Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 770: Nhóm đồ đệ đầu tiên tới rồi

Buổi tối, một vầng trăng treo trên trời cao.

Dưới ánh trăng, có một bóng dáng nhỏ nhắn đang ngồi trên tảng đá.

Cô chính là Diệp Linh, đệ tử đầu tiên và là duy nhất trước mắt của Tứ Cửu Tiên tông.

Nguyên khí yếu ớt bắt đầu chuyển động trên thân thể cô, hiển nhiên là đã đả thông kinh mạch, có thể dẫn khí vào cơ thể, biến thành một tu sĩ một phần thể đạo.

Cô ngẩng đầu nhìn về phía bóng dáng xuất thần mặc áo trắng từ phía xa xa, ánh mắt trong suốt có thần.

Nhìn một lúc lâu cô mới hoàn hồn lại, lắc đầu, thì thào nói: "Sư phụ, trò nhất định sẽ cố gắng tu luyện, sớm ngày thành tài để báo đáp mọi thứ sư phụ đã làm cho trò..."

"Linh Nhi nhất định sẽ không khiến sư phụ thất vọng!"

Trong lòng Diệp Linh đã có quyết tâm, gương mặt nhỏ nhắn tinh xảo đầy vẻ nghiêm túc, sau đó lại tiến vào tu luyện. Sư phụ nói tư chất tu hành của cô tốt, sau này nhất định có thể trở thành một tu sĩ xuất sắc!

Mọi người chợt hiểu ra, không trách nhìn quen mắt như vậy!

Đĩa bay màu trắng nhập vào đám mây, bay đi xa với tốc độ cực nhanh.

Hiên Viên Thành có chút ngạc nhiên mở miệng nói: "Không phải chúng ta đã thấy nó ở đâu đó rồi hay sao?"

"Chíu!"

Đường kính của nó tới mấy trăm mét, đường nét lưu loát, toàn thân trắng tinh, dưới ánh mặt trời tỏa ánh sáng rực rỡ, vô cùng có cảm giác khoa học kỹ thuật.

Nam nữ già trẻ đều có.

Sáng sớm hôm sau.

Hôm nay là thời gian rất nhiều đệ tử muốn ghi danh và trải qua khảo hạch.

Liễu Thiên Huyễn kích động: "Oa! Đó không phải là đĩa bay của người ngoài hành tinh sao!"

Một vật cơ học hình tròn dẹt giống như đĩa bay từ sở nghiên cứu Phượng Hoàng lái ra ngoài, lơ lửng trong khoảng không của Tứ Cửu Tiên tông.

Đám người Hiên Viên Thành nhớ lại nỗi sợ hãi bị người đàn ông đầu trọc khống chế, Đường Tây Môn thì nhớ lại nỗi sợ cá mặn nằm trên băng ca.

Bạch Lăng bây giờ là người sàng lọc và lựa chọn trước tiên của Tử Tinh Châu, đón hơn một vạn đệ tử tiếp nhận vòng thí luyện cuối cùng. Đám người An Lâm thừa hành sự giáo dục tinh anh, đến cuối cùng có lẽ chỉ chọn lại mấy chục đệ tử nòng cốt trong số đó, sau đó việc chọn lựa đệ tử ngoại các xử lý những việc đơn giản sẽ phụ thuộc toàn bộ vào tâm trạng.

"Trong lăng mộ Thủ Dương Thiên Tiên, có một chiếc đĩa bay hình dạng cũng giống vậy." An Lâm mở miệng nói.

Tiêu Trạch tuyển chọn hết đệ tử xong liền vượt qua không gian trở về báo cáo tình hình trước tiên.

Dựa vào bản thống kê chưa chính thức, số lượng sinh linh muốn báo danh vào Tứ Cửu Tiên tông từ giới Cửu Châu, thậm chí là toàn bộ đại lục Thái Sơ khoảng chừng hơn một triệu!

Đông Quách, Bạch Đao Lang Thần, Liễu Thiên Huyễn, Tô Thiển Vân, Tiểu Sửu, Tiêu Trạch sàng lọc và chọn lựa liên tiếp năm ngày mới chọn được hơn một vạn đệ tử phù hợp với yêu cầu cơ bản.

"Tiểu Tiêu à, tôi bảo này, cậu đã làm chủ một các rồi, sao vẫn không đứng đắn thế hả?"

Ờm, sư mẫu không phát hiện ra.

"Vậy thì cậu nói thử xem, là cô gái nào khiến cậu thất thố như vậy!" An Lâm hiên ngang ưỡn ngực nói.

"Ừm... sư phụ, lần này con còn nhìn thấy một cô gái vô cùng cực phẩm! Thầy có hứng thú không?" Cậu ta tiến đến trước mặt An Lâm, thấp giọng nói.

Vai trò của Hợp Đạo lớn thế nào? Một người cũng đủ để cân cả một tông môn!

"Sư phụ, lần này những đệ tử tham gia vòng thí luyện cuối cùng có tổng cộng 16 người ở kỳ Hóa Thần, 309 người ở kỳ Dục Linh, 2333 người trên sáu mươi phần trăm thể đạo, 5201 người dưới sáu mươi phần trăm thể đạo, 1210 người có tư chất tu vi khá tốt..."

"Cậu nói thử xem có phải Long Nữ cực phẩm kia tên là Bắc Liên không?" An Lâm nói.

An Lâm vừa nghe, nhất thời có cảm giác quen thuộc.

"Đây mới là điều thú vị nhất, nghe nói khoảng thời gian trước, vì lý do nào đó mà cô ấy đã rời bỏ Long Đình của Đông Hải, nếu không chúng ta cũng sẽ không lượm được món hời này. Sao hả, sư phụ có hứng thú hay không?" Tiêu Trạch nói rồi bắt đầu nháy mắt nháy mày với An Lâm, tỏ vẻ anh hiểu mà.

Lúc nói chuyện, khóe mắt cậu ta còn liếc về phía Hứa Tiểu Lan ở phía xa.

Tiêu Trạch ngẩn người, sau đó lại hớn hở nhỏ giọng nói: "Cô ấy là người của Long Đình ở Đông Hải, không chỉ xinh đẹp như tiên trên trời mà còn có tài năng tuyệt vời, thực lực mạnh mẽ, huyết mạch cũng tinh khiết vô cùng. Chỉ cần được dạy dỗ tu luyện bình thường, đừng nói là kỳ Phản Hư, ngay cả kỳ Hợp Đạo cũng có một chút hy vọng. Thầy nói xem có phải là cực phẩm hay không?"

An Lâm kinh ngạc: "Tuyển thủ trâu bò như vậy mà lại đến tông môn của chúng ta ư? Long Đình của Đông Hải nỡ sao? Đây chính là hạt giống của Hợp Đạo đấy!"

Không phải hắn xem thường tông môn của mình, mà là căn bản đối phương không cần thiết phải làm vậy, đùa gì vậy?

An Lâm cười ha hả, hắn là ai chứ, sao có thể ra tay với một đệ tử trong môn hạ.

Tiêu Trạch xấu hổ cúi đầu: "Sư phụ dạy rất đúng."

"Chúng ta phải làm tấm gương tốt, thanh liêm chính trực, đây mới là một bầu không khí mà một tông môn đỉnh cao nên có, hiểu không?" An Lâm không chậm trễ chút nào mà khiển trách.

"Sự phát triển của tông môn cần có một môi trường tốt đẹp, một bầu không khí tu tiên hài hòa! Cậu thấy một người đẹp đã có tâm tư khác, sao còn ra dáng sư phụ của người ta?"

Tiêu Trạch lại càng hoảng sợ: "Ôi mẹ ơi! Sư phụ, sao thầy biết?"

An Lâm: "..."

Đĩa bay màu bạc lại xuất hiện trên không đúng vào lúc này, từ từ đáp xuống.

Một vạn tu sĩ muốn tiến hành tu luyện cuối cùng, bây giờ đã xuất hiệ ntrên lãnh địa của Tứ Cửu Tiên tông.

Một cô gái tuyệt thế như hoa sen trong băng thu hút sự chú ý của người khác đã xuất hiện trước mặt Tiêu Trạch và An Lâm.

Tiêu Trạch chỉ vào cô gái kia, đang định nói.

Cô gái kia đã chủ động đi về phía hai người, đôi mắt đẹp di chuyển trên người An Lâm, tự nhiên hào phóng chìa bàn tay nhỏ bé ra: "An Lâm, chúng ta lại gặp nhau rồi!"

An Lâm đưa tay bắt tay cô, cũng mỉm cười nói: "Tiểu Long Nữ, đã lâu không gặp, hoan nghênh cô gia nhập vào Tứ Cửu Tiên tông!"

Bắc Liên che miệng cười: "Hy vọng tông chủ An Lâm không chê bai tôi mới phải."

"Nói gì vậy, cô muốn tới tông môn của tôi, tôi mở cửa sau cho cô vào, thí luyện gì đó đều miễn hết!" An Lâm phất tay lên, hào phóng nói.

"Thôi đi, tôi vào đây theo quy tắc, tông chủ phải giữ vững sự công bằng, không thể vì tôi mà phá bỏ quy tắc được." Biểu cảm lạnh lùng trên mặt Bắc Liên đã biến mất từ lâu, trong lúc nhất thời đã tràn đầy nụ cười nhẹ nhõm.

"Cũng được, với thực lực của cô, thí luyện cũng chỉ là làm cho có, được rồi, mấy năm qua cô sống thế nào rồi?" An Lâm lên tiếng hỏi thăm.

"Tôi à..."...

Tiêu Trạch mở to hai mắt nhìn An Lâm, lại liếc liếc nhìn Bắc Liên.

Hai người trò chuyện vui vẻ, cậu ta lại hoàn toàn không chen lời vào được, đột nhiên cảm thấy mình thật là dư thừa...

Đồng thời trong lòng Tiêu Trạch cũng bội phục vô cùng.

Sư phụ không hổ là sư phụ, vất vả lắm mới tuyển được một cô gái cực phẩm như bây giờ, kết quả lại là bạn của sư phụ. Hồng nhan tri kỷ khắp thiên hạ, có nhân duyên rất tốt với phái nữ, Tiêu Trạch thật sự rất sốc!

Cậu ta không khỏi nhìn sang sư mẫu.

Ừm, ánh mắt sư mẫu rất sắc bén, có sát khí...

Chẳng biết sao toàn thân An Lâm run lên, lập tức cười nói: "Đạo hữu Bắc Liên, vậy thì tôi chúc cho cô thí luyện thông qua thành công, gia nhập vào đại gia đình của chúng tôi."

Thế này là muốn kết thúc cuộc nói chuyện đây mà, Bắc Liên mỉm cười gật đầu, xoay người quay lại đội ngũ thí luyện.

Tiêu Trạch thấy cảnh tượng này thì trong lòng vô cùng cảm khái, có chút đồng cảm với sư phụ, hồng nhan tri kỷ khắp thiên hạ thì đã sao, chính cung nương nương trong nhà dùng một cái nhìn đã giết chết được rồi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận