến toàn thân co quắp.

Đúng cái đầu anh! Cái gã chỉ biết xưng là anh em ngoài mặt thôi!

"Bò...ò...! Tôi cảm thấy rất có lý." Áo Ngưu đột nhiên mở miệng tán thành

Giờ khắc này Nhu Bá có chút ý nghĩ muốn sử dụng bí pháp Siêu Phân Thân để chạy là thượng sách.

"Thử thì thử!" Nhu Bá không thèm đếm xỉa nữa.

Mọi người trải qua cuộc thảo luận đơn giản mà dân chủ, nhất trí quyết định để Nhu Bá làm thử cách làm kia.

Dù sao xét về mặt lý luận mà nói, dự tính kia của nó có tính khả thi cũng rất cao...

Độc Thần Oa nghĩ thầm, đương nhiên liên quan đến tao rồi, mày không đi thì tao phải đi mà!

"Được rồi, ngừng ở đây đi!" Nhu Bá đột nhiên mở miệng nói.

"Tôi cũng cảm thấy lão đại nói đúng, oa!" Độc Thần Oa lớn tiếng phụ họa.

Nếu nó có thể bình yên vô sự đến đại lục trên không kia, nó còn có thể vượt lên trước đám người An Lâm một bước, cơ hội để thu hoạch được huyết ngọc Kỳ Lân cũng sẽ càng cao hơn!

Sau đó thì Hứa Tiểu Lan cũng mở miệng phụ họa.

Lúc này Nhu Bá lập tức không nhịn được nữa, lớn tiếng gầm thét với con ếch xanh: "Chen miệng cái gì, liên quan gì đến mày!"

Nhưng nó nhìn thấy đôi mắt sắc bén của An Lâm, nhìn thấy mũi kiếm Long Tước đang chờ phát động của Hứa Tiểu Lan thì liền dừng ngay cách nghĩ to gan đó.

Hai mắt An Lâm trở nên trắng xóa như tuyết, nhìn về phía đại lục lơ lửng trước mặt, nhưng không nhìn thấy bất kỳ dấu vết nào của trận pháp cấm chế.

"Dân ý không thể làm trái nhé, người anh em Nhu Bá." An Lâm đưa tay vỗ vỗ thân thể tròn vo, mềm mại, còn có chút dính tay của Nhu Bá

"Xem ra thật sự là một thể cách biệt với trời đất rồi, cảm giác có chút lực lượng quy tắc tương tự, căn bản không có biện pháp nào có thể phá giải." Hắn khẽ thở dài một hơi, có vẻ hơi tiếc nuối.

Cứ như vậy, một trụ nham thạch khổng lồ đột ngột mọc lên từ mặt đất, kéo đám người An Lâm bay về phía đường biên giới của đại lục lơ lửng màu đỏ.

Họ đã tính toán xong cự ly, khoảng cách này gần như chính là đại lục lơ lửng màu đỏ, xâm nhập vào phạm vi cấm chế cực hạn có khả năng phá vỡ thể sinh mệnh.

Hai giây, một ngàn mét!

Vẻ mặt Nhu Bá có chút nhíu lại, mặc dù có chút không tình nguyện, nhung cũng không còn cách nào, chỉ có thể mạo hiểm thử một lần thôi... Cũng có lẽ nó có thể mượn cơ hội này mà vì họa được phúc, chiếm được cơ hội dẫn đầu.

"Bành!"

Đại lục này thật ra không lớn, ước chừng khoảng cách cũng chỉ có hơn ngàn thước, lớn tương đương với một thành trì thông thường. Phía trên đại lục đều là kiến trúc hình cây nấm, kiến trúc của cây nấm lớn ở vị trí trung tâm còn tản ra luồng sáng màu đỏ cực kỳ chói mắt, chiếu rọi toàn bộ đại lục giống như màn sao vậy.

Thành công hay là thất bại chính là ở một giây tiếp theo!

Thuật Thần Giám của hắn cũng là lần đầu tiên gặp phải tình huống cấm chế không có cách nào phá giải được.

"Bành!"

Nói xong, nó di chuyển ánh mắt về nơi đang tỏa ra luồng sáng màu đỏ ở trung tâm đại lục, hai mắt trở nên nóng bỏng không thôi. Bây giờ cũng chính là thời khắc tốt nhất để đoạt lấy huyết ngọc Kỳ Lân, khoảng cách giữa nó và huyết ngọc Kỳ Lân đang gần hơn so với đám người An Lâm!

Sau một giậy, Nhu Bá giãy giụa thân thể, cười ha ha: "Ha ha, tôi không sao, thành công rồi!"

"Đi thôi, người anh em Nhu Bá." An Lâm mở miệng nói.

Nhu Bá khuấy động lên một trận Âm Bạo Vân, tốc độ phút chốc vượt qua tốc độ âm thanh, hóa thành một luồng ánh sáng chuyển động màu trắng bỗng nhiên phóng tới phía lục địa của đại lục lơ lửng màu đỏ!

Tốc độ của nó nhanh vô cùng, trong khoảng thời gian một giây đã đáp trên mặt đất màu đỏ.

An Lâm, Hứa Tiểu Lan, Áo Ngưu, Độc Thần Oa đều nín thở, thần sắc đọng lại, mở to hai mắt nhìn bóng dáng đã đáp xuống đại lục kia.

Nó hít sâu một hơi, phần dưới của cơ thể màu trắng điên cuồng ngọ nguậy, khí thế không ngừng dâng lên!

Con ếch xanh núp phía sau An Lâm, sợ đến nỗi trong lòng vừa hy vọng Nhu Bá có thể thành công, cũng hi vọng Nhu Bá sẽ thất bại tổn thất, tâm trạng cực kỳ mâu thuẫn.

"Hừ, tôi đi đây, Độc Thần Oa, mày chờ đó cho tao!" Nhu Bá lườm con ếch xanh một cái.

Điều này đối với nó mà nói thì không khó, sử dụng toàn lực là được rồi.

Nhu Bá phóng tới cây nấm lớn ở vụ trí trung tâm!

An Lâm và Hứa Tiểu Lan nhìn thấy thế thì biến sắc, nhưng họ còn chưa kịp có hành động gì thì một luồng sức mạnh khó mà hình dung được liền giáng xuống trên cơ thể của Nhu Bá.

Ánh sáng màu đỏ bao phủ cả lục địa kia đột nhiên hóa thành từng tia rất nhỏ, mật độ năng lượng cực cao, hợp thành một mạng lưới năng lượng dày đặc, chợt lóe lên rồi xuyên qua thân thể Nhu Bá!

Cấm chế rốt cuộc vẫn bị phát động rồi, không phải hai giây, mà chính là ba giây!

Dao động năng lượng khủng khiếp kia khiến cho An Lâm và Hứa Tiểu Lan đều cảm giác tim đập nhanh.

"A...!" Tiếng kêu gào thảm thiết như tan nát cõi lòng của Nhu Bá vang lên.

Tia năng lượng màu đỏ giống như lưỡi dao sắc bén giữa đất trời, trong chớp mắt xuyên thấu qua thân thể màu trắng như gạo nếp của nó, cắt thân thể của nó ra thành nhiều mảnh.

Lần tấn công này rõ ràng đã phá vỡ sức mạnh phân hóa và dung hợp kia của Nhu Bá, là đòn tấn công đánh thẳng trực tiếp vào bản nguyên. Cho nên nói không có kẻ địch nào là vô địch bất tử cả, nếu có thì đó nhất định là do sức mạnh của bạn không đủ lớn thôi!

"Thật đáng sợ... Oa!" Độc Thần Oa trợn mắt há mồm.

Hứa Tiểu Lan nhíu mày suy tư: "Khả năng trấn áp của ngôi sao ngược lại là dễ dàng giải quyết, chúng ta dùng thuật Ngự Thổ để xây dựng một con đường trực tiếp thông tới mặt đất là được rồi, qaun trọng vẫn là vấn đề cấm chế."

