Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1271: Giết đi chính mình

An Lâm thấy cảnh tượng trước mắt này, đầu óc bỗng trở nên trống rỗng.

Con người trong lồng giam tuyệt vọng, cùng với đệ tử Thần Minh Đạo tông tàn nhẫn và lạnh lùng, khiến cho hắn giận giữ đến mức thân thể của hắn run lên lẩy bẩy.

Đề Na, Hứa Tiểu Lan và Đại Bạch cũng cắn chặt hàm răng, hô hấp trở nên dồn dập lên.

"An Lâm tông chủ, sân thí nghiệm của chúng ta như thế nào, ngài xem các đệ tử tông môn của chúng ta đi, bọn họ rất có sức sống, rất cần cù tu luyện ma công đấy!" Hương Lăng cực kỳ tự hào nói.

Các đệ tử Thần Minh Đạo tông thấy tông chủ đến đây, càng thêm ra sức biểu hiện mình, cả đám người đệ tử bắt đầu thi triển ma công tàn bạo đến cực điểm. Những con người bị thí nghiệm càn gào thét thảm thiết, gãy tay, đứt chân, xé rách thân thể, hút máu, hút thần hồn...

"Những người này ở đâu ra?" An Lâm thấp giọng hỏi.

"Chúng tôi lén lút bắt những con chuột bạch này ở biên giới giới Cửu Châu, chỉ tiêu hàng năm đều là mười vạn người trở lên, là vật thí nghiệm sống để các đệ tử tông môn và các trưởng lão tu luyện ma công. Dĩ nhiên, nếu An Lâm tông chủ ngài có yêu cầu, tôi cũng có thể gia tăng chỉ tiêu..." Hương Lăng cười hì hì nói.

"Các đệ tử và trưởng lão, đều tu luyện ở chỗ này?" An Lâm lại hỏi.

Thuật Thần Uy được thi triển toàn lực.

Trong phút chốc, cả không gian như đều yên tĩnh lại.

Ầm!

Ngay cả Hương Lăng tu vi Phản Hư trung kỳ, hai chân cũng mềm nhũn, quỳ rạp xuống đất.

Hương Lăng không ngừng gật đầu, trên mặt nở nụ cười.

Giờ phút này, An Lâm cảm giác những người trước mặt mình đây, giống như không phải ở cùng một thế giới với mình.

"Đúng vậy, chẳng qua vật thí nghiệm sống có hạn, mỗi một đệ tử Thần Minh Đạo tông, đều bị hạn chế số người... Dĩ nhiên, tông chủ ngài là ngoại lệ, ngài muốn hành hạ đến chết bao nhiêu con chuột bạch cũng có thể, dù sao thì tông chủ có rất là nhiều đặc quyền... " Hương Lăng lưu chuyển sóng mắt, nhìn An Lâm với vẻ mặt mềm mại đáng yêu.

Một đám con người đang bị nhốt, hoặc là đang bị hành hạ, cũng đưa mắt nhìn sang An Lâm, ánh mắt trống rỗng tuyệt vọng không hề thay đổi chút nào, giống như đang nhìn chuyện chẳng hề liên quan đến mình.

An Lâm hít sâu một hơi, hai mắt phát ra mũi nhọn vô cùng hung ác, giọng như lôi đình, hét lớn: "Con mẹ nó, đều dừng hết lại cho tôi!"

An Lâm gật đầu: "Thật sự là thêm kiến thức, lột da, rút gân, chặt hông, khoét ngực, khoan lỗ trên đỉnh đầu, rót độc, rút hồn... Chỉ có kiểu tôi không nghĩ tới, chứ không có kiểu tôi không nhìn thấy..."

Trên sân thí nghiệm, tất cả đệ tử đều trở hai mắt trắng dã, miệng sùi bọt mép ngã xuống đất, mấy ngàn tên đệ tử, không có một ai có thể chịu đựng được thuật Thần Uy của An Lâm!

Hương Lăng ngước mặt, nhìn An Lâm với vẻ mặt mờ mịt, không hiểu nói: "An Lâm tông chủ, tại sao, này chúng ta vất vả lắm mới bắt được nhiều chuột bạch như thế này, tại sao lại phải thả?"

Dao động kim sắc khuếch tán toàn bộ.

"Tại sao phải thả ư?" An Lâm nhìn chằm chằm Hương Lăng, dường như muốn ăn tươi nuốt sống cô gái trước mặt này.

" An... An Lâm... Ngài sao thế? Chúng tôi làm gì sai ư?" Hương Lăng kinh hoảng nhìn An Lâm với vẻ mặt vô tội, hình như không rõ nguyên nhân vì sao An Lâm lại tức giận như thế.

An Lâm chỉ về phía hơn mười vạn con người ở trong sân thí nghiệm, lớn tiếng nói: "Cô thả hết những người này cho tôi!"

Quyết định lần này của An Lâm đã nhấc lên một đợt sóng to gió lớn ở Thần Minh Đạo tông.

Thân thể Hương Lăng khẽ run lên, vội vàng cúi đầu: "Là ngài định đoạt, tôi sẽ nghe theo mọi mệnh lệnh của ngài!"

Chẳng mấy chốc đã có gần mười vạn con người toàn thân trần truồng tụ tập.

"Chuyện này... Nếu như khiến môn phái khác phát hiện ra..." Hương Lăng lộ vẻ khó xử.

"Alo, Bạch Lăng sao? Phái đệ tử tông môn ngồi phi thuyền không gian Bạch Tinh Linh tới đây, tôi sẽ gửi tọa độ cho cô, tôi cần giúp mười vạn con người trở về giới Cửu Châu." An Lâm nói qua bùa truyền âm.

Hắn hít sâu một hơi, mở miệng nói: "Đa số những con người này đểu là người phàm, huấn luyện ma công không có ý nghĩa, lần sau chúng ta bắt tu sĩ tới luyện..."

Tại sao, tại sao tông chủ của cô, lại đối xử tốt với đám chuột bạch này như thế chứ?

Hương Lăng tỏ vẻ không hiểu nhìn một màn trước mắt này.

"Được, tôi lập tức sai họ đi ngay." Bạch Lăng không hỏi tại sao, lập tức điều động phi thuyền.

"Tông môn này là do ai định đoạt?" An Lâm gần như quát ầm lên.

Bọn họ hít thở không khí tươi mới phía ngoài, đắm mình trong ánh nắng ấm áp, nhìn phía phong cảnh như tranh vẽ, cảm thấy dường như đã trải qua mấy đời.

Đề Na thi triển thuật pháp, dùng Tiên Thảo Lục Diệp phủ thêm quần áo trên thân mười vạn người này.

Đề Na còn thi triển đại thuật trị liệu với một số người toàn thân là vết thương, bị thương rất nặng, còn không ngừng bị ma công ăn mòn thân thể,.

Tại sân thí nghiệm, rất nhiều nhân loại nghe được lời An Lâm nói, gương mặt đều hiện lên vẻ dao động. Nhưng vẫn là có rất nhiều người ngây ngốc, hiển nhiên là đã trải qua cảnh tượng tựa như địa ngục này lâu rồi, vẫn chưa thể nào hoàn hồn lại.

Ở ngoài Thần Sơn.

Sau đó, Tống Thu đã bị một cái tát của An Lâm chụp dẹp dưới đất, cũng không biết là chết hay là sống.

Đại trưởng lão Tống Thu lại càng thẳng thắn mà lên tiếng kháng nghị, cho là hành động này của An Lâm sẽ gây nên hậu quả rất xấu với Thần Minh Đạo tông.

Là tông chủ của Thần Minh Đạo tông, không phải là nên huyết luyện toàn bộ những người này, giết chết tất cả sao?

Tại sao, An Lâm tông chủ càng lúc càng khác với tưởng tượng của mình vậy?

Trong lòng Hương Lăng tràn đầy cảm xúc khó hiểu.

Một người như thế thật sự có thể dẫn dắt tông môn phục hưng ư?

An Lâm tắt bùa truyền âm, đưa mắt nhìn sang Thần Sơn ở phía trước.

Phía dưới là rừng phong đỏ như lửa, phía trên tuyết trắng như mây, thoạt nhìn giống như là tiên nữ có làn da trắng như tuyết mặc làn váy đỏ tươi đang nhảy múa, rất đẹp.

Nhưng hắn biết, bên trong tiên nữ này khủng khiếp biết nhường nào.

Các đệ tử Thần Minh Đạo tông coi thường sinh mệnh, lần lượt coi con người như chuột bạch không ngừng giày vò, tiếng kêu than tuyệt vọng thảm thiết cũng chẳng hề khiến nội tâm bọn họ mảy may dao động.

Những người kia vật thí nghiệm sống bị bọn họ hành hạ đến chết, thí nghiệm xong chết rồi, lập tức ném đi.

Có người bị hút thành bạch cốt, có người bị băm thành thịt vụn, máu tươi bốc mùi hôi thối...

An Lâm từng ảo tưởng muốn thông qua sức mình, thay đổi Thần Minh Đạo tông, khiến nó thành một thế lực bí mật khổng lồ của mình. Nhưng tất cả những ảo tưởng này, đều tan thành mây khói sau khi hắn nhìn thấy sân thí nghiệm kia.

"Cái Thần Minh Đạo tông này, không xứng để tồn tại ở thế gian này!"

An Lâm đưa một tay hướng về phía đại trận, sau đó nắm chặt, điên cuồng thúc dục đại trận bảo vệ tông môn, tiếp tục nói: "Tự giết chính mình đi, phóng ra tất cả năng lượng đại trận, hoàn toàn chôn vùi tân Thần Minh Đạo tông!"

Mặc dù linh hồn của đại trận Phong Thiên Minh Vương không có ý thức tự chủ, nhưng vẫn giãy giụa theo bản năng.

Hương Lăng trừng to đôi mắt đẹp, giống như nghe được lời gì cực kì khủng bố.

"An Lâm tông chủ, ngài đang nói gì thế?" Hương Lăng quay đầu lại, tò mò nhìn An Lâm.

An Lâm lại chỉ tay về phía Thần Sơn cách đó không xa, nói: "Tôi đã nắm giữ đại trận bảo vệ tông môn của Phong Thiên Minh Vương..."

Ầm!

Bỗng nhiên, đất rung núi chuyển.

Đại trận bảo vệ tông môn vô cùng khổng lồ bao phủ cả Thần Sơn.

Ảo ảnh vô cùng vĩ ngạn của Phong Thiên Minh Vương xuất hiện ở bầu trời phía trên Thần Sơn, cứ như thể Ma Thần giáng trần, khí thế mênh mông đến mức như muốn đạp đổ cả trời đất.

"Tông chủ Thần Minh Đạo tông, có gì sai bảo?" Linh hồn đại trận Phong Thiên Minh Vương cất tiếng hỏi.

Mặt An Lâm không có cảm xúc gì, hắn mở miệng nói: "Tự giết chính mình đi."

Không gian bỗng rơi vào cảnh tĩnh lặng.

Hắn tự thấy bản thân không phải là cái loại tu sĩ có tinh thần trượng nghĩa, một lòng chỉ nghĩ tới trừ ma vệ đạo. Nhưng khi hắn thật sự thấy được hành động của Thần Minh Đạo tông, hắn vẫn là không thể không làm một số chuyện.

"Hết thuốc chữa rồi, máu trên tay các người đã chẳng thểrửa sạch nữa rồi, nợ máu chỉ có thể trả bằng máu thôi." An Lâm đột nhiên mở miệng nói, có than thở, có căm giận.

Bọn họ còn có thể cứu vãn được sao?

Hai tay mỗi một đệ tử, mỗi một trưởng lão của Thần Minh Đạo tông đều dính vô số máu tươi, cũng không coi con người là con người, hành hạ vô số con người đến chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận