Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1774: Cách chết tồi tệ nhất

Man Cổ Ma Thần thực sự hối hận.

Nó không ngờ An Lâm khó giết như vậy, vốn cho là cứ đâm một cái An Lâm sẽ chết, rốt cuộc đâm hơn trăm cái, đối phương vẫn vui sướng.

Còn đâm không hồi kết như vậy, An Lâm không chết, chắc chắn nó cũng mệt chết!

Bởi vì nó là nguồn gốc năng lượng của xương gai, xương gai liên tục tấn công, năng lượng của nó bị tiêu hao không ngừng. Hiện tại, thân thể nó đã bị đục rỗng, nếu như xương gai không chịu buông tha, tiếp tục đâm thêm, nó chắc chắn sẽ bị cạn kiệt năng lượng mà chết.

Man Cổ Ma Thần đã hô ngừng rồi, thậm chí cầu xin xương gai dừng lại. Nhưng ý muốn giết chóc của xương gai cuồn cuộn không ngừng, vẫn muốn dùng máu tươi của An Lâm để chứng minh bản thân như trước.

Bị vũ khí của mình làm cho mệt chết, cuộc sống này tuyệt vọng tới mức nào?

Vù vù vù...

Xương gai vạch ra một quỹ đạo xảo quyệt, hướng về phía An Lâm.

Sau đó, nó tiếp tục đâm về phía An Lâm!

Xu thế ám sát không thể ngăn cản liên tục.

"Grào! Buông Man Cổ Ma Thần đại nhân ra!" Cuối cùng Thiên Mã Chân Ma không nhìn nổi, điều khiển Tinh Không Ma Dịch tiến cực nhanh về phía xương gai.

Va chạm kinh thiên động địa liên tục.

Xương gai có thể phá vỡ các quyền hành lực lượng khác nhưng lại không phá nổi cục gạch của hắn.

Vẻ mặt Man Cổ Ma Thần đau buồn phẫn nộ, nhưng âm thanh lại càng lúc càng nhỏ.

An Lâm cầm cục gạch, tràn đầy cảm giác an toàn, chắn chắn chắn!

Đều không có gì lạ lùng, bị chặn bởi viên gạch đen lớn.

Gạch vẫn duy trì nhịp điệu thấp, tác phong hạn chế thận trọng trước sau như một, đen nhánh hàm súc, không lên tiếng thì thôi một khi đã lên tiếng khiến ai nấy đều kinh ngạc. Nó dùng hành động thực tế chứng minh lần nữa danh hiệu cứng rắn số một thế giới của mình.

Gạch Hợp Kim Hỗn Độn quả không thẹn với thuyết minh của nó: Cứng rắn số một thế giới.

Ầm! Ầm! Ầm!

Nó tuyệt đối không ngờ thứ đẩy mình tới cùng đường không phải An Lâm, mà chính là sát chiêu cuối cùng của nó, một cây Xương Gai Hồng Hoang...

Nó có thể dễ dàng bắn ra chất lỏng màu nhũ bạc ở cấp bậc Hợp Đạo đỉnh phong của cuộc tấn công, nhưng lại bị ngọn giáo đâm thủng và xé rách dễ dàng, giống như xé một miếng phô mai, cơ bản không tốn chút sức lực nào.

"Chết!"

"Ta... ta hận..."

Đáy mắt nó hiện lên tia hoảng sợ, là nỗi sợ với cái chết.

"Thật sự không sao? Man Cổ Ma Thần?" An Lâm tỏ vẻ ân cần nói.

"Lần này nhất định bổn tiên phải xuyên thủng ngươi!" Xương gai có hình dạng như cột sống phẫn nộ quát một tiếng, chợt bắt đầu xoay tròn hình xoắn ốc, giống như một dạng máy khoan đất, điên cuồng đâm! Lực xuyên thấu bắt đầu tăng cường trên diện rộng, viên gạch đen lần đầu phát ra tiếng kêu như nức nở!

An Lâm và viên gạch đen là mối quan hệ chủ tớ, đương nhiên cũng cảm nhận được viên gạch bị hao tổn. điều này khiến lòng hắn chấn động mãnh liệt, gạch đen cứng rắn số một thiên hạ vậy mà thật sự bị một cục xương đâm bị thương?

Ầm!!

Đột nhiên, trời đất chấn động mãnh liệt. Âm thanh xót xa vang vọng đất trời.

Xương gai bắn ra ánh sáng xanh như cầu vồng, vạch ra quỹ đạo vô cực xán lạn trên khoảng không.

Lại có đại năng Hợp Đạo chết!

Hợp Đạo ngã xống, trời đất cùng xót thương!!

Một nỗi bi thương khôn tả ùa về trong lòng mọi người.

Xương gai lại một lần nữa đâm lên viên gạch đen của An Lâm.

Viên gạch đen có thể ngăn cản tấn công của xương cốt là ngoài ý muốn của hắn.

Viên gạch đen không ngăn được tấn công của xương cốt, cũng ngoài ý muốn của hắn.

Suy nghĩ của An Lâm xoay chuyển mạnh, đang muốn tìm phương pháp khác đối phó với kẻ địch.

Sắc mặt An Lâm thay đổi, hắn có thể cảm nhận được uy lực tuyệt sát ẩn bên trong xương gai.

"Có hiệu quả, cuối cùng cũng có hiệu quả rồi! Ta có thể đâm thủng nó!" Xương gai hưng phấn nói.

Tiếng rên rỉ thảm thiết bay trong không khí, thật sự khiến kẻ xem trầm mặc, người nghe rơi lệ.

Xương gai lại điên cuồng đột phá hình xoắn ốc, Man Cổ Ma Thần cầm xương gai, tự nhiên cũng điên cuồng xoay tròn theo, bỏ cũng không ra...

"Chuyện này... là ai chết?" Hứa Tiểu Lan hoảng sợ.

"Là Thánh Ma chết rồi?" Liễu Thiên Huyễn lên tục tránh né Tinh Không Ma Dịch, nhìn qua chiến trường, lại phát hiện Thánh Ma đang được Tinh Không Ma Dịch trợ công, vẫn đang khổ cực chống đỡ.

Sau khi cường giả bên phía địch sốt sắng liếc mắt về phía chiến trường, vẻ mặt đều bối rối không biết làm thế nào.

Trên chiến trường, chưa có Hợp Đạo siêu cấp nào có thể ngã xuống!

Nhưng rất nhanh, một suy đoán dường như dâng lên trong lòng mọi người.

Vẻ mặt các cường giả phía quân địch sợ hãi.

Quân đội địch vô cùng kinh hãi.

Tiếng kêu thảm thiết của xương gai cũng vang lên đúng lúc: "A... tại sao lại hết năng lượng nhu vậy?!"

Xương gai đang xoay tròn đột phá, đột nhiên dừng lại, sau đó rơi xuống từ không trung.

Cuối cùng, sức mạnh của Thiên Mã Chân Ma kiệt quệ, bị Hắc Linh Xà nắm lấy cơ hội, chém thành hơn vạn mảnh, ngã xuống chiến trường.

Rơi vào suy sụp, Thiên Mã Chân Ma phát điên, muốn túm lấy đám người Hắc Linh Xà, Liễu Minh Thiên cùng chết, nhưng đối phương đã sớm chuẩn bị, Tinh Không Ma Dịch không thể bắt được ai.

Đồng thời, cơ thể Man Cổ Ma Thần trong lòng Ma Cơ cũng hòa tan, hóa thành nhiều điểm sáng màu xanh mực, nhẹ nhàng trôi về bầu trời, cuối cùng biến mất không dấu vết.

"Man Cổ, kiếp sau chúng ta gặp lại." Ma Cơ nhìn người đàn ông trong lòng thâm tình, lấy tay đâm mạnh vào trái tim mình, thét lớn một tiếng, thân thể giống như nhận vết thương trí mạng, dần dần hóa thành dòng máu.

Trên chiến trường, chỉ còn lại hai đại tướng Thiên Mã Chân Ma và Ma Cơ.

Ma Thánh còn lại cũng bị Hứa Tiểu Lan chém chết, Hứa Tiểu Lan hoàn thành song sát.

Hắc Linh Xà, Liễu Minh Hiên, Liễu Thiên Huyễn sợ tới mức cùng rút lui nhanh.

Một bóng hình màu đỏ liều lĩnh xông về phía Man Cổ Ma Thần, ôm di thể từ trên không rơi xuống của hắn vào lòng. Ma Cơ dáng hình màu đỏ yểu điệu, gương mặt đẹp đẽ nhưng nhợt nhạt, rõ ràng là đã bị thương từ lâu, hơi thở uể oải không thể hình dung.

"Không... Man Cổ, ngươi không sao, ngươi không thể thua... Ngươi còn muốn xưng bá Ma Tộc, ngươi còn muốn tìm Tây Lý Nhĩ báo thù, ngươi mau tỉnh lại!" Hai mắt Ma Cơ chảy máu và nước mắt, ôm lấy thân thể giập nát gào thét không ngừng.

Nhưng cho dù kêu gào thế nào, cũng không có tiếng trả lời.

Đáp lại lời cô là khuôn mặt không cam lòng và hối tiếc của Man Cổ Ma Thần.

Rất nhanh, lại một tiếng kêu thảm thiết truyền tới.

Trời đất lại một lần nữa rên rỉ, một Ma Thánh ngã xuống dưới kiếm của Hứa Tiểu Lan.

Cái chết của Man Cổ Ma Thần là đả kích trí mạng với Chân Ma, Ma Thánh trung thành với Man Cổ Ma Thần, hiện tại chủ nhân của bọn chúng bỏ mình, khiến chúng loáng cái mất đi người đáng tin cậy, đạo tâm đều dồn dập bi thương, một đám hoặc là điên cuồng, hoặc là hoàn toàn mất đi ý chí chiến đấu, rất nhanh lâm vào tình trạng trí mạng.

Rất nhanh, lại có một Ma Thánh chết trong tay Bạch Linh Xà.

"Man Cổ Ma Thần đại nhân!!" Thiên Mã Chân Ma gào lên một tiếng đau xót, Tinh Không Ma Dịch quanh người không khống chế được bùng nổ trong nháy mắt, nổi lên sóng lớn kinh thiên màu nhũ bạc trên chiến trường, nhấn chìm mọi thứ.

Lại còn thật sự thê thảm, dĩ nhiên là chết không nhắm mắt.

Thì ra là Man Cổ Ma Thần chết!!

Trong lòng mọi người đã hiểu ra.

Sức sống đã biến mất.

Một nửa thân thể còn sót lại, giống như miếng vải rách rời khỏi xương gai, mệt mỏi rơi xuống đất. Đó là thân thể của Man Cổ Ma Thần, cặp mắt của nó còn đang trợn tròn, cảm xúc hối hận pha lẫn đau đớn, không cam lòng.

Sáu đại năng Hợp Đạo siêu cấp đều ngã xuống.

Tiêu diệt Thần Đạo, đau thương của trời đất lần lượt khuếch trương, cuối cùng bao trùm toàn bộ Linh Giới.

An Lâm nhìn một đám đại năng siêu cấp chết đi, gương mặt giống như có cảm giác bùi ngùi.

Hắn không ngờ, một kẻ địch mạnh như Man Cổ Ma Thần vậy mà lại chết theo cách này, thật đúng là sinh tử vô thường...

"Nếu không vì xương gai này, ta sẽ không thắng nhẹ nhàng như thế..." An Lâm có hơi xúc động nói, sau đó đưa mắt nhìn sang một đoạn xương cốt nằm lặng im trên mặt đất...
Bạn cần đăng nhập để bình luận