"Bây giờ, con đường mà Nhu Bá nói tới kia đã không thể thực hiện được, không chỉ có vấn đề cấm chế không có cách nào phá giải, ngay cả sự trấn áp của những ngôi sao kia cũng là một vấn đề lớn, mọi người còn có cách nghĩ nào tốt hơn không?" An Lâm mở miệng nói.

Độc Thần Oa không trụ được lâu như thế, nó hết nhìn đông tới nhìn tây, tìm kiếm cơ hội để về nhà.

Hứa Tiểu Lan là người giàu lòng yêu thương nhất, thật sự mặc niệm một phút đồng hồ.

Hứa Tiểu Lan, Áo Ngưu, Độc Thần Oa đều mặc niệm.

"Haizz, Nhu Bá vì để chúng ta tiếp tục tiến về phía trước mà cống hiến sự hi sinh vĩ đại, chúng ta hãy mặc niệm một phút trước đi." Vẻ mặt An Lâm lộ vẻ đau buồn.

Sức mạnh của ngôi sao màu trắng nhạt đột nhiên từ trên trời giáng xuống, trong phút chốc vượt qua không gian, mang theo uy thế của thiên địa vô tận mênh mông, trong nháy mắt giáng lên cơ thể của Nhu Bá!

Ầm ầm!

Năng lượng nổ tung, điên cuồng nghiền ép thân thể trên mặt đất của Nhu Bá một lần nữa!

Tiếng kêu thảm thiết của Nhu Bá vang đến tận mây xanh.

An Lâm và Hứa Tiểu Lan đều hít vào một ngụm khí lạnh lớn.

Thì ra hoạt động trên đại lục màu đỏ vẫn xem như sinh mệnh lơ lửng, sẽ bị ngôi sao trấn áp!

Điều này rất quan trọng, cần phải lấy một quyển sổ nhỏ để ghi chép lại!

Hai người lần nữa đưa mắt nhìn sang Nhu Bá, phát hiện nó đã bị đoạn tuyệt nguồn sống, cơ thể hoàn toàn lạnh lẽo...

Danh xưng đệ nhất nguyên thú đỉnh phong Hóa Thần cứ như thế ngã xuống, thật đáng buồn đáng tiếc.

Chín ngôi sao liên kết thành một hình tròn trên dòng tinh hà giữa không trung đột nhiên đồng loạt lóe sáng lên.

Phía trên bầu trời.

Sau khi thân thể của Nhu Bá bị cắt thành hơn ngàn mảnh, không có cách nào dung hợp tái sinh, khả năng hồi phục sinh mệnh nhanh chóng trôi qua, nhưng mà như thế vẫn còn chưa kết thúc...

Hai người đều sợ hãi không thôi, bởi vì suýt chút nữa họ đã cất bước đi theo, nối gót theo Nhu Bá rồi.

"Có lẽ vậy, từ ánh sáng vô hại, trong nháy mắt ngưng tụ thành ánh sáng với mật độ năng lượng cực cao, em cảm thấy mình cũng không chống đỡ lại nổi với đòn tấn công ở trình độ này..." Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hứa Tiểu Lan cũng hơi trắng bệch.

"Lực lượng này là do ánh sáng màu đỏ trên lục địa ngưng tụ thành sao?" An Lâm cũng giật nảy mình.

"Bò...ò..., tôi có một cách nghĩ tương đối nhát gan." Áo Ngưu đột nhiên mở miệng nói.

"Ồ? Ý tưởng gì?" An Lâm nhìn về phía Áo Ngưu.

"Chúng ta ra ngoài đi, nơi này nguy hiểm quá." Áo Ngưu nghiêm túc nói.

"Tôi đồng ý, về nhà là cách tốt nhất, an toàn nhất, oa!" Con ếch xanh lớn tiếng phụ hoa.

An Lâm: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận